Thương một mùa trăng
Cám cảnh Chim lướt dặm đường xa hồn vọng tưởng Trên tầng cao chín bệ thở trời trong Sắc mùa đông, sao ấm áp hương lòng Hứng gió ngàn cánh chim càng cứng cỏi Nơi bắc phương với rùng người đá sỏi Lạc trời xa vượt sương khói mông mênh Đem tâm tình an ủi chốn non ghềnh Nào đã qua rừng lau thân vẹt lối Nơi xứ người cố xóa niềm u tối Chút nắng về hé rọi ánh dương mơ Mở quanh đời đang vẽ lắm bài thơ Tình đôi tay luôn nối vòng hớn hở Trời về khuya vẫn chừa vài kẽ hở Để sao trời rọi mở ước mơ tiên Vượt chông gai bỏ lại nét ưu phiền Lòng vui vẻ chở mùa xuân ấm áp Đặng xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 06:56:06 bởi Viet duong nhan >
Cánh hoa đời Dưới trần đủ sắc loài hoa Nàng mai vàng ánh, mặn mà mộng mơ Ả đào mơn mởn nên thơ Mùa đông vẫn thắm sương mờ nhẹ đong Thủy tiên nào sợ lạnh lòng Kiếp duyên trần thế thân trông mộng thầm Cánh hoa vàng ửng đơn tầm Khơi lòng thanh thản tự ngầm nở hoa Trắng ngần tròn ảnh nóng pha Lá tràng xanh nổi là đà nước nâng Trong đầm cánh phủ nhụy tâm Ngọc lòng ẩn chứa, ái nhân đã dành Như nhành hoa nhỏ thơm thanh Khơi vào hương huệ, nhỏ lành trí yên Trúc xinh nhàn nhã đứng thiền Thẳng ngay trời đất ẩn tiềm hồn trinh Niềm thương cánh bướm hữu tình Nâng niu hoa thắm vương mình hôn yêu Thiên nhiên cảnh nhã sớm chiều Thân ta nhỏ bé vẽ nhiều sắc hương Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2008 20:33:29 bởi Viet duong nhan >
Bài Xướng Chuyện trớt he của Đặng Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại: Gia Linh, Lâm Tiểu Trúc, Bạch Nga và Nhà Quê Chuyện trớt he Cuối tuần có chuyện hả hê cười Kể tếu không hay khó kiếm lời Nắng sớm xua tan khung xám xịt Tơ chiều sụp xuống bức đen thùi Thủy tiên thức dậy, hoa nhìn đất Đào sứ trờ lên, nụ ngắm trời Mây gió về đâu ta hổng biết Chim bay hướng núi ngủ cành thôi Đặng Xuân Linh Không nghĩ vẩn vơ Hãy giữ trên môi một nụ cười Không cho méo xệch, vấn vương lời Nhìn hoa sáng sớm, lòng hăng hái Ngó ánh đèn lu, mặt tối thùi, Đừng nghĩ vần thơ chìm đáy nước Nên nghe giọng hát vút lên trời Chim bay về tổ không ngừng nghỉ Chỉ thấy bên đường lẻ bóng thôi Gia Linh Cũng thế thôi Ráng có niềm vui nở nụ cười Hồn thơ rối loạn khó ra lời Tìm đâu dáng đẹp người xinh xắn Chỉ thấy vận đen cảnh tối thùi Mấy bữa ăn chay cầu khấn bụt Vài ngày ngả mặn trách ông trời Xuân về mặc kệ không thèm đón Bướm lượn ong vờn cũng thế thôi Lâm Tiểu Trúc Không tin... Tiểu Trúc rờ râu tủm tỉm cười Ãn chay dưỡng thể quá ư lời Da căng bóng lưỡn ruồi run rẩy Tóc nhuộm đen thui quạ choáng thùi Tắm táp làm chi cho tốn nước Phơi sương coi vậy mát ơi trời Mặn lạt thử qua kinh nghiệm đủ Cuối cùng dưa muối thế nầy thôi Bạch Nga Đủ Thứ Linh Tinh Hằng tuần chẳng những chuyện vui thôi Đủ thứ xà bần ớn quá trời Tuyết ngập ngoài sân ngưng... sạn sẩy Đèn câm dưới bếp để ... đui thùi Trèo lên tuột xuống thang mòn lẵn Thở dốc no hơi cổ nghẹn lời Lỡ một đôi khi giờ hổng lẽ Kêu rùm, để họ kháo nhau cười NhàQuê
Cậy quyền thế Họa bài : ‘ Cháu Tiên’của Bạch Nga Được việc khòm lưng với cửa quyền Tiền đầy trải lộ lối đầu tiên Giờ đây con cháu nhờ vào bác Mai mốt muổi ruồi nhắc đến tên ý thế, ỷ thần mong vét sạch Cậy thời, cậy chức quyết bon chen Tham ô che phủ mờ tâm trí Để lụy thần dân lắm não phiền Đặng Xuân Linh Mùa hạ Mùa lạnh qua rồi nóng phủ vây Nhuộm xanh tranh cảnh ở phương nầy Sáng soi mặt đất sương lan tỏa Tia rọi màn tơ nắng ngập đầy Lờ lững khung mây chim én lượn Lơ thơ đám cỏ bướm vàng bay Người về phương ấy cho tôi nhắn Hạ đến năm nay gợi nhớ ngày Đặng Xuân Linh
Nhịp đều Từng điểm sương mai đọng lá non Tôi nhìn nắng sớm nhánh đào thon Và nghe chim hót ngoài sân cỏ Tia nhạt soi dần lớp tuổi son * Thân đơn vì thiếu bóng tình nhà Hoặc cả tình thơ bạn hữu xa Ảnh hưởng tâm can thành vắng vẻ Chỉ còn vi tín gõ chan hòa * Tiếng đều lóc cóc thế mà vui Đối diện nơi bàn nhịp mãi thôi Cũng rộn ràng theo âm điệu nhạc Nốt thơ trầm bổng khúc đầy vơi Đặng Xuân Linh
Trưng Vương Hận Tàu vì nước trả thù riêng Em chị cùng nhau tháo xích xiềng Tô Định hồn phi thua xiểng niểng Nhị Trưng ách mở giữ bình yên Chọn ngày xưng đế, tìm người giỏi Yêu nước lo dân, tạo phúc hiền Còn đất trời, còn danh vạn thuở Anh thư trung liệt mãi thiên niên Đặng Xuân Linh
Nhị Vị Nữ Vương
Sử cũ viết rằng vì hận riêng
Xét ra chẳng phải: nghĩa thiêng liêng
Cùng chồng sáng tối bàn ơn nước
Đối địch ngày đêm cởi xích xiềng
Cờ tới phất ngay xua giặc giã
Vận về chụp vội tạo bình yên
Thù nhà nợ nước Hát giang trả
Nhị vị Trưng Vương ngát vạn niên
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2008 02:42:51 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Nhị Vị Nữ Vương
Sử cũ viết rằng vì hận riêng
Xét ra chẳng phải: nghĩa thiêng liêng
Cùng chồng sáng tối bàn ơn nước
Đối địch ngày đêm cởi xích xiềng
Cờ tới phất ngay xua giặc giã
Vận về chụp vội tạo bình yên
Thù nhà nợ nước Hát giang trả
Nhị vị Trưng Vương ngát vạn niên
Nguyên Đỗ
Cám ơn anh Nguyên Đỗ đã ghé thăm căn nhà nhỏ THƯƠNG MỘT VẦNG TRĂNG cò để lại bài thơ nói về khí tiết của Hai Bà. Cám ơn anh nhiều. DXL xin mạo muội họa bài thơ của anh, mong anh thông cảm DXL Trưng Nữ Vương Nợ nước thù nhà hợp ý riêng
Trên vai một gánh nặng thiêng liêng
Thương chồng khí tiết tròn trung nghĩa
Chống địch gian manh tháo xích xiềng
Tiếng trống Mê Linh vang bến đổ
Màu cờ Đất Việt phất non yên
Hát Giang dấu vết còn ghi mãi
Hình ảnh hai Bà sáng ức niên Đặng Xuân Linh
Giấc mơ Sương mờ hồn lắng đêm khuya Lá rơi xào xạc cạnh bìa hè sau Nhìn qua khung kính lao chao Ngọn cây lá phất trăng sao giữa vời Sau khi tỉnh giấc trùng khơi Nghĩ vừa mộng mị về thời tròn trăng Đó là ký ức chưa tan Tự nhiên gợi dậy khói trần ngày xưa Căn nhà lúc học i tờ Cùng anh cấp sách nên thơ tháng ngày Bên cha cùng mẹ sớm mai Luyến thương em chị miệt mài dưới trăng. Thời gian tăng lớn thời gian Sống nhiều kỷ niệm chung trang phúc hòa Nước trong giọt trắng giếng hoa Kính mong tìm chút ngọc ngà ân sâu. Mẹ đi trước, con theo sau Lảnh phần quay nước, đổ vào từng lu Mỗi chiều oằn gánh xuân thu Đổi thay hoàn cảnh hàng dừa còn xanh Cha ơi ! Người đã nhàn thanh Mẹ theo mây khói đến thành Bồng Lai Thiết tha từng đoạn thương hoài Xót xa tim nhỏ lạc loài tha hương Giấc mơ hiện giữa đêm trường Giấc mơ khơi lại mẹ thương cha hiền Giấc mơ gợi ảnh mái hiên Giấc mơ ký ức tìm miền quê hương. Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 19:07:47 bởi Viet duong nhan >
Gánh trầu (Cảm tác theo bài GÁNH TRẦU MỸ HỘI của Dương Quân) Dây mơ quấn chặt cội cau tươi Hình ảnh tình xưa thật tuyệt vời Hoài vọng trời mây quê Mỹ Hội In sâu kỷ niệm thúng trầu vôi Thăng trầm đơn độc vai oằn gánh Lặng lẽ chiếc thân khách đợi thời Tan hợp kiếp duyên nguồn sóng dội Lục bình trôi mãi thả buồn rơi Đặng Xuân Linh
Xin chào tác giả cho Hoahn được góp vui nhé
Trăng ngủ Khen ai khéo ghép mảnh trăng hờ
Tròn trịa ba hôm hai bẩy méo
Nửa rơi xuống đất nửa đành treo
Mặc kệ mây đưa gió vần vũ
Buông mành treo bóng hồn trăng ngủ
Ngủ đủ ba mươi với trằng tà
Nưả mình khép chặt trăng băng giá
Nửa ghép mặc đời bướm với hoa
Về ngắm cảnh quê Mong mỏi làm sao trở bước về ! Ngắm trời đất nước rộn bờ đê Ảo huyền trăng sáng đầy thơ mộng Rọi thấu đường xưa ngập dấu thề * Anh cứ về đi ngắm ánh sao Nhấp nhô từng điểm ngước tìm nhau Những con đom đóm hồ sương ngọc Ánh quyện lập loè bên bãi dâu * Anh về ngắm lũy tre xanh biếc Hàng trúc Tha La cảnh vắng xa Nhớ lại khi xưa cùng tránh nắng Có vài con sóc ngóng nhìn ta * Trên cao diều sáo lượn trời trong Những tưởng thuyền bay lướt bụi hồng Mây chở người xưa về bến cũ ? Chợt buồn, ảo ảnh gió mênh mông ! Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 19:09:09 bởi Viet duong nhan >
Biến dạng Nối dài xa lộ Biên Hòa Bửu Long tên núi nhạt nhòa tháng năm Thiên nhiên ai xóa giọt trần Một nơi kỷ niệm dấy mầm đồi mơ Gió êm nắng phủ hoa chờ Trăng soi bỡ ngỡ vần thơ núi đồi ! Đỉnh cao nay đã đâu rồi Còn vài tảng đá chơi vơi giữa hồ Quanh bờ phượng liễu nên thơ Tạo nơi hò hẹn mộng mơ hữu tình Lăn tăn sóng gợn mây in Đủ màu sắc thắm hoa xinh tuyệt vời Trong lòng hồ nhỏ nguồn khơi Dãu xưa hùng vĩ nay dời nơi đâu ? Phải chăng ‘ châu’ đổ lòng đau ? Vườn cây tươi tốt, hố sâu ai đào? Đặng Xuân Linh
Thăm Huế chiều mưa Ngày về thăm Huế cảnh đền vua Còn giữ trong lòng buổi gió mưa Kỷ niệm chan tình thân ngấm giọt Viếng xem cung điện thuở đời xưa * Mưa rơi nặng hạt cứ chen đua Áo khoát che thân gió tạt đùa Dưới mái cung đình quanh phủ kín Vậy mà quyền thế nắm mây mưa * Nhìn khuông viên nhớ sử Huyền Trân Công Chúa đài trang tộc họ Trần Lợi nước ơn vua thuyền dạt bến Sớm chiều lắm nỗi tuổi thanh xuân * Mảnh tình riêng phận hận đau thương Vì nước chương đài biệt cố hương Quẩy gánh san hà tim cạn máu Công nương chưa hẳn phúc toàn khương Đặng Xuân Linh
Post lại cho MT nè
Tranh lụa họa mẹ Con hái sao trời đính khúc tơ Như đôi mắt mẹ thiết tha chờ Mây gom dệt áo choàng vai cỗi Nguyệt kết thêu vành phủ tóc xơ Trải đóa sen hồng nâng gót mỏi Vắt bông bí* đỏ kẻ môi mờ Âu lo mãi ẩn in vầng trán Vì trẻ danh thành vẹn ước mơ th - Shiroi
22/06/2007
*
bí : tên mà ông bà ngoại gọi mẹ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: