Bốn mùa.
PT 06.02.2007 15:37:33 (permalink)
Phượng kim.
Ở sân truớc nhà có một cây phuợng kim, nguời thành phố này gọi thứ cây giống cây phuợng nhưng hoa nhỏ hơn là phuợng kim.Cứ điều gì nho nhỏ  be bé thuờng đi đôi với chữ kim nhỉ? Cuối tháng 12, đầu tháng 1 rồi mà hoa vẫn nở đỏ trên cành, dù tiết trời có dịu mát nhưng không thể hãm phanh cái "cháy hết mình" của phuợng kim. Vài chú ong non luợn lờ bên chùm hoa lạc mùa. Chiều hay mưa làm cho cánh phuợng rụng đầy bên trong hàng rào. Sáng ra lại thấy những nụ hoa bé bỏng mới thay thế lứa hoa cũ. Phuợng kim tháng 1 trong gió  se se vẫn cháy bỏng tình yêu mùa hạ.
 
Nàng  phóng xe vụt qua ngã tư đèn vàng. Một chút gió heo may  đùa nghịch  sợi tóc dài ngang vai, nàng cười thầm với chúng. Mấy đốm phượng lác đác nở  xòe cánh thắm  tươi lẩn trốn trong đám lá. Đoạn phố  vắng xe, nàng tháo kính mát ra  nhìn lên quá tầm mắt, âu yếm ngắm chùm hoa đỏ.
Tiếng còi xe xin đường  đánh thức khoảnh khắc  tâm hồn lơ lửng " treo ngược" trên cành.
Tháng 1, ngộ quá - hoa vẫn đỏ.

#1
    PT 27.02.2007 11:07:32 (permalink)
    Cỏ non.
    Cái Mơ  dậy rõ sớm. Tiếng cọ cọ sừng  vào then cửa  chuồng của con Hai xoáy  luôn luôn đánh thức  nó.
    Trời tờ mờ chưa mở hẳn mắt. Mùi sương ngoài vườn  ngai ngái chạy  tọt vào mũi nó.
    Cái Mơ hắt xì  tù tì ba cái  rõ to,  nó  khoan khoái thoải mái  vươn vai  ngáp nốt trận ngủ dở dang rồi đi ra hè rửa mặt.

     Cái Mơ đánh một bát cơm nguội muối lạc to tướng, xong xuôi, thằng cu Sỹ, cái Mận mới  mắt nhắm mắt mở  ra ngồi thụp bậc hè.
    Sáng rõ mặt người. Tiếng chó sủa ran bên bờ ao nhà bà Cửi,  đấy là chúng chào lại tiếng gà  nhà hàng xóm.
    Mặt trời le lói từ từ ló sau lùm tre đầu cổng. Những giọt sương nhường đường  cho nắng nhảy nhót trên bờ cỏ  chân đê.
    Cái Mơ  mở then cửa chuồng,choàng thừng vào mũi con Hai Xoáy, dắt  nó ra, sau khi  cẩn thận cài  cái then  bằng gỗ mít  đã bóng lưỡng lên màu thời gian  chạm vào nhiều.
    Thằng cu Tơ nhà bà Cử đi qua réo to " Đi chưa?".
    Cái Mơ  vói ra  cổng, tiếng của nó lẫn vào tiếng con Hai Xoáy  đang ngọ nguậy muốn ra đồng-"Đợi tí".
    Bãi cỏ  làng Đại  ven chân đê  vào mùa xuân, sau đợt mưa phùn,  mượt bẫm.
    Lũ  trâu nhẩn nha gặm cỏ. Bọn trẻ mỏ  như cái Mơ , thằng cu Tơ  chạy nhẩy nô  đùa  gần đấy.

    Tiếng cười nói xô lệch cả góc trời.
    Sau một thôi  chạy lả, mấy đứa  ngồi tụm lại tìm cỏ gà. Vặt được  những chú cỏ gà bụ bẫm, thằng cu Tơ chìa cho cái Mơ một nửa. Chúng chơi chọi gà, mỗi khi cỏ gà của thằng cu Tơ đứt béng cái đầu, cái Mơ reo hò  ầm ĩ. Chẳng hiểu ất giáp gì mấy mà thằng cu Tơ cũng thấy ánh mắt, kiểu cười  của cái Mơ  hay tệ. Cứ cái Mơ vui là thằng cu Tơ cũng vui lây.
    Thằng cu Tơ bật nhiên hỏi:
    - Lớn lên, mày thích làm gì?
    - Tao á? Tao thích học xong, thi đỗ vào trường Nông Nghiệp, ra làm kỹ sư về quê... thế là tướng nhất.
    - Tao cũng thế, tao sẽ học về máy móc kỹ thuật... xong cũng về quê.
    Cái Mơ  bỗng trông như người lớn, mắt nhìn ra xa, nhấm  nhấm cọng cỏ gà ngọt mùi quê, không nói gì.

    Ánh nắng nhẹ của  hương xuân cài lên mái tóc cái Mơ một vài bông hoa  nắng  phất phơ.
    Con Hai Xoáy ăn no, đang đủng đỉnh đi đi lại lại chuyện trò với đám bạn nó những điều gì không rõ.

    Sau nửa buổi đám cỏ non bị vạt hẳn đi, nham nhở.
    Gió đồng, gió ruộng, gió sông thổi ràn rạt đưa mùi cỏ non chạy dọc triền đê. 
    Cái Mơ hít hà  mùi cỏ non mềm mại, cái Mơ rất thích cỏ non.

    Cỏ là một phần của quê.
     


     

     
    #2
      PT 07.06.2007 15:38:23 (permalink)
      Người đàn bà đa đoan
      ( Có sửa lại sau khi viết xong)
       
      Nga hơi nghiêng mái đầu chải cho đỡ đau chân tóc. Chị dặn con gái:
      -Trưa ăn cơm xong, nghỉ một tí hẵng đi học. Con nhớ chưa?
      - Vâng. Mẹ chuẩn bị đi làm đấy à?
      Con gái nhìn mẹ qua gương, nó nghĩ bụng “ mẹ mình diện ghê”. Sáng nay, Nga mặc cả bộ áo vest, váy rời đồng màu. Áo sơ mi trắng bên trong thắt nơ lịch sự nằm trên ve áo vest, Nga trẻ hơn tuổi 38 của chị. Nhìn kỹ phía bắp chân phải của mẹ, con gái nhận thấy có một vết rách dài như đoạn tăm ở tất liền quần màu da người mẹ đi hôm nay, con gái định nhắc mẹ nhưng thấy mẹ có vẻ sắp muộn giờ nên lẳng lặng vào bếp.
      Chồng Nga đang ngồi xem tin tức trên TV, hỏi vợ mắt vẫn không rời màn hình:
      - Chiều nay, em có họp hành gì không? Anh đi thăm anh Tuấn ốm, về muộn đấy.
      - Anh Tuấn ở VPC á? Anh ấy ốm hả anh? Chiều nay em họp nhưng sẽ cố về sớm… anh mua hộp sữa hay gì đấy đến thăm anh ấy nhé, em đi làm đây.
      Nga đẩy chiếc Spacy ra cổng, xe chị hòa vào dòng xe đầu giờ tấp nập.
      ***
      Cô nhân viên văn thư niềm nở chào Nga:
      -Chị có ba thư gửi đến, em đã đặt lên bàn làm việc rồi ạ. Chị Nga hôm nay mặc bộ này làm bọn trẻ chúng em lác mắt quá đấy!
      -Đẹp không em, chị mới may ở Hàng Bông đấy nếu thích để chị cho địa chỉ.
      Nga lên phòng. Tiếng tacte đèn trần kêu o o như mọi khi chào chị.
      Thư từ cần xem, giải quyết công việc với khách hàng tạm ổn, Nga bật máy vi tính lên. Hình nền trên máy là một vạt hoa đọng đầy sương lúc nào cũng tươi như hoa đầu mùa.
      Nga kiểm tra trang thư điện tử. Trả lời ngay một số thư quan trọng, chị đứng dậy ra bàn khách tự pha cho mình một cốc trà hoa cúc nóng. Môi Nga chạm vào hương cúc thơm nhẹ, chị ngồi thả lỏng toàn thân trên ghế salon.
      Tin nhắn chấp chới gọi bàn tay của chủ nhân máy điện thoại di động: anh day, nho e nhieu.
      Chị ngồi ngắm dòng chữ quen quen trên, lòng ngập đầy cảm xúc.
      Năm phút lặng lẽ trôi qua. Chợt nhớ phải nhắc con gái học bài xong cắm lại nồi cơm kịp ăn, nghỉ ngơi một lát, rồi đi học, chị nhấn số về nhà. Con gái ngoan vâng mấy lần liền cho mẹ yên tâm.
      ***
      Chiều dự cuộc họp với công ty VHK xong sớm, Nga về phòng làm việc định giải quyết nốt vài vụ chưa cần kíp lắm. Tiếng bip báo có tin nhắn vang lên” nho e… anh”, ba chữ ngắn ngủn ấy làm cho Nga không tài nào tiếp tục làm việc được.
      Chị báo cô nhân viên văn thư, chị có công việc về sớm cô nhớ tắt điện trong phòng giúp chị.
      Chiếc xe Spacy phóng nhanh như vội vã, đi về hướng ngoại thành.
      Khách sạn tư nhân Nhật Hạ màu ngói đỏ au, trong sân để xe của khách đã thấy một chiếc xe màu xanh đen đậu từ khi nào. Chủ nhân của chiếc xe kia đang trên phòng tầng hai.
      Nga cẩn thận để xe vào chỗ khuất sân trong, sửa lại mái tóc mềm muợt chị bước từng bậc cầu thang. Mỗi bậc thang, đưa chị lên gần cảm giác hồi hộp hơn…
      ***
      Con gái đã đi học về và còn biết cắm sẵn nồi cơm cho mẹ.
      Nga về đến cổng nhà, nghe tiếng xe máy của mẹ con gái chạy ra mở cửa:
      -Mẹ về muộn thế, con đói bụng ghê… mẹ mua gì cho con không?
      -Con mẹ đi học hôm nay có gì vui không nào? À.. có mẹ mua mấy cái bánh đây, từ từ vào nhà hẵng nào.
      Con gái cười tươi bíu tay vào cổ mẹ hôn đánh chụt một cái. Chị và con gái dắt tay nhau vào nhà.
      Con gái ngồi nhìn mẹ thay quần áo, bỗng người nó hơi giật mình. Vết rách ở bắp chân phải chiếc tất liền quần màu da người của mẹ, chiều nay đã nằm ở bên trái. Nó muốn hỏi một câu thắc mắc nhưng sợ mẹ mắng vì chuyện vớ vẩn, nó lẳng lặng đi vào bếp.
      #3
        PT 28.06.2007 11:16:58 (permalink)
        Nghẹt thở
         
        Có một lúc nào đấy trong đời, ta nghẹt thở.
        Một tin nhắn gửi đến, một cuộc điện thoại đường dài  ấm áp thân quen... tất cả những điều ấy chuyển động dồn dập như một cơn lốc, làm ta nghẹt thở. Thế giới này đẹp quá! Ta nhắm mắt tận hưởng hạnh phúc. Một giọt nước mắt nhỏ bé, chỉ  nhỏ tí thôi từ trong mắt ta trào ra, lăn trên má và đọng lại ướt mi. Tay ta run rẩy trong khi tim nghẹn lại như có ai bóp mạnh. Biết bao nhớ thương, biết bao  tình cảm.
         

        Ta nhìn ra ngoài cửa, con mèo già cụt đuôi rên hừ hừ nhìn ta. Đêm qua nó đi hoang về, mùa hè nóng, không biết nó có tìm thấy bạn tình một đêm  cho nó? Mèo già, có tật nhưng cũng cần một cái ôm ấp tình thương mến thương  chứ nhỉ.  Nó thiếu thốn tình cảm, nên phải đi tìm là lẽ đương nhiên. Ta ngồi xuống, vuốt lên tai con mèo già, khi bàn tay ta chạm vào nó, nó " hức" lên nhiều tiếng như nghẹt thở hơi  sợ sệt, hơi rờn rợn - có lẽ nó cũng biết sợ. Mèo già " nghoeo... nghoeo..." tìm tiếng nói bênh vực, giúp đỡ của bạn tình.... nhưng ngoài cửa chỉ có ánh nắng rực rỡ chiếu khắp sân nhà, bạn tình của nó đã đi  xa tận đẩu tận đâu rồi  không thèm để ý tiếng gọi não lòng của nó nữa....
        Nhìn mèo già cụt đuôi, vừa thương cảm vừa ghét bỏ. Nó nào có tội gì , không biết là không có tội. Đáng nhẽ ra, ta có thể hành hạ nó cho nó kiệt sức, nhưng có những điều  ngăn ta dừng lại...
         
        Có đôi khi những thứ vớ vẩn nhất cũng làm ta phải nghẹt thở trong mùa hè nóng bức này.
         


         
        #4
          PT 28.06.2007 11:42:38 (permalink)
          Mây ngàn năm
           
          Mưa đã qua. Ở những chỗ  mây đen bị ông trời làm rách, đã ló ra những vì sao lấp lánh mờ ảo . Trăng nhợt nhạt sau trận mưa đầu mùa. Trăng cố chọc thủng lớp mây để  bật sáng đơn độc, nhưng cố gắng lắm, nó cũng chỉ nhờ nhờ  ẩn hiện sau đám mây. Bầu trời  thành phố  ngậm đầy nước. Những vũng, những rãnh nước ứ đọng bốc lên mùi ẩm ướt.
          Một khoảng đêm vô vọng trong tiếng dế ơ hờ rủ rê. Hoa cau, hoa dạ hương, hoa nhài tỏ tình vương đầy trong không gian khu vườn. Mây lặng lẽ, ngàn năm lặng lẽ bay rất chậm ngang qua bầu trời nơi này.
          Sáng. Sương mai bận rộn tản mát chạy trốn ánh dương đang được ngàn mây đỡ lên từ đường chân trời phía đông. Mây rất dịu dàng, lững thững dạo chơi trên cao.  Nắng lên. Muôn ngàn tia rực rỡ, bao vây toả sáng địa cầu. Bầu trời  màu thiên thanh, mây trắng xốp tinh quái che bớt sức nóng. Cây cỏ, vạn vật  tung tăng nhảy múa nô đùa dưới  tàng mây che chở.
          Một ngày mới, nắng mới  lung linh. Gió đung đưa, dìu mây trong cõi thiên thai.
          Mây ngàn năm  vẫn  thế, lặng lẽ đi về trên con đường vô định.
          Có ai đó, nhìn lên bầu trời xanh cao lộng gió kia, muốn với tay lên tận mây và  mây  sẽ sà thấp  xuống mỉm cười  thân thương.

           
           
           
          #5
            PT 20.11.2007 13:40:55 (permalink)
            Bình yên

            Bình yên một thoáng cho tim mềm
            Bình yên ta vào đêm
            Bình yên để đóa hoa ra chào
            Bình yên để trăng cao
            Bình yên để sóng nâng niu bờ
            Bình yên không ngờ
            Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên

            Bình yên để gió đưa em về
            Bình yên ta chờ nghe
            Chờ nghe tình vỗ lên tim mình
            Chờ nghe tình lung linh
            Bình yên để nắng soi môi thơm
            Bình yên ta mừng
            Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
            Mừng em đã biết xót thương tình yêu.

            Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
            Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau
            Như một câu hát ứa ra từ tim
            Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên
            Để quên hết khó khăn chia lìa

            Bình yên một thoáng cho tim mềm
            Bình yên ta vào đêm
            Bình yên để đóa hoa ra chào
            Bình yên để trăng cao
            Bình yên để sóng nâng niu bờ
            Bình yên không ngờ
            Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.

            Bình yên để gió đưa em về
            Bình yên ta chờ nghe
            Chờ nghe tình vỗ lên tim mình
            Chờ nghe tình lung linh
            Bình yên để nắng soi môi thơm
            Bình yên ta mừng
            Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
            Mừng em đã biết xót thương tình yêu.

            Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
            Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau
            Như một câu hát ứa ra từ tim
            Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên
            Để quên hết khó khăn chia lìa

            - Bình yên một thoáng cho tim mềm
            - Bình yên ta vào đêm
            - Bình yên để đóa hoa ra chào
            - Bình yên để trăng cao
            - Bình yên để sóng nâng niu bờ
            - Bình yên không ngờ
            - Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
            - Mừng em đã biết xót thương tình yêu.
            - Mừng em ta hát đầy hơn xưa.
            Yên tĩnh những ngày bình yên, mọi việc mình đã giải quyết xong.Nhẹ cả người.
            Một ngày nhẹ nhàng  như mùa thu vàng óng ả, có anh bên mình cùng nhau hát ca.
            #6
              PT 21.11.2007 11:29:09 (permalink)
              Khoan khoái
              Làm xong bài tập cô giao - khoan khoái vuôn vai hít thở không khí buổi tối dễ chịu.
              Tung chăn, vươn vai ra ngoài thềm tập những động tác vươn thơ - cảm giác khoan khoái, thanh thản chiếm trọn bầu không gian trong lành.
              Ngồi sau xe anh đèo đi khắp phố phường, áp má vào lưng anh - thấy trong lòng ấm áp , khoan khoái  nhiều lắm.
              Hoàn thành một công việc quan trọng đã đề ra, kẻ thù thua cuộc - ta khoan khoái thả lỏng toàn bộ cơ thể, nghe một bản nhạc nhẹ không lời thật là khoái .
              Anh ơi, thế là từ nay mọi việc như ánh sáng ban ngày. Những ngày tiếp theo sẽ ngập tràn lời thơ anh dịu dàng bay bổng khát khao.

               
               
              #7
                hnvatoi 22.11.2007 00:06:18 (permalink)
                Mùa Thu :                                        
                 
                   Gió đầu ô vào mùa chớm lạnh
                   Sạch hơn và có lẽ sạch hơn...
                 
                  ...Thu có vẻ như cời than đốt lửa
                   Ta lại buồn như sắp sửa vào yêu...
                                  Chu Hoạch
                        
                 Có lẽ,chỉ có Thi Sĩ mới sớm nhận diện được mùa Thu về.Họ ngửi thấy,chạm tay vào nó,Thậm chí yêu nó say đắm,giữ nó trong Trái Tim vĩnh cửu.Họ quằn quoại hưởng dư vị mùa thu và nhỏ ra những vần thơ đầy màu sắc,hương thơm trên cõi đời này. Mùa Thu và Thơ - Thơ và mùa Thu. Nhưng lạ thay...Mùa Thu quyến rũ là vậy ! Còn Thi Sĩ ?
                    
                     Tôi công nhận em hoàn toàn có lí
                     Thơ chửa bao giờ có thể nuôi ai
                     Xưa đã thế và nay vẫn thế...
                     Cơm mới cần cho hai bữa mỗi ngày...
                                                 Thơ :Chu Hoạch
                 
                   
                    Không biết PT có cho hnvatoi "ké" chút...Thu  vô BỐN MÙA này không nhỉ?
                   
                     
                    
                                      
                #8
                  PT 22.11.2007 08:38:25 (permalink)
                  ...Thu có vẻ như cời than đốt lửa
                     Ta lại buồn như sắp sửa vào yêu...
                                    Chu Hoạch


                  Thu đã qua như than hồng cời lửa
                  Tro tàn rồi hơi ấm vẫn đâu đây

                   
                  Tại sao nhiều người cùng yêu mùa thu, cùng có điểm tương đồng đến thế.
                  Câu thơ của Chu Hoạch ( nhiều người lầm tưởng là của Trần Vũ Mai) trong Gió đầu ô, tôi thường hay đọc.

                   Đã có lần tôi ngồi một mình với buổi trưa mùa thu, mùa thu không nói nhiều chỉ âu yếm nhìn tôi rồi vuốt ve mái tóc, mùa thu thơm tho sạch sẽ... mùa thu chạm vào tôi, vũ trụ nghiêng, tôi và mùa thu say mê.
                  #9
                    hnvatoi 29.11.2007 10:23:12 (permalink)
                    Xin đính chính về bài trả lời của hnvatoi với PT về hai câu đầu  bài thơ Gió đầu ô của Chu Hoạch :
                      Gíó đầu ô vào mùa chớm lạnh
                      mạnh hơn và có lẽ  sạch  hơn...
                     
                    Bài thơ này tôi được anh đọc cho nghe đã mấy chục năm nay khi anh vừa sáng tác xong.
                       Xin được cáo lỗi cùng vong hồn đàn anh Chu Hoạch.
                     
                    #10
                      PT 31.03.2008 15:38:18 (permalink)

                       
                      Ngày cuối cùng của tháng ba
                       
                      Đàn bà cũng thèm  một lần  được đa đoan nhưng không được.
                      Đêm nào đàn bà cũng thức đến 0 giờ. Nước mắt của đàn bà nhỏ xuống bàn phím gõ những bài thơ tột cùng của đau đớn. Đàn bà nghiện Net đang muốn cai nhưng khó lắm  đấy.
                      Chồng và hai đứa con gái ngủ say trong phòng trên, đàn bà  ngồi thu mình trước màn hình máy tính vào xem những địa chỉ của đàn ông một thời đàn bà tưởng là bên nhau. Những địa chỉ  ấy, đàn ông đang cười đùa với những bạn gái thân. Đàn bà uất hận muốn ném bàn phím, muốn đập vỡ màn hình. Chỉ một cái nhấp chuột, một lệnh delete đàn bà  đã xóa hết  mọi dữ liệu đã save trong file Love. Dữ liệu trắng trống trơn, đàn bà thấy khổ đời làm sao. Khi xóa hết những ngày tháng xa xưa, đàn bà giật mình tự hỏi  rồi tự trả lời
                      Bỗng giật mình file trống rỗng, hay ta?  Ta rỗng tuyếch nhạt thếch thật rồi.

                      Tháng ba dài vô tận, đàn bà đang  bị bệnh ghen hành hạ  cả thể xác lẫn tinh thần.
                      Đàn bà đang dần hiểu ra, bên cạnh đàn ông ấy có những bóng hồng mạnh mẽ hơn.
                      Đàn bà tự nhận là con nhà lành nhưng rất đa tình và cũng muốn một lần được đa đoan nhưng không vượt qua được cái barie là " đàn bà là gái đã có chồng".

                      Cuối tháng, kế toán đưa sổ lương. Đàn bà bị trừ một khoản tiền nhiều đến sững sờ.
                      Mỗi ngày 2 tiếng đồng hồ khóc lóc qua điện thoại  thì đàn bà quên.
                      Mắt đàn bà hoảng sợ, cô đơn giữa thế thái nhân tình.

                      Đêm ấy mây mù quá, rằm mà không sáng. Trăng bạc nhược.


                       

                       

                       
                       

                       

                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9