Tuyển tập thơ hellomy9 !
Asin 03.08.2004 01:58:13 (permalink)
0
hellooo... chào cả nhà, sư huynh Casa vội vàng quá nên quên mất vài dòng giới thiệu của muội tử rồi, hì, trong tuyển tập Casa post lên chỉ có 70% là thơ muội muội sáng tác thôi, còn lại 30% là những bài - những đoạn thơ muội thấy tâm đắc, chỉ cần là thơ thì cứ ngâm nga ^_^
vậy bài nào, đoạn nào hay thì mọi người mỉm cười cái nhé, dở thì cũng mỉm cười một cái... rồi xem tiếp nhé hi.hi..


Hạnh phúc


Có người cố tình lầm lẫn lá là hoa
Nên hạnh phúc vì đời nhiều hoa quá
Em là hoa hay em là lá
Em vẫn trong tôi nét ngọc ngà.

Có người lầm lẫn ngọt là chua
Nên đau khổ vì đời nhiều chua chát
Cứ lẫn lộn thuỷ chung và bội bạc
Để vui buồn giằng xé nát đời nhau


Đã muộn

Tôi làm thơ để tỏ lòng thương nhớ
Nhưng đã muộn rồi hai tiếng "thời cơ"
Xin ngừng bút tiễn người trong nỗi nhớ
Để mai này đau xót chỉ người thôi


Gợi ý

Thêm một lần xuân, thêm một lần
Bên em tôi nói chuyện xa gần
Sao em vẫn mắt nhìn lơ đãng
Tôi về thức trắng những đêm xuân

Thêm một tuổi đời em sợ không
Nói đi, thôi má sẽ thôi hồng
Kẻo mùa xuân giận không về nữa
Bỏ mặc em buồn với mùa đông



Ngụy quân tử

Tôi hèn nhát không dám nhìn sự thật
Kẻ bất tài, tội lỗi chính là tôi
Tôi ném nỗi đau lên vai đồng loại
Miệng hô hào đạo đức, tình thân


Không gian tuyến tính

Mời em vào không gian vectơ
Ta khảo sát với số chiều hữu hạn
Nhưng tình yêu có bao giờ giới hạn
Dẫu chỉ là tổ hợp của đời nhau
Tình lạc vào ma trận thương đau
Tìm hạnh phúc bên kia bờ nghịch đảo
Và định thức như một trời giông bão
Lấp đời nhau những ẩn số vô tình
Ta tặng em vô số phương trình
Em muốn khóc vì hình như vô nghiệm
Có lẽ ta lỡ quên điều kiện
Ma trận nào suy biến, hạng khác nhau
Thôi ta đành hẹn lại ngày sau
Ta gặp gỡ trong một không gian khác


SAMSON VÀ DALILA

Ai đem tình yêu đặt bên thù hận
Cho tình yêu thăng hoa
Như đôi mắt Dalila
Nhìn Damson trìu mến

Hạnh phúc ơi, xin người khoan đến
Lòng bao dung chưa đủ đón nhận người
Xin gian nan cứ phủ xuống cuộc đời
Xin đau khổ trước khi nhìn hạnh phúc

Nàng lặng lẽ nhìn Damson khổ nhục
Tim mênh mông đôi mắt nói thay lời
Nụ cười đó còn đau hơn tiếng khóc
Muộn màng chưa khi nhận rõ lòng nhau

Thêm một lần nàng đón nhận nỗi đau
Cho tình yêu ngàn đời không hoen ố
Và cái chết thay lời phẫn nộ
Tự do này bất tử với thời gian


Tự nghiệm

Máy quạt giúp người xua cơn nóng
Mấy ai biết rằng nó từng lúc nóng lên

Anh chức quyền cao đi phải nện gót giày
Có nghe mẹ lê ddôi dép cùn bên bậu cửa?

Con mọt suốt cả đời gặm sách
Vẫn không đọc nổi tên mình

Bạn biết vì sao viên gạch màu hồng?
Đơn giản : bởi nó đã một lần chọ lửa!

Ngẫm lại đời mình vẫn có một cái may
Nợ cơm áo không làm mình
dửng dưng trước một bông hoa đẹp



Một lần quên đóng cửa


Một lần quên đóng cửa
Gió thổi vào hồn thơ
Mang hình ai đó tới
Khiến lòng ta ngất ngây

Một lần quên đóng cửa
Nỗi nhớ từ con tim
Đi ra và mất biệt
Lỗi lầm là do ai?

Một lần quên đóng cửa
...




Còn tiếp
< Sửa đổi bởi: hellomy9 -- 1.9.2004 17:34:39 >
#1
    Asin 03.08.2004 02:05:55 (permalink)
    0
    ?
    Sao là nhớ
    Gì là thương
    Mang sầu thương
    Lên ánh mắt?

    Bảo là yêu
    Không định nghĩa
    Bảo là buồn
    Chẳng nguyên do

    Em biết chưa em?

    Minh chứng nào cho lời thề chung thủy
    Hạnh phúc nào lấn át tiếng hờn ghen
    Năm tháng nào xa quá thời vụng dại
    Đến bây giờ em đã biết chưa em?

    Chiếc lá vàng sao còn trên cành?

    Lá xanh giờ đã úa vàng
    Tiếc chi những phút huy hoàng ngày xanh
    Ô hay há lại chẳng lìa cành
    Vấn vương vương vấn chi làm tội cây?


    Nếu anh biết ngày mai em mới đến

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Tội tình gì hôm nay đứng chờ em
    Chiếc lá rơi anh cũng giật mình
    Ngày thật buồn vì em không đến

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Liệu có buồn muốn chết vì em
    Ôi dương thế bao kẻ chung đường
    Mà em đâu một nửa chẳng thấy gần?

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Anh sẽ đỡ u sầu đau khổ vì em
    Một ngày thôi đã tưởng tận thế rồi
    Hỏi lí do chỉ vì em không đến

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Thì em ơi anh đã đi về
    Đợi em mãi góc đường ta hẹn đó
    Bao kẻ nhìn anh - kẻ si tình

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Đã nghỉ ngơi thêm một chút rồi
    Đâu có thế tàn tạ rảo bước ngay
    Đến đúng giờ đúng chỗ để chờ em

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Ăn cơm rồi cũng còn kịp gặp em
    Đâu có phải bụng đói chờ cả buổi
    Đợi em hoài cứ tưởng đã trễ giờ

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Hôm nay đã chuẩn bị phần quà
    Ôi anh đã chạy bao đường đất
    Chỉ để đến đúng giờ mà tay không

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến
    Anh đã hẹn họp ở văn phòng
    Sao cứ phải dời lịch một ngày
    Để ngày mai thất hẹn với em?

    Nếu anh biết ngày mai em mới đến...

    Thơ

    Thơ nào mà chẳng là thơ
    Thơ hay hay dở ai mà biết đâu
    Chỉ cần có kẻ tâm đầu
    Thơ hay hay dở cũng thành thơ hay

    Cảm tác

    Trước giờ tôi yêu thơ lắm lắm
    Kẻ kia kìa bảo nếu yêu thơ
    Đời sẽ khổ vướng vào bi lụy
    Đôi mắt buồn sẽ ngấn lệ cay

    Tôi không bỏ thơ ca từ đó
    Chỉ đôi lần thấy cũng không sai
    Yêu thơ thế nhưng không thường cảm tác
    Đời vẫn vậy dù bớt kẻ như mình

    Tôi lang thang trên phố phường tấp nập
    Kiếm vần thơ tôi mất từ lâu
    Một lần nữa về lại bao cảm xúc
    Tôi âm thầm biết mình vẫn còn tâm

    Hạ bút viết vần thơ tiễn biệt
    Tiễn ai đây hay tiễn chính mình
    Tôi không biết kể từ giây phút đó
    Cái tôi còn chỉ mỗi cái thăng trầm

    Anh, em, và nỗi nhớ

    Anh với em ở hai đầu nỗi nhớ
    Nỗi nhớ nào như biển rộng mênh mông
    Như dòng sông chẳng cạn bao giờ
    Và ta đó vẫn hai đầu nỗi nhớ

    Anh
    Anh biết em vẫn thường chờ đợi
    Vỏ ốc nào nguyên vẹn để thầm nghe
    Tiếng ai đó trong từng nỗi nhớ
    Và rì rào tiếng biển một bên

    Em
    Em muốn anh hiểu em hơn lần nữa
    Được không anh hay thế đủ rồi?
    Em biết anh không là anh nữa
    Kể từ ngày hai đứa chia xa

    Nỗi nhớ nào
    Chẳng dịu êm mà như sóng biển
    Đập liên hồi vào ghềnh đá cheo leo
    Ưu tư quá cái nhìn trên biển vắng
    Anh và em chưa thấy cô gái làng chài
    Chưa một lần cảm nhận ánh mắt kia

    Biển
    Ai nào biết bao giờ biển động
    Như nỗi nhớ lúc dạt dào
    Ai có biết nỗi nhớ của con người
    Như biển vậy khao khát lại thăng trầm
    Có tuần trăng lại có cả chu kì

    Anh với em... vẫn ở hai đầu nỗi nhớ

    Đợi..

    Nếu em bảo rằng em sẽ đến
    Lý do nào phải vứt bỏ lòng tin?
    Anh đợi em mỗi chiều nắng xuống
    Lá vàng rơi gió lốc thổi tan tành

    Xa nhau

    Tôi vẫn tin nhiều đêm thức trắng
    Là nỗi lòng của kẻ đang yêu
    Yêu thật nhiều và mong tròn mộng ước
    Nhưng cuối cùng có thể phải xa nhau

    Bạn làm gì khi bên bờ tuyệt vọng?
    Nghĩ về nhau sẽ chỉ thấy đau lòng...
    Hạnh phúc đâu giản đơn cùng chung bước
    Xa nhau rồi chưa hẳn mất nhau đâu!

    Thơ để tặng

    Tôi làm thơ tặng bạn hiền
    Bạn hiền không đọc cũng như không
    Không sao... tôi vẫn cứ làm vậy
    Biết đâu một ngày... vậy cũng hay!

    Nếu em yêu

    Có ích gì đâu một chuỗi ngày
    Làm thơ vớ vẩn gửi cho em
    Em yêu, em sẽ bảo là lãng mạn
    Em vô tình, em bảo quá dư hơi



    Còn tiếp...
    #2
      Asin 03.08.2004 02:11:17 (permalink)
      0
      Ước gì.. anh biết mình sai

      Nếu anh biết ngày hôm nay sẽ thế
      Thì trước đây anh chẳng đến rồi
      Anh cảm giác anh không là anh nữa
      Gặp em rồi cứ thế nhớ về em

      Anh không biết mình nên làm gì nữa
      Có dại không khi đã trót yêu rồi?
      Anh mong muốn biết mình lầm lỡ
      Chứ bây giờ cứ nghĩ mình không sai...

      Anh se di

      Nói một lời ai ngờ lời tiễn biệt
      Cười một nụ ai biết dạ cắt đôi
      Anh đi nhé mai này anh trở lại
      Suốt một đời dù phải chia xa
      Anh sẽ nhớ tháng ngày còn say đắm
      Tình yêu này sẽ mãi mãi với thời gian
      Em yêu hỡi xin đừng quên nhau nhé
      Một chổ trong tim cũng đủ rồi
      Anh đi mất chẳng mong gì hơn nữa
      Ở nơi này không thuộc về anh
      Và em nữa, đã thuộc về người khác
      Anh ra đi để kiếm an bình
      Mong một ngày linh hồn anh sẽ sống
      Tận đáy lòng chúc em lời hạnh phúc!

      Kỷ niệm

      Bao kỷ niệm tưởng chừng ta quên mất
      Ai có ngờ mãi mãi vẫn còn đây
      Cái ngày xưa cứ không ngừng trở lại
      Lòng dậy sóng dẫu có lúc đã êm rồi

      Kỷ niệm vui ôi nhớ lại vẫn còn vui
      Kỷ niệm buồn trời ơi buồn muốn khóc
      Kỷ niệm buồn, vui, lẫn lộn, trộn vào nhau
      Trong tíc tắc chợt làm ta xao động

      Đời một người trôi qua nhanh lắm
      Ngoảnh lại nhìn chẳng được mấy lần đâu
      Nhớ thật nhiều cái gọi là dĩ vãng
      Để làm gì khi quá khứ lại về?

      Chàng và thiếp

      Nếu chàng là ngọn gió
      Thiếp nguyện làm cây
      Gió thổi về Đông
      Cây ngã về Đông

      Nếu chàng là áng mây
      Thiếp nguyện làm mặt hồ
      Mây bay mây bay
      Mặt hồ in bóng

      Nếu chàng là biển rộng
      Thiếp nguyện làm bến bờ
      Biển ngàn năm vỗ sóng
      Bến ôm mãi sóng xô



      Món quà

      Tôi có một món quà
      Không phải để cho
      mà là để nhận
      Một món quà
      Tôi tự gửi cho mình
      hai mươi năm trước
      Lẽ ra tôi đã nhận
      Nhưng lại để quên đâu đó
      Ở một nơi
      rất xa
      Và tôi chưa thể lấy...

      Chỉ cần là thơ

      Hai mươi năm qua
      Tôi không ngừng bỏ lỡ
      Những chuyến tàu chạy thâu đêm suốt sáng
      Tôi lạc lõng bơ vơ
      Đứng bần thần...
      Nơi sân ga gió chiều lạnh buốt

      Tôi không biết mình đợi gì
      Giữa cô đơn lắng đọng
      Chờ chuyến tàu sắp tới?
      Hay chờ đếm cái buồn
      của ngày lại ngày?

      Hôm nay ở sân ga cũ
      Tôi lên chuyến tàu đầu
      Và vẫy tay với người ở lại
      Một người đang bỏ lỡ chuyến tàu
      Hóa ra người đó
      lại chính là tôi.


      !

      Em không phải đã thua
      Chỉ vì em đã tham gia
      Vào một trò chơi lớn
      Không với tư cách người quản trò
      Để có thể điều khiển cuộc vui
      Ngược lại
      Em bị cuốn vào trò chơi ấy
      Xa dần...
      Xa dần...
      Cách dừng lại có lúc em đã quên
      Không gian bỗng vỡ òa
      Ra từng dấu chấm than
      ! ! !
      Em nghĩ mình đang khóc


      Còn tiếp...
      #3
        Asin 03.08.2004 02:13:44 (permalink)
        0
        Ngẫm sự đời (Thay quyền tác giả)

        Hỏi nhân sinh ai không màng thế sự
        Hỏi lòng người ai chẳng đa đoan
        Hỏi dương gian ai biết cách dừng lại
        Mỗi nước cờ lạ quen đều phải bước

        Người chơi giỏi thắng liền mấy ván
        Nhưng chưa chắc là kẻ thắng cuối cùng
        Ván cờ hay không là ván cuối
        Ván cờ dở chẳng phải ván đầu tiên

        Bạn chọn nước cờ, bạn chọn màu cờ
        Bạn đi đến hay bạn lùi vài bước
        Trong cuộc cờ bạn có quyền lui tiến
        Nhưng than ôi sự đời có dễ



        Hết giai đoạn 1, mời đón đọc giai đoạn 2.
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9