Thương một mùa trăng
Vận thế Cây xơ xác, xum xuê mùa tiết Nắng vươn mình tha thiết đệ huynh Vạn phương sắc trỗ mây lành… Quốc kêu áo não buồn tình Sâm Thương* Chia lìa chuyển bến đường tiêu triệt Vết xe xưa, ôi tiếc nhường bao Hôm Mai ngăn cách vì sao! Bởi không hòa thuận cách nhau khôn cùng Mong yên bình khúc bừng an thới Tình thương mãi gọi nối chung lòng Ái tha đổi lấy tình trong (suốt) Đạo thâm vận nước thong dong dân tình Bốn mùa tiết đổi bình an khó Vào Đông mưa rải, nhỏ liền liền Qua Xuân hơi lạnh vào miền Nắng chưa ầm đủ nỗi niềm như thu Nền kinh tế trông như điên đảo Nạn lo ai khéo tạo lâng lây Một bầu còn khổ đông tây… Ai lo cứu rỗi mà xoây cuộc cờ Nước cạnh đây trông chờ cứu rỗi Dân chúng mong thời đổi sắc màu Cho lòng thơ thới dâng cao Cho lòng no ấm dạt dào tình thương Đặng Xuân Linh Kính chúc anh Chi Bửu và các cháu vui khoẻ
Từ giã ngày xưa Tôi ra đi muôn dặm Buổi đi bịn rịn lòng Thời gian đi thăm thẳm Người đi còn ngược vòng Về đâu ngày tháng cũ ? Chân trời nào ta mơ ? Dòng tâm lại hồi khứ Phương đông là hồn thơ Láng giềng xưa một thuở Phía tây xóm xôn xao Mong một ngày sáng tỏa Bù lại nỗi lòng đau Ta giả từ năm cũ Chào xuân mới vừa sang Năm rồi đừng ngó lại Gởi đi giấc mơ màng Còn sống thiện niềm sống Danh tiếng tựa hư không Không hờn tinh thần nhẹ Thong dong ngự cõi lòng Đặng Xuân Linh
Lục bát cho tôi Thân tôi xìu ểnh phương nầy Thì thôi gõ mỏ ăn chay tịnh lòng Ngày nay lo lắng vừng hồng Sương mù sớm tối thu đông lạnh nhiều Quê người vắng vẽ đìu hiu Mỗi năm thêm tuổi, sớm chiều vắng hoe Hai người mái tóc trắng che Xóm giềng khó gặp, bên hè dửng dưng Người thân ở tận nửa vòng Anh em thân thiết theo dòng mưu sinh Lời thơ viết mãi tâm tình Lối xưa lảng vảng, tim mình vấn vương Quê nhà một góc mộng trường Đường về thôn cũ thương vương sắc màu Tình quê gió mát, trăng sao Trước kia sum hợp dạt dào tình thân Giờ đây cô lè trăm phần Nỗi đời sinh sống qua dần thời gian Giàu nghèo một kiếp nhịp nhàng Sớm lo tối mộng, ngày sang từng ngày Đặng Xuân Linh 24-04-2013
Đã một tháng xuân rồi ! Nơi đất khách Xuân về còn trở gió Lặng thầm như nghe vó xa đưa vang Ngoài đầu ngỏ lan rân lời oanh gáy Cánh nhạn xa quê, chạnh phải lòng đơn Xuân còn lạnh vương chờn thời biến đổi Nhìn trời xa, mà nhớ gợi mơ khuya Khi thức dậy còn chưa rời mộng ảo Sao Hôm Mai đày đọa phải phân lìa Tháng xuân nầy tâm hoài chia đôi ngả Bao năm rồi thân thư thả bờ vai Có không tự nhiên rồi thời sẽ đến Ở hay về… niềm vận mến thơ say Không nghĩ nhiều, tinh thần rài thêm khoẻ Nơi đây góc trời lặng lẻ sớm trưa Nhưng đẩy sắc thái, mưa đùa gió lắm Xuân quê có hứa đẹp ảnh quê chưa ?! Đặng Xuân Linh
Theo Thầy Đàn 06-01 Ất Mão 16-02-1975 Thẩn thờ ngẩng cổ nhìn Cao Cả Phổ Độ trần, rằng xóa kỳ ba Khai tâm, Khổng Thánh Nho gia Cho người mê muội trở đà tầm tu Nơi trần thế tâm tu xin giữ Ta tầm thoát khổ, tự mà thi Huệ lòng tim nở hương trì Phật Trời rải phước ai bi tiêu trừ Bao cảnh khổ trầm tư sầu họa Thế giới đầy, thầm dọa lan tràn Nạn chung thế sự đeo mang Người giàu vui vẻ, nghèo nàn tân toan E người nghèo, khó toàn tâm Đạo (vì sự sống) Người hiền tu nhìn đảo một vòng Xem đời tham lợi nhiều không? Hạn quyền níu kéo bỏ lòng nghĩa nhân Chuyện đời đen trắng phân đôi ngả Hành dữ, hiền tâm đã hay không? Tâm tư rán giữ lòng trong Không hờn không giận buồn lòng cũng không “Người có Đạo như lòng có ngọc” “Phép tu hành chí dóc theo Thầy” Đường trần từng bước chong gai Cũng không than thở tâm rài an nhiên TâmTừ Ái tự nhiên cứ tiến Tấm Vị Tha phổ biến nhân sinh Tình thương tạc dạ bên mình Mới tìm thanh thản minh minh tinh thần Tịnh lòng vẹt ý Sân, hờn dỗi Cánh đài sen thấm cõi lòng ta Xinh xinh một dãi liên tòa Trong ta nở cánh hương hòa vào tâm Đặng Xuân Linh
Đôi ngả Giác ngộ tự ta, tự biết mình Bến trần mờ, sáng bởi lòng sinh Kinh thơ ghi rõ đàn trung dạy Mẹ vẫn độ ta, nhắc chí tình Cõi phàm nhập cuộc với thân nầy Xa xứ lìa quê cảnh mộng dài Thời tiết sớm chiều nào biết được Đổi thay hiện tượng cảnh tàn phai Mẹ dương gian tựa Mẹ tinh thần Lo ngại con mê chốn bụi trần Thân có Đạo, thầm gìn đức tính Ta gieo hạt tốt, trái dầy nhân Dù ở nơi đâu…cũng cõi trần Đạo Đời vương lấy chẳng phân vân Cố gìn mỗi buổi câu danh niệm Giữ lòng phàm nhắc Đạo thâm tâm Nẻo đời nẻo đạo hành song bước Học Đạo lo đời sống sánh ngang Tuổi đà chồng chất sương pha tóc Chờ tháng ngày qua… cội cũng tàn Đặng Xuân Linh -Nhìn mẹ ta ở trần đời lo lắng thế nào, thì Mẹ tinh thần càng lo lắng thế nhân nhiều hơn
Hồi thân tâm (Theo đọc bài anh Bửu trích đoạn TG) Nhìn quanh ta, Đời như khó đổi Ác, tham lòng mất lối nghĩa nhân Trong xã hội lắm thành phần Vô duyên vô cớ đoạt thân người hiền* Đời sao lắm kẻ điên cuồng tánh Giặt chòm phá quấy, cảnh buồn thơi Làm sao thoát bến chơi vơi ! Làm sao yển ổn bầu trời trần ai ! Sắc xuân thay đổi đầy mưa tuyết Nên tự khuyên dạ diệt tâm mê Tịnh tâm bồi đấp đường về Vững lòng tiến bước, sắp kề kỳ ba Tháng ngày nhạt nhoà pha tranh sắc Ánh Đạo vàng từng khắc rọi soi Uống ăn nuôi sống thân thôi Lo tìm chơn lý Đạo khơi vào lòng Bút Thần Thầy dạy dòng tôn chỉ Từ lòng, Bác ái qúi gì hơn Đạo là đường lối thiện chơn Con đường dấn bước không sờn lòng riêng Chốn trần gian luôn phiền chen lấn Đâu thoát khỏi cuối vận trần ai Còn chăng tâm Đạo phương Đoài Màn đêm rủ xuống thân rày thong dong Đặng Xuân Linh 20-05-2013
Mưa xuân hoài cảnh Ngoài trời lác đác hạt mưa rơi Xào xạc lá cành gió thổi khơi Nhớ xứ xa vời cùng nhớ Mẹ Gợi buồn tâm trí vạt chia đôi Màn nước xuân, che khuất chị Hằng Dù hơi lạnh, nụ lá xanh oằn Hoài thương mái ấm ngày xưa ấy Buội chuối trỗ quày, tre trỗ măng Nghe chuông Thánh Thất vọng ngân vang Tưởng dáng Mẹ yêu hiện trước màn Hạt rắc làm loang nguồn cảm nghĩ Thương sao vời vợi giấc mơ vàng Linh Xuân hỡi* ! mùa xuân thương cảm (làng Linh Xuân) Nhấp chén trà đà rõ tỉnh say Mơ vạn dặm, chờ ngày trở lại Biết làm sao chốn đó gần đây ! Bâng khuâng nào lạ cảnh xa đày Kỷ niệm quê hương mấy vận bày Dù cách mấy sông, bờ biển rộng Không quên bóng Mẹ giữa lòng đây Đặng Xuân Linh 23-05-2013
Gợi ngày kỷ niệm Mệt cũng đi tới cùng Lòng lo cứ chạy tung Đây như bình sắc rỉ Kiếm Thầy chửa là xong Bài xướng tới thì chuốt Vui thẩm như ước mong Nghĩ sao viết đà vậy Nhớ kỷ niệm thiệt lung Đặng Xuân Linh
Đời ta Đạo thâm quả ly kỳ bí mật Đời tham, ai tỉnh giấc Nam Kha Vầng ô ảnh nguyệt tuy xa Soi nền trần thế ánh lòa mộng thôi Ngồi chễm chệ cơ ngơi như thế Có ai mà nỡ dễ nhường ai? Giấc mơ ngọt đắng lâu dài Thân rồi cũng phải buông tay cho đời Mưa rơi nhắc thuở thời thảm cảnh Lá thu vàng, hình ảnh đời người Thế nhân trăm nỗi đổi dời Thật hư, có có rồi không còn gì! Suy cho cạn, càng suy cho thấm Tâm tư cứ vững tấm lòng son Tình thương là bước vững chơn Chuyển luân mọi vật, nuí non vĩnh tồn Đặng Xuân Linh
Chúc Sinh Nhựt anh Minh Hồ vui vẻ Hai mươi tháng sáu là Sinh nhựt Xin kính Minh hồ chúc vận thơ Cho đời khuây giải vẩn vơ Do đâu bỏ lại bến bờ nắng quê Trời lành lạnh sơn khê xa Tổ Dấn bước mong, tìm chỗ thanh nhàn Qua rồi thời cũ thênh thang Bây giờ thầm kết lòng vang tiếng cười Ngày nầy (20-06) thuở trước vui như hội Tháng sáu tia vàng khởi tốt tươi Cánh đài hoa nở khắp nơi Đem niềm hy vọng tặng đời hương ngây Chúc Minh Hồ lòng đầy chan chứa Phủ tình như trẻ chửa nào vơi Vận thơ vui vẻ bên trời Dù xa vẫn nghĩ viết lời viếng thăm Đặng Xuân Linh 19-06-2013
Nắng trốn hè Vần vũ mây đen phủ đời tuần tự Tiếng mưa rơi gõ khứ hồi cung như… Như hòa âm sấm nhạc sư đưa từ… Từ đâu hạt đá rơi miền đất sống Hy vọng sang hè không còn bong bóng Cho cánh chim tung cánh, giọng vang thềm Nước thôi ủ để đời được êm đềm Cho nàng thơ mơ tình trăng mười sáu Mưa giữ cả ngày hồn trao trang náu Nắng tinh anh đà áo não buồn khơi Nước cuồn cuộn nhìn cảnh đối tơi bời Nghe lạch tạch đùn rơi tên lũ Tôi mãi tả cảnh mù mờ thơ ngữ Giữa đất trời “trốt”* thách thử quay tròn(tornade) Cảnh tan hoang ẩm ướt cuộn bên mành Mong trần thế được yên bình muôn thuở Đặng Xuân Linh
Kính chúc Sinh Nhựt chị Minh Hồ Đào Thời gian nào đổi mỗi người Sinh nhựt Hai ba tháng tám vui thực vô ngần Xướng hòa thơ bạn càng thân thêm gần Vương luyến phú thơ lời phân chúc đến Chị nhìn ngọn lửa bập bùng hồng nến Mơ đời hiện tại thương đến người thương Sống niềm an ủi của kẻ tha hương Hết nỗi lo âu nơi nương bến tạm Chúc chị Đào thân vui mùa tháng tám Tươi khỏe dạo khắp mon nước mây ngàn Lung linh dòng cảm ước vọng vương tràn Nghĩa tình chan chứa tâm đan thư thái Tháng năm hòa xướng kéo dài thân ái Nửa vòng không gian nhớ mãi bạn thơ Giao cảm hồn mơ ý chẳng cách bờ In khắc sâu lòng, trang mừng chúc đẹp Đặng Xuân Linh 24-08-2013
Hoài xưa Đặt chân lối cũ làng quê Nhìn quanh thôn xóm lòng tê tái lòng Dưới hiên hồi tưởng trời hồng Mẹ Cha thời ấy hết trông mong ngày… Trời êm én nhạn sum vầy Dòng trong suối mát rừng đầy sắc xanh Thiên nhiên Tạo hóa điểm lành Trúc tre thẳng biếc thân thanh gió triều Tưởng mơ những buổi mưa chiều Giọt rơi mái ngói nện đều nhớ thương In bao kỷ niệm còn vương Tưởng hoài ngày cũ Thung Đường còn sinh Nhìn trăng nghe vẳng bên mình Như là điệu nhạc phủ tình cung yêu Bây giờ thiếu vắng mọi điều Cây đa nhà cũ mến nhiều còn đâu !! Đặng Xuân Linh 19-08-2013
Về quê nhớ thuở nào… Mình tự đưa mình về nơi làng cũ Trong tâm tư nghĩ quá khứ tuyệt vời Nhớ thuở nắng vàng thêm khơi mơ ủ Trời quê tôi mây trắng phủ chiều mơi Về gặp bạn tóc rày phơi sương trắng Bao cháu con thấp thoáng chạy quanh hiên Giống như tôi đã viền màu kính viễn Ngắm xa gần gợn nét sóng tranh miền. Tôi nhìn mãi buồn thiên nhiên xóa cải Hồi tưởng là như ngỡ giấc chiêm bao Bâng khuâng hoài đến người sao chẳng thấy Ở phương nào ? Gió đẩy lạc nơi nao ? Thoáng giấc mộng buồn sao đời hư ảo Gió tương tư thôi báo lối ngày mơ Trời phẳng lặng mà hồn thơ dông bão Trở xứ Tây, ý thảo phú buồn chờ Đặng Xuân Linh 27-08-2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: