Đời Có Bao Lâu Mà Hững Hờ
Muốn em là Đất anh là Trời
Xa chừng vô tận, ngàn đời có nhau
Muốn em là Trầu anh là Cau
Trăm năm đời thắm duyên màu hồng tơ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29024/EF18A61505EE41E99C85896BEF5839D8.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 20:07:35 bởi xa`mveke^u >
Ngày Mai Ngày mai biển có còn màu xanh thẳm?? Như tình yêu, hy vọng của chúng mình Gió có còn đưa nhớ thương đi ngàn dặm Vuốt ve màu nắng sớm buổi bình minh Ngày mai này má còn thắm, môi còn xinh?? Như lúc ta nói câu duyên nợ Ánh mắt ai có còn nhìn bỡ ngỡ Như lúc tay che hoa nắng vỡ trên đầu Ngày mai này nếu phải nói xa nhau Thì câu cuối xin đừng là từ tạ Hai hướng đời ngược nhau đừng vội vã Chậm chậm thôi để còn kịp ngoái nhìn Chia tay rồi, sau đêm lại bình minh Đời cứ trôi xoay vòng câu định mệnh Ngày hôm qua...rồi hôm nay lại đến Sau chấm than !! Đâu ai biết đoạn dừng
Cóc cóc cóc..... dzô có gỏ cửa đó nha... nghiêng ngừ chào ngừ đẹp Gió mín iu nà.... Mèn.. quen dzí pà lâu vậy mừ hum ni tui mới phát hiện thơ của pà hay wa' xá... đọc xong tui bủn rủn tay chưn mún trở dzìa cí thời niên thíu á hehehe fá bà xíu nà.... đừng xách chổi rượt tui đó nha Ngày mai tui dzí pà chống gậy Bước xúng Thuyền xem Biển đổi màu chi Gió thủi ngược hai mái đầu lơ lững Má... môi... pà vữn còn đỏ còn xinh... hì hì hì.... chạyyyyyyyyyyyy Chúc bà vạn an
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 19:40:36 bởi Phongvans >
Trích đoạn:
Khánh khua vang cọng chỉ vàng
Phong ba sương gió trãi lòng người đi
Vân lầu vọng khúc Tiêu di
Quỳnh.. Hoa.. Ướm nụ ngóng chờ Trăng lên
Khánh Hà tiếng nhạc du dương
Phong lưu giọng hát nghê thường ngân nga
Vân lồng nguyệt, hương lồng hoa
Quỳnh mai ngan ngát bao la khung trời
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29024/5ED5EA006D6C4418A1C5EE6C4E085CC6.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 20:10:53 bởi xa`mveke^u >
Đông qua chu*a??
Xuân đến chưa??
Sao cơn gió quất liên hối trên cánh lá
Cuộc đời co' bao lâu mà vất vả
hì hụp, bon chen,...tơi tả cả kiếp người
Thơ xong chưa??
Thơ nồng chưa??
Sao con chữ lại oằn mình thổn thức
ngôn từ cứ tuột dần vào đáy vực
Cứ loay hoay...viết mãi vẫn chưa rồi
Đêm qua chưa??
Ngày tới chưa??
Trăng con` khuyết treo võng đời hờ hững
Bình minh bước chân nắng mai lững thững
Ta đợi mình...qua hết cội tàn phai
Đêm hết rồi...Sao chưa thấy nắng mai.....
Trích đoạn: Gio
Cuộc đời co' bao lâu mà vất vả
hì hụp, bon chen,...tơi tả cả kiếp người
chỉ là một giấc ngủ vùi
bỏ quên thế sự ngọt bùi đắng cay
chỉ là một giấc mơ say
lỡ quên đời bỏ mình ai ngậm ngùi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 20:12:19 bởi xa`mveke^u >
Muốn là mùa xuân đem nắng về tưới tắm
Chia cho người để bớt rét cuối đông
Muốn là sớm mai xua bóng đêm lành lạnh
Se sợi chỉ thêu, cột chặt giấc mơ hồng
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Bên gối thơ, trăng soi hồn mờ tỏ
Có nhau hoài như trời, đất...hòa minh...
Trích đoạn: Gio
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Đời có bao lâu còn hờ hững
Lẽ nào không hoà mộng nợ ba sinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 21:41:24 bởi alibalơn >
Trích đoạn: alibalơn
Trích đoạn: Gio
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Đời có bao lâu còn hờ hững
Lẽ nào không hoà mộng nợ ba sinh


ha'ha'ha'
Giấc liêu trai một lần rồi đừng tỉnh
Có nhau hoài như hạnh phúc trăm năm
__________________________________________________
Mơ Ngày hôm qua ước hôm nay hạnh phúc Ta !! Kẻ mơ giữa giấc ngủ trưa Chiếc lá vàng bên gốc cây rã mục Nằm chỏng chơ giữa tiếng gió cợt đùa Ngang qua mùa là tiếng vọng xa đưa Ngang qua ta là âm triều sóng vỡ Cố đếm mãi, buồn không ra duyên nợ Để cơn mơ hớn hở chỉ một lần Xô bãi chiều, sóng bạt ngọn trào dâng Ta hối hả...rồi ngu ngơ như cát Thương thân còng se ước mơ rời rạt Thương thân ta ...im lặng giữa nộ cuồng
Trích đoạn: alibalơn
Trích đoạn: Gio
Giấc liêu trai một lần rồi đừng tỉnh
Có nhau hoài như hạnh phúc trăm năm
Ngày hôm qua ước ngày mai hạnh phúc
nay hạnh fúc tràn sao ko ước đừng vơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2007 08:07:55 bởi hoanilon >
Ngang qua mùa là tiếng vọng xa đưa
Ngang qua ta là âm triều sóng vỡ
Cố đếm mãi, buồn không ra duyên nợ
Để cơn mơ hớn hở chỉ một lần
Ngang qua mùa là ta bước qua ta. Ngang qua mùa là tiếng đọng ko âm Cơn mơ qua tĩnh tâm, đồng trống hoác Như cỏ rơm rạt dưới trời xơ xác Một hạt cát giữa ngàn hạt cát bao la Ngang qua mùa là ta bước qua ta Nắng cứ thưa và gió giông cứ mãi Khát làm chi những ước mơ nóng cháy Mưa triền miên qua lại góc trời mình Tắt si mê vẫn đeo đuổi bóng hình Có thể nào quên như bình minh qua vội Khách trần gian ta là người lắm tội Nên muôn đời như đá cội chơi vơi!
Cuội phu nhưn gieo những dòng thơ làm rát cả bộ đồ lòng lun
Phố khuya giờ đã lên đèn Em tôi đối bóng, tìm men tiêu sầu
Trích đoạn: Gio
Trích đoạn: alibalơn
Trích đoạn: Gio
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Lạc vào giấc liêu trai, ta là gió
Người là mây để chung một chuyện tình
Đời có bao lâu còn hờ hững
Lẽ nào không hoà mộng nợ ba sinh
Giấc liêu trai một lần rồi đừng tỉnh
Có nhau hoài như hạnh phúc trăm năm
Ta đi tìm lá diêu bông Gặp em chỉ rối tơ lòng đa đoan Em đi đãi cát tìm vàng Còn ta đãi khắp nhân gian tìm người Đôi ta duyên nợ trêu ngươi Ông trời buộc chặt một người cô đơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 20:20:33 bởi xa`mveke^u >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Ngang qua mùa là tiếng vọng xa đưa
Ngang qua ta là âm triều sóng vỡ
Cố đếm mãi, buồn không ra duyên nợ
Để cơn mơ hớn hở chỉ một lần
Ngang qua mùa là ta bước qua ta.
Ngang qua mùa là tiếng đọng ko âm
Cơn mơ qua tĩnh tâm, đồng trống hoác
Như cỏ rơm rạt dưới trời xơ xác
Một hạt cát giữa ngàn hạt cát bao la
Ngang qua mùa là ta bước qua ta
Nắng cứ thưa và gió giông cứ mãi
Khát làm chi những ước mơ nóng cháy
Mưa triền miên qua lại góc trời mình
Tắt si mê vẫn đeo đuổi bóng hình
Có thể nào quên như bình minh qua vội
Khách trần gian ta là người lắm tội
Nên muôn đời như đá cội chơi vơi!
Ngang qua mùa là nhàn nhạt vu vơ
Là mải ngẩn ngơ để bài thơ dang dở
Vì nắng mưa là buổi đầu duyên nợ
Để ngang qua mùa thành duyên dáng mộng mơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: