Tình thương vĩnh cữu Vườn quê hình ảnh nhớ hoài
Lá đươm đuôi phượng lắm quài trái xanh
Hoa cau nở trắng hương lành
Tưởng tô dáng Mẹ như tranh dịu hiền
Dù giờ Mẹ chốn cảnh thiên
Con ngồi trầm lặng lòng miên man thầm
Nhớ hoài dĩ vãng song thân
Nhọc nhằn lắm nỗi không cần ngắm mây
Dù nơi cuối nẻo trời Tây
Vĩnh hằng nhớ Mẹ tâm nầy khắc sâu
Mẹ ơi! Mẹ vắng đã lâu
Áo cài hồng trắng thiên thu nào nhòa
Mỗi lần nhìn ánh trăng xa
Là hoài mái ấm quê nhà ngày xưa
Dưới thềm Ba kể đời Ba
Mẹ cùng vui hợp chan hòa tình thương
Nửa đời xa xứ một phương
Xót thương hiền mẫu trăm đường lo toan
Trăng soi huyền diệu sắt son
Ánh dương chiếu sáng bảo tồn thiện ân
Đặng Xuân Linh