Thương một mùa trăng
Mùa trăng đã chín chưa em
Sao vàng một khoảng mỏng mềm cả đêm
Đừng quên ,em nhé đừng quên
Lỡ trăng em rụng đen đêm của mình !
10/07/2007!
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Thương Những Mùa Trăng
Thương những mùa trăng nơi cố hương
Xa xôi vạn dặm vẫn canh trường
Từng đêm thao thức nhìn trăng sáng
Hồn bổng bay về chốn cố hương
Đã mấy mùa trăng xa cách xa
Quê hương tình nghĩa nước non nhà
Từng đàn đom đóm bay trong tối
Là những linh hồn đang xót xa
Thương mấy mùa trăng, lại nhớ về
Miếng cơm, manh áo, mảnh tình quê
Sắn khoai, gạo lức, nàng hương mới
Những tối trăng tròn soi xóm quê
Thương lắm mùa trăng, trăng chúng mình
Đi về thong thả dọc bờ kênh
Bóng soi đáy nước mộng mơ lắm
Xa mấy mùa trăng, vẫn đậm tình
Nguyên Đỗ
Thành thật cám ơn anh Nguyên Đỗ đã viếng TMMT, còn để lại một bài thơ khá hay. Sẽ cố gắng họa lại sau. với hy vọng được anh thỉnh thoảng chiếu cố tệ xá. ĐXL
Trích đoạn: BichPhuong
Mùa trăng đã chín chưa em
Sao vàng một khoảng mỏng mềm cả đêm
Đừng quên ,em nhé đừng quên
Lỡ trăng em rụng đen đêm của mình !
10/07/2007!
Thành thật cám ơn BichPhuong đã viếng thăm tệ xá với vần thơ truyền cảm Vầng trăng mờ ảo không em? Sợi tơ vàng ánh ru mềm thâu đêm Xuân Linh nào dám lãng quên Giữ trong niềm nhớ thần tiên chúng mình Đặng Xuân Linh 10/07/2007
ĐXL xin họa bài Thương những mùa trăng của Nguyên Đỗ Thương mấy mùa trăng Vọng về đất nước, chốn tha hương
Nhìn ánh trăng khuya lướt dặm trường
Thấy sợi tơ vàng thêm quyến luyến
Gởi hồn trở lại thắm nguồn hương Bao mùa trăng cũ đã rời xa
Tình nghĩa hằn sâu chuyện nước nhà
Cất bước ra đi trong tủi hận
Mong ngày trở lại hết rời xa Đã mấy mùa trăng hẹn trở về
Làm sao quên được bóng làng quê
Hàng tre, ruông lúa bao thương nhớ
Hình ảnh, ngàn đời đậm nét quê Rồi nhớ mùa trăng của chính mình
Cùng nhau thơ thẩn dọc con kênh
Lăn tăn sóng nước, ôi huyền thoại
Ngàn ánh sao sa, đậm nghĩa tình Đặng Xuân Linh
Bài Xướng Lạnh mùa hè của Gia Linh trong TVCT được các bạn sau đây họa lại : Lâm Tiểu Trúc, Xuân Linh và Mỹ Linh. Lạnh mùa hè !!! Những tưởng mùa hè nắng nóng ghê Nào hay mưa gió lạnh chân tê Trong vườn sên ốc bò lê lết Trước ngõ cốc rùa lội thảm thê Nhìn cảnh hoa buồn xơ xác rũ Thấy làn mây xám thất thơ về Chạnh lòng nhớ đến chân trời ấm Bóng mát cây già trọn giấc nghê Gia Linh Tưởng thu về Gió cuộn mây giăng thấy chán ghê Ngồi không bó gối cẳng giò tê Ðêm khuya tiết lạnh lòng ray rứt Sáng sớm sương mù dạ thảm thê Chúa nhật nhìn trời mơ hạ đến Trong tuần ngắm cảnh tưởng thu về Mong chờ chút nắng gieo tươi sáng Ảm đạm u hoài khó ngủ nghê Lâm Tiểu Trúc Hè mà lạnh !! Mùa hè đổi lạnh dị kỳ ghê Ra khỏi mái nhà buốt tái tê Dạo ngắm trăm hoa kênh thỏai mái Đi hoài đôi cẳng mỏi lê thê Sương sa cảnh nhạt hồn thơ ủ Nắng đổ hương xông phú vận về Buổi sáng âm u mây xám phủ Xế trưa buồn ngủ với buồn nghê Đặng Xuân Linh Mơ mùa hè Mùa đông lạnh lẽo chán nhiều ghê Đợi nắng vui hè đuổi tái tê Hết gió teo môi buồn thấm thía Thì mưa buốt má tủi lê thê Ngày dài hơi nóng không thèm đến Đêm ngắn men say chẳng muốn về Thời tiết như vầy ngồi tưởng tượng Bỉển dài cát mịn thoả lòng nghê Mỹ Linh 23/06/2007
Mảnh đời nho nhỏ Chim lẻ bên rào dường như kiếm bạn Suốt cả đời tự hót tự mình nghe Đứng lặng lờ loanh quanh nhìn ngơ ngẩn Để tìm vui nguồn an ủi bên lề Chú mèo bỡ ngỡ nhìn tre lá phất Gió nhẹ đùa đẩy cảnh vật hoang sơ Thân trơ trụi với hàng cây xơ xác Trời âm u lác đác giọt sương mờ Đã thương mến không lời thơ so sánh Chẳng một lần nói hẳn tiếng kêu than Như quên mình con thiêu thân vào lửa Dù tan thây vẫn hướng ngọn đèn vàng Những ốc sên mang nặng vào thân thể Vẫn kéo lê trong cỏ ướt mảnh vườn Viên gạch hững hờ dựng như tảng đá Cũng ráng trèo đeo khối vỏ trên lưng Đặng Xuân Linh Bordeaux, ngày 29-03-2007 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2007 19:33:12 bởi Viet duong nhan >
Bài Xướng Ấm lạnh mùa hè của Đặng Xuân Linh trong TVCT được các bạn sau đây họa lại: Gia Linh, Mỹ Linh và Lâm Tiểu Trúc: Ấm lạnh mùa hè Đông Tây Nam Bắc một ông Trời Mùa hạ năm nầy khác chút thôi Nắng hỡi ! Trốn hoài sao chẳng rọi Mây ơi ! Che mãi há chưa vơi Cút cu cưởng bạch nghe văng vẳng Quan quác sáo huyền quát tháo chơi Lành lạnh vầng ô khi hé lánh Rau vườn vẫn mọc lá xanh tươi. Đặng Xuân Linh Sau dông bão Dù Bắc hay Nam cũng đất trời Cùng ông Bành Tổ chẳng lôi thôi Mưa dầm nắng dội nào đâu tránh Gió thảm mây vần khó thể vơi Hãy giữ cõi lòng luôn cảnh tỉnh Nên gìn tấc dạ mãi vui chơi Sẽ qua tất cả cơn dông bão Rồi thấy vườn nhà mãi đẹp tươi Gia Linh Muà hè .... đâu rồi ?? Tháng bảy mà sao đứng ngắm trời Mây giăng xám xịt chán thì thôi Mưa rơi nặng hạt buồn khôn xiết Gió táp hanh luồng buốt khó vơi Dù chĩa tùm lum hư chẳng đã Giày mang ướt nhẹp dễ như chơi Hè sang cứ tưởng Thu vừa đến Xót ruột cho muà sớm hết tươi Mỹ Linh 01/07/2007 Chuyện nắng mưa Nắng sáng hôm qua nực quá trời Chiều nay ảm đạm xám buồn thôi Mưa bay lất phất gieo cùng khắp Gió lẽn rì rào thổi chẳng vơi Uể oải thân rêm thôi bước dạo Ðau rề khóp mỏi phải nằm chơi Mùa hè biến chuyển thành thu tiết Khí hậu thay hoài mặt kém tươi Lâm Tiểu Trúc
Nhớ mùa trăng!
..."Có khi nào thơ động lại tim anh!"
Khi ngọn gió thổi nhàu mùa lá rụng
Khi áng mây trôi đi, trôi lơ lững
Nhưng vần thơ xém nắng những ngày xưa
Cánh thơ đời vùi dưới nắng dưới mưa
Không mọc nổi một mầm Xuân xanh thẳm
Nhớ mùa trăng em ơi,anh nhớ lắm...
Treo trên đầu một vòng nhớ yêu thuơng!
Đủ sáng cho em thấy nốt quảng đường
Tất tưởi bóng em giữa hai màu đen trắng
....Mây cứ bay trong áng chiều lằng lặng
Dù hoàng hôn đã tím một phương trời
Nhớ mùa trăng! Anh lại nhớ mùa trăng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2007 21:38:49 bởi BichPhuong >
Buổi sáng miền quê Thích gì hơn, buổi rạng đông
Chim kêu, gà gáy, vừng hồng dịu soi
Mây khoe sắc trắng tuyệt vời
Tơ vàng gợn nước, hương trời sắc quê
Nhấp nhô bèo nước hương thề
Mặt hồ phản chiếu trở về không gian
Trở trăn đánh thức mộng vàng
Tiếng còi mục tử reo vang ngoài đồng
Cười cười, nói nói cô, ông
Người đời hâm hở lo công việc mình
Vừa hừng sáng, cũng như anh
Phụ Mẹ tôi hái dưa xanh Ba trồng
Nhanh tay bẻ trái đôi giồng
Mặt trời hé nửa, chợ đông đủ màu
Thương sao Mẹ nhọc biết bao
Sớm chiều đội nắng gầy hao gánh gồng
Thời gian thấm thoát xuôi dòng
Mùa dưa đã hết, gieo mầm mạ non
Chờ trở đất, mộng mưa tuôn
Mạ xanh cấy luống, lá vươn từng chùm
Một màu cánh ruộng xanh um
Ba trăng lúa trỗ, nặng trùm nụ bông
Đơm hoa oằn trĩu trong lòng
Chín thơm từng hạt vàng trong hương thề
Lúa đầy trọn nghĩa tình quê
Xinh xinh dáng nhỏ bên lề thóc phơi
Tôi miền thôn dã xa xôi
Bao la xanh biếc, trọn vui ruộng vườn
Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 18:53:33 bởi Viet duong nhan >
Bài Xướng VUI HÁI RỪNG KEO của Đặng Xuân Linh trong TVCT được các bạn sau đây họa lại: Lâm Tiểu Trúc, Gia Linh và Mỹ Linh. Vui hái rừng keo Trời mưa…, ngồi viết vận lều khều Ngó giọt rơi rơi thật chán phèo Mặt lánh, ông xanh nào có khoái Giọng mơ thơ mộng chẳng thèm reo Ngẫm suy lối cũ nguồn chia xẻ Dọ dẫm đường xưa thể xướng quèo Ý đến ý đi chèo vẫy mãi Như là vui hái giữa rừng keo. Đặng Xuân Linh Ráng đợi chờ Vận xướng ai gieo thấy muốn khều Vần tìm đáy dạ lộn gan phèo Mây giăng xám xịt màu u ám Gió thổi ào ào tiếng lộng reo Ðứng ngó trời mưa buồn mắt híp Ngồi chờ nắng ấm mỏi chân quèo Ngày hè ráng đợi chờ thôi nhé Thở vắn than dài mặt cú keo Lâm Tiểu Trúc Hạn vận Thong thả vui chơi chẳng lẽ khều Cho bà con giận lộn tùng phèo Mặt nhăn giống khỉ làm sao khoái Mắt trợn như mèo chẳng dám reo Dông bão buồn thôi thiu thỉu ngó Nắng chang sợ quá tửng tưng quèo Năm nầy lạng quạng trời xoay trở Chắc hẳn đến rồi hạn vận keo !! Gia Linh Khổ ... sướng ... Mạng tránh mà sao việc cứ khều
Ngẩn ngơ thất thểu ngắm mưa phèo
Ngoài vườn cỏ mọc lo ngồi xới
Trong bếp đồ bày cố đứng reo
Ê ẩm cái đầu nghe ngấy sốt
Mệt nhoài cặp cẳng thấy cong quèo
Làm xong lại sướng rồi thầm tưởng
Thảm trải xanh rờn khoẻ mấy keo Mỹ Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 18:56:54 bởi Viet duong nhan >
Dưới ánh trăng Cứ suy tư theo vận câu kỳ ngộ
Ngọn gió mùa lành lạnh thổi sang đây
Cũng mang hương, nắng đẹp chiếm phương nầy
Có phải an bày tình hay trong chuyện
Muốn thăm ai nhưng đường mây bao chuyến
Mây trắng bay lơ lửng tuyến đường dài
Nhiều nghĩ suy màu biếc nhớ thương hoài
Cõi lòng như đã bao lần hứa hẹn
Nhớ thuở nào hồn ta đầy xao xuyến
Vần trăng soi huyền ảo tợ đèn treo
Trời thơ mộng nghĩ suy cánh bọt bèo
Bỗng nghe chiếc lá vàng gieo phớt nhẹ
Ngẩn nhìn bên khung cửa ngà buồn tẻ
Đã mơ màng tưởng bóng cả người thương
Tà áo xanh bay phất phới bên đường
Vui cười đón cảnh vương nhiều thú vị
Thưởng thềm trăng với chén trà sen qúi
Để xua đi những ý nghĩ u hoài
Nhớ vành môi, trăng sáng tỏa bờ vai
Thầm suy nghĩ những tháng ngày đăng đẳng
Thu đã đến nhưng chân trời chưa sáng
Nhẹ hé rồi lại tắt hẳn trời mơ
Gió lung lay làm trăn trở trời thơ
Ngắm vầng trăng, dấu thương chờ vời vợi
Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 18:59:21 bởi Viet duong nhan >
Chiếc lá kỷ niệm Bông sứ em trồng buổi khó nguôi
Chắc giờ nẩy lá nhuộm xanh tươi
Quanh năm bông nở vàng pha trắng
Đứng góc sân nhà đợi mãi thôi
Hoa chờ vương trỗ ngóng em về
Năm tháng, xuân thu… với cảnh hè
Màu hoa vẫn đượm phơi mưa nắng
Trong xóm nghèo, thường ngắm nhụy hoa
Cây sứ em trồng một buổi chiều
Chị mua trong chậu nhánh lêu khêu
Em đào cái hố trồng nơi đó
Em ngắm vui mừng, chị cũng vui
Khi em đi, chị ngắm nhìn hoài
Bên cạnh cành hoa cũng đọng lay
Để tưởng về em, vơi nỗi nhớ
Em còn giữ chiếc lá màu phai
Ngày đi chị lặt trao em đó
Cây tiễn người đi biếc lối nầy
Lất phất ngọn bông như tiếng thở
Tựa là muốn nói biệt chia tay
Em đã đi rồi nguồn mến tiếc
Đứng nhìn sừng sững vịn cành cây
Em trồng kỷ niệm luôn luôn vẫn
Nhuộm đóa xum xuê, lá ngập đầy
Em về nhìn thấy cây tươi tốt
Thương chị vì em vẫn thiết tha
Không để úa vàng hoa sứ trắng
Chăm nom yêu tựa đứa em xa
Đặng Xuân Linh
07-05-2004 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 19:01:11 bởi Viet duong nhan >
Em thuơng mùa trăng anh gởi cho em
Vẫn lơ lững treo trên tầng mây tím
Em muốn đến và trăng muốn đến
Sao bâng khuâng không kéo nổi trăng về
Đêm dạt đào gió lộng chân đê
Mùa phượng đỏ tím hồng vai ai đó
Tóc ai tung tỏa mình trong gió
Gởi hương thầm khao khát cùng trăng
Em vẫn thuơng ,thuơng quá một mùa Trăng!
28/7/2007!
Trích đoạn: BichPhuong
Em thuơng mùa trăng anh gởi cho em
Vẫn lơ lững treo trên tầng mây tím
Em muốn đến và trăng muốn đến
Sao bâng khuâng không kéo nổi trăng về
Đêm dạt đào gió lộng chân đê
Mùa phượng đỏ tím hồng vai ai đó
Tóc ai tung tỏa mình trong gió
Gởi hương thầm khao khát cùng trăng
Em vẫn thuơng ,thuơng quá một mùa Trăng!
28/7/2007!
Cám ơn Bich Phuong nhiều và xin gởi lại vần thơ của Thương một mùa trăng Dù xa xôi vẫn nhớ gởi cho em
Một mùa trăng kết bằng hoa tim tím
Rồi anh đợi và chờ giờ em đến
Lòng bâng khuâng khi thấy bóng trăng về Gió dịu dàng thổi mát cỏ chân đê
Còn phơ phất bên bờ vai em đó
Rồi âu yếm tóc dài bay theo gió
Quyện hồn mình với huyền ảo vầng trăng Anh sẽ về, về với một mùa trăng ! Đặng Xuân Linh
Giấc mơ thuở ấy Sương mơ hồn lắng trời khuya
Lá rơi xào xạc cạnh bìa hè sau
Nhìn qua khung kính trở trao
Ngọn cây lất phất trăng sao giữa vời
Sau khi tỉnh giấc trùng khơi
Nghĩ vừa mộng mị về thời tròn trăng
Đó là ký ức chưa tan
Tự nhiên gợi lại hương trần ngày xưa
Căn nhà thuở học i tờ
Cùng anh cấp vở nên thơ tháng ngày
Bên cha cùng mẹ sớm mai
Luyến thương em chị miệt mài dưới trăng
Thời gian tăng lớn son vàng
Sống nhiều kỷ niệm chung trang phúc hòa
Nước trong giọt trắng giếng hoa
Kỉnh mong tìm chút ngọc ngà ân sâu
Mẹ thường gánh nước giếng đào
Dầu mang nặng nhọc nỡ nào sai con
Từ khi gánh nổi thùng tròn
Thay Người quay nước, tình son rạt rào
Già đi trước, trẻ theo sau
Con dành quay đổ trăng vào hồ trong
Mỗi chiều oằn gánh hương lòng
Giờ thay đổi cảnh, hết mong mẹ nhờ
Ba về nơi chốn trời mơ
Má theo mây khói đến bờ Bồng Lai
Thiết tha từng đoạn nhớ hoài
Xót xa tim nhỏ lạc loài tha hương
Giấc mơ gia quyến đêm trường
Giấc mơ khơi lại Mẹ thương Cha hiền
Giấc mơ đường cũ mái hiên
Giấc mơ ký ức tìm miền quê hương
Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 19:12:04 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: