Dòng sông.
Chiều trao tôi chút nắng vàng
Mây trao tôi chút mơ màng dòng sông
Người trao tôi nỗi nhớ mong
Câu thơ trao lửa-thắp trong cõi người
Ngày xưa " Hoàng thị" mình ơi
Dòng sông bên lở, bên bồi gọi nhau!
Con thuyền không bến Đôi bờ
Ngày xưa... giờ đã qua mau
Mà nghe còn vẳng đôi câu ân tình
Không cho được gọi bằng "mình"
Thì "ơi" một tiếng dẫu nghìn cách chia
Bến vui người ghé... ô kìa
Để sầu ở lại bờ kia lỡ làng !
Nguyên Thoại
Ngày xưa đâu rồi? Ngày xưa Hòang Thị...đâu rồi? Thuyền Quyên tóc bím má môi đỏ hồng Thời gian chảy tựa con sông Trôi bao kỷ niệm xót lòng người dưng Mà nghe nỗi nhớ chập chùng Mà nghe yêu dấu chợt nồng mi ai
Tóc mai sợi vắn sợi dài Lấy nhau chẳng đặng thương hòai ngàn năm (ca dao) Tóc mai
Từ...
Từ trăng em ủ mộng kề
Khơi dòng mắt biếc
lạc về nơi đâu
Ru đời bằng tiếng nhạc sầu
Nghe đêm rỉ rả
pha mầu gió sương
abha
Bên sông
sáo vọng cung buồn
Đưa thuyền trôi dạt
về nguồn nhớ mong
Đắm hồn giữa cõi hư không
Nghe tim thổn thức
xuôi dòng tìm mơ
Lá cỏ Như chừng
lạc mất cung tơ
Nên buồn bắt nhịp
vu vơ đêm này
Gió về
đẩy nốt nhạc say
Em về
vẽ tiếp
vòng tay đợi chờ
abha
Vòng tay vẽ tiếp bằng thơ Nhạc say mấy nốt ngẩn ngơ cung trầm Môi mềm nhả chữ thanh âm Đàn dâng tiếng hát sóng ngầm biển anh Tóc mai Trăng vờn sóng bạc long lanh
Một dòng nhung nhớ
vây quanh phím ngà
Cung sầu
trỗi giấc mơ hoa
Rưng rưng
ôm lấy
mộng ta với người
Lá Cỏ
Tuổi ngọc
Guốc mộc em đi khua lóc cóc
Bên đàn bướm lượn giờ tan học
Ngây ngô chẳng ngại nắng khô da
Dại dột nào e mưa ướt tóc
Mới đó còn vui rộn rã cười
Thì đây lại giận trầm ngâm khóc
Thương hoài cổ tích tuổi thần tiên
Giữ mãi trong tim ngày tháng ngọc
Tóc mai
(27/02/2008) Thuở Học Đường Cặp sách mang đầy me, ổi, cóc
Thương ai dáng nhỏ thời đi học
Nơ hồng sặc sỡ nhún bờ vai
Nắng biếc long lanh vờn bím tóc
Thích thú nghêu ngao cất tiếng ca
Buồn rầu thút thít thu mình khóc
Bao năm bỏ lớp, vắng xa trường
Nhắc đến hồn còn say nét ngọc Việt Đường
(28/02/2008)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2008 12:37:12 bởi Tóc mai >