RỒI NHƯ GIÓ NGÂY NGÔ
Người về thì có chi đâu Nhớ quê hương đợi mắt sầu đong đong Người qua với tấm lòng trong Đi về trở lại chẳng hong chút nào Chỉ vì trời đất tào lao Gió theo lời gió trăng vào đường trăng Ví đời là một tấm khăn Trải sao cho hết vừa lòng thế gian Nay tôi thăm lại người thân Này em em ở xa gần Này quê hương có chỉ ngần ấy thôi Nghi ngờ thì hỏi ông trời Đường lên trên đó xuống đời bao xa Có nhà cao có lụa là Nhân gian có cả giấc mơ thiên đường Người về với một quê hương Người về với một yêu thương Người không giận kẻ thị phi mặc ai ai thích những gi xa hoa Ai cộng sản ai cộng hòa Ai thời khanh tướng củng qua một đời Một ngày yên lặng tàn hơi Tôi về mới biết bạn tôi dưới mồ Hồn say vào cỏi hư vô Tình như ngọn nến ngây ngô thưở nào Bây giờ tôi mới về thăm Chợt mình mới nhớ bao năm qua rồi 01-10-2007 PHAN LÝ THANH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 00:03:45 bởi tonyphan111 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: