Tâm Hồn Cô Độc.
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 17 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 253 bài trong đề mục
KeNgu 12.04.2007 15:24:29 (permalink)
0
Đức Họai
 
Thời nay đức họai luân suy.
Xã tắc nhiễm lọan bạo trì muôn dân.
Nhiều người mắc bệnh mê đần.
Ngao du khắp phố kết thân gian tà.
Toan tính cướp của đốt nhà.
Nung nấu thù hận lột da giết người.
 
#91
    KeNgu 13.04.2007 16:21:29 (permalink)
    0
    Tàn Đêm
     
    Tàn đêm thú gọi hồn ma.
    Làm cây sợ hãi khạc hoa thổ hương.
    Búp xoè nhụy ửng hừng vườn.
    Ngon thơm lạ mật kỳ đường mê tâm.
    #92
      KeNgu 14.04.2007 18:29:00 (permalink)
      0
      Làm Sao
       
      Làm sao thuyết hoặc được trăng.
      Cho đêm sáng mãi trong chăn nhân tình.
      Để khi trở giấc xoay mình.
      Ta ôm nàng ngắm trăng xinh động phòng.
      #93
        ThanhTracNguyenVan 15.04.2007 12:57:57 (permalink)
        0

         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2007 12:59:26 bởi ThanhTracNguyenVan >
        #94
          KeNgu 16.04.2007 13:20:07 (permalink)
          0
          Tặng Em
           
          Chân thành gửi tặng em yêu.
          Nụ hôn mật ngọt với nhiều nhớ thương.
          Cùng vạn vì sao bốn phương.
          Để em soi sáng thiên đường ta mơ.
          #95
            KeNgu 16.04.2007 14:26:58 (permalink)
            0
            Vọng Phu

            Người đời quả thật dại ngu.
            Sùng tôn điển tích Vọng Phu lọan luân.
            Mà sao chẳng chút ngại ngần.
            Lại còn phổ nhạc tác văn xướng ca.
            Anh em cùng mẹ chung cha.
            Ăn nằm sinh con gọi là gì đây ?.
            #96
              jou_jou 16.04.2007 18:34:09 (permalink)
              0
              Vọng Phu

              Người đời quả thật dại ngu.
              Sùng tôn điển tích Vọng Phu lọan luân.
              Mà sao chẳng chút ngại ngần.
              Lại còn phổ nhạc tác vần xướng ca.
              Anh em cùng mẹ chung cha.
              Ăn nằm, con đẻ gọi là gì đây ?.
               
              GÓP MỘT CHÚT LÒNG
               
              Giá như nàng biết phận mình
              Nào đâu nên nỗi tiếng mình lọan luân...
              Miệng đời tiếng khóc lạc dòng
              Niềm riêng nên nỗi...nào lòng muốn nên.
              Ngừơi đời quả thật đại ngu,
              Tôn thờ điển tích một người vọng phu
              Bế con đợi hướng xa mù
              Mồ hôi nước mắt hóa thành đá khô
              Tình riêng tưởng dệt mộng vàng
              Tình chung oan nghiệt mình nàng oan khiên...
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2007 18:36:58 bởi jou_jou >
              #97
                tamma 16.04.2007 20:25:12 (permalink)
                0
                 
                ĐỜI PHÍ...
                 
                người đời phải có lúc ngu
                nó như <đời phí > để bù nạn tai
                bước chân đi với rộng dài
                tránh sao khỏi vấp một vài lần đau
                 
                ngu thì lắm tâm thì sầu
                đời như cái Kiến con Sâu thôi đành.
                 
                tam mã
                #98
                  bắp_ngô 16.04.2007 20:37:48 (permalink)
                  0



                  Vọng Phu

                  Người đời quả thật dại ngu.
                  Sùng tôn điển tích Vọng Phu lọan luân.
                  Mà sao chẳng chút ngại ngần.
                  Lại còn phổ nhạc tác vần xướng ca.
                  Anh em cùng mẹ chung cha.
                  Ăn nằm, con đẻ gọi là gì đây ?.
                   
                  GÓP MỘT CHÚT LÒNG
                   
                  Giá như nàng biết phận mình
                  Nào đâu nên nỗi tiếng mình lọan luân...
                  Miệng đời tiếng khóc lạc dòng
                  Niềm riêng nên nỗi...nào lòng muốn nên.
                  Ngừơi đời quả thật đại ngu,
                  Tôn thờ điển tích một người vọng phu
                  Bế con đợi hướng xa mù
                  Mồ hôi nước mắt hóa thành đá khô
                  Tình riêng tưởng dệt mộng vàng
                  Tình chung oan nghiệt mình nàng oan khiên...


                           thơ cón cóc
                     cùng chung cảnh cóc dưới trời
                   nhìn  lên  chẳng  nói  xa vời cố nhân
                      vậy mà miệng mãi vang ngân,
                   một câu tán dóc như thân dã tràng
                  #99
                    KeNgu 18.04.2007 15:18:00 (permalink)
                    0
                    Nơi Đây
                     
                    Nơi đây buốt giá hiện hình.
                    Moi đâu kiếm được nhân tình đêm đông.
                    Nhìn qua ngó lại căn phòng.
                    Song cao kiếng kín gọng lòng đơn phương.
                    tamma 18.04.2007 16:16:11 (permalink)
                    0

                    Nơi Đây

                    Nơi đây buốt giá hiện hình.
                    Moi đâu kiếm được nhân tình đêm đông.
                    Nhìn qua ngó lại căn phòng.
                    Song cao kiếng kín gọng lòng đơn phương
                    .

                     
                     
                    tuyết vương
                     
                    ngoài song tuyết trắng ngập đường
                    trong phòng ánh mắt chợt vương bóng hình
                    nhớ ngày trao nụ cười xinh
                    để bây giờ mãi...một mình cô đơn
                     
                    tam mã
                     
                     
                    ThanhTracNguyenVan 19.04.2007 22:10:10 (permalink)
                    0
                    Sông Buông là một con sông chảy qua tỉnh Đồng Nai.Tôi đã có dịp ngồi trên bờ sông nghe một cô gái đàn tranh.Bản nhạc cô gái đàn là Gặp nhau làm ngơ.Cô gái rất đẹp và duyên dáng .
                    Tôi đã xúc động viết bài thơ này.Trong bài thơ tôi đã rất cố gắng sử dụng rất nhiều nghệ thuật điệp từ để tạo nên một âm điệu luyến láy,nhằm tái tạo lại tiếng đàn mê hồn của cô ...
                    ThanhTracNguyenVan 19.04.2007 22:13:01 (permalink)
                    0











                    Sông Buông

                    Thuyền em rời bến sông Buông
                    Chở trăng,chẳng chở nỗi buồn tôi theo
                    Sương giăng bàng bạc mái chèo
                    Sóng oằn mặt nước,sóng leo mạn thuyền
                    Mình tôi đêm trắng nỗi niềm
                    Nẻo về mây trắng,trắng miền bơ vơ .

                    Thả trăng,em thả câu hò
                    Bỏ tôi,em bỏ bên bờ sông Buông
                    Sông Buông chậm chậm đừng buông !
                    Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng
                    Gởi trăng,trăng rụng xuống thuyền
                    Gởi thuyền,thuyền đã trôi biền biệt xa …

                    Đồng Nai 1996
                    (Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương – NXB Thanh Niên 2006)


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn





                    KeNgu 20.04.2007 16:30:25 (permalink)
                    0
                    Gặp Em
                     
                    Hôm gặp em trên bến sông.
                    Son vây phấn ướp mát lòng dại khờ.
                    Đêm về tra tấn cơn mơ.
                    Hỏi thăm suy nghĩ bao giờ cưới em.
                    KeNgu 21.04.2007 17:27:24 (permalink)
                    0
                    Nghĩa Trang
                     
                    Bốn bên cảnh lạnh điêu tàn.
                    Hồn người thác tịch địa đàng chơi vơi.
                    Tuyệt giao thực tại cõi đời.
                    Vùi xương mộ thẳm chốn nơi nghĩa trang.
                    Qua bao tháng năm cơ hàn.
                    Lõang hòa cát bụi tiêu tan kiếp người.
                     
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 17 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 253 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9