Thương một mùa trăng
Quá trình (Xướng) Quá trình không sắc cảnh trần gian Đã vẹn chu kỳ chẳng thở than Nhâm ngọ hai lần tròn tuổi mộng Xuân đông mấy lượt thấm bên đàng Bước qua thế kỷ nhìn trời đất Kiễm lại đời nay thấy dọc ngang Cuộc sống trắng đen quyền với hạng Trăm năm ngắn ngủi có chi màng Đặng Xuân Linh Họa Đã chót sinh vào buổi thế gian Giữa vòng khói lửa, nước lầm than Quê Cha đành nhẽ dời xa cảnh Đất Mẹ vời trông ngút dặm đàng Nhớ mãi cây đa che bến cũ Thương hoài cô gái đẩy đò ngang Cành Nam chim Việt luôn hoài tưởng Cho dẫu phồn vinh chẳng chút màng Vân Nương Sarlat 20- 5- 2002
Mẹ thương ơi !
Mẹ yêu ơi !
Nắng đã trải vàng sân
Trên giàn bí đầy hoa vàng đang nở
Mang hy vọng lá xanh màu tươi rộ
Mẹ mĩn cười khi trái trổ... lớn dần...
Mẹ nhìn xem
Nhành hoa gợn tường vân
Đang rạng sắc đón ban mai hứa hẹn
Hoa mũm mĩm như ước mơ đã vẹn
Mẹ yên lòng vì con trẻ thành danh...
Đây ấm trà,
nồng khói tỏa hương lành
Hương ấp ủ niềm tin dành sức sống
Từ tìm mẹ dậy trong con hy vọng
Nên vóc người tròn giấc mộng trẻ thơ
Mẹ yêu ơi !
Nói sao hết lòng tơ
Chỉ nguyện ước mẹ bên đời con mãi
Tìm đâu sánh bao la tình mẹ trải
Vang tiếng cười sưởi mái ấm đoàn viên...
th - Shiroi
25/05/2008
Người trong thi đàn Nhập đề văn khởi viết đầu TRƯƠNG Liệu TÍNH làm sao ý vẹn tường BI đát Đặc San người vẫn thiếu Phiêu DIÊU Sông Hậu ảnh còn vương Ngân NGA thơ phú đưa âm điệu Lẻng kẻng phong LINH vọng khánh vàng Tuyệt cốc CÔN Sơn thôi ẩn mặt Mong sao tứ hướng dệt thơ đàn Đặng Xuân Linh
Chiều mưa xứ Huế Ai ra xứ Huế nhớ chăng Chiều mưa thành nội mần răng bây chừ Mưa rơi lất phất đất kinh kỳ Mát lộng rừng thông gió chuyển di Sắc thắm liên trì hoa nở rộ Rêu phong lăng tẩm cảnh tàn suy Sinh thời thế sự sơn hà trị Thác mất bia xanh sử sách ghi Thoáng đấy trăm năm triều đại Nguyễn Còn chăng dấu tích thuở quyền uy Lâm Tấn Bình Huế 21-8-2000 (Lăng Tự Đức) Chiều mưa xứ Huế( họa) Chiều mưa thăm viếng đất kinh kỳ Nặng hạt rơi hoài bước khó di Vườn thượng uyển hoa tràn nước dội Mái cung đình ngói mốc triều suy Húy thời tôi chúa quyền vương nắm Tên tuổi văn nhân sử sách ghi Bao thế kỷ lưu danh mãi mãi Vua thân trú ngự dấu còn uy Đặng Xuân Linh
Tình quê Em là thiếu nữ miệt quê Đi đâu cũng nhớ lùm tre vườn trầu Nơi miền lúa mạ đàn trâu Trái điều lủng lẳng vàng nâu trên cành Chùm me treo trái lá xanh Giây bìm bông tím mong manh vẫn trèo Ô môi xấu xí quê nghèo Trong lòng ngào ngọt liệm theo câu hò Hoàng hôn dần khuất thẫn thờ Ghi nhiều kỷ niệm ước mơ những gì Thời gian thay đổi lắm khi Nơi đâu em cũng hướng về vườn xưa Âm thầm viết kể trang mơ Cầu xưa còn đó người thơ đâu rồi Nhớ khi cùng ngắm sao trời Những khi bẻ lá thả trôi theo dòng Đặng Xuân Linh
Khói tỏa mây ngàn Rạt rào tiếng nhịp hòa tim Giọt mưa rỉ rả gợi niềm nhớ thương Mặc cho gió bão phủ đường Tình em vẫn gởi về phương cuối trời Mưa nhiều phủ lớp bụi đời Vọng về quê cũ viết lời vấn vương Tâm tình gói trọn tha hương Ghi lời chờ đợi nhờ nương trăng người Nhớ khi chiều tím tuyệt vời Khói lam quyện lại nửa vời trên không Như là lưu luyến bếp hồng Đem nguồn khói tỏa tây đông lững lờ Quê người hoài nhớ chiều mơ Niềm thương còn đó, làng xưa xa rồi Đặng Xuân Linh
Màn tuyết Paris Sáng nay chim nép thân chồi Điểm pha hạt tuyết tuyệt vời mưa bông Rớt rơi hoa trắng mùa đông Rót màu cánh mỏng bềnh bồng dọc ngang Bay bay nhẹ lướt trên ngàn Lượn như bướn trắng bổng trầm tiếp nhau Ngẩn ngơ ngắm cánh bạch đào Nhìn qua khung cửa khơi màu nhớ nhung Gợi lòng hoài vọng mong lung Nhớ đường mòn cũ, nhớ khung trời xa Đặng Xuân Linh
Thuyền…chìm của Bạch Nga được các bạn sau đây họa lại: Xuân Linh, Gia Linh, Mỹ Linh, Lam Vân và Nhà Quê Thuyền...chìm Sóng đập khoang thuyền mũi lắc lơ Chèo buông lạc hướng trôi..lờ đờ Trăng khuya vàng vỏ mây che bóng Cảnh sớm buồn hiu nắng nhạt tơ Cuồng nộ bão không hề hối tiếc Thản nhiên mưa chẳng chút... nhân từ Sông sâu dưới đáy vô cùng lạnh Hồn rã tan tành ...xác vất vơ... Bạch Nga 16.5.08 Sóng yên Sóng vỗ mạn thuyền cứ thả lơ Im hơi lặng tiếng khỏi tai đờ Nhìn làn nước biếc run hình bóng Ngắm ánh trăng vàng gợn ý tơ Chờ bớt phong ba in trận chiến Đợi yên bão tố trở chiêu từ Hôm nay mưa đá đầy đường nhựa Quét hạt bán kim hốt vét vơ Xuân Linh Hủ chìm Quỳnh tương quế tửu khó làm lơ Mới có hai ly cặp mắt đờ Miệng đớp liên tu đùi vịt béo Mồm nhai nhóp nhép cánh gà tơ Lưu Linh ngất ngưỡng hương men ruợu Lý Bạch say sưa điệu phú từ Thế sự gian trần quên tất cả Ba chìm bảy nổi mộng vu vơ Lâm Tiểu Trúc Còn mãi vần thơ sáng Dưới ánh trăng vàng nước lửng lơ Bầu trời trong mát, giữ tay… đờ Thảnh thơi vẫn ngại mây tuông sóng Nhàn nhã còn e nhện nhả tơ Gió bão chưa lay lòng đấu dịu Mưa dông chẳng xuyến dạ thâm từ Tứ Linh còn mãi vần thơ sáng Ai để bao ngày … sống bá vơ !!! Gia Linh Đói bụng Ghét quá nhưng mà phải ngó lơ
Mùi thơm làm mắt tự nhiên đờ
Ly chè quẩn trí cùng xôi ngọt
Dĩa gỏi thu hồn với vịt tơ
Trở gót may còn đi kịp chợ
Quay lưng đói chịu nuốt luôn từ
Về nhà mệt lả cơn hành kệ
Một giấc ngon lành hết vẩn vơ Mỹ Linh
17/05/2008 … Khác Thể … “Thuyền chìm” trước mặt nỡ nào lơ Đột ngột nhiều khi dạ đững đờ Tính mệnh con người hằng hệ trọng Tiền tài của cải nhẹ dường tơ Bàng quang nghịch cảnh còn thương tiếc Bạn hữu nàn nguy dễ lánh từ Chỉ kẻ vô nhân thừa nước đục Thiên tai địa nạn xúm cào vơ NhàQuê
Trích trong Tứ Linh Văn Học Ai là người vu vơ ? Người đi vượt biển qua đồi Biết ai còn nghĩ những lời ngày xưa Mưa rơi rơi giọt lệ thừa Của người con gái ngày thơ trăng rằm Giờ đây gió cuốn dặm ngàn Ảnh soi thôi đẹp gương vàng thuở xưa Tình thương ngần ấy tròn chưa ? Một vầng trăng cũ, chia chừa thế gian. Vầng trăng soi sáng đôi đàng Lung linh gió mựợn mây tràn khuất che Mấy mùa thu đổi bên lề Thời gian lần lữa mang về hư không Ai đi nhặt lá ướm đông Ai về còn lại mịt mùng khói sương Ai đi tìm dãy tình thương Ai còn ở lại sầu vương một mình ? Ai đi tìm lá thư tình Ai đang thờ thẫn riêng mình hồn pha Ai về đòi lại phần ba Ai người năm cũ chiều tà ươm xa ? Cuộc tình ngả rẽ sông Đà Ngả thương, ngả chuộng, sương sa khôn lường Lên xe xuống ngựa nào tường Trăm năm dâu bể vô thường lòng ai. Đặng Xuân Linh www.tulinh.org
Tấm lòng biển cả Tôi vẫn nhớ thuở trời đầy mơ ước Tuổi thơ ngây còn ấp ủ bên lòng Quanh quẩn tình thâm đời nhiều xuôi ngược Ngẫm thời gian sau trước quá mênh mong Lạnh heo may đâu tâm hồn biển cả ? Gió thu đùa làm rả cánh hoa đài Rồi quyện lấy đưa cao vài chiếc lá Như gởi tâm hồn trọn ước ngày mai Đời xoay chuyển với tháng ngày qua lướt Thời trẻ trung cũng nhẹ bước đường mơ Nhìn trở lại nhớ mùa thu năm trước Tưởng nhớ hoài hình bóng mịt mù xa Từng bước lo con được nhiều thành đạt Gió xạc xào như tiếng gọi bên tôi Ôi ! tình Cha sâu, nghĩa Mẹ dạt dào Hương sen còn thoảng ngạt ngào khôn nguôi Giờ con gói trọn như lời Mẹ chúc Thương nhọc nhằn Mẹ khắc phục muôn phương Lời Mẹ Cha đem nguồn trong hạnh phúc Sao đo được tấm lòng của Đại Dương Đặng Xuân Linh
Về với Mẹ già Tôi trở về quê buổi cuối đông Bên căn nhà nhỏ ở ven sông Thương người Mẹ yếu đang trông đợi Bóng dáng con thơ, lướt bụi hồng Từ thuở ra đi bỏ lại nhà Tấm thân dầu dãi, bụi đường xa Con hằng giữ mãi trong tâm trí Hình ảnh yêu thương của Mẹ già Mẹ đã vì con chịu nỗi trôi Nắng trưa, mưa sớm, biết bao hồi Nhung lòng Mẹ vẫn bao la quá Chưa có bao giờ chịu hở môi Con biết rằng con sẽ phải về Sớm hôm bên Mẹ cuối đường quê Sợ rằng đi nữa, còn xa quá Sẽ dắt con qua chốn não nề Bóng chiều sắp lặn cuối trời Tây Muốn thấy tình thương, ánh mắt gầy Con phải mau mau về chốn cũ Sợ rằng nắng ấm tắt chân mây Tôi thấy đời tôi mản nguyện rồi Được nhìn nét mĩm nở trên môi Của người Mẹ yếu giờ yên bụng Được sống bên con lúc cuối đời Đặng Xuân Linh Lisbonne , ngày 03-11-02
Nhớ quê Mẹ Họa bài : Về với Mẹ gìa của Nguyễn Gia Linh Tận chốn trời Tây, nghĩ hướng Đông Sau nhà bụi trúc cạnh bờ sông Bên kia dòng nước dừa nghiêng ngọn Có dáng xinh xinh chiếc áo hồng Ở quê người vẫn nhớ quê nhà Từ thuở giả từ đến dặm xa Quê Ngoại luôn yêu trong ký ức Mẹ hiền in bóng mái hiên già Trong thời chiến loạn phải bình trôi Nhà ruộng vườn xưa nát lắm hồi Lòng chẳng sờn vì thương trẻ dại Chưa lần than, Mẹ mím bờ môi Thôn cũ nhà xưa tất phải về Hoàng hôn khói tỏa mảnh tình quê Nơi bờ dòng nước chiều mơ mộng Nhìn lại mây bay hết não nề Bóng tà dần khuất hướng trời tây Nhớ Mẹ thân yêu nét mặt gầy Mãi mãi một niềm hoài chốn cũ Nắng tàn đem lạnh phủ chân mây Tôi chưa đền đáp Mẹ xa rồi Hoài tưởng nét cười nụ nở môi Mẹ hỡi ! Mẹ yêu là ánh sáng Tâm con hướng mẹ nhớ ngàn đời Đặng Xuân Linh
Chờ sáng Bắt đầu sương phủ mùa sang Tiết thu lành lạnh mơ màng xa xa Xạc xào lá động mây pha Bên song yên lặng chan hòa tình thâm Xuyên qua lầu kính nhìn trăng Nửa đêm thầm nghĩ thương tầm giăng tơ Trở trăn thức mãi mong chờ Làn mây xứ lạ thẩn thơ trên ngàn Dưới hiên đợi cảnh dần tàn Lắng nghe ríu rít gọi vang chim chuyền Màng đêm nhường ánh tà nghiêng Vầng ô he hé chân triền bừng châu Bình minh dần sáng ngàn dâu Chiếu tia lấp lánh sắc màu sương mai Đặng Xuân Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: