Thương một mùa trăng
Hoa phượng tím Kìa anh, phượng tím nở hoa đầy
Màu tím từng chùm phủ cả cây
Cùng đứng nhìn hoa ta mới thấy
Trầm trồ màu tím, tím đường nầy
Nào ngờ nhìn phượng... tím buồn lây
Đổi sắc đỏ tươi, hóa tím nầy
Hoa nở lòng tôi tràn cánh đẹp
Nghĩ là hương thắm sắc người say
Mỗi lần qua phố đứng nhìn hoa
Bông nở đầy cây nhuộm tím lòa
Rộn rả trong lòng quên dấn bước
Tay trong tay đón phượng hè qua
Thấm thoát đầu thu cánh rụng rơi
Màu tím lối này ủ tả tơi
Ngó cánh hoa tàn mà nuối tiếc
Người ơi phượng tím đẹp buồn thôi
Phải chi tôi ngắm cánh phượng hồng
Để khỏi buồn lây giữa tấm lòng
Tôi nhặt cánh hoa mà quyến luyến
Hoa kia nở rộ....có như không
Đặng Xuân Linh
24-09-2004
Nhớ mãi đêm trăng Căn nhà bé nhỏ ngập hồn tôi
Tường giấy hoa vàng lộng bóng vôi
Mười mấy năm qua bao luyến mến
Sưởi lòng ấm lạnh lúc xa xôi
Ngàn dậm mây chiều, trăng viễn khơi
Thương về dĩ vãng ý đầy vơi
Ước mơ kỷ niệm ngày xưa cũ
Của tuổi ngây thơ chẳng hiểu đời
Ảnh hình người đẹp múc trăng mơ
Ánh sáng đêm rằm ngập ý thơ
Không thể nào quên bên giếng lặng
Cùng ai nối nhịp mấy đường tơ
Thời gian sương phủ, trắng màu mây
Hai mảnh tình nghèo mãi mãi đây
Còn thiếu vầng trăng bên xóm nhỏ
Cho mình tìm lại phút thơ ngây
Đặng Xuân Linh
Bordeaux, ngày 01-03-2002 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 20:06:45 bởi Viet duong nhan >
Thơ đời, hoa đất Hoa là thơ của đất Thơ là hoa của đời Quách Tấn Mùa thu run rải lá vàng Cuống lo thầm nỗi rộn ràng sương mai Sắp buồn chuyển gió heo may Cội trong dường thể nguồn bày tâm tư Đất, đời trơ trọi hoa thơ Trông mùa phủ biếc hương chờ vườn xuân Mong sao trổ nụ, lá mầm Để mơ với cảnh vương trăm vận vần Nỏn nà hoa cỏ nhuốm dần Qua rồi rừng ủ bâng khuâng mịt mờ Màu xanh khơi dậy hồn mơ Hoa thơm của đất, vu vơ thơ đời Nền xanh hương thắm tuyệt vời Điểm tô sắc trắng, hồng dồi vàng vươn Bây giờ trở giấc rừng vườn Nhụy phun, cánh thắm, mộng thường là mơ Nơi đây người vắng nẻo xa Khơi lòng thuở trước quê nhà biêt khơi Mai vàng, thọ cúc… nơi nơi Đơn sơ làiỉ lý tỏa vời vợi nao Chè sen thơm ngát ngọt ngào Quê hương canh bí mát vào tâm quê Thủy chung dòng rưới trao về Bên lề vẫn mến tràn trề thôn xưa Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 20:08:34 bởi Viet duong nhan >
Âm thầm xa xăm Gió lướt qua sao cảm buồn héo hắt Tiếng xạc xào như lê kéo đắng cay Lòng dặn lòng gởi nhớ bến nào đây Dõi ấp yêu mối tình đầy tha thiết Cánh hồng nhung uốn mình bưng giọt lệ Như khóc như khoe kể hạt long lanh Trải cho đi êm trên tấm thảm mành Ôi tình sao dịu dàng đầm thắm quá Trời mưa nhiều làm thêm buồn thắm thía Tạt vào lòng đến nỗi rát buồng tim Chạnh niềm riêng quạnh quẻ gió mây tìm Bóng chiều tà mơn tia vàng nắm níu Tóc mây đà pha tô màu trắng phiếu Óng ánh trong lời thấm điệu trời mơ Cội mai già gượng rán nụ hoa thơ Vương cuộc đời soi chờ hình với bóng. Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 20:10:47 bởi Viet duong nhan >
Shiroi gởi tặng MT DXL luôn nhe
ML cũng bắt chước.... Bonne fête MT DXL !!! [sm=blowing%20kisses.gif] [sm=kissing.gif]
Con gởi Mẹ
Cho ngày Lễ Mẹ
Thương kính tặng Mẹ
Con gởi vào thơ cả vạn lời
Niềm thương nỗi nhớ vượt trùng khơi
Trái tim rạo rực bao trân quí
Phản ảnh Mẹ yêu toả sáng ngời
Con gởi hương Xuân rạng nét đời
Cõi lòng hoan hỉ đẹp duyên đôi
Trời tuôn sắc thắm vây quanh mãi
Hoa bướm nhởn nhơ réo gọi Người
Con gởi nụ hôn lẫn tiếng cười
Và thâu nắng Hạ nguyện không thôi
Xua bao sầu khổ vào xa lánh
Rải ánh vàng hong dệt ý mời
Con gởi hồn Thu quá tuyệt vời
Lượt là lãng mạn điểm hồng môi
Tô màu má ửng đầy vui sướng
Đẹp giấc ngao du ngắm núi đồi
Con gởi trời Đông tuyết trắng ngời
Như lòng Mẹ tựa áng tinh khôi
Nhẹ nhàng xoa dịu khi se lạnh
Nhóm lửa tin yêu sưởi ấm rồi
Con gởi tình con suốt một đời
Miên trường lai láng Mẹ yêu ơi !
Người mau đón lấy hương yêu nhé
Ngây ngất trong con mãi chẳng rời
Mỹ Linh
03/06/2007
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 20:12:16 bởi Viet duong nhan >
Chuyển bến Trần gian lắm chỗ để thân nương Nhưng chẳng đâu bằng chốn cố hương Thân quyến bạn bè lời kể lể Nơi đây phong kín chẳng ai tường Mỗi người số mệnh sẵn dành lâu Không phải khôn khờ tránh được đâu Mái tóc pha sương chưa trọn vẹn Hoa sầu kéo tới phải đương đầu Cuối chuyện trần gian đậu bến tôi Xa xa bóng nhạn lướt đơn côi Bay đi chuyển bến tìm mơ tổ Ấy kể đoạn đường khúc lẻ loi Thôi đấy lòng riêng cho cả nhé Những người mộng đẹp đã yêu thương Luyến lưu chi nữa gây buồn khổ Cho kẻ mộng thầm vẹn ước mong Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 20:14:38 bởi Viet duong nhan >
Mưa tháng năm
Mưa tháng nầy buồn quá người ơi !
Rơi rơi màn mỏng giọt tơ trời
Tiếng đàn không bóng vang như gọi
Ngắm sắc mờ mờ nhớ thuở xưa
Ta nghe kinh kệ nhẹ niềm mơ
Để quên đời, lắng đọng lòng lo
Giữa trời xuân dịu hương man mác
Ngoài giọt mưa rơi tưới nhánh chờ
Chồi nhụy, nụ hoa đã phủ tràn
Tình thương vô giá , thấm vô vàn
Nhìn mưa như lệ tâm thương nhỏ
Trời đất muôn sao cõi dặm ngàn
Nợ áo cơm còn nỗi đắng đo
Lo cho đàn én nhạn trời xa
Kiếm đâu mồi giữa mưa giông bão
Ũ rủ chim muông lạnh ướt nhòa
Khuây khỏa là thơ, thơ với ta
Gọt bào suông sẻ vận câu ngà
Xua theo ý xướng hòa tâm phú
Son phấn nào hao, chẳng lụa là
Nửa đời ly quán buổi chiều xa
Sương điểm la đà bạch xám pha
Quán trọ bao la mơ đạm bạc
Chút niềm lo lắng, chút sầu qua
Ðặng Xuân Linh
3-05-2004
Tâm sự với hoa Xứ người mới đến trời xa lạ Hai chục năm qua hạnh phúc tròn Tư tưởng thường vui mà lặng lẻ Trong căn nhà vắng, vẽ tranh đơn Bây giờ chân bước dạ bồn chồn Những buổi chiều buông nghĩ dập dồn Nhớ chuyện tình đời ai đã kể Thâm trầm tưởng nghĩ lại thêm buồn Bạn cùng vườn thắm khoẻ thân ta Với gió nắng chèn ngắm cỏ hoa Nhàn nhả tâm tư phù cuộc sống Vuốt ve cánh mỏng buổi chiều tà Ngọn non mơn mởn nguồn vui mới Mầm hé, hồng tươi, với cúc đào Sắc thắm khoe màu hương nhẹ tỏa Mỗi khi nắng hạ đón đầy hoa Thiên nhiên xoa dịu, nỗi niềm nguôi Những lúc buồn tâm cũng liệm vùi Kề cận cảnh cây pha tâm sự Nghe chim cổ đỏ tỏ tình đời Một mình thủ thỉ cùng hoa lá Buổi sáng thường nhìn những nụ hoa Búpỉ vẫn lớn dần theo nắng hạ Bạn cùng cây cỏ tím buồn qua Đặng Xuân Linh
ML xin ghé trang thơ của MT ĐXL..... và gởi một bài thơ cho ngày lễ Cha 17/06/2007....
Bonne fête à mon Papa !
Con gởi Ba
Cho ngày Lễ Cha
Thương kính tặng Ba
Nắn nót gom vần gởi vấn vương
Trong tim ấp ủ suốt miên trường
Vòng tay che chở nồng men cảm
Đôi mắt trông chờ đậm nét thương
Vui ước gặp Cha đầm lệ chảy
Mừng mong đón Lễ thoả thơ tường
Ba ơi hốt lấy ngàn tia nắng
Chứa trọn thâm tình toả ngát hương
Mỹ Linh
17/06/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2007 20:51:36 bởi MyLinh >
Tình gởi về đâu Âm u trời sắp đổ cơn mưa Gợi nhớ năm xưa dệt bóng mờ Ai bảo đất tròn, đâu rộng lắm Mà sao chẳng gặp bạn trong mơ Cùng thôn, cùng xóm thuở ban đầu Đếm bước lối mòn, giờ ở đâu Thầm lặng lời thơ đem ý sống Chập chờn ánh nắng xứ trời Âu Nơi hoa lệ, chốn hưởng xa hoa Nào để tâm tư ước lộng ngà Đơn giản trong đời tìm hạnh phúc Dù cho gió lộng với mưa sa Tương tư quay hướng quảng cung thềm Tất cả trang hoàng ý tự nhiên Ánh nắng soi, chung tình thế sự Trốn đâu giữa chốn bụi trần miền -Ấp yêu tư tưởng dõi đào nguyên -Bồng bế tinh thần một khối yêu Ta dẫn nhau qua đời mấy đoạn… -Thơ yêu lấm tấm bấy niềm riêng Đặng Xuân Linh
Bạn tình muôn thuở Thuở ngây thơ đến tuổi già Tình vây bóng vẫn theo ta suốt đời Cõi trần mặc kệ người ơi Ai thương ly biệt ai dời tình xưa Còn ta bóng chẳng lìa xa Lâm ly cõi thế yêu hòa bên nhau Ta đi bóng cũng theo sau Vui buồn tâm sự biết bao nỗi niềm Ngồi kề đối ẩm trà tiên Lúc buồn thơ đối triền miên tâm tình Khi vui ngó bóng lặng thinh Đưa về bến mộng chuyện mình năm xưa Ai vui tưởng mộng hương thừa Trí kêu bảo dạ thôi chừa tương tư Bóng khuyên đôi bửa sẽ từ Trăm điều rồi cũng quên như khói ngàn Ta ngồi bóng cũng bên bàn Tấm thân với bóng ánh vàng tình chung Tâm tư lắng đọng thung dung Mặc cây lá rụng, mặc tùng gió reo Đặng Xuân Linh
Thầm tưởng quê hương Chim lẻ bạn thường đậu giậu thưa Ức vàng cánh xám tự ngày xưa Thanh âm réo rắc xuyên qua cửa Như điệu thở than mộng sớm trưa Vòi vọi khung trời khói trắng bay Hình như xuân đến nhuốm ươm đài Cánh hoa nắng ấm khoe hương sắc Bướm mến cúc… đào lượn sớm mai Ngồi bên cửa kính ngắm xung quanh Say đắm nghĩ về xứ sở xinh Hiển hiện quê mình chiều khói quyện Với giàn thiên lý phủ màu xanh… Bỗng nghe hàng xóm vẳng âm cười Đầy giọng không quen… mộng tả tơi Ý lại quay về…thân đất khách Luyến hoài tình nước, ruộng, sông ngòi Bà ba thôn nữ thật nên thơ Thắm thìết bên bờ, mấy bụi rô Tô điểm dừa, bần nghiêng ngọn ngắm Chiếc cầu sông nhỏ bắc đơn sơ Mang nhiều kỷ niệm bầu nhung nhớ Với mái thân yêu đậm nghĩa tình Ngàn dặm cách xa hoài chốn cũ Vấn vương tấc dạ chốn quê mình… Đặng Xuân Linh
Bài Xướng Chợt ấm chợt lạnh của Đặng Xuân Linh trong TVCT được các bạn sau đây họa lại : Lâm Tiểu Trúc, Gia Linh và Mỹ Linh. Chợt ấm chợt lạnh Mười sáu tháng nầy mát mẻ khơi Chín giờ chưa hé mặt ông trời Cảnh tươi mơn mởn ngày hôm trước Vườn biếc lặng lờ buổi sớm mơi Chợt chói chợt êm chưa sáng hẳn Bỗng mờ bỗng rọi cứ đùa chơi Trưa chiều phủ rợp tia vàng dội Đến mái thơ vui ấm vận thời Đặng Xuân Linh Tiết đổi mùa thay Hè về đợi gió mát trùng khơi Nắng nóng mây giăng nực quá trời Bão tố cuồng phong chiều bửa trước Mưa dông ngập lụt sáng ngày mơi Trong tuần bận rộn mong ngơi nghỉ Chúa nhật nằm hoài chẳng dạo chơi Họa mấy vần vui gieo vận tếu Mồm chu mắt híp ngóng xem thời Lâm Tiểu Trúc Chúc mừng sinh nhựt bà xã Ngày nầy gió mát thổi trùng khơi Chỉ đợi nguồn năng của mặt trời Đủ thấy tim lòng soi nắng ấm Còn nghe tấc dạ sưởi sương mơi Chúc mừng sinh nhựt đầy vui sướng Chào đón tuổi già thưởng ngoạn chơi Cùng bạn sum vầy câu xướng họa Cho quên thiếu thốn thuở xuân thời Gia Linh Biển
Cho ngày 16/06/2007 Thì thầm Biển thẳm với non khơi
Ẩn hiện làn mây tận cuối trời
Gợn sóng lăn tăn mời nguyệt khuyết
Khoe màu ngọc bích gọi sương mơi
Im lìm vũ trụ gieo vần tưởng
Lặng lẽ hồn thơ gợi ý chơi
Ngắm cảnh trong tâm nghe sướng lạ Ngày vui với Mẹ chúc vang thời Mỹ Linh 16/06/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2007 17:19:10 bởi Dang Xuan Linh >
Thương Những Mùa Trăng
Thương những mùa trăng nơi cố hương
Xa xôi vạn dặm vẫn canh trường
Từng đêm thao thức nhìn trăng sáng
Hồn bổng bay về chốn cố hương
Đã mấy mùa trăng xa cách xa
Quê hương tình nghĩa nước non nhà
Từng đàn đom đóm bay trong tối
Là những linh hồn đang xót xa
Thương mấy mùa trăng, lại nhớ về
Miếng cơm, manh áo, mảnh tình quê
Sắn khoai, gạo lức, nàng hương mới
Những tối trăng tròn soi xóm quê
Thương lắm mùa trăng, trăng chúng mình
Đi về thong thả dọc bờ kênh
Bóng soi đáy nước mộng mơ lắm
Xa mấy mùa trăng, vẫn đậm tình
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: