:: Những Bản Nhạc Hay ::
Viet duong nhan 11.02.2007 02:08:23 (permalink)
Thơ: Kiên Giang
Nhạc: Anh Bằng
 

Trình bày: Như Quỳnh

Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường

Từ lúc giặc tràn qua xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa nóc giáo đường
Giặc chiếm lầu chuông xây ổ súng
Súng gầm vang đổ gạch nhà thờ
Anh gom gạch nát xây tường cũ
Chiếm lại lầu chuông nóc giáo đường

Nhưng rồi người trai anh hùng ấy
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều hồi vĩnh biệt
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ

Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp áo quan tài
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Nỗi buồn ôi kỷ niệm ban đầu

Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc tiễn người ngàn thu
Chiều nay áo tím bơ vơ
Thương cành hoa trắng trên mộ người xưa

Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc tiễn người ngàn thu
Chiều nay áo tím bơ vơ
Thương cành hoa trắng trên mộ người xưa
 
*********
 
HOA TRẮNG THÔI CÀI LÊN ÁO TÍM
Thơ Kiên Giang


I.

Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa xoá không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương, nóc giáo đường

Mười năm trước, em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh

Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay ! Chuông nhạc đạo
Rộn rã thay ! Chuông nhà trường

II.

Lần kia anh ghiền nghe tiếng chuông
Làm thơ sầu mộng dệt tình thương
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường

Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đỗ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi

III.

Sau mười năm lẽ anh thôi học
Nức nỡ chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy

Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
- Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh

Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu em người áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng

IV.

Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ tà áo tím, người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông, nóc giáo đường

Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuông gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ

Màu gạch nhà thờ còn đỏ thẫm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Áo tím tình thơ đã nhạt màu

V.

Ba năm sau chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân vang hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang

Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài trên áo tím ngây thơ
Hôm nay vẫn đoá hoa màu trắng
Anh kết tình chung gởi xuống mồ

VI.

Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường

"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi !"

Bến Tre, 14-11-1958
Kiên Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2007 02:14:17 bởi Viet duong nhan >
#1
    Viet duong nhan 11.02.2007 02:16:53 (permalink)
    Phương Hồng Quế
    hát bài
    Của Cố NS TÂM ANH
     
    Phố đêm đèn mờ giăng giăng
    Màu trắng như vì sao gối đầu ngủ yên
    Phố đêm nhiều lần suy tư
    Ghi nhớ còn trong đời
    Những ngày thương tích lớn

    Mây đen làm úa trăng gầy
    Cho nên còn tiếng say mềm
    Trước thềm ngàn lời vu vơ
    Vì người hay mơ dòng đời như thơ

    Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây
    Thương lá vàng úa tan
    Mây bơ vơ bay khắp nẽo vô tình
    Cho người yêu ước mơ
    Người đi khai phá nét kiêu sa

    Đi lính chiến xa nhà mà vẫn luôn yêu đời
    Bằng câu ca tiếng cười
    Tìm vui trong giấc mơ
    Dù bâng khuâng chữ ngờ

    Phố đêm lạc loài hương yêu
    Chìm đắm như hàng cây giá lạnh ướt mềm
    Phố đêm chờ người phong sương
    Chinh chiến từ lâu rồi
    Có niềm riêng hay ước
    Cho tôi mười ngón thiên thần

    Cho tôi mười ngón thiên thần
    Để rồi dìu người tôi yêu
    Dìu người đang yêu
    Và người chưa yêu


     
    #2
      Viet duong nhan 11.02.2007 02:19:42 (permalink)
      Tác Giả Nam Lộc
      Khánh Hà
       
       
      Sài gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời
      Sài gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời
      Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi
      Những nụ cười nát trên môi
      Những giọt lệ ôi sầu đắng.

      Sài gòn ơi, nắng vẫn có còn vương trên đường
      Đưòng ngày xưa, mưa có ướt ngập lối đường về
      Rồi mùa thu, lá còn đổ xuống công viên
      Bóng gầy còn bước nghiêng nghiêng
      Hay đã khóc thương cho người yêu

      Tôi giờ như con thú hoang lạc đàn
      Từng ngày qua, từng kiếp sống quên thời gian
      Kiếp tha hương, lắm đau thương, lắm chua cay
      Tôi gọi tên em mãi thôi.

      Sài gòn ơi, tôi xin hứa rằng tôi trở về
      Người tình ơi, tôi xin giữ trọn mãi lời thề
      Dù thời gian, có là một thoáng đam mê
      Phố phường vạn ánh sao đêm
      Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên.
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9