Con người . Tình yêu . Và thời gian .
annynguyen 21.02.2007 11:04:16 (permalink)
Con người. Tình yêu. Và thời gian.


Thể loại : Truyện ngắn
Tác giả : Anny

Ghi chú : Vết thương có lành thì sẹo vẫn còn đó , chỉ đơn giản bỗng chợt nhìn lại mà kí ức ùa về thôi. Nhưng cái gì qua thì cho nó qua đi để nó sẽ mãi là một kỷ niệm. Hy vọng bạn thấy mình đâu đó trong câu chuyện này để nhớ lại mốt thời khó quên của mối tình đầu đã qua.





____________________________________________________





Gần 1 năm .
 
Họ chia tay nhau gần được 1 năm rồi . Chính xác là còn 18 ngày nữa tính từ ngày mà tôi kể câu chuyện này . Họ , thật lạ là vì sao họ lại quen nhau . Cả hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau , cứ như mặt trăng với mặt trời . Họ , khác nhau từ hoàn cảnh gia đình đến suy nghĩ và quan điểm về cuộc sống . Họ , … rất nhiều , rất nhiều những điểm khác nhau . Ấy vậy mà họ vẫn đến với nhau và đã có chung một khoảng thời gian được gọi là tình yêu .
 
Anh .
 
Anh là con cả của 1 gia đình có 3 nguời con trai . Ba mẹ anh kỳ vọng vào anh nên anh gắng sức học hành để không phụ long bố mẹ mình . Bạn bè yêu mến anh nhiều vì ở anh người ta thấy sự trong sáng và hài hước . Khi đó , anh vẫn còn nhút nhát trong giao tiếp và thường hay rụt rè với các bọn con gái .  Và dù không đẹp trai như các tài tử nhưng với chiều cao 1m80 , anh vẫn dễ dàng nổi bật trong dòng người . Anh chưa quen bất kì cô gái nào , vì thế anh không biết tình yêu là gì .
 
Cô .
 
Cô ở với ông bà nội từ nhỏ cho đến khi gia đình cô li tán , cô vẫn sống với ông bà và lớn lên nhờ sự nuôi dưỡng của 2 người cô ruột . Đối với cô dường như chẳng có gì quan trọng, cô thường hời hợt với tất cả mọi thứ . Cô khá họat bát và vui vẻ . Các mối quan hệ của cô thường bắt đầu rất tốt đẹp nhưng về sau lại kết thúc nhanh chóng vì bạn bè không thích cái tính cách khó hiểu của cô . Lúc vui vẻ quá nhưng sau lại quá già dặn  . Nhưng bù lại , cô khá thoải mái trong những cuộc nói chuyện vì thế mà cô có khá nhiều bạn . Cô không đẹp , chẳng dễ thương , trông cô bình thường như rất bình thường  với khuôn mặt lấm tấm mụn , cũng như những đứa con gái mới lớn khác . Cô đã quen 1, 2 người trước khi gặp anh , và cô chưa biết yêu là gì .
 
Anh .
 
Anh đã rất can đảm mới dám mở lời với cô . Và đó là bắt đầu cho những chuổi ngày vui buồn lẫn lộn trong cuộc đời anh . Anh dường như rất thích cô . Không hiểu vì lý do gì mà tình cảm đó mãnh liệt vô cùng . Anh chăm sóc , lo lắng cho cô , chiều cô đến những thứ kì quặc nhất . Anh luôn phải chịu đựng những cơn giận vô cớ của cô . Anh không biết cô đang nghĩ gì . Anh không suy nghĩ nhiều đến những điều cô làm , cô nói hay thậm chí cả quá khứ của cô . Anh chỉ biết , hay anh nhầm tưởng rằng anh yêu cô .
 
Cô .
 
Cô chấp nhận anh nhẹ như ăn một cây kẹo bông . Cô cười thú vị khi một chàng trai rụt rè như anh lại dám ngỏ lời với cô  Càng ngày , cô càng choáng ngợp bởi tình cảm của anh dành cho cô . Chưa bao giờ cô nghĩ là sẽ có người lo lắng cho cô đến thế , kể cá mẹ cô . Cô biết rõ ngay từ đâu rằng mối quan hệ này sẽ sớm kết thúc như những lần trước thôi . Vì cô ghét những suy nghĩ ngây thơ của anh , cô ghét nụ cười vô tư của anh , cô ghét đôi mắt trong vắt  của anh. Cô lại càng ghét anh hơn những lúc anh im lặng khi cô kiếm những chuyện vớ vẩn  để giận dỗi anh . Cô ghét lắm những lúc anh nhẹ nhàng đến làm lành với cô . Nên cô quyết định sẽ không yêu anh . Cô sợ lắm mỗi lần anh nói anh yêu cô , cô sợ rồi nó sẽ tan theo mây gió , cô sợ anh sẽ quên nó . Cô sợ cô phải yêu anh .
 
Anh .
 
Thời gian qua thấm thoát gần được 5 tháng . Anh vẫn yêu cô nhưng những nỗi đau và vết thương cô gây ra cho anh đã quá nhiều . Anh không chịu đựng tiếp được và anh quyết định chia tay . Mặc cho cô có hối hận đến đâu , anh vẫn kiên quyết không quay lại . Chỉ sau một đêm ngay ngày anh và cô chia tay , anh thức dậy và trở nên ghét cô cực kỳ . Anh mặc những gì làm , anh không tiếc lời chỉ trích những hành động của cô , anh cũng chẳng bận tâm nhìn cô nữa . Anh ghét cô .
 
Cô .
 
Hụt hẫng . Tuyệt vọng . Bối rối . Lạc long .
Đó là những gì cô cảm nhận được sau khi mất anh . Từ trước đến giờ , bất kì chuyện gì cô cũng có anh bên cạnh , nhưng nay mất anh , cô hoàn toàn đánh mất phương hướng . Cứ như cô đứng trên một tảng băng trôi bị vỡ vụn . Cô ân hận vì những gì cô đã làm . Giá như cô nói ra rằng cô yêu anh . Giá như cô thể hiện tình yêu của mình thì cô đã không mất anh . Cô thật ngu ngốc khi không dám chấp nhận tinh yêu của mình để rồi khi đánh mất nó , hối tiếc cũng chỉ là đắng cay . Cô yêu anh .
 
Anh .
 
Anh vượt qua thật nhẹ nhàng . Mọi việc với anh chỉ là một trò chơi . Chỉ khi ai đó nhắc cô với anh , anh hất hủi không thương tiếc . Anh căm ghét cô nhưmột kẻ có thù từ ngàn kiếp . Có lẽ nhờ vậy mà anh mới quên được dễ dàng như thế . Anh trông chín chắn và trầm tĩnh hơn trước  Giờ thì bọn con gái lúc nào cũng khen anh là ăn nói có duyên , anh quen biết nhiều người hơn trước . Và anh cũng đã quen một người con gái khác . Một người xứng đáng và phù hợp với anh . Anh đang rất hạnh phúc .
 
Cô .
 
Đi tiếp trên con đường này thất quá khó khăn với cô . Nó đau thương và đắng cay nhiều lắm . Nhưng khi đến cuối con đường , cô chợt nhận ra cái gì là quan trọng với mình , không phải anh mà là những gì cô đã mất . Cô lại đi một con đường khác để tiếp tục tìm lại nó. Cô có thêm những người bạn và may mắn tìm được một người có cùng suy nghĩ với mình . Cô học cách trân trọng những thứ xung quanh cô . Cô cười nhiều hơn ngày trước nhưng đó không phải là nụ cười vô vị ngày xưa . Cô muốn thật sự hòa đồng với mọi người chứ không phải qua loa như ngày trước . Cô học cách lắng nghe và nhìn mọi người bằng ngôi thứ 2 của họ . Giờ thì cô đã chấp nhận được những gì mình đang có với những suy nghĩ thật sự chin chắn . Cô hạnh phúc trong cách sống bây giờ và những người bạn mà cô có được .
 
Kết .
 
Tôi không biết .
 
Buồn cười không nhưng đây là một câu chuyện có thật . Và bây giờ nó vẫn tiếp tục diễn ra . Những gì tôi kể với bạn là những gì nó diễn biến cho đến giờ phút này thôi . Nhưng thôi , cứ coi đây là một cái kết có hậu đi vì dù thế nào thì 2 con đường mà họ đi cũng chẳng thể nào giao nhau được một lần nữa .
 
Có thể coi đây là một kết thúc có hậu không bạn ?
 
Tôi cũng chẳng biết .
 
Nếy là một cuộc tình , nó quá chua cay và mặn đắng nhưng nhìn theo một góc độ khác , nhớ vậy mà họ lại hoàn thiện bản thân mình hơn .
 
Còn bạn ,bạn nghĩ sao ?
 
Thời gian thật kinh khủng , nó làm tình cảm con người tan theo trong gió , làm nỗi đau mờ dần với cát bụi và làm những kỷ niệm cũng lụi tàn theo vòng quay cuộc đời .
 
Con người thật vị kỉ . Họ yêu bản than mình đến mức làm tổn thuơng đến cả những nguời họ yêu và những người yêu họ . Nhưng nếu không thế liệu họ có tồn tại được không ?
 
Tình yêu như một ly cà phê kem . Phải thấy được cái ngọt ngào như lớp kem trên mặt ly mới thấu hiểu hết được cái vị đắng của giọt cà phê bên dưới .
 
Bạn thấy gì qua câu chuyện trên nếu bạn chọn mình là một trong 2 nhân vật .

 
Anh .
 
Thay đổi là một phần tất yếu của cuộc sống . Khi có sự thay đổi , bạn có 2 sự lựa chọn :
   

    1.Trở nên tàn nhẫn để kháng cự , chống đổi lại cái mà bạn không thích có sự đổi thay .

    2.Hoàn thiện bản thân mình hơn để thích nghi với sự thay đổi đó .
 
Tôi nghĩ anh đã chọ cả 2 . Còn bạn ? Bạn sẽ làm gì khi rẽ qua một khúc ngoặc cuộc đời ?
 
Cô .
 
Có 2 điều ở cô mà bạn sẽ thấy được , nó có thể hơi mâu thuẫn với nhau nhưng cứ tạm chấp nhận nó đi . Vì tính cách cô gái này mâu thuẫn với hành động của cô mà .
   

    1. Đừng để mất đi một thứ gì đó mới biết được giá trị của nó .
    2.Nhưng đôi khi nên đánh đổi một vài thứ để tìm được những cái giá trị hơn .
 
Chắc bạn không muốn như cô gái này . Nhưng bạn tôi ơi , con đường để thấy được hạnh phúc thật sự không bao giờ yên bình cả . Nếu không có nước mắt bạn chắc mình sẽ yêu quý nụ cười không ?
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9