Thương một mùa trăng
Lặng lẽ Một bức trăng đơn hiện ảnh tròn Lưng chừng nhìn xuống điểm chon von Nguyệt Hằng chiếc bóng đêm khuya khoắc Hậu Nghệ tỉnh tâm ngắm ảnh vờn Bầu không vô tận tia nhìn thấu Huyền ảo ta bà ngắm mông lung Thư thả nhìn quanh soi vạn vật Lặng yên quạnh quẻ chốn hàn cung Soi đời thơ nhạc thú say mê Với vận triền miên tả hẹn thề Đối ẩm gieo vần duyên trử ái Niềm vui hương thả gởi tình quê Bâng khuâng ngoảnh nhớ một khung trời Với điệu tình ru của cuộc đời Tận đáy tim đơn lời diệu vợi Xưa ngày mới gặp vẫn chưa vơi Nồng ấm trong tim trang nhật ký Âm thanh văng vẳng giọt mưa rơi Thành thơ bức họa màn ngăn cách Một vệt sáng sao lạc giữa vời Đặng Xuân Linh
Bài Xướng Buông thả tâm tư của Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ và Minh Hồ Đào, Gia Linh, Lam Vân, Nguyễn Thành Tài, Nguyên Trần, Nguyễn Tấn Bi và Nguyên Hà. Buông thả tâm tư Hôm nay ta viết dòng buồn Ta buông ta thả tâm hồn vị tha Đến bầu không khí bao la Cho lòng thanh thản chiều tà chân mây Tình xa lưu luyến dặm dài Riêng mình ôm ấp mộng đầy góp gom Gát lòng huyền ảo đêm hôm Đem vào nhịp điệu cung đờn sóng mơ… Mưa rơi ngập lối bến bờ Mây theo làn gió lững lờ bay bay Để rồi rỉ rả giọt dài Như là than thở cùng ai dưới trần… Gạt đi ngày tháng bâng khuâng Hương bay khắp nẻo tỏa dần sớm trưa Ngàn thông phơ phất đồi thưa U hoài theo nhánh gió đùa cao bay Đặng Xuân Linh TÌM VUI CÕI PHÚC (Cảm tác bài Buông Thả Tâm Tư của thi sĩ Đặng Xuân Linh) Trăng vàng nhuộm nét thu buồn Xuyên qua cành trúc, gió luồng thướt tha Mênh mông trời đất bao la Ngân vang chuông mõ, Di Đà thoảng mây Lerum - Thụy Điển dặm dài Nơi đây những đóa sen đài tụ gom Công phu kinh kệ sớm hôm Trao dồi giáo lý, theo dòng thuyền mơ Mong sao Giác Ngộ đến bờ Pháp Thân an lạc hết lờ lững bay Tâm tư trút bỏ ngắn dài Thở than, đau khổ, đắng cay chốn trần... Chẳng còn lưu luyến, bâng khuâng Quên đi say đắm duyên phần sớm trưa Bể sầu giờ cạn lệ thưa Tìm vui cõi phúc suốt mùa mưa bay Minh Hồ & Minh Hồ Đào 110907 Montpellier, France Đời như mây khói (Họa bài Buông thả tâm tư của Đặng Xuân Linh) Khắc ghi bao chuyện vui buồn Những gì đem lại cho hồn thiết tha Khung trời mở rộng bao la Đừng trao ánh mắt bóng tà đường mây Dấu xưa ghi nét trải dài Lá vàng vừa mới rụng đầy quét gom Để rồi đốt lửa chiều hôm Cùng nhau ta khải khúc đờn mộng mơ Đêm khuya trăng sáng xa bờ Tơ vàng uốn khúc lặng lờ nhẹ bay Như quên những điệu ngắn dài Những lời rên rỉ bi ai cõi trần Không làm vướng bận bâng khuâng Cũng như sương khói tan dần nắng trưa Để rồi bên cánh song thưa Lặng lờ ngắm chiếc lá đùa bay bay Gia Linh Mê cung ( họa bài Buông thả tâm tư - Ðặng Xuân Linh ) Ðêm thu nhạc điệu trầm buồn Lời ca ai oán ru hồn thiết tha Theo đàn chim mộng lân la Mê cung ẩn hiện trăng tà bóng mây Sương thu rơi suốt canh dài Lá cành ướt đẩm chưa đầy lệ gom Mập mờ lu tỏ sao hôm Xa xăm diệu vợi tiếng đờn ươm mơ Sông Ngân cách biệt đôi bờ Thuyền trăng lướt gió lững lờ lâng bay Nhớ thương mãi tháng năm dài Vùi sâu đáy dạ sầu ai tình trần Ðâu đây một thoáng bâng khuâng Trường canh thao thức tan dần mộng trưa Bình minh lẻn chiếu song thưa Hương nồng sắc thắm cợt đùa vờn bay Lam Vân VẪN CÒN MƠ … Bài họa Bao nhiêu nhớ, bấy nhiêu buồn , Mơ về chốn cũ lắng hồn thiết tha , Biển trời xanh ngắt bao la , Tuổi đời dần khuất bóng tà vào mây . Ngậm ngùi ngày vắn đêm dài , Từng thu gối mộng lệ đầy sầu gom . Bên song thấp thoáng sao hôm , Côn trùng muôn điệu như đờn ru mơ . Kể từ thuở ấy xa bờ , Đêm thu gió lạnh sương lờ mờ bay , Thuyền nan bé bỏng sông dài , Từ đây dấn bước bi ai phong trần . Chiều buông xuông , nỗi bâng khuâng , Bình minh không đến nắng dần về trưa , Lạnh lùng tuyết rụng lưa thưa , Chim đàn mỏi cánh hết đùa thôi bay !!! Nguyễn Thành Tài 12-09-2007 Tình vương khói sương Buồn ơi! Nhớ chuyện tình buồn Một thời áo trắng gợi hồn thiết tha Nhẹ nhàng trời nước bao la Chuồn chuồn lẻ bạn đeo tà áo mây Hình như có tiếng thở dài Người con trai ôm mộng đầy hương gom Lang thang tìm ánh sao hôm Đem cài suối tóc nhịp đàn điệu mơ Cung thương ngày cũ lạc bờ Tơ trời theo gió lặng lờ cao bay Tình xa mấy độ tình dài Tóc pha sương trắng thương ai bụi trần Tháng ngày ôm những bâng khuâng Sương long lanh hạt tan dần giấc trưa Gió lùa run rẩy song thưa Vàng Thu chiếc lá như đùa nhẹ bay Toronto, Sept. 13, 2007 Nguyên Trần NẬNG NỢ GIANG HÔ Hoạ bài Buông thả Tâm Tư của nhà thơ Xuân Linh Dòng thơ phảng phất u buồn Lời thơ thắm đượm vào hồn thướt tha Giang hồ soãi cánh bao la Sáng lên nắng ửng, chiều tà khóiù mây Chuyện đời biễn rộng sông dài Buồn vui cho lắm tháng ngày trọn gom Chiều tàn đợi ánh Sao Hôm Tương tư lạc nhịp tiếng đờn vào mơ Biết đâu bến, biết đâu bờ Thân như chiếc lá hững hờ cuốn bay Than gì giọt vắn, giọt dài Muôn người xuôi ngược biết ai phong trần Sông dài trời rộng bâng khuâng Tình đời phai lạt theo dần sớm trưa Dừng chân đã mõi gối chưa? Vàng thu theo ngọn gió đùa lá bay Nguyễn Tấn Bi Trút sạch giọt buồn Nghiêng vai trút sạch giọt buồn Để lòng thanh thản - cho hồn thướt tha Đất trời trải rộng bao la Ta vui đón ánh nắng tà lướt mây . Kẻ đi muôn dặm đường dài Bao nhiêu kỷ niệm đong đầy túi gom Người về lặng cánh sao hôm Biển khơi sóng vỗ, tiếng đờn trong mơ .. Ai buông câu hát bên bờ Trăm thương ngàn nhớ, mây lờ lửng bay Trăng khuya dế rỉ đêm dài Thuyền về đổ bến trần ai - phong trần ! Bước đi bao nỗi bâng khuâng ... Bóng in lặng lẽ khuất dần nắng trưa . Quê tôi cát trắng - lau thưa Có chim, có bướm vui đùa, tung bay . Nguyên Hà Tampa - 10 - 9 - 2007
Tìm hơi thở quê hương Đời thật đẹp với muôn ngàn mơ tưởng.
Nguồn chơi vơi trong phong cảnh mù khơi
Đem thương đau lướt ngập cả bờ môi
Là giọt đắng do thứ quyền khát vọng
Nắng ngoài khơi những tơ dài tưới mộng
Hoa nắng chiều che màn mắt mi ta
Mang nặng nề dủ sương khói trời xa
Lòng nhung nhớ tình thâm về quá khứ
Niềm tâm sự, như muốn tìm thôn xứ
Trăng vẹn tròn rọi phủ khắp nơi nơi
Đời vẫn say trong giấc mộng xa vời
Tim thổn thức lòng dường khơi quê cũ
Trong cơn mơ như tan dần hơi thở
Hạnh phúc đời, hạnh phúc của mây ngàn
Hồn muốn quên mà giọng vẫn âm vang
Chợt hồi tỉnh những ngày đầy bão tố
Đặng Xuân Linh
Tình Mẫu Tử Phải chăng trời rộng biển sâu
Đễ đo nỗi khổ niềm đau khôn lường
(Má ơi của Nguyễn Gia Linh)
...........................
Vòng tay ấm áp yêu thương
Má đành khép lại con vương lệ sầu
(Má ơi... con nhớ của Bạch Nga) Lắng tai nghe đọc mấy bài thơ
Văng vẳng ngâm nga giọng thẫn thờ
Lất phất tâm tư lời nhắc nhở
Bổng trầm gọi Mẹ lạc trời mơ
Hai tiếng Má ơi thật nhẹ nhàng
Như dòng suối chảy vượt thời gian
Như chuông ngân vọng từ xa rót
Làm ấm hồn con chốn bụi trần
Từ ngày theo Mẹ chốn trần ai
Con hưởng niềm vui, hạnh phúc đầy
Muôn điệu dạt dào tình mẫu tử
Bao nhiêu kỷ niệm mái hiên nầy
Má lánh dương trần, vẫy biệt ly
Buồn dâng vắng lạnh với sầu bi
Lệ đằm áo trắng, rơi từng giọt
Sao rụng bên thềm ngỡ bước đi
Trăm năm chưa đủ tình đầm ấm
Ngắn ngủi trong đời trẻ vấn vương
Chưa trả ân sâu lòng biển cả
Trời đành khép chặt, lệ sầu thương
Đặng Xuân Linh
Hình ảnh qua tập thơ Tia sáng rọi sâu cảnh mái nhà Lòng vui khắp khởi gợi đâu là… Bao nhiêu sách vỡ…, kê tuần tự « Nguyễn Bính thơ đời » bỗng hiện ra Trang đầu ký tặng tên người gởi Bất chợt bâng khuâng một thuở nào Nhớ đến nguồn thơ tình lả lướt Bây giờ xa vắng bởi vì sao ? Vẫn còn vết tích ghi trên sách Một chút nhăn nheo có hệ gì Vuốt gấp rìa trang cho thẳng lại Cất vào kỷ niệm nghĩ người đi Biết nhau là chỉ bấy nhiêu sao…? Nhìn cảnh mây trôi thuở rạt rào Vĩnh viễn trong tâm, dù bạn cũ Thời gian chẳng gặp, dạ thường trao Đặng Xuân Linh
Mất hồn thơ của Đặng Xuân Linh được Gia Linh, Lâm Tiểu Trúc và Bạch Nga họa lại Mất hồn… thơ Hôm nay thời tiết sáng vườn mơ Nắng chiếu chang chang, lẩn quẩn chờ Ông bảo đưa bài câu vận xướng Bà nghe để bụng chữ vần ờ Vậy mà lúng túng luôn suy nghĩ Vì thế lây quây cứ sững sờ Xóa viết bao lần đây chẳng đặng Bởi vì nắng đẹp, …mất hồn thơ Đặng Xuân Linh Mùa Ramadan (Nhịn ăn của Hồi Giáo) Khởi đầu không có ánh vàng mơ Hồi Giáo giờ đây, nhịn đói chờ Sáng sớm tinh sương mong nắng dậy Màn đêm tối mịt đợi trăng ờ Ra vô khát nước người rung rẩy Lui tới lo cơm trí sững sờ Cố ráng tỉnh tu luôn cả tháng Thì vào vui với Tứ Linh Thơ Gia Linh Nhộn ý thơ Bản tính trời cho lắm mộng mơ Ngày mong tháng đợi suốt năm chờ Ưa nghe giọng ngọc lời êm dịu Thích ngắm hình dong dáng ỡm ờ Ngó lén thôi nhe đừng lộn xộn Nhìn nhanh nhớ nhé chớ mằn sờ Lòng say dạ đắm cười toe toét Xáo động tâm thần nhộn ý thơ Lâm Tiểu Trúc Cạn ý thơ Lặn ngụp giữa đời chẳng dám mơ Lơ ngơ trợt té... Diêm vương chờ Đào nguyên khó tới thôi thì chớ Trần thế loi ngoi cũng ráng ờ Lấp lánh trời sao giương mắt ngó Rối ren cơm áo buộc tay sờ Năm cùn tháng tận tiêu hình vóc Uống hết ly sầu cạn túi thơ Bạch Nga
Tình đã xa rồi Lòng ta chôn chặt khối tình Tình trong giây phút mà thành thiên thu Khái Hưng Người thương mến, khi tâm tình chuyển lối Về chốn xưa bao chạnh nỗi chơi vơi Như làn gió cũ lan đùa muôn dặm Biết nhau rồi cũng vẫy tấm tình thôi Chẳng e ngại chi, viết đề trên lá Vuốt tình đời bằng ý nghĩ chưa vơi Lời thanh mát cho bóng chiều thư thả Vẽ trọn hình, dạ mới thoảyên nơi Người xưa đó, nay tấm lòng xa lạ Mà cứ ngỡ , gọi nắng vá trời xa Vẫn âm thầm từng ngón ngà an tả Sưỡi lòng nầy bằng quả ý bao la Đã hiểu rồi chiều thu mưa tầm tả Đành ngăn xẻ đôi bờ ngả trường giang Không rồi có, có không thành buốt giá… Nhìn vầng trăng, mộng thả dặm khơi ngàn Đặng Xuân Linh
Sợi dài giọt vắn Cõi nầy mưa nắng là thường Đời người cũng chịu theo luồng gió mưa Mưa rơi tủa giọt dầy thưa Nước giăng trút gởi sớm trưa nỗi buồn Mặc cho tia sáng phủ vườn Ngồi im theo dõi cánh bươm bướm trời Suy tư tri kỷ thuở thời… Đành rằng mưa nắng đầy vơi cõi nầy Tiết thời nắng ít mưa đầy Tiết mùa thu lạnh giọt gầy giọt to Giọt tuôn hoa lá cũng lo Lối quen bỗng hóa bến bờ mông lung Giọt rơi rồi nắng phủ hong Sáng mờ ảo ảnh hư không mịt mùng Tưởng hoài thời ấy mơ lung Phương nầy mưa gió lạnh lùng vắng hoe Ngắm đèn đường sáng lòe nhoè Xạc xào gió thổi bên hè buồn tênh Lá rơi gởi chốn mông mênh Trăng vàng khép kín cửa hiên cung hàn Đặng Xuân Linh
Mê gì đây của Xuân Linh được Gia Linh , Bạch Nga và Lâm Tiểu Trúc họa lại. Mê gì đây.. Trời xa bận viết, hết mơ tiền Tối tối trong nhà cũng thấy yên Đói gởi lời thơ, du khắp nẻo No xem vận phú, ngắm quanh miền Chú vui vi tín càng thêm đậm Cô vẽ luật thi cũng thấy ghiền Giải trí thế nầy lòng đỡ vắng Rảnh thì nhổ cỏ dọc bên hiên Xuân Linh Trúng số Đêm mơ trúng số thấy vô tiền Chắc hẳn từ rày sẽ được yên !!! Chẳng biết buồn phiền tuôn vạn nẻo Nào hay rắc rối chảy muôn miền Chơi bời thả cửa không chùng bước Hút sách liền tay đến đổi ghiền Chỉ mấy năm sau thành Bắc Cái Đêm về cuốn gói ngủ ngoài hiên Gia Linh Hồng Thất Công Bắc Cái mê ...men chẳng thích tiền Rắn rùa ba xị đủ ... khò yên Giáng Long một chưởng an bờ cõi Đả Cẩu vài chiêu ổn mọi miền Lúc bận bôn ba phò chính nghĩa Khi vui nhàn hạ giải cơn ghiền Một đời áo rách mà không thiếu Ở cả cung đình lẫn mái hiên BN Tâm mê Mộng mị mà mơ được lắm tiền Lòng nôn dạ nóng khó nằm yên Nhà cao cửa rộng vài ba chổ Ngoạn cảnh ngao du khắp bốn miền Yến tiệc linh đình chưa đủ khoái Phong lưu thoải mái cứ thêm ghiền Vang rền nổi tiếng danh công tử Kẻ đón người chờ rộn mái hiên LTT
Tiếng nói quê hương Tôi nhìn lại trời quê hương năm cũ Nhớ mái chèo lay động bến sông xưa Ngàn lau thưa xạc xào theo sóng vỗ Bao cơn sầu trút đổ buổi chiều mưa Tiếng ếch kêu nơi đồng ao cỏ dại Tiếng tiêu mục đồng cao vút âm ba Lòng tưởng hồi như thời xa mơ mộng Tiếng sáo diều quát vọng giữa bao la Nghe tiếng rao hàng đưa đêm ngoài ngõ Tiếng ru à ơi, xóm nhỏ quê hương Tiếng nhặt khoan ở bên đường mờ tỏ Tiếng ồn ào… như chối bỏ vấn vương Nguồn sinh sống bên cuộc đời dầu dãi Tiếng nói cười buổi chợ trải tinh sương Gió lay cành phượng hồng khơi nắng rải Gợi nỗi niềm lo lắng cả trời thương Lắm kỷ niệm bây giờ tan theo gió Mảnh trời hồng dưới buổi nắng hè trưa Bạn cũ tìm khơi lời bao tâm sự Vẫn còn vang họa tiếng của đêm mưa Bây giờ đành, đường xa xăm khó gặp Đám mây hồng đang trôi dạt phương nào ? Có nhớ không trời âm u bão táp ? Rít thật buồn trong tiếng gió lao xao Phất rạt rào qua hàng me xanh lá Góp lại thành vạn tiếng của tình quê Ánh nắng vàng soi ấm vườn hoa quả Trái ngọt lành, chẳng ngại bước sơn khê Mong mỏi về để thấy làn khói xám Nhớ Mẹ hiền chiều thổi lửa vàng khơi Nơi quê nội in sâu dòng thương cảm Đã xa rồi sao vẫn thấy chưa vơi ! Đặng Xuân Linh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2008 01:47:49 bởi Viet duong nhan >
Hững hờ của Lâm Tiểu Trúc được Gia Linh, Xuân Linh và Bạch Nga họa lại.
Hững hờ
Chớ trách người ta quá hững hờ
Vì sao dáng vẻ lại thờ ơ
Lời êm luyến ái ngày mong đợi
Giọng ấm thân thương tối đón chờ
Ðối diện hồn lâng lòng ủ mộng
Bên nhau phách lạc dạ ươm mơ
Yêu không dám tỏ ai mà biết
Nguyệt Lão vò đầu kiếm mối tơ
Lâm Tiểu Trúc
Gở rối tơ…
Người đẹp vui tươi chớ tưởng hờ
Khó khăn lắm đó, chẳng ù ơ
Ban ngày dạo cảnh, lòng say đắm
Sớm tối ngâm thơ, dạ ngóng chờ
Muốn nói những lời gây luyến nhớ
Còn trao ánh mắt gợi hoài mơ
Nhưng không dám tỏ cam thua thiệt
Đành đợi đêm về, …gở rối tơ…
Gia Linh
Chuyện mưa nắng trong xóm nhỏ
Tui hứng nước mưa để đó hờ
Tưới cây rau húng chứa trong ơ
Nếu khi tiết xấu không ai đợi
Hay lúc trời trong có kẻ chờ
Nhạc trổi chim ngàn vui nắng sớm
Thông reo suối vắng tỏa hương mơ
Một đời thôn xóm không đòi hỏi
Chỉ biết gieo vần nghĩa tóc tơ
Đặng Xuân Linh
Lão Nguyệt...kỳ ghê !!!
Thấy cảnh ...tiên...sa khó hững hờ
Hỏi sao Tiếu sĩ chẳng ...u ơ
Vừa trông cứ ngỡ ngàn năm hẹn
Mới ngó mà như vạn kiếp chờ
Sung sướng thành ra hồn ngớ ngẩn
Say sưa đến độ trí lơ mơ
Cằn nhằn Nguyệt Lão lo mê...ngủ
Quên chuyện có người đợi...quấn tơ
Bạch Nga
Tư tưởng Tóc xanh đã nhuộm sương chang Hồn thơ mơ mộng chưá chan ảo huyền Ngoài kia giọt nắng im lìm Bên trong phủ kín một niềm tâm tư Vầng dương chưa mở vần thơ Những mong hoa vận sợi tơ vắn dài Những mong mây trắng trên đài Rồi tìm thăm thẳm hình hài bạn xưa Thẫn thờ giường chiếu buông xua Ra ngoài nhìn ngắm đợi lùa nắng lên Xa xăm mắt hướng mông mênh Vọng mơ tâm sự quê mình ở đâu Tình trong thương nhớ bến cầu Nhìn ngoài dồn dập tượng mầu sơn khê Nhớ ai ai nhớ lời thề Ngơ ngơ ngẩn ngẩn hướng về trời mơ Mây ơi sao cứ lướt đưa? Gió rằng thôi dứt mộng thừa trở trăn Mà lòng lửa dậy giăng giăng Như bùng cháy rám trong trang thơ tình Bâng quơ lời thể tưởng tin Tưởng như lầu mộng, thuyền tình khắc ghi Tưởng mang ý đợi… tương kỳ Buồn chia nỗi xẻ vần thi tuyệt vời Giờ đây hồn lắng lòng vơi Trắng đen mái tóc yên đời dặm xa Bao nhiêu sương trắng điểm pha Tóc nhòa có vẹn mặn mà ánh dương? Có người thơ phú luật đường Có người mang lấy tình trường làm vui Đặng Xuân Linh 7-06-07 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2008 01:50:42 bởi Viet duong nhan >
Đã qua mùa xót xa Nghĩ khúc mơ trùm cả hồn lặng lẽ Như hoà tâm, như san sẻ thư nhàn Thoáng nghe trong mơ màng từng nhịp khẻ Ngủ để tình thu qua lẹ gương lồng Nghe hát những tình ca vầng tia rạng Đem tin một niềm tin án trong lòng Làn không khí mênh mông bầu hiện sáng Chẳng lo gì soi ấm bởi tia hồng Dù thế nào yến vẫn vui điệu hót Theo làn gió, lướt đồi núi đôi giờ Bấy nhiêu giờ như bao ngày mê ngủ Càng lặng yên anh càng lắm lòng lo… Giọng êm đềm dần lui rồi mất hẳn Đã gởi hồn thư thái cõi hư vô… Sau giấc mơ, tơ xuân khơi vĩnh viễn Lượm tỉa nụ vàng, cắt điểm sao mờ Đã qua rồi lần mùa thu vàng võ Nơi xứ xa nắng tỏ xóa niềm lo Bát ngát vần, câu thơ chim lìa tổ Mang Xuân đến, ấm dỗ cõi lòng mơ Đặng Xuân Linh
Bức họa mùa thu Hàng cây thu đổ đứng hiu hiu Pha sắc vàng xanh lẫn tím điều Bấy chữ tả hoài tranh lá úa Bao câu vẽ mãi bức đời phiêu Nhàn tâm tư, chứa chan không nhỏ , Khoẻ tấm thân, vui vẻ quá nhiều Gió thổi nương theo xua cát bụi Muôn cây ẩn hiện vạn màu siêu Siêu cảnh của đời vẽ nắng lên Ngàn thông tiết lạnh thở buồn tênh Tô màn tia sáng soi thêm ấm Họa ngọn thông già đứng nhẹ yên Cho mái êm đềm ngoài vạn dặm Để lòng thoải mái giữa dòng kênh Nhớ về bên ấy hương hoa đủ Xóm cũ…quê ai gát một miền Đặng Xuân Linh
Góc bể ven sông Cùng nhớ lại buổi đầu gặp gỡ Mắt nhìn nhau bỡ ngỡ chẳng rời Vậy mà chung sống suốt đời Cùng lòng tân khổ lần hồi tiến thăng Anh còn nhớ đêm rằm nguyệt rạng Ngọn cây dừa đuôi phượng phất phơ Rọi qua khe lá lửng lơ Nước hồ rung động ảnh mờ lung linh Soi rành rạnh đôi mình trăng trải Trước sân nhà một dãy lu nâu Đêm nằm nghe dế lao xao Sáng ra gà gọi dạt dào tình quê Anh nơi đó, đầu khê cuối bể Nơi quê nhà lặng lẽ nuôi con Mong sao ngày tháng vuông tròn Xứ người mong được nét son trở về Đặng Xuân Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: