Nghi Ngờ
Mình đã từng yêu phải không anh?
Từng ưa thêu dệt giấc mộng lành
Từng ôm nhung nhớ đi vào mộng
Từng lo tình ái vốn mỏng manh
Mình đã thật yêu đến bao nhiêu?
Cháy khô cơn mộng đã tiêu điều
Cạn nguồn mạch sống trong tư tưởng
Có phải là mình đã thật yêu?
Ròng rã bốn năm ở bên nhau
Sắt son gìn giữ cũng phai màu
Mình gần, mà xa trong gang tất
Vời vợi muôn trùng, ôi đớn đau
Có nghĩa gì đâu, một chút thương
Dư âm đọng lại những đêm trường
Hương yêu trong hồn còn váng vất
Có nghĩa gì đâu, một chút hương
Một ngày bỗng thấy đã lạ xa
Em vẫn là em thuở ấy mà
Còn anh cũng vậy nào thay đổi
Sao lệ rưng sầu trong mắt ta?
Có phải tình yêu sẽ đổi thay
Thời gian bôi xóa những đắm say
Chung đụng nhau rồi tim ngao ngán
Tình nồng thắm thiết mới nhạt phai
Có phải tình yêu vốn mỏng manh
Huyền ảo hư vô tợ sương mành
Chỉ mơ, chỉ mộng, và khao khát
Được rồi rất chán, phải không anh?
Em tự hỏi lòng ta có yêu
Có thật hiến dâng rất là nhiều
Bao nhiêu yêu mến, ta trao đủ?
Sầu rớt rơi lòng thấy cô liêu
Có lẻ là mình chửa yêu qua
Chửa từng thành thật giữa chúng ta
Chửa từng dâng hiến con tim thực
Nên giờ đối mặt mới lạ xa./.
Ngân Chánh
20/03/2007