Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
Thăm Bạn Chiều Đông Ghé thăm ai , một đông buồn lạnh giá Vườn thu tàn... vài lá cuối cùng rơi Người nơi đâu , sao chẳng nói một lời Căn nhà vắng... bếp than không còn ấm Ta dạo quanh , từng lối mòn lạ lẫm Gom cành khô cố nhen nhẫm lửa hồng Chờ người về... về lại giữa đêm đông Vài nét bút , họa dòng thơ tâm sự jacaranda Thu Hiền thân mến , thấy nhà vắng lặng không có người , nên ja vào đốt chút lửa cho ấm lại... chúc Thu Hiền vui nhiều nhé
Trích đoạn: jacaranda
Thăm Bạn Chiều Đông
Ghé thăm ai , một đông buồn lạnh giá
Vườn thu tàn... vài lá cuối cùng rơi
Người nơi đâu , sao chẳng nói một lời
Căn nhà vắng... bếp than không còn ấm
Ta dạo quanh , từng lối mòn lạ lẫm
Gom cành khô cố nhen nhẫm lửa hồng
Chờ người về... về lại giữa đêm đông
Vài nét bút , họa dòng thơ tâm sự
jacaranda
Thu Hiền thân mến , thấy nhà vắng lặng không có người , nên ja vào đốt chút lửa cho ấm lại... chúc Thu Hiền vui nhiều nhé
Vắng nhà thăm Kiều Đông chỉ chớm thôi mà rét buốt rồi Bởi lạnh quá nên nàng thơ cũng lười Nhờ bạn vào nhen cao ngọn lửa hồng Sưởi ấm lòng xua cơn gió đêm đông Ai đang cùng Kiều vui, buồn, tủi, hận Nếm trải đau thương một kiếp đoạn trường Đày đọa hồng nhan tơi tả phong trần Là chuyện xưa mà niềm đau vẫn gần Bỏ nhà, bỏ cửa đìu hiu trống vắng Tại Kiều thôi cho nàng thơ mê đắm Bỏ ta rồi, theo bóng sắc giai nhân Để hồn ta đứng trước cửa tần ngần Vũ Thị Thu Hiền
Ngoại Nơi khoảng sân trên gác ngày trước Buổi trưa như thiêu như đốt Nhưng đến chiều đã mát rượi Gió lồng lộng Đêm đến, ngoại trải chiếu Con nằm bên cạnh Chân dài hơn chân ngoại Vẫn thích tìm hơi bà Thích mân mê những nếp nhăn trên cánh tay già Mơ màng nghe ngoại kể Thuở ấu thời Với con, câu chuyện nơi đồng quê Lạ lẫm như cổ tích Hai bà cháu rù rì chuyện cũ rích Rồi ngước nhìn bầu trời chi chít sao Bốn bề trăng ngà sáng trong Và gió mát lành Rút vào ngoại con cứ đặt câu hỏi Để ngoại đưa con lên chuyến tàu thời gian Bà cháu mình quay về miền ấu thơ… Vũ Thị Thu Hiền
Những khúc thơ dở dang Chào nhau, chào khoảng lặng thinh Đôi câu mình gởi cho mình làm vui. … ____________________________________________________ Biết nhau từ thuở hồng hoang Hẹn nhau ở chốn trần gian tương phùng ….. ____________________________________________________ Từ dạo hiểu mộng chỉ là mộng Đời buồn buồn biết bao nhiêu Thơ chẳng còn nơi bám víu Tháng ngày lặng lẽ điều hiu Sao đời thật đến sững sờ Sao mình chẳng thể giả ngơ Trong veo bước vào bến mơ Lang thang chẳng nhớ bến bờ ….. ____________________________________________________ Hỏi người lòng vẫn như xưa Nỗi thương nỗi nhớ vẫn chưa phai màu ? ….. ____________________________________________________ Giọt buồn đem chẻ làm ba Giọt rơi bên cửa, giọt xa giọt gần Đâu rồi mấy kẻ cố nhân Đêm nay có thấy bâng khuâng chút gì Giọt buồn đọng ở bờ mi Thơ buồn đọng lại sầu bi cho người Chỉ là một thoáng môi cười Mà ta tìm mãi muôn đời chưa ra Ờ thì thân phận người ta Cô đơn là mệnh, buồn là tình chung Cớ gì lòng chẳng chịu đừng Thôi đi khắc khoải ngập ngừng khoảng không Vì đâu cơn gió mùa đông Bừng lên cho kẻ chợt nồng mắt môi
Từ dạo hiểu mộng chỉ là mộng
Đẹp Như Huyền Thoại Ta chỉ muốn đời là mộng thôi Đem buồn ta thả theo nước trôi Trong mơ mãi thấy mình hạnh phúc Bởi hiện thực còn quá xa xôi Ta vẽ cảnh đời trong giấc mơ Đẹp như huyền thoại như bài thơ Chân ngoan in gót trên cỏ biếc Suối mát trăng thanh hoa ven bờ Có tiếng chim ca đón bình minh Buổi sáng trong mơ thật yên bình Và cơn gió nhẹ theo tiếng sáo Hòa vào con chữ... dệt thơ tình jacaranda Đi ngang ghé thăm Thu Hiền nè... chúc buổi sáng mùa đông nhiều ý thơ nhé. Thân mến
Cám ơn Jacaranda đã ghé thăm nhé, mỗi lần mở trang này lên nhìn thấy ngọn lửa đang phất cao là lòng thấy ấm lắm Jacaranda ơi. Bạn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé !
Chút Quà Noel
Bập bùng ngọn lửa vẫn còn đây
Nhà vắng đơn sơ tình ấm đây
Giáng sinh hạnh phúc hai mình nhé
Mặc kệ ngoài kia tuyết lấp đầy
Ngồi cạnh bên nhau mở quà nè
Gói nầy tình bạn sẽ như thơ
Gói kia khoan đã... từ từ xé 
Úi chao vui quá... giống như mơ
Ta gói tình thơ gửi bạn thân
Mà nghe hơi ấm như thật gần
Xuyến xao ta gói vào trang giấy
Gửi chút mùa đông tuyết trắng sân
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Chút Quà Noel
Bập bùng ngọn lửa vẫn còn đây
Nhà vắng đơn sơ tình ấm đây
Giáng sinh hạnh phúc hai mình nhé
Mặc kệ ngoài kia tuyết lấp đầy
Ngồi cạnh bên nhau mở quà nè
Gói nầy tình bạn sẽ như thơ
Gói kia khoan đã... từ từ xé 
Úi chao vui quá... giống như mơ
Ta gói tình thơ gửi bạn thân
Mà nghe hơi ấm như thật gần
Xuyến xao ta gói vào trang giấy
Gửi chút mùa đông tuyết trắng sân
jacaranda
Đã nhận quà rồi, hồi hộp ghê !
Gói to, gói nhỏ nhìn phát mê
Thích nhất Phượng Tím đang khoe răng
Nghêu ngao ôm đàn gọi xuân về
Kính Chúc Nhà Thơ Diễn Thơ Thu Hiền và Gia Đình
Mùa Lễ Giáng Sinh Vui Vẻ
Một Năm Mới Hạnh Phúc
Nguyên Đỗ
MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR
GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI KÍNH CHÚC THU HIỀN CÙNG GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC VÀ MAY MẮN MINH TUẤN
Nhật ký thơ Đôi dòng mình viết, chỉ đôi dòng Chuyện trò vu vơ với hư không Buồn vui mình vẽ nên nhung nhớ Ghi thành kỷ niệm, trải nỗi lòng Có buồn chất ngất, có ngọt ngào Như đời vẫn thế khác gì nhau Mai này đọc lại mình sẽ cười Ký ức mà tưởng mới hôm nào Mình ngồi ôn lại từng câu chữ: Đây là bao đêm mình mất ngủ, Kia bài thơ tự dưng mắc cỡ Len lén gỡ xuống bỏ vào tủ Này là cái dạo mình buồn quá Khơi luôn một mạch vì người ta, Còn đây dòng thơ ghi trong mùng Mò mẫm trong đêm đọc chẳng ra Chẳng phải là thơ, là nhật ký Thật thà lưu lại bao suy nghĩ Chỉ mình mình đọc, mình mình hiểu Ý sâu, ý cạn, ý chưa ghi... Vũ Thị Thu Hiền
Đã nhận quà rồi, hồi hộp ghê !
Gói to, gói nhỏ nhìn phát mê
Thích nhất Phượng Tím đang khoe răng
Nghêu ngao ôm đàn gọi xuân về
Lại để cho TH nhìn thấy răng hết rồi... 
Chúc Thu Hiền cùng gia quyến
một năm mới hạnh phúc tràn đầy nhé
Nụ Hoa Đào
Ta lại trở về đây
Như thân quen chốn nầy
Nâng niu cành hoa thắm
Mùi dìu dịu hương say
Ta lại trở về đây
Hoa đào thưa vài nụ
Người chắc còn say ngủ
Thôi ta nhẹ chân ngoan
Năm mới bên thềm rồi
Vui nhé bạn và tôi
Nâng cành hoa sắp nở
Nụ cười rạng trên môi
jacaranda
TN thân chúc Thu Hiền và gia quyến một năm 2008 an khang, mọi ước nguyện được toại ý , sức khoẻ dồi dào nha!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/F8D03237A096472D8A54AD939AC3220C.jpg[/image]
MỐI TÌNH ĐẦU ?
Ơi, mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
(Ngày xưa ... Hoàng Thị - Phạm Thiên Thư)
Tình đầu của tôi dường như có mà dường như không, đến tận bây giờ tôi vẫn không biết có thể gọi đó là “mối tình” hay không, chỉ biết rằng đó là một trong những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Là chút gì để nhớ khi mưa chiều nắng hạ, là thoáng bâng khuâng khi nâng đàn buông tiếng hát, là những rung động khi nắn nót gieo vần đặt câu.
Hình như những mối tình đầu thường đến trong lứa tuổi học trò. Cái tuổi mười lăm bắt đầu biết mộng mơ, ta thường thả hồn theo mây theo gió cả buổi để tập làm thi sĩ. Đôi ba lần cùng ai tranh cãi về một từ trong bài thơ, hai đứa chẳng ai chịu ai nên phải nhờ đến cô giáo dạy văn phân xử. Những câu thơ ngô nghê giờ đọc lại thấy buồn cười, vậy mà ngày đó đã khiến ta thao thức, trăn trở nhiều biết bao nhiêu. Mà không hiểu sao hồi ấy có người siêng ghê, cứ dăm ba bữa lại đạp xe qua nhà ta chỉ để nói chuyện vu vơ. Mà có thật là vu vơ không nhỉ ?! Chỉ nhớ là hai đứa đã rất vui, không hiểu đã nói những gì mà có thể cười vui đến thế. Lần nào bạn đến nhà cũng chỉ “được” ngồi ở băng ghế đá rộng phía trước sân, ta đểnh đoảng đến độ chưa bao giờ mời bạn uống nước. Mà hình như bạn cũng chẳng thắc mắc gì về điều đó.
Đến những năm vào cấp ba hai đứa đã không còn học chung, bạn vẫn đều đặn ghé nhà, đều đặn nói những câu chuyện vu vơ không đầu không đuôi. Kỷ niệm đáng nhớ nhất, rõ ràng nhất là khi bạn dạy ta đàn. Không hiểu ở đâu mà nhà ta lúc ấy xuất hiện một cây đàn ghi-ta và cũng thật vừa đúng lúc bạn cũng đang học đàn. Thế là bạn đem những bài học ấy truyền lại cho ta. Bạn dạy ta đàn bản nhạc “Biển nhớ” của Trịnh Công Sơn: “Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về ...”. Ta lóng ngóng mãi với những đầu ngón tay bấm trên phím đàn đã đỏ ửng lên vì đau. Những đầu ngón tay chưa kịp chai để ngón đàn trở nên thành thục hơn thì bạn đã phải từ giã sân trường, từ giã luôn những ngày thơ mộng bên nhau.
Hôm ấy bạn đến, mãi một lúc sau mới đề nghị “Mình đi uống nước đi”, ta hồn nhiên thắc mắc “Để chi ?“, bạn lúng túng “Thì …để nói chuyện” ta điềm nhiên bồi tiếp “Nói ở đây cũng được, cần gì phải đi uống nước”. Bạn hết đường chống chế. Đến bây giờ, qua bao năm tháng ta mới nhận ra mình lúc đó sao mà vô duyện tệ. Sao ngốc nghếch đến lạ lùng như thế, những điều đơn giản vậy mà cũng không hiểu. Nhưng thật tình lúc ấy ta không nghĩ gì cả, ta nói thế không phải vì mắc cỡ (người ta phải hiểu dụng ý của đối phương thì mới mắc cỡ chứ) hay vì muốn từ chối bạn. Lúc đó ta chỉ kịp nhớ hình như có một lần cũng trong một buổi nói chuyện lâu rồi bạn đã rủ ta đi uống nước, lúc đó ta cứ nghĩ mình nghe nhầm nên làm thinh luôn (chuyện bạn rủ ta đi chơi là điều gì đó rất lạ lùng mà ta chưa từng nghĩ đến trong đầu). Giờ nghe lại một lần nữa ta mới dám chắc lúc ấy mình đã không nhầm, nhưng còn tại sao bạn lại muốn hai đứa cùng đi uống nước thì … ta ... ta ... chưa nghĩ tới.
Đó là lần cuối cùng bạn đến nhà, sau khi kể cho ta nghe về hoàn cảnh gia đình, bạn cho biết từ đây phải bỏ học để bước vào đời. Bạn nói bạn sẽ không thể nào quên được một người bạn như ta. Bạn nói nhiều, nhiều lắm mà ta không nhớ hết và cũng không thể ngờ đó là buổi chia tay của một tình bạn đẹp.
…Thế đấy, một câu chuyện không có những tình tiết trữ tình, một tình bạn đơn giản như vậy có thể nào lại là “mối tình đầu”, chắc là không phải rồi. Nhưng nếu thế thì biết gọi là gì nhỉ ?!
26/07/2006
V.T.T.H
Có phải là mối tình đầu
Như mọi người tôi cũng có tình đầu !
Cũng mơ mộng, cũng những lời xa xôi
Có những chiều bên nhau ríu rít
Có những hôm ôm đàn mơ bản tình ca lứa đôi
Những tưởng thời gian cứ thế nhẹ trôi
Có ai ngờ một ngày không báo trước
Một nụ cười ngượng ngập mãi không thành lời
Câu chia tay nhẹ như gió thoảng
Một người ra đi, một người ở lại
Như bài thơ đến lúc chấm câu
Và như thế tôi cũng có tình đầu (?!)
Vũ Thị Thu Hiền
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: