Trích đoạn: Tóc mai
Lá vội rơi
Mùa hè sao lá cứ rơi?
Lá xanh sao vẫn cứ rời cành bay
Vẫn còn nhựa sống tràn đầy
Vội chi lá hỡi... vội bay về trời
Bỏ cành bỏ nụ chơi vơi
Bỏ hoa khóc đứng khóc ngồi nhớ thương...
Tóc mai
ĐỪNG TIẾC NUỐI
Biết làm sao làm sao mới có nhau,
Ai biết được tình đời sao oan trái ?
Mùa oi bức ve kêu rồi phượng nở
Hè đã về chở khắp những mộng mơ
Sao em đi để cho lá chơ vơ
Lá rơi rụng đợi chờ ngày mai ấy
Cứ như thế tình đời ai có thấy
Rơi lệ buồn đầy rẫy những nhớ mong
Lá rớt đi nghe đau xót trong lòng
Xanh mộng ước đầu còn trong tiềm thức
Sao vẫn thế em ơi đau nhói ngực
Vẫn u sầu bực tức tháng năm trôi
Cứ như vầy cuộc sống có mình tôi
Rời ân ái ngủ quên rồi lãng mạn
Cành quên lá - em quên tôi : lãng đãng
Bay về đâu hỡi năm tháng buồn chôn
Vẫn đâu đây còn đó chút bồn chồn
Còn u uất nụ hôn trong kỉ niệm
Nhựa sống chết còn gì ta chiêm nghiệm
Sống làm chi ngất lịm mất con tim
Tràn si mê tràn mong mỏi kiếm tìm
Đầy kí ức trên đồi sim chiều vắng
Vội vã quá từng đêm từng đêm trắng
Chi chiết gì khoảng lặng với thời gian
Lá ơi lá chán ngán phút u sầu
Hỡi ai biết từng đêm thâu gối chiếc
Vội lên nhé tháng năm qua thêm tiếc
Bay trong vòng u uất thiệt thân thay
Về nơi đâu cho ta thấy đắm say
Trời xanh thế sao đắng cay trong dạ
Bỏ tất cả ta xa rời tất cả
Cành không còn thương tiếc - lá mơ chi ?
Bỏ đi đi lá hỡi tiếc được gì
Nụ hoa thắm khòng còn chi luyến nhớ
Chơi vơi lắm tình khờ chơi vơi lắm
Vơi lại đầy tình thắm có đắng cay
Bỏ ngay đi năm rồi tháng đến ngày
Hoa tàn úa đắm say chi lá hỡi
Khóc chỉ đan sợi nhớ thành lưới thảm
Đứng lên và tiếp bước dám hy sinh
Khóc làm chi lá hỡi một cuộc tình
Ngồi đếm mãi bình minh không chờ đợi
Nhớ chi nữa hãy bước vào ngày mới
Thương làm gì khơi gợi nỗi đớn đau...
( Biết làm sao làm sao mới có nhau,
Ai biết được tình đời sao oan trái ? )