Remenber
Nhớ anh quá! Anh ơi, anh có hay?
Sao lại nỡ bỏ em nơi chốn này
Để cho em mua vui cùng bướm bay
Rồi tưởng tượng đang thấy anh dang tay.
Anh cho em bao nhiêu nỗi đắng cay
Em hết cách nên dựa vào men say
Để tình cảm bấy lâu được giải bày
Để tim em không còn bị vải vây.
Nhớ anh, em nhớ từng buổi chiều …
Yêu anh, em yêu thật quá nhiều
Mà giờ đây, con tim thấy cô liêu
Em luôn ước mong một tiếng “yêu”
Em tưởng tình mình giờ đã tiêu
Nhưng em lại nghe tiếng ai kêu
Trong cảnh chia tay, ánh nắng chiều
Em đành nhắm mắt mà cam chịu.
Nhớ, nhớ, nhớ, nhớ người kí ức
Yêu, yêu, yêu, yêu ai hết mức
Nhưng tim em giờ đã rạn nứt
Sáp trái tim kia cũng bị sứt …