Thương một mùa trăng
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 42 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 625 bài trong đề mục
Dang Xuan Linh 27.01.2009 21:49:42 (permalink)
0
Đèo Hải Vân
 
 
 
Bên núi lưng đèo, bên biển sâu
Lững lờ sương phủ đỉnh non cao
Nước xanh soi bóng vầng mây bạc
Khung trắng in hình cánh hải âu
Từng đợt quanh co xa mấy nữa ?
Chân triền khúc khuỷu chậm bao lâu
Gió rít cheo leo trên vực thẩm
Xuyên ngang đất nước vĩ sơn đầu
 
 
Đặng Xuân Linh
Dang Xuan Linh 30.01.2009 20:15:33 (permalink)
0
Vẳng tiếng xưa
 
 
Đây mưa tầm tả kéo mây sầu
Ấm lạnh qua rồi với bể dâu
Bờ dậu mồng tơi in bóng Mẹ
Ngọn dừa lất phất nay còn đâu ?
*
Hoa cau khóm trúc ngọn tre già
Thương lắm mái nhà vẳng tiếng xưa
Hoài tưởng mơ màng đời đất khách
Ngọt ngào hoa bưởi tỏa hương đưa
*
Khói lam phủ cuộn mãi dần trôi
Nửa mảnh trăng quê rọi cuộc đời
Bóng ngựa dù mang hình ảnh cũ
Thu còn nhớ mãi lá vàng rơi
 
 
Đặng Xuân Linh
Dang Xuan Linh 03.02.2009 01:15:59 (permalink)
0
Chúc Năm mới Kỷ Sửu
(Mến tặng TH Đông Hương)
 
 
 
 
Đã qua mấy ngày bên thềm xuân mới
Từ Bordeaux thân chúc bạn miền xa
Tờ giấy trắng vài vần vui kính gởi
Mùa cúc mai nở rộ cánh hoa ngà
 
Chúc rực rỡ như cánh hoa phượng vĩ
Quí gia đường luôn thắm vị ngọt ngào
Suốt lịch Sửu đầy muôn màu Xuân Kỷ
Ngàn tia vàng kim tuyến kết hàng sao
 
Tháng đông đây nhớ đào mùa Xuân cũ
Sống giản đơn hoài lắm ngả phố phường
Bánh mứt sen trà…dừa tươi đu đủ
Nến lúc giao thừa  tưởng nhớ vấn vương
 
Đây vắng vẻ đêm trường im phăng phắc
Gió lay cành như chúc kẻ ly hương
Tiếng côn trùng rỉ tai dường reo đón
Năm Kỷ Sửu mong toàn vẹn an khương
 
 
Đặng Xuân Linh
Dang Xuan Linh 03.02.2009 23:03:41 (permalink)
0
Gởi em


Vì em nặng nợ tình thơ
Tìm lời tâm sự thẫn thờ nguồn xuân
Lá vàng bay lả xa gần
Mong về cội cũ dặm ngàn ước mong
Là em viết gởi phải không?
Cảm thông phận mỏng bên song quê nhà
Gió đưa cành trúc la đà
Nhớ người năm trước qua phà viếng thăm



Đặng Xuân Linh
 
Dang Xuan Linh 06.02.2009 15:26:36 (permalink)
0
Truyện thơ tóm tắt 
" Nàng ái cơ trong chậu úp " của bà Mộng Tuyết

Đặng Xuân Linh


Truyện rằng họ Mạc ở Đài Loan
Hận Mãn trốn đi ẩn lánh nàn
Nương náo Hà Tiên khai khẩn đất
Tạo nên tiểu quốc, một giang san

Nguyễn Nghi* tránh lọan, vợ qua đời
Để lại con thơ tuổi đủ mười
Rồi đến Hà Tiên nuôi trẻ dại
Thơ Nôm sành sõi..., Mạc công mời

Thời gian thắm thóat tựa thoi đưa
Mạc Cửu tung hoành của thuở xưa
Truyền lịnh tử hoàng là Mạc Tứ **
Dạy khuyên quyền nắm, phải chăm lo

Bao lời nhắc nhở chuyện trùng hưng
No đói dân lành phải mến chung
Nên chớ lãng xao xương máu đổ
Thiên thu Mạc Cửu biệt muôn trùng

Hà Tiên sự nghiệp võ, văn chương
Đề tạo ông cha dấu kỷ cương
Văn tế ghi câu công đức rạng
Muôn đời ca tụng Mạc khai trương
 
 
Đặng Xuân Linh
 Xin quý vị nhớ đón xem phần tiếp kỳ tới
Dang Xuan Linh 08.02.2009 23:43:52 (permalink)
0
Nàng ái cơ trong chậu úp-Phần 2
của bà Mộng Tuyết


Đặng Xuân Linh



Thiên Tích lo lường khôn xiết kể
Mở hoa đăng hội, lập Chiêu anh
Anh tài thao lược tìm dung nạp
Ông giỏi thơ Nôm, chữ Hán sành

Ngày hội hoa đăng thật rộn ràng 
Nho sinh thi thố cả tài năng
Có chàng nhỏ nhắn thanh thanh dáng
Cất tiếng oanh vàng, thánh thót ngâm

Mạc Tứ quay nhìn, không chớp mắt
Khen hay, nhìn thẳng, mắt mi thanh
Tía tai mặt đỏ lùi dần bước
Ông dõi nhìn theo luyến mến tình

Thư sinh hỗ thẹn tạ từ lui
Thân phụ vội vàng khẫn khúc nôi
Vô lễ con thơ lời lếu láo
Mạc Hầu khoan khoái, - chỗ chiêu vui

Ông lục thơ văn Chiêu Anh các
Cho người gọi Nguyễn, ... sự chi sai
Hay là đắc tội đêm hoa hội
Suy nghĩ miên man tưởng đoán hoài


Đặng Xuân Linh
Còn tiếp: Xin quý vị nhớ đón xem Nàng Ái Cơ trong chậu úp kỳ tới
Dang Xuan Linh 14.02.2009 14:31:21 (permalink)
0
Nàng Ái Cơ trong chậu úp-Phần 3


Đặng Xuân Linh


Ông kêu trai trẻ đến nơi đây...
Kinh sử Chiêu Anh có đủ đầy 
Thầm nghĩ con ta sao ở được
Và nhờ bạn tấu: "chẳng là trai"

Phù Cừ tên thực dám sai ngoa
Vừa ý Mạc gia thấy đúng là...
Ái thiếp vinh vang vua tiểu quốc
Cha nàng đành chịu lệnh ban ra

Xây Diệp Thúy lâu nơi biệt lập
Phù Cừ được rước đến cung tân
Ái cơ thơ phú thông rành vận
Yểu điệu, khoan thai, đẹp tuyệt trần

Một nơi yên tĩnh thật nên thơ
Hoa ngó, lá xanh nổi khắp hồ
Sen trắng đầy ao nơi " Ich...tạ"
Phù cừ Tây Vực ấy sen mơ

Mạc hầu khéo chọn tặng riêng bà
Tươi mát quanh năm bức dịu hòa
Màu tuyết tinh anh hương nhụy tỏa
Phù cừ mơn mởn tựa nhung hoa...



Đặng Xuân Linh
(Còn tiếp)

Dang Xuan Linh 17.02.2009 23:52:31 (permalink)
0
Nàng Ái Cơ trong chậu úp-Phần 4



Phụ chống nước ngoài, bà họ Nguyễn 
Riêng tài thao lược tựa hùng anh
Phu nhân Thiên Tích, vua ban thưởng
Là "Hiến Túc nhất phẩm phu nhân"

Hiến Túc ý riêng duyệt đỉnh đồi
Xét xem mặt trận dễ thêm thôi
Chờ hoài không thấy ông Đô Đốc
Bà nghĩ bên Cừ việc bỏ trôi

Phu nhân diễn võ, ý do bà
Nơi núi Ngũ Hành dễ kiểm tra
Rồi gọi con trai đi thỉnh Bố
Ra xem tập trận bởi đương gia

Mạc hầu đã đến đăng đàn kiểm
Bà vội về thành, thấm giọt ngâu
Chẳng biết Phù Cừ ai bắt nhốt
Tối om chậu úp biết đường đâu?

Bỗng nhiên trời nổi cơn giông gió
Thoáng mạnh rồi qua một loạt thôi
Từng đợt mưa ào như sóng dội
Mạc hầu trở lại mé thành coi

Đặng Xuân Linh

(Còn tiếp)

Dang Xuan Linh 21.02.2009 16:21:24 (permalink)
0
Nàng Ái Cơ trong chậu úp-Phần 5


Đặng Xuân Linh


Chậu to "Xích Bích" sao còn úp
Nhìn đám nữ binh đứng lặng run
Ngó phía chậu to lòng thấp thỏm
Ông hô mau dỡ kẻo mưa ngưng

Để hứng giọt mưa giữa đất trời
Lâu rồi nắng hạn nước lần vơi
Trời trong sao trở màu u ám
Thời tiết lạ lùng, sắm chớp khơi

Nào hay cứu được ái cơ hiền
Bầm tím xác thân, mắt nhắm nghiền
Thoi thóp gần như hơi sắp cạn
Nước mưa xối mặt tỉnh tâm liền

Bất ngờ trời đổi gió mưa ngâu
May gặp tướng công trở bước vào
Sống chết đời người trong phút chốc
Nay còn tại thế,... " thiếp xin tâu"

-Ái cơ an phận chí tâm tu
-Hôm sớm câu kinh, đuốc huệ từ
-Triết lý Phật môn hầu giải thoát...
-Cõi trần thôi hết tiếng Phù Cừ



Đặng Xuân Linh
Còn tiếp
Dang Xuan Linh 24.02.2009 23:54:55 (permalink)
0
Nàng Ái Cơ trong chậu úp-Phần 6

Đặng Xuân Linh



" Phù Dung Am Tự " chữ luôn còn
Số kiếp thoát rồi nạn tuổi son
Người ngọc trời thương nên sống sót
Tay chuông, tay mõ, tuổi xuân mòn

Ngày ngày Đô Đốc đứng trên đồi
Sư nữ dâng hương chếch mảnh đời
Thấy dáng trên cao ai lặng lẽ
Lén nhìn bóng nhỏ tận tim côi

Nhớ người Diệp Thúy đổi vần thơ
Kề cận mà xa tựa dặm mờ
Len lén nhìn ai, ai lẩn trốn
Tim lòng rạng nứt khúc vương tơ

Ghen sao ghen lạ đời chưa có
Cũng phận hồng nhan chốn đọa đày
Thê thiếp ngày xưa người đã vậy
Làm chi tiếng ác chuốc năm dài...

" Khổ thay một chữ ấy 'ghen' tương
Vàng đá chưa phai, hỡi bạn đường
Thơ phú thôi trao niềm luyến ái
Còn chăng tiểu quốc, với dân thương ". !

Đặng Xuân Linh
Bordeaux 06-08-2004
* Nguyễn Nghi : Cha của Phù Cừ
** Mạc Thiên Tích- Đô Đốc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 23:55:58 bởi Dang Xuan Linh >
Dang Xuan Linh 25.02.2009 22:17:17 (permalink)
0
Nàng Ái Cơ trong chậu úp của bà Mộng Tuyết  được Đặng Xuân Linh diễn tả bằng thơ Toàn truyện.
 
 
" Nàng ái cơ trong chậu úp " của bà Mộng Tuyết
Đặng Xuân Linh


Truyện rằng họ Mạc ở Đài Loan
Hận Mãn trốn đi ẩn lánh nàn
Nương náo Hà Tiên khai khẩn đất
Tạo nên tiểu quốc, một giang san

Nguyễn Nghi* tránh lọan, vợ qua đời
Để lại con thơ tuổi đủ mười
Rồi đến Hà Tiên nuôi trẻ dại
Thơ Nôm sành sõi..., Mạc công mời

Thời gian thắm thóat tựa thoi đưa
Mạc Cửu tung hoành của thuở xưa
Truyền lịnh tử hoàng là Mạc Tứ **
Dạy khuyên quyền nắm, phải chăm lo

Bao lời nhắc nhở chuyện trùng hưng
No đói dân lành phải mến chung
Nên chớ lãng xao xương máu đổ
Thiên thu Mạc Cửu biệt muôn trùng

Hà Tiên sự nghiệp võ, văn chương
Đề tạo ông cha dấu kỷ cương
Văn tế ghi câu công đức rạng
Muôn đời ca tụng Mạc khai trương

Thiên Tích lo lường khôn xiết kể
Mở hoa đăng hội, lập Chiêu anh
Anh tài thao lược tìm dung nạp
Ông giỏi thơ Nôm, chữ Hán sành

Ngày hội hoa đăng thật rộn ràng 
Nho sinh thi thố cả tài năng
Có chàng nhỏ nhắn thanh thanh dáng
Cất tiếng oanh vàng, thánh thót ngâm

Mạc Tứ quay nhìn, không chớp mắt
Khen hay, nhìn thẳng, mắt mi thanh
Tía tai mặt đỏ lùi dần bước
Ông dõi nhìn theo luyến mến tình

Thư sinh hỗ thẹn tạ từ lui
Thân phụ vội vàng khẫn khúc nôi
Vô lễ con thơ lời lếu láo
Mạc Hầu khoan khoái, - chỗ chiêu vui

Ông lục thơ văn Chiêu Anh các
Cho người gọi Nguyễn, ... sự chi sai
Hay là đắc tội đêm hoa hội
Suy nghĩ miên man tưởng đoán hoài

Ông kêu trai trẻ đến nơi đây...
Kinh sử Chiêu Anh có đủ đầy 
Thầm nghĩ con ta sao ở được
Và nhờ bạn tấu: "chẳng là trai"

Phù Cừ tên thực dám sai ngoa
Vừa ý Mạc gia thấy đúng là...
Ái thiếp vinh vang vua tiểu quốc
Cha nàng đành chịu lệnh ban ra

Xây Diệp Thúy lâu nơi biệt lập
Phù Cừ được rước đến cung tân
Ái cơ thơ phú thông rành vận
Yểu điệu, khoan thai, đẹp tuyệt trần

Một nơi yên tĩnh thật nên thơ
Hoa ngó, lá xanh nổi khắp hồ
Sen trắng đầy ao nơi " Ich...tạ"
Phù cừ Tây Vực ấy sen mơ

Mạc hầu khéo chọn tặng riêng bà
Tươi mát quanh năm bức dịu hòa
Màu tuyết tinh anh hương nhụy tỏa
Phù cừ mơn mởn tựa nhung hoa...

Phụ chống nước ngoài, bà họ Nguyễn 
Riêng tài thao lược tựa hùng anh
Phu nhân Thiên Tích, vua ban thưởng
Là "Hiến Túc nhất phẩm phu nhân"

Hiến Túc ý riêng duyệt đỉnh đồi
Xét xem mặt trận dễ thêm thôi
Chờ hoài không thấy ông Đô Đốc
Bà nghĩ bên Cừ việc bỏ trôi

Phu nhân diễn võ, ý do bà
Nơi núi Ngũ Hành dễ kiểm tra
Rồi gọi con trai đi thỉnh Bố
Ra xem tập trận bởi đương gia

Mạc hầu đã đến đăng đàn kiểm
Bà vội về thành, thấm giọt ngâu
Chẳng biết Phù Cừ ai bắt nhốt
Tối om chậu úp biết đường đâu?

Bỗng nhiên trời nổi cơn giông gió
Thoáng mạnh rồi qua một loạt thôi
Từng đợt mưa ào như sóng dội
Mạc hầu trở lại mé thành coi

Chậu to "Xích Bích" sao còn úp
Nhìn đám nữ binh đứng lặng run
Ngó phía chậu to lòng thấp thỏm
Ông hô mau dỡ kẻo mưa ngưng

Để hứng giọt mưa giữa đất trời
Lâu rồi nắng hạn nước lần vơi
Trời trong sao trở màu u ám
Thời tiết lạ lùng, sắm chớp khơi

Nào hay cứu được ái cơ hiền
Bầm tím xác thân, mắt nhắm nghiền
Thoi thóp gần như hơi sắp cạn
Nước mưa xối mặt tỉnh tâm liền

Bất ngờ trời đổi gió mưa ngâu
May gặp tướng công trở bước vào
Sống chết đời người trong phút chốc
Nay còn tại thế,... " thiếp xin tâu"

-Ái cơ an phận chí tâm tu
-Hôm sớm câu kinh, đuốc huệ từ
-Triết lý Phật môn hầu giải thoát...
-Cõi trần thôi hết tiếng Phù Cừ

" Phù Dung Am Tự " chữ luôn còn
Số kiếp thoát rồi nạn tuổi son
Người ngọc trời thương nên sống sót
Tay chuông, tay mõ, tuổi xuân mòn

Ngày ngày Đô Đốc đứng trên đồi
Sư nữ dâng hương chếch mảnh đời
Thấy dáng trên cao ai lặng lẽ
Lén nhìn bóng nhỏ tận tim côi

Nhớ người Diệp Thúy đổi vần thơ
Kề cận mà xa tựa dặm mờ
Len lén nhìn ai, ai lẩn trốn
Tim lòng rạng nứt khúc vương tơ

Ghen sao ghen lạ đời chưa có
Cũng phận hồng nhan chốn đọa đày
Thê thiếp ngày xưa người đã vậy
Làm chi tiếng ác chuốc năm dài...

" Khổ thay một chữ ấy 'ghen' tương
Vàng đá chưa phai, hỡi bạn đường
Thơ phú thôi trao niềm luyến ái
Còn chăng tiểu quốc, với dân thương ". !


Đặng Xuân Linh
Bordeaux 06-08-2004
* Nguyễn Nghi : Cha của Phù Cừ
** Mạc Thiên Tích- Đô Đốc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2009 22:21:18 bởi Dang Xuan Linh >
Dang Xuan Linh 01.03.2009 22:35:34 (permalink)
0
Chúa Chổm tức là vua Lê Trang Tông (1533-1548), húy là Ninh, lại có tên nữa là Huyền. Ông là con của vua Lê Chiêu Tông, cháu xa đời của Thánh Tông, mẹ là Phạm Thị Ngọc Quỳnh người Ngọc Lạc, Thanh Hóa. Khi Đăng Dung bức Chiêu Tông về kinh thì Duy Ninh chạy về Thanh Hóa, mới 11 tuổi, được Lê Quán ẳm chạy sang Ai Lao, đổi tên là Huyền. Lúc đó, tướng cũ là Chiêu Huân công Nguyễn Kim mật mưu khôi phục, sai Trịnh Duy Thuần cùng Trịnh Duy Sản triệu tập thần dân cũ, đón Duy Ninh lập lên làm vua, bấy giờ 19 tuổi.
(Trích Các triều đại Việt Nam, của Quỳnh Cư-Đỗ Đức Hùng)

Chúa Chổm (Phần 1)
Trích trong truyện cổ Việt Nam

Đặng Xuân Linh


Thời Lê có Mạc Đăng Dung
Chuyên lòng định cướp cữu trùng, lập phe
Trong triều phản nghịch, vua nghe
Không làm gì được, bao che thân vàng

Một hôm Ngài phải đào vong
Rồi sau bị bắt mưa dông khơi màu
Ngày ngày lính gát cửa rào
Vua ngồi trong góc buồn sao sơn hà

Có cô bán rượu thường qua
Bán cho lính gát lê la mỏi mòn
Vài chung cho ấm lòng son
Kẽo vua mà trốn bị đòn nát thân

Lân la ả hỏi vài phân
Về ông trong góc phòng gần bên kia
Trả lời, lính chỉ ông kìa ?
Vua Lê bị bắt xa lìa hoàng cung

Giam cầm do Mạc Đăng Dung
Biết là vua chúa, bà dùng rượu mê
Cất ngon một tỉnh hồn tê
Lính hầu uống phải ngủ nghê say mèm

Lấy chìa khóa lính mở khoen
Vào trong cùng nhúm khói lên lửa hồng
Ái ân trong chốn ngục trung
Một lần tình tự kết nồng tương lai
.................

Đặng Xuân Linh
Còn tiếp, mời quý vị đón đọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 16:40:55 bởi Dang Xuan Linh >
Dang Xuan Linh 05.03.2009 16:42:38 (permalink)
0
Chúa Chổm 2
Trích trong truyện cổ Việt Nam


Đặng Xuân Linh



Tháng qua bà biết thọ thai
Cho vua rõ nỗi sự nầy ... ngày mai
Vua đưa ngọc ấn của ngài
Đã lâu dấu kỷ, hôm nay trao vì

Biết rằng khó thoát tử kỳ
Nên trao ấn ngọc bảo trì về sau
Sinh trai thì trả thù cha
Ít lâu toàn cả hoàng gia về trời

Công nương, thái tử cả đời
Phi tần, Hoàng hậu cũng rời thế gian
Hay tin bà trốn xa làng
Tìm nơi sinh sống chu toàn ấu nhi

Mạc đà chiếm hẵn ngôi trời
Làm vua Đại Việt chiều mơi thỏa lòng
Cô hàng rượu thóat xa vòng
Đến ngày nở nhụy khai lòng là trai

Thời gian thắm thóat tháng ngày
Bé tên là Chổm gọi ngay ấy là
Lớn lên sáng suốt, nghịch đùa
Nhưng mà chẳng phá lọc lừa của ai

Thiếu ăn bụng đói cả ngày
Bỗng sao nhìn thấy dĩa bày trái cây
Trước mặt tượng Mụ Thiện nầy
Một tay bịt mắt, bẻ ngay chuối mềm



Đặng Xuân Linh
Còn tiếp, mời quý vị đón đọc Chúa chổm 3
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 16:49:04 bởi Dang Xuan Linh >
Dang Xuan Linh 10.03.2009 22:31:52 (permalink)
0
Chúa Chổm 3
Trích trong truyện cổ Việt Nam

Đặng Xuân Linh


Ngờ đâu sư cụ bắt liền
Nọc ra đánh Chổm bên hiên mái chùa
Giận hờn trút chút mây xua
Viết vài ba chữ chẳng tha tượng Bà

" Mười tay, mười mắt
Không giúp được ta
Thật là vô ích
Phải đày đi xa"

Dán vào trước ngực Thiện bà
Đêm về sư cụ mộng qua cõi mờ
Báo tin trên tượng "chỉ" vua
Lệnh truyền đày phải rời chùa nơi đây

" Nhà vua bụng đói mệt thay 
Ăn vài trái chín đỡ hoài ngọc chi
Bây giờ ngài bảo ta đi
Vậy ngươi xin lỗi nễ vì tha ta"

Phân vân sư dậy xem qua
Hiểu rồi, bảo Chổm gỡ ra chữ nầy
Nói rằng Chổm hứa nơi đây
Chớ nên viết chữ như vầy dán ni

Sư bèn hỏi Chổm họ gì?
-Họ Lê chẳng có cái chi trong nhà
-Còn về gia quyến mẹ cha?
-Chưa từng nghe nói, biết đâu cha là  


Đặng Xuân Linh
(Còn tiếp, xin quý vị đón đọc số tới)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 22:32:53 bởi Dang Xuan Linh >
Dang Xuan Linh 10.03.2009 22:57:21 (permalink)
0
Tâm tự khuyên
(Họa bài Kiên nhẫn của Diệu Tâm)
 
 
Giữ tâm tịnh như lòng ước nguyện
Tánh hiền lành tựa luyện tu trì
Lòng từ thường chẳng ai bi
Giận hờn rồi cũng theo đi chiều tà
 
Tâm chẳng chuyển tự ta khéo léo
Diệt tâm ma, ai kéo ai lôi ?
Mây mù sương khói dần trôi
Tình thương nghĩa cả thêm bồi, ghét tan
 
Người tu hành, ma tâm khuynh đảo
Kiên trì nắm giữ đạo thanh tu
Xa lần cát bụi phù du
Tầm theo đuốc huệ là tu cõi trần
 
 
Đặng Xuân Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 22:58:42 bởi Dang Xuan Linh >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 42 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 625 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9