Rét Mướt

Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 76 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
Rét Mướt - 26.02.2007 11:26:15
0
_*_*_*_ Rét Mướt _*_*_*_


Tuyết xõa không gian một bóng ngà
Dư âm loang loãng thoáng trong ta
Chao đảo trên mây vầng mấy cụm
Xám xịt chiều đông dưới ánh tà


Gió táp bên hiên mấy độ rồi
Thẩn thờ một bóng giữa dòng trôi
Hiu hắt canh thâu dài hơi thở
Vỗ vành giấc điệp mãi xa xôi


Dĩ vãng mỏng manh tựa rèm sương
Ái ân mờ nhạt sắc vô thường
Nghĩa tình chưa vẹn câu thệ ước
Người nỡ xa người khóc bi thương


Vườn hoang lạnh lẻo lúc đông về
Bướm ong hờ hững bởi chán chê
Hút sạch nhụy hương và sắc thắm
Hoa tươi ủ dột đến não nề


Ai đã vội quên tháng năm dài
Thả vừng kỷ niệm lướt qua tay
Cho gió bâng quơ mang đi mất
Xóa khung trời mộng thoáng mây bay


Ngoài kia tuyết trắng ngập không gian
Trong tim ta buốt khi đông hàn
Chằng chịt băn khoăn từng đêm phủ
Rét mướt trong hồn mỗi đông sang./.

Ngân Chánh

25/02/2007
 
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 06:44:20 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 28.02.2007 05:39:00
0
_*_*_*_ Hai Phương Trời Cách Biệt _*_*_*_
 
 
 
 
Từ độ anh đi, đã mấy mùa
Đông về, giá buốt phủ song thưa.
Phím tơ cung nhạc, ngày xưa ấy
Dây đứt, tơ chùng, mi ướt mưa.
 
Tháng hai vò võ, nỗi nhớ mong
Chim muông trú ẩn khuất trời đông.
Cây khô rã rượi trùm tuyết trắng
Tuyết cũng phủ tôi ngập cõi lòng
 
Mê luyến ai gieo để nhớ thương
Tàn canh trăn trở khúc đoạn trường
Mây xám không làm phai kỷ niệm
Ký ức dâng đầy tim vấn vương
 
Biền biệt muôn trùng đã cách xa
Phương Đông xuân thắm đượm muôn hoa
Ánh nắng vàng hoe hôn cành lá
Hương thơm quyện hồn gió thóang qua
 
Riêng tôi thui thủi phía trời Tây
Niềm nhớ mênh mang chữa vơi đầy
Tuyết ngập quanh năm lòng băng giá
Hun hút khối sầu cứ bủa vây./.
 
 
Ngân Chánh
 
27/02/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2007 13:24:50 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Rét Mướt - 28.02.2007 23:52:00
0
Chào weocom NgânChánh nha, chúc vui khi  tham gia cùng vườn thơ vntq nè...năm mới vạn an và may mắn nhiều nha NC..
 
 

Ai đã vội quên tháng năm dài
Thả vừng kỷ niệm lướt qua tay
Cho gió bâng quơ mang đi mất
Xóa khung trời mộng thoáng mây bay

 
 
Rét mướt
 
 
Phương này tuyết vẫn giá băng hoài
Hồn ta đã tỉnh một giấc say
Từ lúc mình xa hồi dạo ấy
Trăng sầu cho đến tận hôm nay
 
Bỏ khu vườn mộng bướm ong bay
Hoa trắng trên sân ủ rũ mày
Tới lui mong đợi gì chẳng biết
Để mắt mi buồn,..thắm lệ ai.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/EC052490615C4C53A71A91560489F44D.gif[/image]
Attached Image(s)


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 06.03.2007 12:16:05
0
 _*~*~*_ Kể Từ Dạo Ấy _*~*~*_
 
Kể từ dạo ấy chia xa
Bàng hoàng tuyết phủ phôi pha tình nồng
Đêm dài khắc khoải chờ mong
Tim rung nứt nở má hồng chống phai
 
Triền miên mưa đổ canh dài
Lệ, hay mưa ướt mi cay đêm trường
Chịt chằng trăm mối tơ vương
Đớn đau ai thấu, người thương xa vời
 
Bướm ong nay chẳng lả lơi
Vườn hoang rỗnh tuếch chơi vơi niềm sầu
Xuôi giòng nước rẻ qua cầu
Mang tình thơ dại về đâu hỡi người
 
Từng đêm nhung nhớ khôn nguôi
Sầu dâng cơn mộng bùi ngùi nhói tim
Gió mây vần vũ trong đêm
Như lòng tôi rối nỗi niềm ai hay
 
Kể từ dạo ấy chia tay
Anh về ướm mộng cùng ai song hàng
Trăm năm thề hẹn đá vàng
Giờ còn sót lại bẽ bàng duyên tơ
 
Tôi về ấp ủ giấc mơ
Trách mình ngây dại khù khờ trót tin
Luyến thương chỉ có riêng mình
Đớn đau hứng trọn cuộc tình vỡ tan./.
 
Ngân Chánh
06/03/2007
 
r
_________________
 
Xin chân thành cám ơn tấm lòng tốt của Băng Nguyệt, xin chúc Băng Nguyệt và các bạn có được những phút giây thư giản di dạo vườn thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 04:50:48 bởi Viet duong nhan >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 17.03.2007 11:24:10
0
Nhớ Ngập Lòng
 
 
 
 
Có những buổi chiều
Trời u nhạt nắng
Một vừng tuyết trắng
Gió rét lạnh căm
 
 
Có những tháng năm
Chờ trông mòn mỏi
Chim tung cánh xoải
Biền biệt bặt tăm
 
 
Có những đêm rằm
Trăng trời không sáng
Mây đen u ám
Bám dấu trăng ngà
 
 
Những cánh sao sa
Rơi vào cõi mộng
Con tim dao đọng
Niềm nhớ dâng đầy
 
 
Có những vòng tay
Từng mang ấm áp
Cuồng phong bão táp
Hạnh phúc ngập lòng
 
 
Có những đóa hồng
Bình minh rộ nỡ
Sắc hương rực rỡ
Cũng vội chớm phai
 
 
Có những sớm mai
Chan hòa ánh nắng
Con tim vẳng lặng
Nguồn nhớ vơi tràn
 
 
Có giòng thời gian
Trôi trôi trôi mãi
Hơi tàn kiệt oải
Niềm nhớ vẫn đầy
./.
 
Ngân Chánh
16/03/2007
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 04:53:57 bởi Viet duong nhan >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 17.03.2007 13:22:53
0
Em Mãi Là Cô Bé
 
 
 
 
Em mãi chỉ là cô bé thôi
Cho dù mọng chín đỏ trên môi
Má đào ưng ửng khi e thẹn
Mắt buồn rười rượi ngắm mây trôi
 
Em mãi chỉ là cô nhốc con
Hí hởn theo anh chạy lon ton
Cùng chơi cướp bắt cùng nhau trốn
Cò cò, bắn đạn hoặc tán lon
 
Em mãi chỉ là một đứa em
Mặc cho tóc xõa tấm vai mềm
Mắt cười lúng liếng nghe anh nói
Dìu dặt ru hồn tiếng dịu êm
 
Em mãi chỉ là cô bé thơ
Mặc cho tình ý rất dại khờ
Em trao anh hết anh nào biết
Đêm trường khắc nỗi nhớ trong mơ
 
Em mãi chỉ là cô bé thôi
Mặc cho dáng vóc lớn lên rồi
Thướt tha tà áo bay trong gió
Ấp ủ niềm yêu mãi xa xôi
 
 
Ngân Chánh
16/03/2007
 
 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 18.03.2007 01:31:41
0
Ngu Ngơ


Hạ mang Thu lướt qua màn gió
Đông về tuyết phủ ngập trời Tây
Tim tôi víu chặt tình thơ nhỏ
Quặn thắt từng hồi anh có hay?

Kể từ độ ấy, mình chia biệt
Anh về ướm mộng với người xưa
Âm thầm lệ tuông trên mắt biếc
Rơi rớt giọt buồn phủ lưa thưa

Hiu hắt trong tim một nỗi sầu
Tháng ngày lặng lẽ cố vùi sâu
Càng chôn, càng giấu, tình càng đậm
Thao thức canh tàn mỗi đêm thâu

Tôi ghét thân tôi, quá dại khờ
Tình yêu phù phiếm, chỉ là mơ
Sao còn thương tiếc, và thương tiếc
Dệt hoài trời mộng...thật ngu ngơ./.

Ngân Chánh
19/02/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 01:38:24 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 19.03.2007 05:41:31
0
Người Thơ
 

Người sẽ chẳng màng, chẳng hề nao núng
Chẳng bận lòng phiền lụy chuyện yêu đương
Chỉ riêng tôi sợi ái đã vây vương
Nên xiết chặt tâm tôi vòng nghiệt ngã

Người đâu biết trái tim tôi rộn rã
Lúc đêm về thương nhớ phủ đầy vơi
Dệt yêu thương xây giấc mộng tuyệt vời
Và ấm áp khi có người trong đó

Ở bên kia trong tâm tư người có
Chút bồn chồn và nghĩ đến tôi không?
Chắc là không, người chẳng chút bận lòng
Vì đâu biết, có người thương với nhớ

Người bây giờ ấm êm cùng bên vợ
Hạnh phúc nhiều sung sướng lắm hay chăng?
Tôi thầm ước và mãi cứ mong rằng
Người sẽ được vui vầy duyên tơ tóc

Tôi có nghe họ nói trong phút chốc
Vợ người ngoan và hiền dịu lắm thay
Được giàu sang, thật đúng bậc trang đài
Là gia tộc của người nhiều quyền quý

Tôi rất vui vì người mang tin hỷ
Nhưng... cũng buồn khi nghĩ đến người mơ
Tôi yêu người, người mãi ở trong thơ
Làm niềm sống cho tôi qua ngày tháng./.
 
Ngân Chánh
27/02/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 01:34:01 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 19.03.2007 11:24:19
0
  Nhớ Quê Hương   
 

Đêm này em nhớ quê hương,
Giòng sông uốn khúc, con đường oằn cong
Cô Đò dõi mắt chờ mong,
Tiếng hò gọi khách, ngọt lòng người qua

Đêm này em dệt thơ hoa,
Đưa anh về chốn quê nhà thân thương .
Dẫn anh, đi đến mái trường
Hằng in kỷ niệm, của vườn thơ ngây

Đêm này, hồn trải theo mây,
Dìu anh vạn nẻo, ta say mộng vàng .
Chèo thuyền theo nước xuôi ngang,
Thả đèn trên sóng, tạo ngàn, Thủy Sao .

Đêm này lòng vỗ sóng trào,
Thời gian chuyển gót, quay nhào tháng năm .
Mời anh về chốn xa xăm
Ta ôn tuổi ngọc, cùng nhăm Hương Trà

Đêm này, màn tối đã qua,
Bình minh rực nắng, mắt là đà dim
Trong em, khắc khoải buồn tim,
Mơ ngày hạnh ngộ, ta tìm ...quê xưa ....
 
 
Ngân Chánh
16/11/2003
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


tamma
  • Số bài : 347
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.03.2007
  • Nơi: ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
RE: Rét Mướt - 19.03.2007 12:10:06
0

Đêm này em nhớ quê hương,
Giòng sông uốn khúc, con đường oằn cong
Cô Đò dõi mắt chờ mong,
Tiếng hò gọi khách, ngọt lòng người qua


Đêm này em dệt thơ hoa,
Đưa anh về chốn quê nhà thân thương .
Dẫn anh, đi đến mái trường
Hằng in kỷ niệm, của vườn thơ ngây


Đêm này, hồn trải theo mây,
Dìu anh vạn nẻo, ta say mộng vàng .
Chèo thuyền theo nước xuôi ngang,
Thả đèn trên sóng, tạo ngàn, Thủy Sao .


Đêm này lòng vỗ sóng trào,
Thời gian chuyển gót, quay nhào tháng năm .
Mời anh về chốn xa xăm
Ta ôn tuổi ngọc, cùng nhăm Hương Trà


Đêm này, màn tối đã qua,
Bình minh rực nắng, mắt là đà dim
Trong em, khắc khoải buồn tim,
Mơ ngày hạnh ngộ, ta tìm ...quê xưa ....


Ngân Chánh
16/11/2003

 
hay lắm...quả là một bến sông khát vọng với cô lái đò nhớ mong
 
thời gian một chốc đi xa
để cho chuyện cũ như là trong mơ
vầng trăng vẫn lặng như tờ
tâm tư hai đứa còn mơ buổi đầu...
 
chúc bạn vui nhé ngan chánh

Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 20.03.2007 01:16:31
0

Trích đoạn: tamma
thời gian một chốc đi xa
để cho chuyện cũ như là trong mơ
vầng trăng vẫn lặng như tờ
tâm tư hai đứa còn mơ buổi đầu...
 
Chỉ Còn Kỷ Niệm
 
 
Tâm tư nay đã vùi sâu
Mây đen giăng kín một bầu trời thương
Ngày xưa tình ái vấn vương
Ngày nay khắc khoải đêm trường lệ hoen
 
 
Giòng đời còn lắm bon chen
Vàng-thau lẫn lộn bùn-sen cũng nhầy
Ai đo lòng dạ được đây?
Khi người bạc bẻo phủi tay phũ phàng
 
 
Mộng mơ vàng đá rã tan
Thề nguyền bội ước bẽ bàng duyên nhau
Gió mây bỡn cợt trăng sao
Anh vui duyên mới quên mau ân tình
 
 
Ngàn sao vẫn sáng lung linh
Vầng trăng thuở trước chứng minh câu thề
Gió khuya buốt giá tái tê
Còn chăng kỷ niệm não nề tâm tư./.
 
 
Ngân Chánh
19/03/2007
 
_______________________
 
Xin cám ơn Tam Mã đã ghé thăm và họa thơ cùng Ngân Chánh :-))
 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 20.03.2007 01:29:20
0
-*_*_*- Quanh Năm Mùa Đông -*_*_*-




Ngồi đếm thời gian trên ngón tay
Thấm thoắt vụt qua tháng năm dài
Bương chải từng ngày chưa đủ ấm
Miệt mài thân khách chẳng tương lai

Hoài vọng âm thầm vẫn ước ao
Trăng rằm chếch bóng lưng lững cao
Tuyết trắng đêm đông chừng hơi lạnh
Ai thấu tâm hồn đang khát khao

Ngày ấm chan hòa bao ý thơ
Vọng tưởng trong tim mãi xa mờ
Điệp khúc miên miên giòng châu lệ
Nắng vàng man mác thoáng qua mơ

Thực tại ngoài kia tuyết vẫn rơi
Gió thét gào lên giữa biển khơi
Trùng dương cuồng nộ trong đêm khóc
Đông khắp bốn mùa thương nhớ ơi./.

Ngân Chánh

28/02/2007
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 20.03.2007 02:35:30
0
Chợt Thấy Đời Vô Nghĩa
 
 
Chợt nghe con tim đang nức nở
Chợt bồi hồi trong cõi thăm sâu
Chợt nghe lòng bàng bạc giăng sầu
Chợt nhận thấy trên đầu như bạc
 
 
Tóc lăm tăm hoa màu trắng toát
Những tháng ngày lặng lẻ dần trôi
Những hơi thừa âm ấm bờ môi
Sao không dứt để rồi được tắt
 
 
Một cuộc đời hẩm hiu lạnh ngắt
Có nghĩa gì vướng víu trần gian
Mối tơ sầu oằn oặt đeo mang
Đời hụt hẫng bàng hoàng lạc lối
 
 
Tháng năm dài sống trong tăm tối
Màu hồng xanh tráo đổi âm u
Thềm hoa mơ ngập dưới sương mù
Đời huyễn hoặc phiếm phù đáng sợ
 
 
Có nhiều lúc giật mình bỡ ngỡ
Chợt thấy vầng trăng vỡ làm đôi
Giòng đời nghiệt ngã cứ trôi
Bấp bênh ngày tháng phai phôi kiếp người./.
 
 
Ngân Chánh
19/03/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 02:41:16 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 21.03.2007 01:11:24
0
Nhắn Về Anh
 


Nhắn ai nhặt lá Thu Vàng
Đem về kết áo mơ màng tặng anh
Nhắn ai theo áng mây xanh
Trôi bay phiêu lãng xuyên thành lố
i ngang

Nhắn ai cung phím điệu đ
àn
Du dương trầm bỗng nhẹ nhàng tình say
Nhắn ai hoa lá nhẹ bay
Hương tình mãi trọn không phai giòng
đời

Nhắn ai thơ mật l
ã lơi
Dệt nhiều nhung nhớ tỏ lời cùng anh
Nhắn ai em mãi
để d
ành
Tình nồng muôn thưở, xây thành gấm hoa

Nhắn ai về tận chốn xa
Nhớ nhung kỷ niệm, tình ta vẫn còn
Nhắn ai dù cách núi non
Tình này vẫn mãi vẹn tròn không phai

Nhắn ai bao nẽo
đường d
ài
Người
đi, em ở, tháng ngày
đợi mong
Nhắn ai một kiếp má hồng
Trọn đời chung mộng ki
ên lòng yêu anh

Nhắn ai khi lá xa cành
Mùa Thu vàng úa, em dành lá rơi
Nhắn ai người bạn tình ơi !
Nghe ch
ăng anh hỡi, vạn lời y
êu thương ???
 
 
Ngân Chánh
08/04/2004
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 21.03.2007 02:01:25
0
Tương Lai Mình
 
 
 


Đêm nay thổn thức duới trăng ngà
Hứng làn gió nhẹ, thổi vào ta
Mây ươm hờn dỗi nên xao xuyến
Hồn buồn, lây lất tận nơi xa

Ngoài kia, một chiếc lá vàng rơi
Nhè nhẹ gió đưa phút tuyệt vời
Bay bỗng trên không, rồi đi mất
Cuốn vào xa thẳm chốn chơi vơi

Lật trang nhật ký ghi tình sử
Què quặt mình ta suốt năm canh
Lui cui sờ mó niềm tâm sự
Quệch quạc vài dòng gởi đến anh

Khuấy rối lòng ta, giữa đêm này
Sầu vương tâm trí, anh có hay ?
Tương lai, hai đứa sao đen quá
Tựa chừng dầy đặc bóng tối vây ./.
 
Ngân Chánh
26/10/2005
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 21.03.2007 02:44:25
0
Nghi Ngờ
 
 
 
Mình đã từng yêu phải không anh?
Từng ưa thêu dệt giấc mộng lành
Từng ôm nhung nhớ đi vào mộng
Từng lo tình ái vốn mỏng manh
 
 
Mình đã thật yêu đến bao nhiêu?
Cháy khô cơn mộng đã tiêu điều
Cạn nguồn mạch sống trong tư tưởng
Có phải là mình đã thật yêu?
 
 
Ròng rã bốn năm ở bên nhau
Sắt son gìn giữ cũng phai màu
Mình gần, mà xa trong gang tất
Vời vợi muôn trùng, ôi đớn đau
 
 
Có nghĩa gì đâu, một chút thương
Dư âm đọng lại những đêm trường
Hương yêu trong hồn còn váng vất
Có nghĩa gì đâu, một chút hương
 
 
Một ngày bỗng thấy đã lạ xa
Em vẫn là em thuở ấy mà
Còn anh cũng vậy nào thay đổi
Sao lệ rưng sầu trong mắt ta?
 
 
Có phải tình yêu sẽ đổi thay
Thời gian bôi xóa những đắm say
Chung đụng nhau rồi tim ngao ngán
Tình nồng thắm thiết mới nhạt phai
 
 
Có phải tình yêu vốn mỏng manh
Huyền ảo hư vô tợ sương mành
Chỉ mơ, chỉ mộng, và khao khát
Được rồi rất chán, phải không anh?
 
 
Em tự hỏi lòng ta có yêu
Có thật hiến dâng rất là nhiều
Bao nhiêu yêu mến, ta trao đủ?
Sầu rớt rơi lòng thấy cô liêu
 
 
Có lẻ là mình chửa yêu qua
Chửa từng thành thật giữa chúng ta
Chửa từng dâng hiến con tim thực
Nên giờ đối mặt mới lạ xa./.
 
 
Ngân Chánh
20/03/2007
 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 22.03.2007 00:42:30
0
Xuân Lòng Còn Xa
 
 
 
Bên ấy Xuân sang hoa hé nở
Nhú chồi xanh biếc cánh lộc non
Bên này tuyết phủ màu trắng rỡ
Chơ vơ cành trụi lá héo hon
 
 

Đông xoè tấm thảm một màu tang
Gió thét trên không, khóc trên ngàn
Mây chòm một nhóm, chừ u ám
Lòng tái tê lòng, nhẹ tiếng than
 
 

Mùa Xuân còn mãi xa thăm thẳm
Tợ những muôn trùng nỗi cô đơn
Víu tay, ôm chặt màu xanh thắm
Hụt hẫng bên trời khoảng trống trơn
 
 
Mỗi độ xuân về, tim nhói đau
Cố hương vời vợi nhớ xốn xao
Nhớ từng khóm đậu, cành mai nhỏ
Nhớ mảnh đất nghèo mãi lao đao./.
 
Ngân Chánh
21/03/2007
 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 22.03.2007 01:00:09
0

Thời Vụng Dại


Ðã một thời buồn vương lộng gió
Dáng anh đài mở ngỏ yêu đương

Ánh sao thưa trải mịm đêm trườ
ng
Và hò hẹn in vào tâm khảm

Ðã một thời lòng đầy ưu
 cảm
Khi bướ
m tình cất cánh bay xa
Và sót lại bụi phấn nhụy hoa
Ðang tàn rụi giữa xuân phơ
i phới

Ðã một thời lòng em chờ đợi
Những nụ mềm ngọt cánh môi hôn
Em ngất ngây đ
iếng lịm trong hồn
Và mê mẫn tưở
ng mình bay bỗng

Ðã một thời biển tình gợn sóng
Cho tóc mềm lả lướ
t tung bay
Những đêm trường đắm đuối
mê say
Trong giấc điệp môi cười
hé miệng

Ðã một thời cùng anh lưu luyến

Nay hết rồi biển ái rừng ân
Còn lại em sầu tủi bâng khuâng
Tim nghẹn uất khi người
xa vắng

Giờ thân em tựa như
ánh nắng
Sắp nhạt dần trong buổi hoàng hôn
Gửi về anh đậm
dấu tình chôn
Em ôm mãi một thời vụng dại ./.
 
 
Ngân Chánh
19/03/2006
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 08:05:28 bởi Huyền Băng >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 22.03.2007 02:28:36
0
Chôn Đi Mối Tình




Yêu và hận cách nhau gang tấc
Canh cánh lòng tiếng nấc vỡ đôi
Đêm trường nức nở tim côi
Thương miền quá khứ xa xôi thuở nào


Trang nhật ký viết bao tình sử
Của mặn nồng ngôn ngữ bàn tay
Dào dạt hạnh phúc đắm say
Lâng lâng cơn mộng nhẹ bay xa vời


Nay cách biệt phương trời xa thẳm
Yêu nhau chi cho lắm đau thương
Rịt ràng một mối tơ vương
Úa nhầu trời mộng đêm trường quặn đau


Hận người xưa máu đào tuôn chảy
Nguồn tim yêu ngày ấy cạn khô
Tôi thầm quấn chiếc khăn sô
Dấu trang tình sử xuống mồ kín chôn ./.

Ngân Chánh
21/03/2007
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 08:07:21 bởi Huyền Băng >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Dang Xuan Linh
  • Số bài : 1217
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.01.2007
RE: Rét Mướt - 22.03.2007 14:58:08
0

Trích đoạn: Ngân Chánh

-*_*_*- Quanh Năm Mùa Đông -*_*_*-




Ngồi đếm thời gian trên ngón tay
Thấm thoắt vụt qua tháng năm dài
Bương chải từng ngày chưa đủ ấm
Miệt mài thân khách chẳng tương lai

Hoài vọng âm thầm vẫn ước ao
Trăng rằm chếch bóng lưng lững cao
Tuyết trắng đêm đông chừng hơi lạnh
Ai thấu tâm hồn đang khát khao

Ngày ấm chan hòa bao ý thơ
Vọng tưởng trong tim mãi xa mờ
Điệp khúc miên miên giòng châu lệ
Nắng vàng man mác thoáng qua mơ

Thực tại ngoài kia tuyết vẫn rơi
Gió thét gào lên giữa biển khơi
Trùng dương cuồng nộ trong đêm khóc
Đông khắp bốn mùa thương nhớ ơi./.

Ngân Chánh

28/02/2007


 
Ở xứ người mình mới gặp mùa Đông và đôi khi dài khó tả. Xin gởi Ngân Chánh bài thơ vẫn còn có mùa Xuân.
 
Xuân đến
 
 
Từng mùa qua lẹ tựa quơ tay
Theo gió vó câu thoáng dặm dài
Bóng dáng mùa đông vừa chớm tắt
Buông nhường nắng ấm của xuân lai
 
Xuân ương sen mọc ngó đầy ao
Nguồn nắng sưởi hòa búp vượt cao
Rộn sắc trắng hồng lồng cảnh mới
Tâm tình bay bổng tự thầm khao
 
Hồn say lai láng mông đan thơ
Gởi gió dòng tơ chốn mịt mờ
Lắng dịu tâm tư phương vắng vẻ
Nhẹ nhàng chân bước khối trời mơ
 
Ngoài kia rung nhẹ lá vàng rơi
Lả tả cành đào lượn gió khơi
Mầm chớm non mơn hương nụ mới
Vườn tình nắng khoát thấm xuân ơi !
 
 
Đặng Xuân Linh
 

Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 23.03.2007 02:10:54
0

Trích đoạn: Dang Xuan Linh

Xuân đến
  
Ngoài kia rung nhẹ lá vàng rơi
Lả tả cành đào lượn gió khơi
Mầm chớm non mơn hương nụ mới
Vườn tình nắng khoát thấm xuân ơi !
  
Đặng Xuân Linh

 
 
Mùa Xuân Và Con Én Lạc
 
 
Giữa nắng hường, gờn gợn sắc Xuân
Con chim én, lạc đàn lẻ bạn
Trong không gian trời xanh quang đãng
Soải cánh mềm, nước mắt nhẹ rưng
 
 
Nhớ năm nào cũng một mùa Xuân
Tung oằn cánh, đàn chim chao liệng
Ngút trên không hoan ca ngàn tiếng
Rước Xuân về, vui với nhân gian
 
 
Ong ngây ngất say đóa mai vàng
Đàn bướm lượn nhởn nhơ từng khóm
Hoa Xuân tươi, hoa vừa mới chớm
Hương ngạt ngào tỏa ngát mọi nơi
 
 
Xuân ơi Xuân, Xuân của đất trời
Xuân mang đến niềm vui rộn rã
Đàn Én liệng qua cành xuyên lá
Đón nàng Xuân dời gót ngọc qua
 
 
Nhân gian vui nhộn khúc giao hòa
Duy chỉ có một con én lạc
Giữa khung trời mênh mông khao khát
Lủi thủi tìm hạnh phúc trong mơ./.
 
Ngân Chánh
22/03/2007
 
r
___________________
 
NC xin chân thành cám ơn thiện ý của ĐXL, NC xin phép họa lại bài thơ, vì tài mọn, mong ĐXL thông cảm cho.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 08:10:10 bởi Huyền Băng >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 24.03.2007 02:24:13
0
_*_*_*_ Âm Thầm _*_*_*_
 


Ngày ấy thơ ngây chẳng hiểu gì
Để tình lưu luyến buổi chia ly
Nước lệ nhòa vương hàng mi nhỏ
Ngoảnh mặt âm thầm bước chân đi

Vẫn nhớ em xưa rất thẹn thùng
Ưa nhìn mây trắng mắt mông lung
Bâng quơ hờn giỗi thời con gái
Trách anh làm lòng em nhớ nhung

Hồn anh lãng mạn mỗi thu sang
Ánh dương đốt cháy lá hong vàng
Thơ tình anh dệt giăng trời mộng
Cháy cả đêm thâu bút tuôn tràn

Anh thường trao tặng những bài thơ
Ngào ngạt hương yêu phút mong chờ
Từng câu thâm thúy thay thề hẹn
Muôn vạn lời trao ta ước mơ

Thế rồi Thu chợt biến sang đông
Thơ anh nhạt nhẽo cũng như lòng
Tim anh nay đã thay người khác 
Em khóc âm thầm trong nhớ mong

Kỷ niệm còn đây chửa vơi đầy
Tình theo gió bão thoáng qua mây
Vụng dại thời xưa còn ngây ngất
Vướng víu niềm đau cứ bủa vây./.
 
Ngân Chánh 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


hoang_sa
  • Số bài : 363
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2007
RE: Rét Mướt - 24.03.2007 09:19:42
0

(bài thơ này đã dùng để an ủi người khác rồi, dùng lại chắc cũng không sao nhỉ?)


Quên đi
 
Ký ức tình đầu chẳng dễ phai
Sắc thơ em nhuốm vẻ u hoài
Hương thơ mang giận hờn khắc khoải
Ẩn hiện chập chờn bóng dáng ai

 
Có lẽ tình đầu chẳng dễ phai
Khó quên bao kỷ niệm vơi đầy
Em ơi, hết đêm rồi lại sáng
Chim hót rộn ràng em có hay?

 
Trời xanh rạng rỡ niềm hy vọng
Hương xuân ngọt lành, nắng trong veo
Mong gió chở thật đầy mơ mộng
Cho em ấm lại trái tim yêu
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 08:12:13 bởi Huyền Băng >
Hoàng Sa

Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 24.03.2007 12:35:38
0

Trích đoạn: hoang_sa


Quên đi
 
Ký ức tình đầu chẳng dễ phai
Sắc thơ em nhuốm vẻ u hoài
Hương thơ mang giận hờn khắc khoải
Ẩn hiện chập chờn bóng dáng ai
  
 
 
Tình Còn Đầy
 
 
 
 
Tôi ru mãi lời buồn trong dĩ vãng
Cho tình đầu lắng dịu xuống cơn mê
Để cho yên giấc điệp lúc đêm về
Nhưng tình vẫn nổi sôi đày tâm trí

Sóng dào dạt, sóng trào cơn ủy mị
Tình tràn đầy, tình ngập trái tim yêu
Tình tan tác, tình gieo cảnh cô liêu
Tình thổn thức phiêu diêu ngoài thực tại

Tim muốn ngủ, nhưng lòng còn mê dại
Chằng chịt hoài tình ái thủa xa xưa
Để đêm trường khắc khoải đẫm lệ mưa
Vì sâu thẳm trong tôi tình thổn thức
 
Tôi vẫn biết tình đầu đâu dễ đứt
Những oan khiêng ràng rịt buộc đời nhau
Năm tháng dài mòn mỏi những hư hao
Vừng mây tối thay màu xanh hy vọng
 
Đời phẫn nộ xóay cuồn theo bọt sóng
Tuyết giăng đầy gió lộng dưới trời thơ
Ánh dương còn xa thăm thẳm trong mơ
Trong tim tình vẫn mong chờ bóng ai./.
 
 
Ngân Chánh
24/03/2007
 
____________________
 
:=) Hòang Sa cứ tự nhiên nhé, rất cám ơn bài thơ của Hòang Sa
 
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 25.03.2007 15:09:19
0
Chưa Vơi Niềm Nhớ





Có những buổi chiều
Em ngồi tựa cửa
Hoàng hôn buông nửa
Vạc nắng rơi rơi

Mắt ngắm xa vời
Về khung trời mộng
Hoa tươi gió lộng
Niềm nhớ thiết tha

Những tháng ngày qua
Anh đi biền biệt
Đời trai mãi miết
Sương gió dặm ngàn

Cát bụi đa mang
Tan bồng chưa phỉ
Nam nhi chi chí
Phiêu bạt ngang trời

Anh để rớt rơi
Mối tình thơ dại
Có người con gái
Tựa cửa ngóng chờ

Thôi hết mộng mơ
Tan vào dĩ vãng
Trời xanh quang đãng
Nay biến tối tăm

Mắt lệ âm thầm
Rơi rơi, rơi mãi
Mưa dầu nắng dãi
Niềm nhớ chưa vơi

Người bạn tình ơi
Về đi anh nhé
Nơi này em sẽ
Mãi mãi mong chờ

Dẫu cách mịt mờ
Nhưng gần gang tấc
Nhẹ dưng tiếng nấc
Lại thấy xa xôi

Ánh tà lướt trôi
Nhá nhem bóng tối
Tựa đầu cửa gối
Niềm nhớ chưa vơi

Ngân Chánh
24/03/2007
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 25.03.2007 15:58:26
0
Đời Em Là Chiếc Lá
 
 
 
Em là một chiếc lá rơi
Giữa miền nắng cháy, giữa đời thênh thang
Nắng hong xác lá nhuộm vàng
Gió đưa gió đẩy lang thang giữa giòng
 
Phận em dầu dãi long đong
Truân chuyên suốt kiếp má hồng khổ đau
Mắt loang tim tím một màu
Ngấn dài châu lệ tuôn trào mắt nâu
 
Lạc vào giữa bể mưa ngâu
Ạt ào những đám về đâu giọt buồn
Mưa sầu nhân thế mưa tuôn
Em sầu nhân thế em luôn khóc thầm
 
Đời em biến đổi thăng trầm
Bay bay theo gió xa xăm mịt mờ
Em là chiếc lá bơ vơ
Giữa đời dối trá phỉnh phờ lẫn nhau
 
Em ơi cố nén thương đau
Dù cho chiếc lá nhạt màu tươi xanh
Tình người dẫu có mỏng manh
Xin em ráng giữ an lành trong tâm./.
 
 
Thân Tặng Kim Phượng
 
 
Ngân Chánh
25/03/2007
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 08:15:50 bởi Huyền Băng >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 28.03.2007 04:59:18
0
Báo Chị Tin Xuân





Ở bên em hết Đông rồi chị ạ
Sáng hôm nay trời nắng bừng bên song
Ngút trên cao thấp thoáng áng mây hồng
Nắng rất ấm không phụ lòng mong đợi

Ở ngoài kia bầy Bồ Câu phơi phới
Chúng tìm ăn từng đám một chị ơi
Bu vây quanh, lia lịa rỉa miếng mồi
Người khách đã qua đường quăng xuống liệng

Cuối tháng ba, Xuân về chầm chậm tiến
Bước Xuân đi nhè nhẹ phớt trên cây
Mầm lộc non nảy nở lún phún đầy
Chồi nhu nhú của màu xanh mơn mởn

Hoa chưa ra, mà bướm ong nhơ nhởn
Chúng la đà trên từng cụm cỏ khô
Đang chực chờ cho hương ngọt sắc tô
Hoa sẽ thắm, trong mùa xuân rực rỡ

Chị biết không, cõi lòng em hớn hở
Nó phập phồng chờ Xuân đến chị ơi
Những tháng Đông, tuyết trắng phủ ngang trời
Ôi, cái rét, em sợ rồi chị ạ

Sống ở đây, trên đất người xứ lạ
Em từng ngày, thấp thỏm nỗi nhớ thương
Xuân bên này dù nắng ấm vãi vương
Nhưng không thế, bằng quê hương chị ạ ./.


Vũ Ngân Chánh
27/03/2007
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 06.04.2007 00:04:30
0

Ðặt Dấu Chấm Than!
 
 
 
 
 
Đặt dấu chấm than
Bắt đầu kỷ niệm
Tình yêu chết liệm
Hoài vọng cưu mang
 
 
Đặt dấu chấm than
Về ôm dĩ vãng
Thơ tình lãng mạn
Xé nát từng hàng
 
 
Đặt dấu chấm than
Xuân về cô quạnh
Hạ mang khí lạnh
Héo hắt Thu sang
 
 
Đặt dấu chấm than
Mùa đông băng giá
Tim côi rộn rã
Hứng lấy phũ phàng
 
 
Đặt dấu chấm than
Khung trời hoa mộng
Mây xanh gió lộng
Thoáng mắt vụt tan
 
 
Đặt dấu chấm than
Tình yêu kết thúc
Đọa đầy trong ngục
Khóc duyên bẽ bàng .
 
 
Vũ Ngân Chánh
05/04/2007
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 00:11:51 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 09.04.2007 06:37:41
0

_-*-_ Canh Vắng _-*-_
 
 
 

 


Giọt sầu rơi rụng xuống tim
Dư âm lanh lảnh nỗi niềm ai hay
Bên thềm tuyết trắng tung bay
Gấm hoa tuổi mộng tháng ngày lướt trôi

Hương nồng vết ái phai phôi
Nhạt nhòa dĩ vãng tim côi lạnh lùng
Suy tư mắt ngắm mông lung
Nhớ về kỷ niệm một khung trời vàng

Mây xanh gió mát trên ngàn
Véo von chim hót một đàn thật xinh
Non trong nước biếc hữu tình
Có đôi tim nhỏ hoà mình đập chung

Thổn thức từng nhịp rung rung
Kề bên hơi thở ung dung tháng ngày
Mắt nhìn lúng liếng đắm say
Nhẹ nhàng tuổi ngọc sánh vai song hàng

Ký ức đọng mãi âm vang
Giờ xa xôi quá bẽ bàng duyên tơ
Tôi về gói ghém mộng mơ
Gởi theo làn gió hững hờ lướt nhanh

Đông sang tuyết trắng phủ quanh
Tim tê tái buốt năm canh bồi hồi
Giọt sầu còn đọng trong tôi
Chán đời bạc bẽo như vôi ê chề ./.

Vũ Ngân Chánh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2007 06:45:27 bởi Ngân Chánh >
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Ngân Chánh
  • Số bài : 100
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.02.2007
RE: Rét Mướt - 12.04.2007 07:20:36
0
_-*-_ Ngoại Ơi!_-*-_





Nằm đếm ngón tay
Đêm dài thức trắng..

Con đang lo lắng
Ngoại, chắc muộn phiền

Năm nay là đã bao niên
Vắng xa quê ngoại, vạn thiên khối sầu

Ngoại ơi,
Con nhắn đôi câu
Tết này vắng mặt

Đừng buồn Ngoại ơi
Dù con ở tận phương trời
Lòng con vẫn mãi nhớ lời Ngoại răng
-Quê hương, ngọn cỏ, đèo trăng
-Con sông trắng bạc chảy phăng một nguồn
-Cội già mình phải giữ luôn
-Cho còn nồi giống nối khuôn ông bà

Xuân này
trên đất người ta
Tim con lại nhói,
...nhớ nhà Ngoại ơi./.


Vũ Ngân Chánh
29/02/2007
Một chiếc lá rơi của cuối mùa
Giấc Xuân tàn biến, bởi Thu mưa
Mơ hoang, một kiếp đời hư ảo
Buồn tê lòng tuyết, gió vẫn đưa....


Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 76 bài trong đề mục