Thói ham danh lợi
Cái vòng danh lợi cong cong,
Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào.
Sự đời nghĩ cũng nực cười:
Một con cá lội, mấy người buông câu.
Trách ai tham đó bỏ đăng
Bần khinh phú trọng nên chăng bạn tình
lam nguoi giua chon luon thuong
song sao cho dung con duong chinh nhan
dung nen tham qua hoa kho
bo vo giua chon lo do am u
do la nhung ke that phu
tham lam 1 chat vang lu mat nguoi
Trách người rồi mới trách ta
Bởi người gian dối còn ta thật lòng
Ta coi danh lợi là không
Người coi danh lợi là dòng tâm tư
Người đi sông núi mịt mù
Như thuơng như xót tâm tư một người!
Cái vòng danh lợi cong cong,
Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào.
Sự đời là thế đó người
Thôi thì mặc họ ta cười lên đê
Cười lên 1 tiếng để chê
Cười thêm tiếng nữa tiền về tay ta!
Sinh ra trong kiếp nhà nghèo
Dòng đời xô đẩy,bọt bèo hẩm hiu
Trách người chẳng hỉu đ.c nhìu
Chữ tâm chữ đức là điều từ tâm
Thế mà người nỡ bảo hâm
Người theo danh lợi,chứ không theo nghèo!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: