Thương một mùa trăng
Niềm vui vườn thơ Từ buổi quen nhau thơ là mơ mộng Êm đềm ôm kín ước vọng ngày xưa Nho nhỏ căn nhà đủ vừa che lộng Đoạn dành khoảng trống, giấy vẫn thương chừa Niêm phong lại vọng tìm thơ mài miệt Rồi đến thăm không từ khước một lần Thật vui vẻ tương giăng nhiều tha thiết Giữ kỷ niệm bao thời tiết hân hoan Quê hương là một hoàng cung mơ tiếp Của mái nhà nắng phủ vướng trần tình Chuyện văn thơ hình như duyên muôn kiếp Lời phú từ mường tượng ảnh thật xinh Câu thắm tươi như ru tình bốn hướng Kết tầm tay qua đường thẳng không gian Trí buồn pha, chen vui nguồn tư tưởng Hoa lòng xa tỏa hương tận ngút ngàn Đặng Xuân Linh
Gợi lòng người xưa Về quê hớn hở lắm người ơi!
Hợp mặt bên nhau rộn tiêng cười
Thân quyến quây quần cùng yến ẩm
Niềm vui biết mấy kể sao vừa
Rộn rã mừng thay gặp bạn già
Vui mừng kể mãi chuyện gần xa
Con ta, con bạn … bao nhiêu đứa ?
Nầy, ở xa xôi có nhớ nhà?…
Chung vui chưa thỏa sắp chia phôi
Thân mến ruợu nồng chén với tôi
Ðêm cuối, mai ta đành tạm biệt
Cạn ly bạn hỡi suốt canh thôi
Cuộc tình xưa ấy đã qua rồi
Dâu bể cũng yên giữa cuộc đời
Sao trở làm chi thêm quyến luyến
Rồi đi lan đọng vết trùng khơi
Càng vui càng nhớ chạnh lòng riêng
Khơi lại hồn thơ mộng dưới hiên
Hoài tưởng ngày xưa trong trí nhớ
Người đi muôn dặm dáng còn bên
Ảnh hình bên giậu vẫn lờn vờn
Quanh quẩn đâu đây bóng chập chờn
Cố gắng xóa đi trời dĩ vãng
Quá tầm tay với ánh trăng đơn Ðặng Xuân Linh
Mérignac, 02-2004
Nhớ người xa Mỗi chiều em thờ thẫn
Dạo nền cỏ xanh mơ
Hồi tưởng ngày thơ mộng
Mà nhớ buổi đợi chờ
Con bướm vàng phất phơ
Bên cánh hồng xinh xắn
Vần tìm giữa trời mơ
Nụ hôn nồng nhụy thắm
Êm đềm tựa đầu nhau
Tình xuân luôn dạt dào
Với vòng tay triều mến
Giờ anh ở phương nào …?
Tình em cách núi non
Thời gian không mòn mõi
Đợi người sao mõi mòn
Niềm đau ai thấu nổi ?
Mỗi chiều em thẫn thờ
Hồn gởi tình theo ảnh
Đến phương trời đầy mơ
Để xoa niềm cô quạnh Ðặng Xuân Linh
Mérignac 05-10-2003
Tình mẫu tữ Phải chăng trời rộng biển sâu
Để đo nổi khổ niềm đau khôn lường
(Má ơi của Nguyễn Gia Linh) Lắng tai nghe đọc mấy bài thơ
Văng vẳng ngâm nga giọng thẫn thờ
Lất phất tâm tư lời nhắc nhở
Bổng trầm gọi Mẹ lạc trời mơ
Hai tiếng Má ơi thật nhẹ nhàng
Như dòng suối chảy vượt thời gian
Như chuông ngân vọng từ xa rót
Làm ấm hồn con chốn bụi trần
Từ ngày theo Mẹ chốn trần ai
Con hưởng niềm vui, hạnh phúc đầy
Muôn điệu dạt dào tình mẫu tử
Bao nhiêu kỷ niệm mái hiên nầy
Má lánh dương trần, vẫy biệt ly
Buồn dâng vắng lạnh với sầu bi
Lệ đằm áo trắng, rơi từng giọt
Sao rụng bên thềm ngỡ bước đi
Trăm năm chưa đủ tình đầm ấm
Ngắn ngủi trong đời trẻ vấn vương
Chưa trả ân sâu lòng biển cả
Trời đành khép chặt, lệ sầu thương
Đặng Xuân Linh
Vì sự việc đột xuất Tu Tru vắng một thời gian
Kính Chúc Đặng Xuân Linh
Thân Tâm Luôn An Lạc. Cùng Gia Đình
Kính Chào Thân.
Mytutru_11.8.2009
Đính kèm (1)
Theo tình thơ Thơ ơi ! đẹp lắm dõi tìm ngươi
Mài miệt với thơ giữa bụi đời
Trí nghĩ vẩn vơ dù biết vậy
Thực hư, thơ tả vắng buồn vơi
Trải ý thơ xuân với cảnh đồi
Hoặc là chút mộng chốn trùng khơi
Bao nguồn lạc hưởng trên triền núi
Theo xuống thác ghềnh cũng thảnh thơi
Theo thơ giải muộn được đôi giờ
Tâm lắng hơn quanh quẩn thẩn thờ
Những lúc nhạt buồn luôn nghĩ ngợi
Thơ là nguồn vớt mảnh sầu mơ
Theo thơ , thơ xớt nỗi u hoài
Theo đến chân trời khói quyện bay
Ta ngắm thơ xoa niềm quạnh quẻ
Của người trầm lặng thú trần ai
Theo thơ nguồn sáng tặng cho mình
Trí giác tâm hồn được ánh minh
Vui vẻ cho đời nơi tịnh vắng
Ngồi yên một góc lắng tâm tình
Ví dù ai kiếm mộng Đào nguyên
Vớ vẩn mong là ngỡ định duyên
Đem trải tâm tư hư thực mộng
Tình thơ gom hết gói ưu phiền
Đặng Xuân Linh
18-04-2004
TRĂNG XƯA
Trăng cổ độ nhớ về HÀN MẶC TỬ
Trời Hàn Giang ngập ứ nỗi thương đau
Người yêu bỏ mối tình đầu
Ai buông "rèm lạnh" để sầu thi nhân.
SONG HÀNH
Trên lối nhỏ song hành thuở trước
Ngõ về hun hút ướt sương thu
Nguồn mơ trí nghĩ mịt mù
Ra đi để lại tương tư cho người
Đặng Xuân Linh
Hoài ánh trăng non (Tình chị em của Linh Phương)
Cả ngọc ngà, kém hai dòng lệ Gởi đến trăng non bể thương sầu Cùng theo hồn gió về đâu? Khắp làng thơ xót xuyến xao tấc lòng Lệ mờ, mờ nét vòng trăng mộng Hằng đêm gió lộng ngóng ngàn khơi Em hoài tưởng chị xa vời Như còn bóng dáng làn hơi thâm tình Em nhớ thương gom hình thơ chị Cho vào tâm phỉ chí nghĩa tình Cũng chưa hết nỗi buồng tim Trang thơ em gói giữ gìn trăm năm * ** Ngập ngừng vẽ nét trăng vằng Châu chìm ngọc nát vô vàn tiếc thương Nguyệt cung ẩn hiện tòa chương Chị Hăng nương chốn thiên đường thảnh thơi Đặng Xuân Linh
Trở về thăm quê Hoa tím dây leo dọc nẻo đường
Lối về cỏ mộc trán đầy hương
Mai già rải rác cành hoa lá
Có phải người đi bỏ lại vườn
*
Dừng lại đứng nhìn dưới cội mai
Vin cành ngắm nghía, tự lâu nay
Dấu chân quày bước đường mòn cũ
Chạnh nhớ ngày xưa những phút nầy
*
Nhìn lên mây trắng nhớ hôm nào
Cùng dắt nhau về vui xiết bao
Một buổi chiều thu thân hợp mặt
Để rồi ghi mãi đến ngàn sau
*
Hợp mặt thâm tình còn vẳng tiếng
Tưởng hoài ngày cũ ở quê Ba
Nụ cười trìu mến người thân kính
Tha thiết tìm trong nét đậm đà
*
Thời gian làm cỗi gốc mai già
Nhưng chẳng xóa nhòa kỷ niệm xa
Buổi sáng hôm nay tôi cứ ngỡ
Là mùa thu cũ của ngày qua Đặng Xuân Linh
Lisbonne 17-7-2003
Vầng trăng chếch bóng Mơ màng trăng sáng vườn xuân cũ
Xuôi ngược đò đưa chuyển hững hờ
Nguồn nước phương Nam êm chảy mãi
Ngàn năm không đổi tự bao giờ
Quê tôi vòng ngược đến thành đô
Quốc lộ dọc lề rạch điểm tô
Nhìn ngọn trầu cau thương tích cũ
Chênh vênh soi ngắm bóng vầng ô
Tưởng thầm bến cũ nắng chiều trưa
Cảm nghĩ chạnh lòng, cảm nghĩ xưa
Tháng rộng năm dài tồn tại mãi
Quê hương vẫn để dấu ngàn thu
Lữ khách tương tư giọt đọng mi
Nhớ người, người nhớ bạc sầu bi
Đêm trăng bên ấy, nơi bờ vắng
Vẫn nhớ ngày nào tiễn biệt ly
Non nước vì đâu rã cả rồi
Buồn rơi vào trí phận xa xôi
Lửng lơ bèo nước bồng bềnh gió
Tâm sự ngày xanh lỡ một trời
Rợp bóng màu xanh trái trĩu oằn
Cữu Long nước đục lỡ bồi giăng
Thuyền ai, ai chống, ai chèo lấy
Vắng lặng ngậm ngùi chếch ánh trăng Đặng Xuân Linh
20-04-2004
Đời còn lại Đời ai tô điểm thêm hồng
Còn tôi cố nén tình nồng thân yêu
Tìm yên trong vận thơ chiều
Để đem bày tỏ bao nhiêu dặm dài
Sương tô mái tóc tháng ngày
Mong người san sẻ tâm hoài dặm xa
Nghĩ như tròn khuyết trăng ngà
Ước mơ rồi sẽ chan hòa ước mơ
Tuổi trời thấm đượm say thơ
Một nguồn vô tận trên tờ giấy xanh
Lạc đàn chim nhạn kêu quanh
Đi tìm kiếm lối ngoại thành vườn ai
Khơi nhiều ngọn nến lung lay
Bập bùng ánh sáng mộng dài xa xôi
Gió đưa ngọn sóng ngoài khơi
Lao xao lá rụng bay vời xa xa
Lửa vàng đầu ngọn nến ngà
Đốt lên mỗi tuổi, hương trà thoáng đi
Bể dâu qua luống sầu bi
Nửa đời còn lại đem ghi chuyện mình
Chuyện chung thế sự, thế tình
Tìm về bến mộng vẽ hình bóng xưa
Mong chờ thời tiết đu đưa
Thời gian vương mãi hàng dừa xanh xanh
Đặng Xuân Linh
Mérignac 11-11-2003
Nhớ thuở tuổi mơ Tìm người ấy nguồn trang không thấy Góc nào đây tưởng cậy thơ đời Cho ta tìm gặp tên người Trời mơ của thuở gió dời phương nao Cách thời gian dù sao cũng lãng Kỷ niệm xưa vẫn sáng nghĩa tình Cũng vì sự sống mưu sinh Bên bờ lạnh nhạt quanh mình lo toan Đã quên đi tháng mòn đất khách Chợt nhớ về vở sách trời mơ Bỗng lòng lưu luyến thẫn thờ Phút giây chạnh nghĩ xa mờ vầng trăng Nơi lặng lẽ mưa giăng bờ cách Nghĩa ân xưa cũng tách biệt nhau Tình xa dù có xuyến xao Phượng hồng góc đợi dạt dào khó quên Về quê cũ đường lên ngõ xuống Rũ nhau về đồng ruộng xanh tươi Hẹn nhau trốn học rong chơi Nắng hanh đôi má nụ khơi sắc màu Ngày hôm ấy ngạt ngào tình bạn Gió thu về tiễn dáng người đi Đường mây biền biệt mấy thì Dè đâu tin bặt từ khi lá vàng Đặng Xuân Linh 26-08-2009
Nhớ thuở tuổi mơ
Tìm người ấy nguồn trang không thấy Góc nào đây tưởng cậy thơ đời Cho ta tìm gặp tên người Trời mơ của thuở gió dời phương nao Cách thời gian dù sao cũng lãng Kỷ niệm xưa vẫn sáng nghĩa tình Cũng vì sự sống mưu sinh Bên bờ lạnh nhạt quanh mình lo toan Đã quên đi tháng mòn đất khách Chợt nhớ về vở sách trời mơ Bỗng lòng lưu luyến thẫn thờ Phút giây chạnh nghĩ xa mờ vầng trăng Nơi lặng lẽ mưa giăng bờ cách Nghĩa ân xưa cũng tách biệt nhau Tình xa dù có xuyến xao Phượng hồng góc đợi dạt dào khó quên Về quê cũ đường lên ngõ xuống Rũ nhau về đồng ruộng xanh tươi Hẹn nhau trốn học rong chơi Nắng hanh đôi má nụ khơi sắc màu Ngày hôm ấy ngạt ngào tình bạn Gió thu về tiễn dáng người đi Đường mây biền biệt mấy thì Dè đâu tin bặt từ khi lá vàng Đặng Xuân Linh 26-08-2009 Nhớ ngày trốn học (Họa bài Nhớ thuở tuổi mơ của Đặng Xuân Linh) Tập thơ cũ nhiều trang chưa thấy Biết tìm đâu sở cậy với đời Mong sao gặp lại được người Tránh cho cuộc sống đổi dời phương nao Dù năm tháng trăng sao chưa lãng Bóng chiều xưa chiếu sáng thâm tình Cuộc đời trong bước tử sinh Vẫn mang ý chí bên mình lo toan Từng lê bước dặm mòn đất khách Gởi vào thơ tủ sách ngày mơ Trong lòng vẫn mãi tôn thờ Tình thâm nghĩa trọng chưa mò bóng trăng Nơi thôn vắng mây giăng gó cách Ân tình nào chia tách lòng nhau ? Lòng nào mà chẳng xuyến xao Khi nghe mưa gió rạt rào khó quên Theo đồi núi triền lên dốc xuống Về đồng quê lúa ruộng xanh tươi Nhớ ngày trốn học rong chơi Đồng xanh bắt dế tình khơi nhiệm mầu Kỷ niệm cũ ngọt ngào ý bạn Đợi thu về theo dáng người đi Đường mây mấy khắc xuân thì Rẻ chia tám bận, hẹn khi lá vàng Nguyễn Gia Linh 01-09-2009
Chuyến tàu mơ Hoạ : Thăm vườn xuân của NGL Tôi đang thẫn thờ đợi tìm hương mật Trên chuyến tàu xa, lướt dặm nhanh qua Nhìn bát ngát cánh đồng ngà cỏ đất Nắng cháy ươm vàng hóc hác không mưa Ngồi cạnh cửa nhìn dõi theo màn nắng Cũng giúp tôi thấy vắn đoạn đường mơ Vài chim én giữa màn tơ vắng lặng Gặp gỡ nhau tâm sự hết ưu tư Ngày sum hợp ý thơ mong lời cạn Chút rượu nồng mang ấm nhẹ làm sao Từng giọt cay nhưng đời vương không nản Để cùng nhau vui cảnh xóa mây bao Giờ tôi đến chia ngọt ngào rộng vắn Mong người mơ mấy hàng mộng cho em Nhưng lặng lẽ chẳng ai thèm viết tặng Gió thu về lòng băng giá đơn côi Đặng Xuân Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: