Thương một mùa trăng
Tâm tình Những con bươm bướm lượn trên không Trăm sự niềm riêng ngõ chạnh lòng Nào hiểu muôn hoa hờ hững ngó Mà sao đem nỗi tỏ mênh mông Chắc chi hồng thắm mộng vàng son Mà lụy nỗi lòng vọng núi non Dòng chảy lá trôi soi ảnh nước Ngàn năm nguồn chở khó chăng mòn Chiếc lá theo dòng phận nổi nênh Trong lòng thương cảm lắm lênh đênh Lưng chừng duyên thắm dường lai láng Bãi cát sóng xô cứ dập duềnh Kiếp sau xin đợi vần thơ cũ Bao vận êm đềm dệt mộng xa Trao ý gieo lòng thơ thẩn ước Đêm đêm chờ ngóng dãy Ngân Hà Đặng Xuân Linh
Thuơng mùa trăng muộn!
Em thuơng anh mùa trăng này vắng bóng
Một vòng tròn óng ánh dưới dòng sông
Mặt phẳng dòng trôi dù đáy vẫn cuộn ngầm
Ánh trăng rọi vẫn xuyên tầng trầm tích !
Hai bên bờ Hạ về ve ran thỏa thích
Để Phương Hồng dệt đỏ một triền đê
Mong rất mong Thu sẽ sớm được về
Để có ánh trăng cùng heo may bộn rộn!
Em vẫn thuơng cho cánh buồm màu đỏ
Không thắm thêm một chút ánh trăng lên
Chỉ thấy bình minh trong mắt ai hiện hình
May mắn có một vệt dài thuơng nhớ !?
01/8/2007!
Kỷ niệm cố hương
Tôi về thăm xóm buổi hè sang
Lối cũ nhà xưa những ngỡ ngàng
Mấy ngọn dừa xanh sừng sững đó
Bao nhiêu hình bóng hiện mơ màng
Quê ngoại không xa quê nội lắm
Linh Xuân thơ ấu thuở êm đềm
Vườn rau liếp cải xanh non mướt
Cuộc sống thanh nhàn, mộc mạc yên
Chiến tranh nổi dậy, đành rời xứ
Gây khổ quê hương lắm não nề
Dân bỏ ra đi, làng quạnh quẽ
Người xưa tản mát tận sơn khê
Cây cau, trầu quấn trước sân nhà
Nay cũng xơ rơ, khóm trúc già
Chiếc võng bên hiên, thềm dấu nhớ
Rào thưa hàng xóm, giọng ê a
Thắm thoát bao năm, cảnh nhạt nhòa
Người đi xứ lạ, tháng ngày xoa
Quay về xóm cũ đều thay đổi
Trắc ẩn tâm tình, nhớ thuở xa
Ba sông bốn biển ngàn ly cách
Nhớ thuở thân trần tắm dưới mưa
Giờ đã xa rồi bao kỷ niệm
Thời gian nhuộm trắng tuổi chiều đưa
Quê nội Linh Xuân, mộng khó quên
Gặp người chung xứ cạnh bên hiên
Cùng nhau hái ổi, xoài, me, bưởi
Khơi dạ bâng khuâng nhớ đất hiền
Đặng Xuân Linh
Bé ML xin ghé thăm MT ĐXL và xin để vài dòng thơ kỷ niệm...
Nôn nóng ngày về Kính thương tặng Ba Mẹ Con thèm dõi bóng hạ vừa sang
Nôn nóng ngày qua đứng ngỡ ngàng
Lối nhỏ dành theo hàng giậu thắm
Tường vi hương thoảng gió mơ màng Nhớ bóng Mẹ nhìn chùm huệ đỏ
Loa kèn ngơ ngác cảnh êm đềm
Hoa đinh điểm sắc khung vườn nhỏ
Một góc trời thanh, quả lặng yên Thời còn đi học ngây thơ quá
Cặp sách to ghê nặng não nề
Tháng hạ ngày thi nào quạnh quẽ
Mà nay rời lớp bỏ thôn khê Nhớ lắm lần con vội ghé nhà
Khoe làm cô giáo mới hăm ba
Sinh viên chỉ có thua vài tuổi
Theo gót gia đình dạy giáo khoa Dòng đời thắm thoát đã vài năm
Định mệnh đường đi đã sẳn dành
Lối cũ nhà xưa còn vẫn vậy
Mẹ Ba song bước ngắm trời xanh Háo hức lòng con mong trở lại
Chạy vào ôm chặt Mẹ và Ba
Khoé mi lóng lánh ngân dòng lệ
Quáng nỗi vui mừng xoá cách xa Mẹ ơi, xao xuyến mãi lòng con
Đợi mấy hôm nghe vạn sóng cồn
Ba hỡi con chờ Ba giảng dạy
Như thời đi học tuổi vàng son... Mỹ Linh
06/08/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2007 06:18:39 bởi MyLinh >
Màu hoa tím Dưới trần nắng tỏa sáng trong
Lilas hoa tím pha hồng đẹp sao
Từng chùm vẫy phất bên rào
Lao xao cành ngọn điểm vào thiên nhiên
Quê hương giờ chỉ… mái hiên
Quê hương giờ chỉ… triền miên nỗi niềm
Ẩn tàng ánh dịu bên thềm
Chân trời xa tận thác ghềnh cuối đông
Núi cao đứng vững làn phong
Kìa là suối chảy xuôi dòng về đâu
Vầng trăng riêng bóng trên cầu
Hai phương chia rẽ tình sâu cuối đường
Trí tâm càng nghĩ càng vương
Màu hoa tím nở tỏa hương hững hờ
Nước lên bèo giạt xa bờ
Trên dòng luân chuyển lúc chờ lúc trôi
Bước chân ly biệt núi đồi
Bấy lâu yên ổn, rảnh ngồi áng thư
Thời gian buồn lặng như tờ
Nửa trăng che nửa mịt mù mây giăng
Đặng Xuân Linh
21-04-2004
Mưa quê Mẹ Cảm tác theo " Mưa từ Bossier mưa về Bến Tre" của NTB
Mùa mưa gio' lạnh ngoài hiên
Đôi nơi cách biệt lụy phiền riêng....em
Quê hương mưa lắm tiếng đều rơi
Đầy hạt xiên xiên trắng dặm khơi
Màn nước không gian dồn dập tưới
Trùm che, phủ ki'n tận chân trời
Thăm thẳm mây bay, bay khắp nẻo
Hồn thu lành lạnh chuyển qua mùa
Mưa rơi bên đó buồn không nhỉ ?
Biết có mơ về cảnh sắc xưa ?
Giọt nước bên thềm rơi lách tách
Tưởng chừng tiếng vọng gợi thương buồn
Thẫn thờ nhìn cảnh mưa tầm tả
Nhớ thuở vương hồn lụy nhỏ tuôn
Anh ngồi bên cửa đếm mưa rơi
Hoài tưởng trời quê có một người
Em nhỏ bên nhà theo dõi bóng
Nhớ sao kỷ niệm ngập niềm vui
Mong anh trở lại đường quê cũ
Vẹt áng mây giăng, nhặt bóng hồng
Tay nắm tay, chiều mơ dạo bước
Bên nhau hạnh phúc nhuộm hoa lòng
Massy, ngày 16 tháng 10 năm 2003
Đặng Xuân Linh
Chỉ ước…
Sương rơi giọt đọng thãm xanh
Thấp cao đính hạt cỏ mành viền kim
Nắng soi óng ánh gợi tình
Lập lòe phủ chiếu lung linh trải dài
Trước sân đàn sẻ hăng say
Miếng mồi trên nhánh mình cài mùa đông
Xuyên qua khung kính mênh mông
Vui xem bức cảnh trong lòng thong dong
Nhớ đường mòn cũ ước mong
Nghĩ người một đợi hai trông cận kề
Gió đưa cành trúc lê thê
Bao lời hẹn ước tiễn về không gian
Nhìn sao với ánh trăng vàng
Sáng soi huyền ảo ngập tràn quê hương
Tách trà ấm áp tình thương
Xa rồi thuở ấy giờ vương mấy vần
Mến yêu hạnh phúc đơn thuần
Hai người tâm sự chiều dần xuống non
Chẳng mong chi cảnh vàng son
Chỉ mong vui vẻ đời còn chút thôi
Đặng Xuân Linh
Một tách cà phê Ngắm dõi mây theo ngọn gió chiều
Đọc thư càng thấy dạ buồn thiu
Thanh vân nhè nhẹ bay từng khóm
Cố gắng tôi ơi thả sóng triều
Đã viết cho nhau vận tưởng hoài
Tình yêu bé nhỏ lại mê say
Những câu tình tứ hồn âu yếm
Chung uống ca øphê buổi sáng nầy
Cứ ngồi đọc mãi lòng ngơ ngẩn
Lần lựa thẫn thờ viết trộm tên
Có đợi chờ chăng ?…thôi chớ bận
Muốn vừa lòng đó thả dòng êm
Lời kia thách trách thương hờn giận
Mây vuốt ve mơn ngọn gió trì
Để hưởng ân tình thêm dịu vợi
Lòng chung một ý tỏ lòng si…
Đặng Xuân Linh
30-03-2006
Ngày đầu đưa con đi học Tựu trường trước cổng hợp người đông
Chuông đổ rền vang khắp các phòng
Mẹ dẩn con thơ vào lớp học
Ấu nhi nào chịu bước vào trong
Trường học chẳng xa kế cận nhà
Mong ngày đi học nỗi vui là
Tuổi vào lớp, tập tành lìa mẹ
Tin tưởng rồi đây bé thiết tha…
Níu áo than van :- Má chớ về
- Ngồi bên con học, giọng lê thê
Chỉ nơi góc cổng ngoài sân đó
-Má đợi con đây chớ sợ gì
Ngày đầu tan học, nhìn ngơ ngác
Bỗng thấy mẹ chờ, mắt lệ rưng
Ôm lấy mẹ yêu mừng nức nở
Khóc vì xa vắng mấy giờ trông
Năm tháng trôi qua con đã lớn
Mẹ không đưa đón thuở mầm non
Có khi về trễ, lòng lo lắng
Vì sợ bên ngoài chẳng giản đơn
Lớn khôn sinh kế phải phân ly
Một bước rời xa, một bước trì
Đời sống tương lai, xa phụ mẫu
Nhớ hoài hình ảnh buổi con đi
Đặng Xuân Linh
Lisbonne 7-2003
Người yêu …thơ Thi nhân thường lụy lời thơ
Là duyên là nợ sợi tơ kéo hoài
Hồn thơ trót vướng, trót say
Gỡ hoài cũng lụy đêm ngày như điên
Đọc hoài tình tứ nhiều phen
Thơ ơi trao mãi nên duyên tinh thần
Tôi đi thì chợ cũng tan
Không đi thì chợ muôn ngàn người chen
Vần thơ là thú làm duyên
Tỏ tình với giấy triền miên ngọt ngào
Mấy câu nguệch ngoạc ghi vào
Vui buồn theo khói vòm cao lững lờ
Câu trao lời trả duyên thơ
Vần tuôn, nét điệu, nguồn mơ, ý giàu
Họa thơ chiều, sớm xướng trao
Cho hồn trắng cả non cao, mây ngàn
Những câu đào mộng liễu mơ
Rồi người thay đổi ý thơ thành vần
“Cá buồn cá vượt biển đăng
Em buồn em biết than rằng cùng ai”(cd)
Đặng Xuân Linh
2004
Cánh chim chiều Chữ ngay nguồn suối lung linh Chảy dài theo ngọn kết tinh trong lòng Tia vàng ngọn cỏ thương mong Gió lùa vuốt nhẹ nét hồng nàng thơ Gởi mây lời khẻ tim mơ Dù cho nước biển cuộn tơ sóng triều Duyên thề đồi cát cũng liều Yêu thương giấc mộng hoa thêu sợi tình Bài thơ một nửa hồn tim Môi cười héo hắt sương in tím trời Mắt nhìn cánh bướm chơi vơi Ánh châu che khuất nẻo đời trần ai Mây xanh trải gió dặm dài Mộng cao xây lũy tháng ngày dáng thơ Bờ xa mòn mỏi đợi chờ Hồn xuân thắm thoát dật dờ hoàng hôn Hướng dương xuôi ngược nước non Đông tây chiều sớm theo mòn chân mây Nhụy hương nở muộn nắng gầy Mộng thưa đêm lạnh xứ nầy vắng hoe Tâm tư ủ giấc mộng về Trăng soi dáng cũ sơn khê chia buồn Môi sầu nhạt úa tình hờn Chim chiều rủ cánh bay vờn lối xưa Đặng Xuân Linh
Bài Xướng của Đặng Xuân Linh trong TVCT Vắng… thơ Mùa hè thi hữu lại vân du Đây đó suối nguồn, vẳng tiếng ru Dạo bắc quanh phương nhìn biển cả Đi đông khắp nẻo ngắm trời thu ! Trở về mái ấm nguôi ngoai mệt Ngoảnh nhớ niềm vui tưởng tượng bù Kể lể chuyện xưa bè bạn cũ Nghỉ ngơi hưởng thú chốn xa mù Đặng Xuân Linh 23-08-07 Bài họa Thiếu thơ Hè nầy không nghĩ chuyện ngao du Sớm tối giọt buồn thánh thót ru Sợ lạnh nào mơ luồng sóng cả Quên sầu muốn kiếm ánh trăng thu Nhưng sao mây xám giăng giăng phủ Chắc tại khói mơ luống cuống bù Đành phải ở nhà ngồi đọc sách Chờ vần thơ tếu vượt sương mù Gia Linh Cạn nguồn thơ Ðã lướt qua rồi chuyến viễn du Ngày hè biển đẹp sóng vờn ru Quê nhà nắng cháy nung trời hạ Ðất Pháp mưa dầm chớm tiết thu Sáng tối chờ hoài thơ chẳng thấy Trưa chiều đợi mãi vận thêm bù Ðêm khuya giấc ngủ vàng khê mộng Phách lạc hồn xiêu trí mịt mù Lâm Tiểu Trúc
[sm=rose.gif][sm=rose.gif] Bé ML xin ké thơ.... [sm=rose.gif][sm=rose.gif]
Ngơ ngẩn Bút ghi khó tả nỗi niềm
Viết vào trang giấy bên thềm sương mơi
Đường về lạnh buốt tăm hơi
Khăn tay đã rút giot rơi trong lòng
Mây trôi vén lối vừng hồng
Ngó về phương ấy mông lung tâm tình
Ngẩn ngơ tưởng bóng với hình
Bâng khuâng gió sớm lung linh mây ngàn
Thẩn thờ nhìn tận cuối đàng
Đăm chiêu đôi mắt mơ màng xa xa
Ngồi trông giữa cảnh bao la
Trầm tư như thể trăng ngà mênh mông
Chim bay mỏi cánh trên không
Gió đưa nhẹ chuyển bềnh bồng mây trôi
Nhạt nhòa thơ tả chơi vơi
Đơn côi tâm khảm khi vơi khi đầy
Vầng dương rọi ấm tình đây
Mái hiên trìu mến ngập đầy ánh tơ
Giận thương an uỉ bằng thơ
Giải khuây tâm trí bâng quơ bên mình
Đặng Xuân Linh
Ngày giỗ Mẹ tôi Trăm năm chưa đủ tình đầm ấm
Ngắn ngủi trong đời trẻ vấn vương
Chưa trả ân sâu lòng biển cả
Trời đành khép chặt, lệ sầu thương
Trong bài " Mẫu tử "Xuân Linh Đặng Xuân Linh Hai mươi năm lẻ, xứ ngươi ta
Giỗ mẹ lòng sao bỗng nhớ nhà
Mùng sáu lịch âm mường tượng bóng
Xuyến xao nhớ lại mẹ hiền xa
Đã mấy chục năm, bóng chữa nhòa
Tâm in dáng Mẹ tóc may xòa
Nước nguồn tình thấm tim ghi đậm
Nhớ mãi nụ cười, mắt dịu xoa
Giờ nầy các chị quỳ bên áng
Khấn nguyện hư vô gọi mẹ hiền
Hương khói uy nghi, con cháu hợp
Là ngày kỷ niệm mẹ quy Tiên
Ngày bé thơ, thường nghe Mẹ kể
Quê ngoại quanh co lối cỏ mòn
Ngọai thích trà sen hương nhẹ tỏa
Nhớ cháu đường xa cũng chẳng sờn...
Quê người vẫn nhớ mái thâm tình
Khắc khoải trong tim chỉ một mình
Rễ cháu hoài thương ân nghĩa nặng
Cẩn lòng tưởng niệm đấng sanh thành
Đặng Xuân Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: