Xin tặng quí nình ông nhân dịp Ngày Valentine
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
Trần Mạnh Hùng 20.01.2010 04:21:27 (permalink)
THẰNG CU
Ngày xưa còn bé gọi thằng Cu.
Thấm thoát thời gian bạt cánh Cu (*)
Tai tóc lơ thơ Cu giống Cụ.
Lợi răng trống trải Cụ là Cu.
Cụ, Cu tư lự Cu thành Cụ.
Cu, Cụ hồn nhiên Cụ hoá Cu.
Ba vạn sáu trăm ngày lặn hụp.
Cụ chê dấu nặng Cụ hoàn Cu
Trần Mạnh Hùng

(*) Ca dao ; Thời gian như thể tên bay

Có phải đúng là như vậy!!! phải không cô giáo Nhuyễn A
Theo sách Y Khoa của Thế Giới đã nghiên cứu viết rằng:
Con người tới tuổi nào đó tính tình thay đổi trở về tuổi thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2010 05:38:02 bởi Trần Mạnh Hùng >
#16
    Trần Mạnh Hùng 20.01.2010 20:09:20 (permalink)
    THẰNG CU
    Ngày xưa còn bé gọi thằng Cu.
    Thấm thoát thời gian bạt cánh Cu (*)
    Tai tóc lơ thơ Cu giống Cụ.
    Lợi răng trống trải Cụ là Cu.
    Cụ, Cu tư lự Cu thành Cụ.
    Cu, Cụ hồn nhiên Cụ hoá Cu.
    Ba vạn sáu trăm ngày lặn hụp.
    Cụ chê dấu nặng Cụ hoàn Cu
    Trần Mạnh Hùng








    HAI LẦN...DẠI
    Bỏ dấu ta về với bé cu
    Cùng chim vui gáy cúc cù cu
    Lợi răng chưa mọc cu như cụ
    Thưa tóc chẳng lông cụ giống cu
    Mấy chục năm rồi cu hóa cụ
    Một mùa lẫn lú cụ như cu
    Nào ai đã sống không qua ải
    Nhớ dại hai thời cụ với cu

    MINH TUẤN

    HI...MINH TUẤN HỌA VUI VỚI HUYNH BÀI THƠ TRÊN NHÉ
    HI VONG HUYNH VUI VẺ NHÂN DỊP ĐẦU XUÂN.


    Gàn bát sách
    Thương nàng chồng gọi má bầy cu
    Tối ngủ xuân tình khẽ cúc cu
    Gạo cạn than van vì bóng tối
    Con đùm cự nự bởi thằng cu
    Chích chòe khác phái nhìn như vịt
    Cú vọ chung loài ngó giống cu
    Trốn học bê tha gàn bát sách
    Đánh vần thiếu nặng cụ ra cu

    Van cà ri 1.19.10


    Thân chúc quí bạn nhớ cúc cu hì hì ....

    CỤ,CU

    Lúc nhỏ hay thường bị gọi Cu
    Từ từ biến mất cái tên Cu
    Bụng thêm một chấm Cu thành Cụ
    Lợi trống hai hàm Cụ hóa Cu
    Kính trắng đeo lên Cu biến Cụ
    Màn hồng kéo lại Cụ là Cu
    Sự đời khó rõ đâu Cu,Cụ
    Théc méc làm gì làm chiện Cụ,Cu .

    Nhuyển A


    TÍ CU
    Cha thương mẹ quý đặt tên Cu
    Anh, chị cưng chiều nựng tí Cu
    Cuộc sống quay tròn năm với tháng
    Giòng đời nối tiếp Cụ cùng Cu.
    Đăm chiêu, gàn dở Cu thành Cụ.
    Ngớ ngẩn, vô tư Cụ hoá Cu
    Hai mặt đồng tiền chung bản thể
    Vòng tròn kép kín Cụ và Cu
    Trần Mạnh Hùng



    Nhìn bức ảnh sao mà giống tui ngày xưa quá dzậy
    #17
      Trần Mạnh Hùng 26.01.2010 07:12:46 (permalink)
      THƠ SƯU TẦM

      BỒ và VỢ
      Bồ là cô gái qua đường
      Vợ mới trân quí nhớ thương vô vàn
      Bồ thì nũng nịu than van
      Vợ lo nhà cửa lầm than vô cùng
      Bồ hay mơ mộng mông lung
      Vợ rất thực tế vô cùng đáng yêu
      Bồ luôn đòi hỏi đủ điều
      Vợ lo cơm sáng cơm chiều quanh năm
      Bồ chỉ lo chuyện ăn nằm
      Vợ thường chịu đựng cả năm mới tài
      Bồ nào nghĩ đến tương lai
      Vợ lo tính toán chuyện dài mai sau
      Bồ thì chưng diện muôn màu
      Vợ chỉ quanh quẩn trước sau trong ngoài
      Bồ luôn đòi hỏi, ăn xài
      Vợ thì vun xén một hai ba đồng ...
      Bồ như chim hót trong lồng
      Vợ làm vất vả cho chồng cho con
      Bồ là con gái còn son
      Vợ đâu có thể ỷ on suốt ngày
      Bồ như có chút men say
      Vợ đầy thương nhớ ngất ngây tình nồng
      Bồ như một đoá hoa hồng
      Vợ đẹp như cả vườn hồng ngát hương
      Bồ thường giả dối yêu thương
      Vợ thì chung thủy, cuối đường có nhau
      Bồ đâu chịu đựợc âu sầu
      Vợ luôn che dấu niềm đau trong lòng
      Bồ là chỗ tựa đêm đông
      Vợ mang hơi ấm tình nồng suốt năm
      Bồ không một chút ân cần
      Vợ thường lo lắng phân trần đúng sai
      Bồ không cần biết đến ai
      Vợ lo nội ngoại, nhớ ơn sinh thành
      Bồ như trái chín trên cành
      Vợ mang hạnh phúc an lành ấm êm

      Bồ là lơi lả tiên huyền
      Vợ hiền lại đẹp là Tiên trên đời !!!

      Đồ "Nịnh Đầm
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2010 07:20:58 bởi Trần Mạnh Hùng >
      #18
        Trần Mạnh Hùng 13.02.2010 18:57:56 (permalink)
        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/71846C8DC27C490BAD77A34182DC01A6.jpg[/image]



         
         
         
        "Quỷ nè!!!" năm hết tết đến thân chúc quý bạn mọi sự bình an


         
        Qủy Nè
        Em cong môi nói... Hừ đồ quỷ.
        Ngồi xích ra xa có được không.
        Đã bảo ngoan mà...Ôi dzịch vật
        Không nghe ghét quá... Hứ ôn hòang.
        Ơ kìa... hay nhỉ... em năn nỉ.
        Sao thế... lạ chưa... anh cảm thông.
        Vuốt giận lại đây đừng bí xị.
        Quỷ nè...em thưởng nụ hôn nồng
        Trần Mạnh Hùng
         


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 18:21:32 bởi Trần Mạnh Hùng >
        Attached Image(s)
        #19
          Trần Mạnh Hùng 21.04.2010 21:15:21 (permalink)

          Trích đoạn: Bonny

          Chồng già vợ trẻ là tiên,
          Vợ già chồng trẻ là duyên tơ hồng.
          Tôi thân hiệp nữ má hồng,
          Ngao du sơn thủy, xuôi miền Giang Nam
          Chuyện đời đã trải gian nan,
          Chuyện tình chưa mảnh vắt vai vào mình.
          Tưởng rằng sự đã đinh ninh,
          Bỗng dưng hiệp khách thình lình lướt qua.
          Chưa già đã ngán bôn ba,
          Ai ngờ hiệp nữ trót sa lưới tình.
          Giờ nghĩ lại thân phận mình,
          Hơn chàng hai tuổi ông trời ác chi?


          TIÊN HUYỀN
          Chồng già vợ trẻ là tiên
          dzợ già chồng trẻ cũng là tiên nhưng huyền tiền.
          Tui đây ngơ ngẩn muốn điên.
          Nhìn nàng ... hơn chục vẫn còn duyên bạc vàng.
          Dáng đi yểu điệu thật sang.
          Tuy hơi run rảy hai hàng bước chân.
          Nụ cười tươi thắm chứa chan
          Đôi hàm mới tậu hơn trăm triệu đồng.
          Mắt xanh, da phấn má hồng.
          Xâm môi, căng mặt nâng vòng lên cao.
          Tình yêu đến thật ngọt ngào
          Yêu nàng đâu phải nhà lầu xe hơi.
          Nhớ nàng nỗi nhớ bồi hồi
          Những khi chợt tỉnh mồ hôi đầm đìa.
          Trong mơ khó ở đòi dzìa.
          Vì bạc rủng rỉnh mà chia với tình.
          Không tiền muôn vạn rẻ khinh.
          Có tiền kẻ trọng, người rinh về nhà
          Dzợ già chồng trẻ mặn mà
          Trần Mạnh Hùng
          #20
            Trần Mạnh Hùng 22.04.2010 07:44:34 (permalink)
            Lượm nhặt trong @
            Tặng quý bạn một nụ cười vui

            Nhà Nàng
            Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
            Cách nhau cái cọc để phơi áo quần
            Hai người nhầm lẫn tứ tung
            Nàng như cũng có cái quần giống tôi
            Ðể rồi có một lần phơi
            Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng .
            Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
            Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này
            "Ấy ơi ấy hãy vào đây,
            Cho tui đổi lại cái này chút coi"
            Lần đầu tiên thấy nàng cười
            Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?)
            "Cái quần duy nhất của em,
            Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ."
            Tác giả vô danh

            ( không biết tên)
            #21
              Trần Mạnh Hùng 09.06.2010 07:38:30 (permalink)
              Lượm nhặt trong www.@.com
              Tặng quý bạn một nụ cười vui

              Đời trai lầm lỡ


              Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
              Tới tháng lãnh lương mới hết hồn!
              Bạn rủ đi chơi, nào có dám
              Tôi chờ người tới để…giao lương.

              Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
              Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung
              Rằng lương sao có nhiêu đây thế?
              Chắc là “diếm” bớt, phải hay không?

              Người ấy thường hay móc bóp tôi
              Khảo tiền mỗi lúc bóp tôi vơi!
              Bảo rằng tôi móc còn hơn để…
              “ghệ” móc tiền ông, mới khổ đời.

              Thuở ấy nào tôi đã biết gì :
              Trẻ người, non dạ quá ngu si
              Bao nhiêu tiền bạc, tôi “dâng” hết…
              Chẳng giữ cho mình được…tí ti!

              Đâu biết tiền đưa bả tháng này
              Là tiền dành dụm bấy lâu nay
              Bao nhiêu tiền mặt, “người” chơi hết
              Lấy gì vui với bạn bè đây?

              Từ đấy thu, rồi thu, lại thu
              Lòng tôi còn giá đến bao giờ
              “Người kia” đã biết tôi sạch túi!
              “người ấy” cho nên vẫn hững hờ!

              Tôi vẫn đi…bên cạnh một người…
              Dữ như sư tử của lòng tôi!
              Và từng thu chết, từng thu chết
              Vẫn sợ “vợ” hơn cả…sợ trời!

              Buồn quá, hôm nay xem lại túi
              Chỉ còn tiền lẻ để…ăn xôi!
              Bao nhiêu tiền chẵn, người gom hết
              Chỉ tặng cho tôi…một nụ cười!

              Tôi nhớ lời người rất xa xôi
              Bảo rằng anh giống con... heo đất
              Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã…
              Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi!
              Lầm văn Lỡ
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 07:45:04 bởi Trần Mạnh Hùng >
              #22
                Trần Mạnh Hùng 17.06.2010 18:11:57 (permalink)
                Lượm nhặt trong www.@.com
                Tặng quý bạn một nụ cười vui

                [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/D31CA16F73314F77BB141FBEDE4903C7.jpg[/image]
                VO DANH
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 18:23:09 bởi Trần Mạnh Hùng >
                Attached Image(s)
                #23
                  Trần Mạnh Hùng 10.07.2010 12:56:01 (permalink)
                  Chuyện cô gái hái chè và thằng “Phải Gió”


                  Vô danh


                  Trong kho tàng ca dao VN, phần lớn các câu ca dao dùng để tả những sinh hoạt cộng đồng, hay đề cao những đức tính tốt nhằm mục đích khuyên nhủ người đời.. Thế nhưng, thỉnh thoảng chúng ta vẫn bắt gặp những câu ca dao có tính cách tương phản với nền nếp đạo đức thông thường, ngầm ý nghĩa khuyên đời một cách hóm hỉnh, ví dụ như 4 câu ca dao của cô gái lẳng lơ tự bào chữa sau :

                  Chính chuyên chết cũng ra ma
                  Lẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng
                  Chính chuyên chết phải đi không
                  Lẳng lơ chết có tiếng cồng, tiếng chiêng

                  Ở miền Bắc, vùng Thái Nguyên VN có những đồi chè đươc trồng trên đồi núi và công việc thu hoạch được đảm đương bởi phụ nữ, do đó mà có những câu ca dao khuyên nhủ các cô gái khi đi hái chè, hái xong lo về chớ đừng bị gạ gẫm dụ dỗ, lúc nào cũng cảnh giác các cạm bẫy của cuộc đời :

                  Người ngoan lên núi hái chè
                  Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi,
                  Chim khôn chết mệt về mồi,
                  Người khôn chết mệt về lời nhỏ to
                  Chim khôn tránh lưới tránh dò
                  Cá khôn tránh lưới, lững lờ mắc đăng

                  Câu chuyện về Cô Gái Hái Chè gặp "thằng phải gió" dưới đây diễn tả một sự cố xảy ra trên một đồi chè ngoài ý muốn của cô gái, thế nhưng cái hay của đoạn ca dao là lột trần được cái tương phản của tâm lý con người

                  Cô Gái Hái Chè (Chính Bản)

                  Hôm qua em đi hái chè
                  Gặp thằng phải gió nó đè em ra
                  Em lạy mà nó chẳng tha
                  Nó đem đút cái mả cha nó vào
                  Bấy giờ em biết làm sao ?
                  Nếu em càng giẫy nó vào thêm sâu
                  Cái gì như thể củ nâu
                  Cái gì như cái cần câu vật vờ

                  Đoạn ca dao trên là lời tự thuật của một cô gái hái chè với cô bạn gái khác về sự cố bị một thằng thanh niên nào đó cưỡng hiếp, thay vì oán giận người đã cướp đi cái trinh tiết qúi giá của mình. Cô hái chè này lại có thái độ đỏng đảnh khi kể lại các tình tiết diễn biến:

                  Hôm qua em đi hái chè
                  Gặp thằng phải gió nó đè em ra

                  Đọc hai câu mở, ta có cảm tưởng như cô gái kể về một câu chuyện thường nhật như Hôm qua đi chợ, đi chơi hội….., nhất là chữ “thằng phải gió” được dùng ở đây như một tiếng trách yêu.

                  Em lạy mà nó chẳng tha
                  Nó đem đút cái mả cha nó vào

                  Đến đây, ta thấy “sự phản kháng “này rất tiêu cực, sao chỉ lạy suông thôi mà không tỏ thái độ quyềt liệt hơn như cào cấu, cắn xé v..v.., chữ “mả cha nó” là một tiếng chửi trong ngôn ngữ bình dân nhưng nếu dùng để ám chỉ cái “ấy” thì thật là hay vô cùng, nghe như một tiếng mắng yêu

                  Bấy giờ em biết làm sao ?
                  Nếu em càng giẫy nó vào thêm sâu

                  Đến đây, cô gái biện hộ cho sự phản kháng yếu ớt của mình, càng giẫy thì càng không lợi nên đành tiêu cực cam phận nằm im

                  Cái gì như thể củ nâu
                  Cái gì như cái cần câu vật vờ

                  Hai câu này mới đọc tưởng như hai câu ngô nghê của đoạn ca daọ Nhưng khi đọc kỹ lại ta mới thấy cái thâm thúy của người xưa. Chữ “củ nâu” tức củ ấu dùng để so sánh một vật sần sùi cứng ngắt, chữ vật vờ để chỉ một trạng thái xập xìu. Như vậy đoan này đã ngầm tả trạng thái thụ động tiêu cực từ đầu đến đuôi kèm theo những nhận xét tinh tế của cô gái. Chính vì cái tâm lý tương phản đó mà có những đoạn ca dao “Hậu Bản” lưu truyền trên Net

                  Cô Gái Hái Chè - Hậu Bản

                  Hôm sau em đến vườn chè
                  Kiếm thằng phải gió em đè nó ra
                  Nó lạy rối rít xin tha
                  Nhưng em cứ đút mả cha nó vào
                  Bây giờ mới sướng làm sao
                  Nên em càng giẫy cho vào thêm sâu
                  Giẫy sao cho dập củ nâu
                  Giẫy sao cho gẫy cần câu vật vờ

                  Vô danh

                  Cô Gái Hái Chè - Mười Năm Tái Ngộ

                  Mười năm thắm thoát trôi qua
                  Gặp lại phải gió nó già hơn xưa
                  Mừng như nắng hạn gặp mưa
                  Em đè nó xuống em lùa chim ra
                  Nó nằm nó khóc nó la
                  Em ngồi em bóp mả cha ngày nào
                  Khi xưa củ cứng cần cao
                  Ngày nay củ xẹp cần dâu cần xìu

                  Vô danh

                  Thằng Phải Gió Thẫn Thờ

                  Sáng nay ngồi nấu nước chè
                  Nhớ lại chuyện củ nó đè trong tim
                  Ngồi buồn ngó xuống con chim
                  Xưa sao hùng dũng giờ im thế này
                  Lắc qua lắc lại mỏi tay
                  Nó vẫn ủ rủ ngây ngây khờ khờ
                  Hỡi người em gái xóm mơ
                  Cần câu còn đó mồi trơ..... hết rồi

                  Vô danh

                  Để viết tiếp đoạn kết cho có hậu, “thằng Phải Gió” vượt biên, vinh quy bái tổ về làng, tay lủng lẳng bị đô la, túi đầy thuốc Viagra.

                  "Thằng Phải Gió" sau khi vượt biên

                  “Phải Gíó” mang mã Việt kiều
                  Viagra đầy túi làm liều kiếm em
                  Tủm tỉm nó nốc hai viên
                  Mả cha nó đứng chỉ thiên lên liền
                  Cả giờ nó lắc như điên
                  Ối giời !!!sao sướng như tiên thế này
                  Mười năm nắn bóp rã tay
                  Nó lắc cho bõ những ngày xuội lơ

                  Vô danh

                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9