Thương một mùa trăng
Tình chị em Từ lúc chia lìa vẫn nhớ em
Mặc dù chị sống cảnh êm đềm
Nơi miền thời tiết thường băng giá
Thương mến làm sao thấm nghĩa tình
Em chúc chị đi trọn mộng lành
Là ngày sum hợp chị cùng anh
Ở nhà cha mẹ em lo lắng
Yên chí, tin yêu tận cuối gành
Trước sân kỷ niệm mấy cây dừa
Em chị cùng nhau núp giọt mưa
Đùa giỡn nước rơi ngoài lộng gió
Mến thương tràn ngập... nói sao vừa
Có chồng chị đếm mới tròn năm
Em được mười lăm đẹp nét thầm
Cũng dễ thương, tuổi màu sắc thắm
Bao chàng trai trẻ đã yêu ngầm
Thời gian rồi cũng báo tin yêu
Pháo cưới, người đau cũng ít nhiều
Đẹp quá em tôi trời rực sáng
Hây hây đôi má nắng ban chiều
Âu yếm trong hình cặp yến anh
Cạnh người em mến vẹn yên lành
Bên nhau hạnh phúc tròn duyên thắm
Kể chuyện trăm năm của chính mình
Trên bước đường đời, chị với anh
Màu hoa sắc thắm dõi trời xanh
Mấy mùa nắng đẹp nơi phương lạ
Em đó chị đây hưởng phúc lành Đặng Xuân Linh
09-09-2004
Người đẹp hái hoa Nơi quê người nghĩ bao điều hoài vọng
Nhớ miền xa đồng lúa trĩu vàng tơ
Cạnh vườn xưa biết có một người thơ
Thường ngắm buổi tinh sương mơ luyến ái
Để chờ người cạnh nhà ra cửa hái
Đóa ban mai tươi thắm trải sương xuân
Nhìn cánh hồng thơm ngát, mắt bâng khuâng
Tuổi trăng đẹp nụ tầm xuân huyền cảnh
Lòng mộng mơ với nàng thơ muôn ảnh
Người tựa như mang một mảnh tình riêng
Ánh ban mai soi sáng thật diệu huyền
Điểm dáng ngọc lung linh thềm đổ bến
Khuất dáng rồi tâm thơ thêm trìu mến
Có một ngày sẽ gọi tiếng người yêu
Gởi gió đưa hương đến dáng diễm kiều
Cho tơ lòng thôi tìm thêu mộng mị
Chiều về vẫn tìm ngó nhà trung ý
Nắng hoàng hôn hồng ánh sợi tơ vương
Mong vần thơ mơ chung một nẻo đường
Gom tất cả hương mùa xuân ngào ngạt Đặng Xuân Linh
Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Lá mới ươm Xuân
Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời
Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi
Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ
Gió phớt lang thang giữa cõi đời
Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý
Rằng đây phó mặc dạ im hơi
Ven rừng rào rạt cây an vị
Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi
Đặng Xuân Linh
Dạ tối Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời Lở tay rung động chút cơ ngơi ? Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ nào biết trăng thanh phủ khắp đời một tấc muốn bày lòng thiện ý năm canh lại tỏ dạ đầy hơi sương rơi trên lá còn thiên vị chi huống sóng dồn giửa biển khơi . cs Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh va Huynh Xuan Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2010 08:54:24 bởi cosiaus >
Lá mới ươm Xuân
Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh Dạ tối
Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời
Lở tay rung động chút cơ ngơi ?
Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ
nào biết trăng thanh phủ khắp đời
một tấc muốn bày lòng thiện ý
năm canh lại tỏ dạ đầy hơi
sương rơi trên lá còn thiên vị
chi huống sóng dồn giửa biển khơi .
cs
Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh
Trí thảnh thơi Chẳng dám thanh cao sáng tỏ ngời Hoài mong thanh thản trí tìm ngơi Chiều đông cuối bãi nhìn sông nước Sáng sớm ngoài sân thấy sóng đời Bóng ngã sương buồn rơi phiến lá Trăng mờ gió dậy biết tăm hơi Còn chi một thoáng tròn hương vị Đã hết mong rồi chuyện viễn khơi Nguyễn Gia Linh
Ì****
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2010 16:43:51 bởi Dang Xuan Linh >
Bật đèn nhe… Nếu tối thì nên đốt ngọn đèn Trung tâm sáng rực, phú hương sen Lung linh gió thổi cành mai nở Loáng thoáng hình mơ dáng Cọp hiền Ý vận thâm sâu nào hiểu rõ Luật thơ đối đáp chẳng vương chen Bao năm chán ngán nguồn phù phiếm Lý lẽ trăng sao lắm chịu phèn Xuân Linh
Dang Xuan Linh
Bật đèn nhe… Nếu tối thì nên đốt ngọn đèn Trung tâm sáng rực, phú hương sen Lung linh gió thổi cành mai nở Loáng thoáng hình mơ dáng Cọp hiền Ý vận thâm sâu nào hiểu rõ Luật thơ đối đáp chẳng vương chen Bao năm chán ngán nguồn phù phiếm Lý lẽ trăng sao lắm chịu phèn Xuân Linh Bức tranh sen Chập tối mon men đến đốt đèn Cho phòng sáng sủa, bức tranh sen Vành hồng nhụy thắm, hoa ươm nụ Cánh mỏng đài son, dáng diệu hiền Gió phất hương đưa mùi lẫn trốn Hồ trong, cuốn nổi, súng lòn chen Đầm lầy lắng đọng gương trinh khiết Thấy rõ đời mơ chẳng lấm phèn Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2010 21:58:49 bởi Nguyen Gia Linh >
Dĩ vãng
Tôi mong trở lại thời thân ái
Nhặt cánh mai vàng thuở mộng mơ
Mắt ngắm xa vời màu biếc trải
Một vùng vòi vọi áng mây thơ
*
Tôi mong về lại làng Xuân ấy
Hai đứa cùng nhau thắp nến già
Trước mộ ông bà cùng cha mẹ
Nguyện lòng phủi sạch bụi đường xa
*
Bao năm đất khách…Miền quê cũ
Quen biết năm năm với hẹn hò
Bắc nhịp cầu thơ , trang nét chữ
“ Tâm tình…ly biệt” dấu hồn mơ
*
Tôi mong quày bước lối mòn xưa
Đường đất quanh co, mấy dậu thưa
Bếp lửa khói lam, bên khóm trúc
Quan hoài dấu ảnh mộng tìm mơ
*
Nghĩ suy rồi nhớ thuở bên song
Nhớ tuổi tơ vương cánh phượng hồng
Nhớ chị cùng nhau vui kể chuyện
Mà giờ lưu lạc cách bao sông
*
Tháng năm cứ tưởng cõi lòng tôi
Dĩ vãng dần qua xóa nhạt rồi
Huyền ảnh mờ theo từng tấm lịch
Chỉ còn thoáng lại áng mây trôi
*
Nhưng vẫn giữ tròn trong ký ức
Ảnh hình chẳng nhạt, chẳng phôi pha
Để rồi trở lại trong tiềm thức
Mới hiểu tình xưa vẫn đậm đà
Đặng Xuân Linh
Mérignac, 10-02-2004
Không trả kiếp duyên (họa bài Em giận anh rồi…? của anh Mẫn Hồ)
Chuyên chi giờ cũng qua rồi
Giận hờn phút chóc…sao đòi nghĩ chơi ?
Đi đâu vắng dạng mây ơi?
Để cho gió thổi bên đời buồn tênh!!!
Phương trời một bóng lênh đênh
Chắc rằng phủi sạch lụy phiền được sao?
Mượn chi mà trả nợ nào?
Người ơi duyên kiếp có vào bến xuân?
Nếu em có bạn dặm ngàn
Nhìn mùa lá đỏ tia vàng vào thu
Mong vui, khỏi ngắm sương mù
Mong em thoát lối âm u đứng chờ
Tại sao đòi trả vần thơ?
Em đi bỏ lại đường tơ hững hờ
Để anh nhớ mãi trời mơ
Để anh đếm mấy dặm bờ nhớ mong!
Tình nầy giữ mãi nơi lòng
Buồn vui đành chịu, tâm đồng riêng mang
Trả chi đòi trả vô vàn
Nợ duyên không trả… mơ màng khác nhau Đặng Xuân Linh
Mỗi năm đều ăn Tết Trăng vận trời xoay nào mòn mỏi Mây luồn giáp tuyến hỏi về mô Ba trăm sáu chục ngày dư Thuận thời năm mới cộng trừ Tết vui Ngày tháng trôi theo xuôi dòng nước Lịch âm dương diễn bước muôn đời Trời già im lặng cứ khơi Để trần rộn rã ăn chơi vui vầy Hương vàng bánh tét đầy mâm cổ Quần áo xinh hớn hở thêm tươi Đì đùng tiếng pháo vang trời Mừng Xuân thả cửa, chén mời chén tui Cọp xứ mình mừng vui năm mới Pháo hoa tỏa rực gợi sắc chen Người nghèo ba bữa nào quên Tết qua than vản sầu tênh nhọc nhằn Tết là tục lệ ngàn năm đấy Chỉ cái già chọc khuấy mà thôi Máy bay hỏa tốc theo thời Bao nhiêu sức khỏe trong đời kéo lui Còn sức trẻ chớ vùi thân thế Khi tóc sương dâu bể khó bề Rồi than ngày tháng buồn te Tiếc thời bỏ ngõ lòng se sắt lòng Đặng Xuân Linh
Mỗi năm đều ăn Tết Trăng vận trời xoay nào mòn mỏi Mây luồn giáp tuyến hỏi về mô Ba trăm sáu chục ngày dư Thuận thời năm mới cộng trừ Tết vui Ngày tháng trôi theo xuôi dòng nước Lịch âm dương diễn bước muôn đời Trời già im lặng cứ khơi Để trần rộn rã ăn chơi vui vầy Hương vàng bánh tét đầy mâm cổ Quần áo xinh hớn hở thêm tươi Đì đùng tiếng pháo vang trời Mừng Xuân thả cửa, chén mời chén tui Cọp xứ mình mừng vui năm mới Pháo hoa tỏa rực gợi sắc chen Người nghèo ba bữa nào quên Tết qua than vản sầu tênh nhọc nhằn Tết là tục lệ ngàn năm đấy Chỉ cái già chọc khuấy mà thôi Máy bay hỏa tốc theo thời Bao nhiêu sức khỏe trong đời kéo lui Còn sức trẻ chớ vùi thân thế Khi tóc sương dâu bể khó bề Rồi than ngày tháng buồn te Tiếc thời bỏ ngõ lòng se sắt long Đặng Xuân Linh Niềm vui ngày Tết (Họa bài Mỗi năm đều ăn Tết của Đặng Xuân Linh) Mấy ngày Tết vòng xoay mong mỏi Nỗi mừng vui chào hỏi người mô Mỗi năm chẳng kể thừa dư Hân hoan hội đủ chẳng trừ niềm vui Ngày tháng lạnh trôi xuôi dòng nước Tết mong chờ dõi bước dặm đời Cùng nhau cứ để lòng khơi Theo mùa hớn hở vui chơi sum vầy Bàn thờ tổ chưng đầy mâm cổ Trẻ con mừng hớn hở xinh tươi Múa lân pháo nổ rùm trời Đón mùa Xuân mới, rượu mời đợi tui Xuân con cọp, mọp vui cũng tới Câu liễng quen sáng chói vàng chen Cùng nghe vui sướng tạm quên Những niềm cay đắng buồn tênh nhọc nhằn Tục lệ Tết hằng năm vẫn đấy Với trẻ con phá khuấy mà thôi Sống cho đúng cách tùy thời Những người già yếu hương đời kéo lui Niềm vui sống chớ vùi tuổi trẻ Tránh cho mình dâu bể ủ ê Thở than chút phận buồn te Đừng đem hối tiếc làm se sắt lòng Nguyễn Gia Linh
Gặp nhau đây Họa : Gặp lại của Hàn Thiên Lương Xuân về linh cảm bạn thêm gần Hội ngộ thẩn thờ giọt lệ rưng Đất khách phóng tầm về xứ cũ Đầu năm bút mở bớt bâng khuâng Vui buồn xứ lạnh vói thời gian Nhạc trỗi tình xuân ghép nhịp đàn Lâu lắm mai vàng chưa ngắm lại Bên nầy hoa tuyết rụng đầy giăng Người đi nhớ mãi người năm cũ Khuất lấp chân mây tận cuối trời Xuân đến mai đào choàng cội mới Nhớ hoa sầu vọng dãi xa xôi Vời vợi phương trời đành ngóng đợi Trầm tư chiếc bóng dệt thơ lòng Âm thầm cứ bước đường đồi dốc Sống tạm quê người cảnh lạnh đong Mãi đến sương thu cùng hợp mặt Tình thương giọt động …xóa mây buồn Nào phai tình nghĩa dù xa cách Rộn rã trong lòng, tóc đã sương Qua rồi chờ đợi, mơ thành thực Ngọn gió hững hờ kéo tuổi xanh Hai mái đầu xưa nay bạc trắng Tình già quyến luyến thuở mơ lành Đặng Xuân Linh Mérignac, 27-02-2010
Âm thanh còn vẳng
(Họa bài Em đi dưới trời mưa của Gia Linh)
Thắm thoát qua mùa hạ phủ mưa
Ngẩn ngơ hồn dõi buổi chiều đưa
Thẩn thơ từng bước mà suy gẫm
Tình ngỡ nên thơ thoáng một mùa
Nhìn làn mây bạc cứ bay bay
Nhớ lại thuở còn…tuổi trắng tay
Quày quả một thời luôn hạnh phúc
Nhìn kìa vầng khuyết khó tròn ngay
Tia vàng phủ cả tiếng trên môi
Giờ thấy tình duyên lắc lưởng ngồi
Vầng nguyệt xa rồi bên nước mộng
Đem nguồn sáng trải chốn không ngôi
Mây mù gió chướng bện ngâu mưa
Hoài tưởng ngày về,… buổi lặng đưa
Sau trước tình chung đâu gọi đẹp?
Thanh âm còn vẳng…kế bên chùa
Đặng Xuân Linh
Gặp Lại
Chao ôi Xuân tàn trên má phấn Cuộc tao phùng mắt lệ rưng rưng Thật xót xa hương tình tuổi ngọc Vương vấn đời vạn nỗi bâng khuâng! Giờ đây tóc trắng bụi thời gian Khúc nhạc tình xuân lỗi phím đàn Mấy độ xuân về trên đất lạ Gió lạnh mây mù sương tuyết giăng! Thương ai năm tháng bên song cửa Ðợi mãi người đi khuất cuối trời Nhìn cánh mai vàng tơi tả rụng Hồn sầu vọng tưởng kẻ xa xôi! Người ở phương nầy cũng nhớ mong Chẳng tỏ cùng ai giữ kín lòng Lần bước cô đơn, buồn cách trở Xứ người cam chịu nỗi long đong! Gặp lại giờ đây đà bạc tóc Kỷ niệm chìm trong ký ức buồn Yêu thương tỏ mờ qua khoé mắt Nhìn nhau rưng lệ mờ như sương! Thôi nhé buồn chi: -đời giấc mộng Mới đây, nay đã hết ngày xanh Gặp nhau thêm xót lòng tri kỷ Tang hải mờ phai giấc mộng lành! Hàn Thiên Lương Giữ lại tình nhau Những tưởng qua rồi trời cuối bãi Ngờ đâu gặp lại mắt còn rưng Xót xa trong cảnh thân hồ hải Nỗi tủi niềm vui lộ nét mừng Thân già mái tóc nhuộm thời gian Nghe khúc tình xưa khải phím đàn Nhắc lại quê minh bên khóm trúc Xuân về lành lạnh gió sương giăng Anh đi em đợi bên hiên cửa Năm tháng lần qua tận cuối trời Thấy xót trăng vàng treo một nửa Càng gieo vương vấn kẻ xa khơi Anh biết nơi nào cũng luyến mong Người đi còn giữ mãi trong lòng Xa xôi cách trở buồn năm tháng Hình ảnh em chờ buổi lạnh đông Gặp lại trên đầu đà tóc bạc Nhìn theo kỷ niệm vấn vương buồn Chan hòa sóng cả bên vành mắt Anh thấy trong lòng đọng giọt sương Anh chẳng buồn chi, như ảo mộngi Đời đâu có nghĩa những ngày xanh Trong hồn mới thấy bao kỳ vọng Hình ảnh trong tim rất ngọt lành Nguyễn Gia Linh Gặp nhau đây Họa : Gặp lại của Hàn Thiên Lương Xuân về linh cảm bạn thêm gần Hội ngộ thẩn thờ giọt lệ rưng Đất khách phóng tầm về xứ cũ Đầu năm bút mở bớt bâng khuâng Vui buồn xứ lạnh vói thời gian Nhạc trỗi tình xuân ghép nhịp đàn Lâu lắm mai vàng chưa ngắm lại Bên nầy hoa tuyết rụng đầy giăng Người đi nhớ mãi người năm cũ Khuất lấp chân mây tận cuối trời Xuân đến mai đào choàng cội mới Nhớ hoa sầu vọng dãi xa xôi Vời vợi phương trời đành ngóng đợi Trầm tư chiếc bóng dệt thơ lòng Âm thầm cứ bước đường đồi dốc Sống tạm quê người cảnh lạnh đong Mãi đến sương thu cùng hợp mặt Tình thương giọt động …xóa mây buồn Nào phai tình nghĩa dù xa cách Rộn rã trong lòng, tóc đã sương Qua rồi chờ đợi, mơ thành thực Ngọn gió hững hờ kéo tuổi xanh Hai mái đầu xưa nay bạc trắng Tình già quyến luyến thuở mơ lành Đặng Xuân Linh Mérignac, 27-02-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: