Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
23.12.2010 13:15:12
Năm cũ sắp qua ngồi đọc lại thơ cũ Đêm phố ảo Đêm, ta làm kẻ đi hoang Hồn lang thang khắp phố ảo mênh mang Nhịp bước chân giữa lòng đêm vang vọng Ngõ hun hút còn một mình một bóng 28/2/2008 Choáng váng Mỗi ngày người ta viết một bài thơ Mỗi bài thơ là một lần choáng váng Để hồn ta cứ ngã nghiêng loạng choạng Những câu chữ chạm sâu thẳm niềm mơ 6/3/2008 Đàn ông trong ngày quốc tế phụ nữ Cám ơn người những vần thơ gởi tặng Phụ nữ chắc lẽ cũng chẳng cần gì hơn Một cành hoa, đôi câu thơ ngọt ngào Một chút ân cần dành cho nhau Đủ ấm lòng trong ngày tám tháng ba Ngày một nửa thế giới xinh như hoa Và niềm vui ngập tràn trong ánh mắt Bởi đàn ông trở nên độ lượng quên mình Sẵn sàng chìu lòng, sẵn sàng tôn vinh Họ trở về đúng nghĩa người quân tử Rồi cũng qua nhanh ngày quốc tế phụ nữ Như ba trăm sáu mươi bốn ngày còn lại Nhưng chẳng người phụ nữ nào còn dỗi hờn Ngày đàn ông bỗng trở nên đáng yêu hơn Khi họ biết yêu thương kẻ yếu hơn mình 7/3/2008 Xin người đấy ! Người ơi tim tôi nhỏ bé mong manh Xin người đấy đừng nồng nàng quá thể Lời thơ người cuồn cuộn cơn sóng bể Dội vào lòng ngợp ngời tình say đắm Hết rồi những tháng ngày trầm lắng Con thuyền nhỏ lại ngấp nghé ra khơi Dù có thể bão sẽ đánh tơi bời Thuyền mộng mơ lại căng buồm đón gió Cơn lãng mạn lũ lượt về chật ngõ Đêm lại đêm loạn nhịp vì câu chữ Người ác tâm giăng khắp nẻo chẳng từ Giam hồn tôi trong thơ người đắm đuối 20/3/2008 Hoang sơ Bến vẫn như xưa vắng con đò Im lìm dòng nước trôi lững lờ Mây nhẹ, trời trong, gió vi vu Nghìn năm vẫn thế, vẫn hoang sơ 22/3/2008 Bồng bềnh Có nỗi cô đơn trú sẵn trong máu thịt Những buổi chiều cuối tuần yêu thích Hăm hở tìm cho riêng mình điều thú vị Rồi hoang mang chẳng biết đang tìm gì Có ai định nghĩa dùm hai chữ “hạnh phúc” Khi muốn một mình lúc lại thấy côi cút Lòng lang thang vô định khắp nẻo trời Vui cũng đã vui, buồn cũng đã buồn. Rã rời Xuyên qua thời gian, không gian nhiệm màu Người với người cứ tưởng sẽ gần nhau Rồi ngỡ ngàng cũng chẳng ai hiểu mình Như mình chẳng kiên nhẫn đi trọn đường tình Nên chẳng bất ngờ một sớm nào thức dậy Yêu quá đỗi bầu trời nhẹ nhỏm áng mây Cũng rất bình thường trong ngày không tên Chẳng gì vui ngoài hoang mang bồng bềnh 28/3/2008 Đang sống giữa đời ? Hạ đang về theo mùa nắng trong Ngày oi nồng hay lòng đơn điệu Thơ cạn lời hay tàn mơ mộng Để đêm về vắng cả nhớ mong Phố vẫn thế người người xuôi ngược Ngày vẫn ngày góc đời lặng lẽ Theo quán tính bàn chân cất bước Vẫn lơ ngơ chân trời phía trước Rất tĩnh lặng mà như đang rơi Giữa lưng chừng lơ lửng mông lung Niềm mơ ước dường đã xa rời Phải ta không, đang sống giữa đời ? 2/4/2008 Làm sao ? Nếu có một ngày ta gặp nhau Một phút tình cờ buổi chiều nào Trên phố đông người có hai kẻ Lạc đường gió cuốn chạm mặt nhau Vì bởi chiều nay trời đẹp quá Dịu dàng gió thổi xanh sắc lá Em đi giữa phố mà nhung nhớ Một gương mặt nào còn lạ xa Cứ muốn lang thang hết phố này Một mình em dạo với trời mây Mỉm cười em nghĩ về anh đó Người em sẽ gặp ngày nào đây Vào cái ngày đó ta chạm nhau Giữa dòng đời đang vội qua mau Anh ơi làm sao, phải làm sao Làm sao ta tỏ tấc lòng nhau? 7/4/2008 Sân trường vắng Ta thích sân trường như trưa nay Một mình ta đứng ngắm mây bay Lá rơi nhè nhẹ sân trường vắng Nâng nhẹ trong tay hương gió bay. Ta ngồi mơ màng bên Phượng già Thả hồn đi rong với bướm hoa Hình như đâu đó ngoài bậu cửa Có chú chim câu ngủ gật gà. Khe khẽ mà thôi, này gió ơi Đừng làm kinh động chiếc lá rơi Đừng cho trôi mất phút lơ đãng Cứ để hồn tan bến không lời 13/4/2008 Hỏi chị Giả như ngày mai tỉnh dậy Thấy đời không vui không buồn Bao nhiêu đam mê biến sạch Cả thơ cũng hỏng thèm luôn Như chú trâu nhỏ ngoan hiền Chăm chỉ lo toan sự nghiệp Vui vẻ bên bờ cỏ non Ắt đời sẽ bớt muộn phiền ? Chẳng còn những phút điên điên Một mình dạo khắp trời mơ Quẳng luôn câu chữ vu vơ Hẳn lòng sẽ được bình yên ? Bao nhiêu hỉ nộ ái ố Vo tròn em ném xuống hồ Buồn vui em cứ cười giòn Nước mắt một giọt chẳng còn Giả như mọi sự là thật Em thành người khác trong đời Câu thơ từ đây dở dang Hỏi chị lòng có ngỡ ngàng…? 15/4/2008 Khoảng trời thương Mưa ào ạt, mưa vội vã ban trưa Giọt quấn quýt lấm lem đôi gót nhỏ Chợt vô tình làm ướt sợi nhớ mong Khoảng trời thương hồn len lén đi rong Biết xa ngái những yêu thương ngày cũ Người ngày xưa giờ chắc đã dửng dưng? Lòng thỉnh thoảng vẫn mãi hoài ngập ngừng Đã một thời từng mong mỏi ngóng trông? Ờ… làm sao ngăn được thời gian trôi Mộng và thực có khi nào chung đôi Nhưng thi thoảng vẫn ngược dòng ký ức Để ngẩn ngơ thương mãi người trong thơ 18/4/2008 Dành tặng Phái Đẹp, người nhé ! Chao ôi có phải người yêu thiệt Sao lời thơ quá ư da diết Cô nàng đó dường như quá tuyệt Bỏ bùa người tương tư thảm thiết ! Ta cũng mê nàng ấy thiết tha Người đâu mà thánh thiện cao cả Khắp nhân gian chắc tìm chẳng ra Nên tự nhiên bối rối như là … Người đâu có biết ta im tiếng Sợ làm kinh động giấc thần tiên Người chẳng hiểu lại vội trách liền Thiệt là oan ghê cho kẻ hiền Người cứ yêu đi nàng tiên nữ Đừng bận tâm gì chuyện thật hư Dệt vần yêu thương, người ơi cứ Dành tặng Phái Đẹp chẳng riêng tư. 28/4/2008 Ta vì nhau xóa nợ Có khi nào xa xôi ngàn kiếp trước Mình vô tình đã tạo nghiệp văn thơ Nên kiếp này phải trả nợ hàng giờ Mang hồn mình bày lên từng con chữ Kiếp này lại như đang tạo nghiệp dữ Gieo cho người nhiều đắm say mộng ảo Để quả báo sẽ chồng nặng kiếp sau Trả cho người gấp vạn lần hơn thế Lời ăn năn phải chăng đã quá trễ Hay do người kiếp trước tạo phong ba Để kiếp này khi không mang xót xa Chưa chạm mặt đã ôm sầu thương nhớ Thôi thì ta vì nhau mà xóa nợ Cởi cho nhau sợi yêu thương trói buộc Xin cho trôi theo dòng đời xuôi ngược Người nhẹ lòng ta thanh thản kiếp sau 1/5/2008 Trường Việt Trường Cũ Tình Xưa vẫn còn đây Sân trường hoa Quỳnh ngát hương say Nắng Chiều lung linh qua kẽ lá Bên Hoa Thạch Thảo rạng đêm ngày Nhặt hoa Phượng Tím (Jacaranda) giữa sân trường Đưa hồn về lại Biển yêu thương Nhớ thời Nữ Sinh Gia Long cũ Cái thuở Lém Lỉnh, chưa buồn vương Còn đây Hoa Tím Buồn ngày nào Chia tay ngày ấy đem tặng nhau Đã mấy Xuân Thu còn lưu giữ Như một Nét Son chẳng phai màu Bạn xưa lưu lạc người mỗi chốn Nha Trang, Sài Gòn, Hoa Thịnh Đốn Mãi Hoài Yên nhé bạn bè ơi Ta vẫn gần nhau trong tâm hồn 4/5/2008 Hình như Hình như có người chạy trốn Nhấp nha đôi mắt kiếm tìm Phập phồng nhịp đập con tim Sợ người về ngang bắt gặp Hình như… hình như… gió hát Lời thương lời nhớ hôm qua Có ngọn cỏ đùa rất lạ Thiết tha giấu những thẹn thùng Hình như… cắt cớ như là… Có người về ngang ngõ hoa Một thoáng tình cờ chạm mặt Sững sờ… ô kìa… hình như… Chắc không phải đâu. Hình như… Chỉ mình đang cười mình thôi Chỉ là một áng mây trôi Cùng mình hát câu hình như ... 5/5/2008 Về thăm lại ngày xưa Mai nhé về thăm lại ngày xưa Thoảng mùi hương cũ quyện nắng mưa Một thời hương yêu giăng ngập lối Như vẫn còn đây phảng phất đưa ... Kỷ niệm từng lúc đã phai mờ Lòng người có lúc đã thờ ơ Một ngày tự nhiên gió trở mùa Đàn lòng bất chợt rung dây tơ. Khúc thương khúc nhớ chậm rãi ngân Xào xạc lá gió chạm dưới chân Đâu đây cảnh cũ của ngày nào Một thuở rất xa chợt về gần Lối xưa tưởng khép giờ mở rộng Hương cũ ngỡ phai lại chợt nồng Mai nhé về thăm lại ngày xưa Đi giữa miền thương thỏa nhớ mong. 11/5/2008 Có hết thương ? Tình có khi nào tình hết thương Vạt rêu mỏng mảnh bám trên tường Lá úa chiều tà rơi lạc lõng Cành khô héo hắt đứng bên đường Khuyết lẻ vầng trăng bến thương yêu Đem mộng hư ảo lấp cô liêu Mộng chạm đời thực mộng ngã đau Vằng vặc vầng trăng bến tiêu điều Bao mùa sương gió xuân cũng tàn Bạc màu cỏ úa theo thời gian Tình có khi nào tình hết thương Vàng hoa cúc rụng lúc mùa sang? 15/5/2008 Lau lệ buồn cho bạn Viết tặng Jacaranda Có nỗi thương mình cứ mãi đi tìm Có nỗi nhớ mình giấu tận trong tim Để rưng rức nghe sầu đi rồi đến Khi một mình ta đối diện cùng đêm Mang vào thơ tha thiết bao nỗi niềm Hạnh phúc ngắn đã chớm thành kỷ niệm Chưa kịp cười nước mắt đã mặn môi Bạn mình ơi ta cùng nhau chiêm nghiệm Những buồn vui, những bất hạnh trong đời Dẫu muốn nói sao lời cứ nghẹn lời Thương nhau nhiều trong từng nỗi đau riêng Nắm chặt tay bạn ơi ta đi tới Khi chạnh lòng, khi xa xót đơn côi Ta ru bạn bằng vần thơ nóng hổi Của lòng mình, của tất cả yêu thương Nên bạn nhé lau nhanh dòng lệ tủi 16/5/2008 Giữ mãi trong trẻo tuổi đôi tám Nhớ thuở học trò lắm mộng nhiều mơ Bao lần cắn bút đi tìm ý thơ Nhìn mưa rơi lòng dạ cứ xuyến xao Rất nhiều lần hồn ngẩn ngẩn ngơ ngơ Tuổi tròn trăng mắt nhìn đời trong trẻo Sáng rồi chiều hồn lang thang khắp nẻo Mơ theo trăng và thả mộng cùng mây Vào giấc ngủ hồn thơ cũng đi theo. Trót yêu thơ nên quá nhiều nhạy cảm Bước vào đời khi tuổi chừng đôi tám Thơ đi qua chỉ còn sầu ở lại Từng chút một chồng chất đầy tâm khảm. Đời là thực nên đời ít khi vui Lại tìm về thơ xóa những ngậm ngùi Vào chốn ảo để giữ hồn thư thái Mãi trong trẻo dù đắng cay ngọt bùi. 17/5/2008 Tìm Ta đứng bơ vơ một góc trời Đâu đây nỗi nhớ lên chơi vơi Bình yên ngày cũ trôi đâu rồi Chỉ còn lồng lộng gió tơi bời Bao lần tìm kiếm, bao lần buồn Đâu bến bình yên nước về nguồn Ngơ ngác cánh nhỏ chênh chao gió Còn không góc lặng tránh mưa tuôn ? 24/5/2008 Nắng Viết tặng Nắng Chiều Ưu tư lần giở biết bao lần Từng khi nỗi nhớ chạm bước chân Từ trong tiếng cười vắt ngang gió Giọt Nắng vườn ai thoáng bâng khuâng Hạt bụi vô tình gây xót xa Xốn xang lá cỏ với ngàn hoa Một chút hương yêu gom góp mãi Ô kìa một thoáng đã chợt nhòa Gió đời muôn năm lồng lộng thổi Biết mình biết phận trái tim côi Ngại lắm người ơi cơn gió lạnh May còn có Nắng ấm tình tôi 5/6/2008 Đôi hồn chông chênh Vọng giữa không trung lời ai đang gọi Nghe lòng chùng bao nỗi nhớ thương Trời Sài Gòn vẫn mưa nắng thất thường Như hồn ta buồn vui bất chợt Sầu của người đã khi nào vơi cạn Như buồn ta biết bao giờ cho nguôi Đôi tâm hồn cùng mỏng manh nhạy cảm Thấu lòng nhau từng khoảnh khắc đơn côi Tim con gái có nhiều điều khó nói Lại yêu thơ nên mơ mộng xa xôi Hồn phức tạp chẳng dễ gì nắm bắt Tình thăm thẳm lại hóa chông chênh Rất nhiều lần nước mắt rơi trong đêm Phận nhi nữ giấu yếu đuối vào lòng Tìm chút vui giữa huyền ảo mênh mông Để buồn ta tựa sầu người bầu bạn Lời của người ta nghe rồi hoài cảm Hồn ta rung theo lời người ta thán Mùa vẫn trôi cùng dòng đời biến động Tình ta neo ở bến người năm tháng 10/6/2008 Thiệt hông ? Sao thơ trêu mãi người ta Lời thương lời nhớ nuột nà như tơ Một mai hồn dạ ngẩn ngơ Tình thơ ngoảnh mặt người chờ năm canh 14/6/2008 Trăm năm ai sẽ cùng ai ? Tiếng mưa rả rít ngoài sân Nghe như đang nhủ lời gần lời xa Rằng cứ dệt mộng lá hoa Nhưng xin hiểu lấy chỉ là mộng thôi Ai người tính chuyện lứa đôi Ai người sắm lễ mua vôi têm trầu Nào ai kết nghĩa bạc đầu Mai sau ai sẽ nên câu đá vàng Mộng mơ ngắn chỉ đầy gang Trăm năm ai thực chung đàng cùng ai 18/6/2008 Thơ người - Hồn mình Phố vẫn đông, người người lũ lượt Vắng đôi người phố vui vẫn vui Kẻ ngoảnh đi đôi lần cũng nhớ Góc sâu nào có dòng thơ mồ côi Ngày hay đêm, nắng hay mưa rồi hở ? Sao nghe như chẳng gì thay đổi Vẫn có kẻ đọc thơ rồi xao xuyến Bởi người ta có khác gì mình đâu Hay những kẻ yêu thơ đều thế cả Hồn ngơ ngác cho con chữ âu sầu Để người đọc như cũng vướng ưu tư Xuyên đêm sâu mong tìm hiểu thực hư Như đêm nay mình ngồi ghi vội Một đôi dòng cho thơ bớt đơn côi Chỉ hồn mình vẫn hoài muôn thuở Chạm thơ người là chẳng phút bình yên 29/6/2008 Vẫn mãi giấc mơ xưa Đã bao giờ mình có một giấc mơ ? Hình như có, giấc mờ ảo khi xưa Chuyện mộng mơ cái thuở tuổi tròn trăng Theo thời gian mộng trở thành xa xăm Biết là mộng lắm lúc không muốn nhớ Để tim mình đừng nhói khi mộng tàn Mà đôi khi bắt gặp mình thẫn thờ Trong sâu thẳm vẫn lay lắt niềm mơ 9/7/2008 Chẳng có phép màu Mình đã lạc nhau giữa biển đời Từ mùa thu nào lá thu rơi Đã bao ngày tháng bao đêm trường Luyến nhớ dần phai lệ cũng vơi Hai hướng cuộc đời hai đứa xa Chẳng bận tâm gì mỗi chiều tà Người vẫn cuồng quay theo nhịp đời Quên chuyện ngày xưa quên tình ta Ta cũng quên rồi có nhớ đâu Chỉ là một thoáng nhói tim đau Nhìn giấc mơ mình tan từng mảnh Cổ tích từ đây hết phép màu 11/7/2008 Dệt thơ Sợi thơ em dệt đều tay Sợi thương sợi nhớ đan cài sợi mong Đời dù mấy nỗi long đong Vẫn xin dệt mãi tơ lòng cùng thơ 23/7/2008 Xin nhờ chút tình thơ Vì có những giọng thơ Say ngọt ngào mong chờ Vì có những yêu thương Làm rối nhịp, lạc đường Mộng giấc mộng ngả nghiêng Tin vào điều ảo huyền Sưởi ấm tim mộng mơ Vỗ về trong ý thơ Quên mộng đời vỡ vụn Để nhịp tim còn run Lời yêu thương xa lạ Cứ cho rằng riêng ta Chút hương tình mộng ảo Ai nỡ xây cổng rào Chừa thêm một chỗ trống Chắc người cũng bằng lòng Để còn một ý sống Giữa khoảng đời mênh mông 26/7/2008 Sao chẳng vơi Ta ngồi đọc lại dòng thơ mình Rưng rưng khóe mắt chẳng vì đâu Những tâm tình nào ta đem gởi Từng mỗi câu thơ vẫn thẫm màu Như vẫn còn đây từng nỗi đau Từ ngày xưa nào mình gởi trao Tóc đen giờ lẫn sợi mây trời Mà buồn nhặt lại sao chẳng vơi 30/7/2008 Để yêu Có người hỏi sao thơ mình mãi buồn Ờ … thì buồn nên mình mới làm thơ Có người hỏi sao mình hay lặng thinh Liệu nói ra sẽ thêm được chút tình ? Có ngọn gió cứ bay hoài bay mãi Vì dừng chân gió chẳng còn là gió Có lòng mình dường chẳng chịu mở ngõ Bởi hiểu lắm chẳng đủ giữ chân người Đã biết trước ngã rẽ cuối con đường Mình dừng lại để không dài đau thương Mộng riêng mình, có vỡ chỉ mình đau Mộng cùng người lại tan nát lòng nhau Chỉ để vui-mình vui cùng cây cỏ Để tâm sự-mình bày tỏ cùng thơ Để mong chờ-mình chờ người trong mộng Để yêu-yêu người nên nghĩa vợ chồng 8/8/2008 Rồi sẽ ra sao Sẽ là mây gió phương trời ? Sẽ là giòng lệ tuông rơi giữa chừng ? Sẽ là mộng ước khôn cùng ? Sẽ là xa cách muôn trùng nhớ mong ? Sợi tơ ai bủa rối lòng Để chi ai vướng mớ bòng bong say 27/8/2008 Bên bờ đợi ai Tóc mai sợi ngắn sợi dài Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm Tình ơi xa biệt mù tăm Có thật thương nhớ ngàn năm vẫn chờ ? Vì đâu xa cách mịt mờ Sông Ngân hai kẻ đôi bờ ngóng trông Thử xem cổ tích còn không Ta ngồi vớt nắng bên sông đợi người 6/9/2008 Thử một lần Thử một lúc nói ngàn câu nhớ Cho nắng xanh xanh mãi niềm thương Thử một lần thả ngàn câu thơ Cho lòng mình hòa lòng bạn vấn vương Thử một ngày nói trăm chuyện đời thường Xóa khoảng cách cho mắt môi cười vô tư Thử một lần xuyên nghìn vạn bức tường Nghe tim bạn phập phồng nhịp tư lự Thử một lần, thử một lần giang tay Ôm vào lòng những tháng ngày xa cách 6/9/2008 Bên đời có kẻ vẫn vu vơ Đời không như là mơ Nên vu vơ ta thả những vần thơ Đời vẫn còn muộn phiền Nên ta yêu mãi phút bình yên Mai nắng hạ hay thu vàng trải lối Đông xám về hay xuân hồng mơn mởn Ở bên đời có kẻ vẫn ngu ngơ Trải lòng mình ươm nhung nhớ vào thơ Sẽ chẳng còn gì để mong chờ Khi lòng người tắt hẳn những ước mơ 7/9/2008 Buồn Có giọt mưa nào không ? Rơi giữa buồn mênh mông Sao như hồn thấm ướt Trĩu nặng một cánh hồng. 20/9/2008 Vui lên nhé Chẳng trách người ta, chẳng trách thơ Trách mình chỉ toàn mộng với mơ Lời thương người thả bốn phương trời Chỉ mình... khi không... mộng vẫn vơ Chẳng trách câu chữ quá nồng nàn Trách chi người ta tình chứa chan Nào ai có nói là ai chứ Ai biểu nhận vơ rồi thở than Hồn mình mình giữ trách chi ai Trách mình mới chút đã bi ai Một chút lầm lẫn ai chẳng có Cứ vui lên nhé đời còn dài 22/9/2008 Thật hay mơ? Mây chợt dừng cùng gió tình tự Hay cùng người, ta nói chuyện tương lai? Chuyện hai mình thương mãi dẫu đường dài Chuyện hờn giận, chuyện ghét thương đôi lứa Ngày và đêm giống như mình hai đứa Biền biệt nhau như sao hôm sao mai Xây cầu thơ từng viên gạch ngày ngày Người miệt mài làm nên duyên kỳ ngộ Đã đôi lần đời xui khiến đẩy xô Cho tin yêu thử thách biết bao lần Có thật không sao lòng mãi phân vân Mộng sẽ thành hay ta mơ giữa ban ngày? 13/10/2008 Chiều mưa Chiều mưa nghiêng ngả Tìm vào phố ảo Mong gặp ai đó Phố dường vắng lặng Mưa dài ngõ nhỏ Mưa đều đặn gỏ Giọt ngẩn giọt ngơ Hồn theo mưa gió Lang thang khắp nẻo Tìm thoáng mong manh Mưa rung lá cành Cây im lặng đứng Nhìn người chạy quanh Hồn ta dưới phố Lạnh cóng tim gầy Chiều mưa hạ này Rỉ rả lời thương Mơ về một phương Có dáng ai đó Gom sầu thả thơ Buồn lên vơ bơ Mưa ơi có biết Mộng nào da diết? Tình nào còn vương? Hồn ta bất thường... 1/5/2009 Vẫn là thơ người Những dòng thơ, những con chữ Ta tìm về trong lúc chơi vơi Là tiếng lòng người hay tiếng mưa rơi? Người viết nên dòng thơ có lẽ hôm nay đã khác Đã hạnh phúc, đã tìm thấy chút gì ấm áp? Đã không còn những kiếm tìm ngẩn ngơ? Chỉ thơ xưa vẫn nguyên dòng cảm xúc Để có kẻ vẫn nghe lòng thổn thức Mạch ngầm nào mãi lay động dạt dào? Giữa đua chen, muộn phiền hồn vẫn nghiêng chao Một phút nào…dành riêng lại cho thơ Để chờ người lối nhỏ bước vào… Chạm nhẹ tay cho thơ lại vút cao 23/8/2009 Tình đâu rồi? Viết tặng Ngọc Vũ Tình của tôi ở đâu rồi Gần trước mặt hay xa xôi phương trời? Bao giờ gặp mặt tình ơi Cho thương, cho nhớ thốt lời cùng nhau Nắng mưa tóc cũng phai màu Câu thơ gởi lại, chờ nhau... suốt đời. 13/1/2010 Thương mãi chữ ai rơi Xứ ảo muôn đời vẫn… ảo Vẫn thương thương ghét ghét ngập lòng Vẫn mong manh hội ngộ với chia ly Có lúc thích ngồi lì Lúc lại muốn ngoảnh mặt đi Ôi cái xứ mọi thứ đều…ảo Nên đôi lúc tự hỏi yêu thương đó có thật không? Mà trống vắng này tựa như sờ thấy được Chẳng điều gì có thể nói trước Mà con chữ kia sao như đẫm ướt? Xứ ảo-cái thế giới nhiều lúc muốn từ khước Chợt con chữ ai đó bâng quơ quẹt đôi dòng Lại níu lòng người tưởng đã nghìn dặm xa Chỉ là con chữ người ta ngượng ngùng chấp ghép Mà như có phép Tài thánh như Ngộ Không cũng đừng mong thoát ra Xứ ảo giam người ta bằng con chữ Bằng chút tình mong manh ma mị Xứ ảo bây giờ sương giăng khắp lối Lạc mất rồi nẻo quay về đời thật Có kẻ bật khóc… Muôn nghìn đời thương mãi chữ ai rơi. 3/3/2010 Nhớ một người Mây vẫn bay Gió vẫn thổi Ngày vẫn trôi Chỉ không gặp… một người Một người chưa lần gặp mặt Người như gió, như mây, như chiều thu, như nắng hạ… Mà như không là gì cả Như thinh không Như nỗi nhớ bềnh bồng… Chẳng phải nhớ người yêu Đâu phải chờ tình gọi Chỉ là… nhớ một người Nhớ tiếng than, nhớ lời vu vơ Nhớ những vần thơ… Có trăm ngàn nỗi nhớ Nhớ… tiếng thở dài, có gì lạ lắm đâu? Nhớ một cái tên-thức trọn đêm thâu Hồn trôi xa, thương về nơi lạ Mong chờ gì mà cứ ngược xuôi Nhớ một người nỗi nhớ biết sao nguôi? 24/3/2010 Có còn sương… gió… rơi?! Man mác làm sao Nghe ai bảo Chỉ nhớ hiu hiu Chẳng lấy gì làm nhiều Nhớ ti tí Cho đời thêm vị Mừng cho người ta Vẫn bình yên vô sự Chẳng bị cái nhớ ngày đêm hành hạ Chỉ buồn là Từ nay Chẳng còn cớ thả hồn vào thơ Chẳng còn thi thoảng Bâng khuâng Tự hỏi Liệu bên trời Có còn …sương… …gió… ....rơi ......! 25/3/2010
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
21.01.2011 23:34:14
Khi anh nói nhớ em Anh nói nhớ em Lời nhẹ nhàng nhưng em cứ thắc mắc Nhớ người trong mộng là như thế nào anh hở Nỗi nhớ đó có làm tim héo hắt? Có thắc thỏm? Có đau đáu? Có khắc khoải? Có chết cả cõi lòng? Chắc là không Anh vẫn sống Vẫn làm việc, vẫn nói cười và… vẫn nhớ em Nhưng lời quá êm đềm Nên em vui, nên em xuyến xao Nếu chẳng có ý nghĩa gì anh đã không lời trao Vậy chắc là anh có nhơ nhớ …em, dù chỉ là chút xíu Cũng đâu phải lời yêu Nên dẫu chỉ là sự dối dang Em vẫn vui Anh vì em thốt lời dịu dàng Em cứ để hồn xốn xang Thôi không bận lòng: anh có nhớ em thật không? Cám ơn anh đã cho em những phút xuyến xao Những yêu thương ngọt ngào Để có chút gì ta nhớ về nhau 21/1/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2011 23:45:20 bởi Thu Hiền >
|
|
jacaranda
-
Số bài
:
1537
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.08.2007
- Nơi: Đồi Hoa Tím
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
02.02.2011 04:22:09
ja xin gửi đến Thu Hiền, cùng gia quyến lời chúc An Khang Thịnh Vượng, vạn sự ý lành trong năm Tân Mão nhé 
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
20.03.2011 00:00:26
Nhớ Biết lấy gì để đo nỗi nhớ Là khoảng cách mù xa? Là thời gian đằng đẵng từng phút giây? Sâu kín lòng mình nỗi nhớ vẫn bủa vây. Trăng đêm nay đang ngóng đợi ai đây Trăng một mình trăng vẫn long lanh Ta nhớ người tưởng chỉ thoáng mong manh Mà da diết - ôi nhớ thương dìu dịu. Giá có thể hiểu Sao mình nhớ người Sao thương mãi những hư ảo lạ xa Ta tìm gì trong câu chữ thi ca? Ngày tháng rồi cũng qua Nắng mưa rồi cũng nhòa Chỉ một người Ngỡ quên… ………………vẫn nhớ thiết tha. 19/3/2011
|
|
sgecstasy
-
Số bài
:
676
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.09.2005
- Nơi: Cuối Cùng Của Một Bắt Đầu
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
22.03.2011 12:13:05
Thơ Và Nỗi Nhớ Hỏi người, tình là mộng hay mơ Nhớ thương ai trông mong từng giờ Rất dịu dàng êm đềm nỗi nhớ Cõi riêng ai khoắc khoải đợi chờ Câu thơ buồn đọc thấy xôn xao Lời yêu thương nghe ra ngọt ngào Tình mộng ảo và đời hư ảo Bàn chân ai nhẹ bước đi vào Dĩ vãng buồn tựa như khói sương Chuyện hợp tan là lẽ vô thường Có hụt hẫng trong từng hơi thở Mới biết tình còn chút vấn vương Là nhân duyên hay chỉ tình cờ Bận lòng chi lời ở trong thơ Thật hay không vẫn là nỗi nhớ Hảy cho mình một chút ước mơ sgecstasy ** Chỉ là thơ thôi, một giấc mơ dài **
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 13:28:53 bởi sgecstasy >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
22.03.2011 12:58:49
Lâu lắm mới thấy huynh ghé lại (chắc tại chủ nhân không được hiếu khách lắm nên khách ghé ngang rồi khách... đi luôn hà). Huynh có cảm hứng làm thơ lại rồi hả huynh, cảm ơn bài thơ của huynh nghen (còn cảm hứng của Hiền thì vô chừng lắm cho nên thiệt là khó nói...).
|
|
sgecstasy
-
Số bài
:
676
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.09.2005
- Nơi: Cuối Cùng Của Một Bắt Đầu
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
22.03.2011 13:51:19
Trích đoạn: Thu Hiền Khi anh nói nhớ em Anh nói nhớ em Lời nhẹ nhàng nhưng em cứ thắc mắc Nhớ người trong mộng là như thế nào anh hở Nỗi nhớ đó có làm tim héo hắt? Có thắc thỏm? Có đau đáu? Có khắc khoải? Có chết cả cõi lòng? Chắc là không Anh vẫn sống Vẫn làm việc, vẫn nói cười và… vẫn nhớ em Nhưng lời quá êm đềm Nên em vui, nên em xuyến xao Nếu chẳng có ý nghĩa gì anh đã không lời trao Vậy chắc là anh có nhơ nhớ …em, dù chỉ là chút xíu Cũng đâu phải lời yêu Nên dẫu chỉ là sự dối dang Em vẫn vui Anh vì em thốt lời dịu dàng Em cứ để hồn xốn xang Thôi không bận lòng: anh có nhớ em thật không? Cám ơn anh đã cho em những phút xuyến xao Những yêu thương ngọt ngào Để có chút gì ta nhớ về nhau 21/1/2011 Đọc bài thơ "Khi anh nói nhớ em" của Hiền xong bổng dưng anh có cảm xúc muốn làm một bài thơ đáp lại. Và bài thơ đã ra đời như thế đó. Anh cũng embedded thêm bản nhạc "Mê Khúc" do ca sỹ Ngọc Liên hát vô trong bài thơ ở trong trang web của riêng anh. Hiền có thể đọc và nghe nhạc ở cái link nầy "Thơ Và Nỗi Nhớ" Ở đây, vnthuquan, người ta không cho phép mình embedded nhạc vô trong bài post. Chúc Hiền một ngày vui vẽ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 13:52:30 bởi sgecstasy >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
18.04.2011 20:58:24
Giấc mơ Là yêu thương, yêu thương từng con chữ Là nhắn nhủ ta gởi riêng mình Là lặng thinh trăn trở giấc ngủ Lại ùa về theo mưa hạ này Ta chiêm bao ngày qua ngày Chỉ một giấc mong manh niềm tiếc nuối Giật mình rồi ngẩn ngơ ta tự hỏi Vì sao vậy cơn mơ nào cũng thấy Ngồi giữa lớp có bạn, có thầy Giở từng trang, từng trang giấy học trò Ôi nét chữ thân thương màu mực tím Nét gạch dài rất thẳng dưới tựa bài Rưng rưng lòng chợt nhớ bài hôm nay Ta làm sao lại… chưa thuộc bài Ta trách mình, trách mình lơ là quá đỗi Buồn vạn lần không có gì để nói Đã bao lần ta mơ mình hối lỗi Tự dặn lòng mai chuẩn bị bài thật kỹ Thầy cô vui và mình cũng an lòng Tỉnh giấc rồi vẫn hối tiếc khôn nguôi Mai trong mơ mình sẽ ngoan thật ngoan 18/4/2011
|
|
anhvandoiemve
-
Số bài
:
17
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 21.08.2008
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
28.04.2011 10:42:15
Ở nơi đây là chốn bình yên người muốn đến xin người cứ đến còn đợi gì mà phải suy tư trốn phong trấn lắm nhiều sóng gió lúc chùn chân xin hãy về đây cỏ cây hoa trái xanh tươi tốt người có muốn về hãy gọi tôi Kiên Giang đẹp lắm bạn mình ơi. chúc Vũ Thị Thu Hiền vui vẻ. hẹn một ngày nào đó mình sẽ lại được đọc thơ của bạn.
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
03.05.2011 22:43:15
Cám ơn bạn, chờ bạn quay lại đọc thơ nhé. Nhưng chắc là lâu lắm mới có thơ mới
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
03.07.2011 21:36:56
Ngỡ ngàng Giá anh đừng nói lời yêu Để em không phải sớm chiều băn khoăn Giá như có sự cách ngăn Em không tự trách: khó khăn chi lòng? Sao tình cứ mãi long đong Sao mình chẳng thể đem lòng yêu ai? Hay là mộng đã tàn phai Bao nhiêu rung động đã chai sạn dần? Chẳng thể nhích lại cho gần Nhìn người ngoảnh mặt quay lưng, cũng đành… Chỉ là thay đổi quá nhanh Để em ngơ ngẩn: tình xanh úa vàng? Hôm qua nhung nhớ ngút ngàn Hôm nay hờ hững cũng chàng đấy ư? Có thật đã từng tương tư Mà nay xa lạ như chưa từng quen Người đời thực tế bon chen Biết thế mà vẫn bao phen ngỡ ngàng Tình đời ngắn chẳng đầy gang Mỉa mai hai chữ ngàn năm đợi chờ. 3/7/2011
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
21.10.2011 23:32:23
Xin thêm lần bối rối Đêm nay ngồi mong gặp lại ngày xưa Ta một thuở thả lòng yêu đắm đuối Nghe sương rơi ngỡ nước mắt chàng Trương Và ta là Mỵ Nương khờ thuở trước Trong xứ mộng ta thơ thẩn đi tìm Mong nhặt lại tuổi trăng tròn đã mất Rừng cổ tích ta ngồi mơ với mộng Hoàng tử nào mang đến nụ hồi sinh ...Rồi ta quên... như lớn hết thèm kem Tim chai sạn nên thơ chẳng còn... thơ Bao cuồng quay mơ xưa cũng thay màu Nụ cười nào đuối lòng nhiều toan tính Ta giờ xin thêm một lần bối rối Để yêu thêm những nông nỗi dại khờ Đắm lòng mình trong con chữ ngây ngô Mai thức dậy thấy đời xanh ước mơ 22/10/2011
|
|
diên vỹ
-
Số bài
:
3604
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
21.10.2011 23:51:32
xứ ảo rồi cũng chỉ ảo mà thôi ta mong mỏi đời thường không phiền lụy con chữ về đêm trải lòng giản dị mọi ưu sầu hy vọng sẽ tan nhanh lâu quá không thấy TH, dạo này TH khoẻ không ? vài hàng thăm bạn nhé , chúc vui !
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
|
|
jacaranda
-
Số bài
:
1537
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.08.2007
- Nơi: Đồi Hoa Tím
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
25.12.2011 03:56:44
Giáng sinh lại về rồi, ja chúc Hiền cùng gia đình vui hưởng mùa Noel ấm áp, cùng năm mới an khang nha 
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
27.11.2012 22:12:29
Chia lời thở than Có hay không một khoảng trời riêng nhớ Một bờ vai, một ánh mắt ai nhìn Để chia sẻ đôi câu thở than Để buồn này mình chẳng riêng mang 27/11/2012
|
|
diên vỹ
-
Số bài
:
3604
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
28.11.2012 15:33:54
có muộn phiền thì người hãy thở than cùng câu chữ cũng ủi an đôi phút ta sống giữa cuộc đời chen chúc một xíu u sầu nào có xá là chi ... lâu lâu mới thấy bóng dáng của TH, chúc bạn luôn vui, bình an nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2012 15:35:32 bởi diên vỹ >
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
28.11.2012 21:25:30
Trích đoạn: diên vỹ lâu lâu mới thấy bóng dáng của TH, chúc bạn luôn vui, bình an nhé ! Cũng lâu lắm mới thấy DV ghé qua :) Trích đoạn: diên vỹ một xíu u sầu nào có xá là chi ... Phải một núi u sầu thì mới đáng kể phải không DV. Thôi hỏng chịu đâu sầu nhiều quá thì già chết !
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
28.11.2012 23:26:08
Sống cho hiện tại Chuyện hôm qua mình đã từng rưng rức Nặng u sầu nên tim cứ quặn đau Bao nhức nhối chẳng có nơi gởi trao Đợi đêm về đem thả vào con chữ Ngày lại ngày chất chồng những ưu tư Nước mắt không rơi mà tim nghẹn ứ Buồn nối buồn quẩn quanh không lối thoát Chỉ duy nhất ao ước được bình an Sóng lòng mình cứ lớp lớp dâng tràn Nào bi thương, nuối tiếc với buồn đau Để tóc mây thoáng chốc đã thay màu Mới giật mình phía trước còn những gì ? Thôi thì buông cho mọi thứ qua đi Níu làm sao quá khứ xa dịu vợi Mà hãy sống cho hiện tại, tương lai Tìm bình yên ngay ở hôm nay 29/11/2012
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
01.12.2012 22:23:22
Vu vơ khúc Buồn rơi trên lá để nắng sầu Lòng cứ miên man bởi vì đâu Ta - kẻ qua đường, dừng trước ngõ Bồn chồn trong dạ với chữ câu Vẫn biết người thơ thường nặng nợ Vệt nắng cuối ngày cũng vương nhớ Hồn chứa sầu thương muôn vạn kiếp Ta vẫn bùi ngùi giữa xứ mơ Dòng dòng chữ chữ nhiều tha thiết Thương thương nhớ nhớ muôn da diết Đá cũng mềm lòng nghe tiếng than Hồn như nhỏ lệ nào ai biết 1/12/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 22:51:49 bởi Thu Hiền >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
24.12.2012 21:19:49
Lật từng trang thơ Thơ là người hay người hóa thành thơ để đêm đêm trăng im lặng ngóng chờ tiếng thở dài ngân mãi giữa đêm sâu sương ướt nhòe theo mộng đời tan vỡ Mai thức dậy đời vẫn xanh ngoài ngõ người vẫn sống bộn bề những âu lo nắng rất vàng và gió rất lung linh riêng lòng mình giấu niềm riêng nho nhỏ Mỗi ngày sang tìm nhặt từng phiến lá giữ trong mắt, ánh hoàng hôn say lả tìm chút buồn rơi giữa chốn mông lung nhập hồn mình niềm u uẩn khôn tả Không thể nói bằng ngôn ngữ nhân gian lời bất lực, con chữ cũng quy hàng ai đo được đêm sâu bao nhiêu trượng chỉ lòng mình thương cảm lật từng trang 24/12/2012
|
|
sgecstasy
-
Số bài
:
676
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.09.2005
- Nơi: Cuối Cùng Của Một Bắt Đầu
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
25.12.2012 17:22:37
Vu Vơ Sầu Khúc Vu vơ sầu lắng đọng câu thơ Nhỏ lệ hồn ai mãi ngóng chờ Ngu ngơ con chữ buồn vay mượn Thế sự thăng trầm một cõi mơ Thời gian như nước chảy qua cầu Bèo dạt hoa trôi đi về đâu Rong rêu sõi đá mòn thương nhớ Chiều xuống hoàng hôn gió gọi sầu Nửa đời sao vẫn còn phân vân Lặng lẽ mùa thu đến thật gần Suy nghĩ miên man về quá khứ Giật mình thấy nắng úa ngoài sân Trăm năm qua vội tựa mây bay Còn lại tiếng chim vọng cuối ngày Tố Như, xưa hỏi ai người khóc (*) Đập cổ kính ra, áo lụa nhàu (**) sgecstasy (*) Không biết hơn ba trăm năm sau, Thiên hạ ai người khóc Tố Như? Nguyễn Du "Độc Tiểu Thanh Ký" (**) Đập cổ kính ra, tìm lấy bóng, Xếp tàn y lại, để dành hơi. Vua Tự Đức "Khóc Bằng Phi"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2012 03:43:15 bởi sgecstasy >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
25.12.2012 20:44:05
Trích đoạn: sgecstasy Vu Vơ Sầu Khúc Vu vơ sầu lắng đọng câu thơ Nhỏ lệ hồn ai mãi ngóng chờ Ngu ngơ con chữ buồn vay mượn Thế sự thăng trầm một cõi mơ Thời gian như nước chảy qua cầu Bèo dạt hoa trôi đi về đâu Rong rêu sõi đá mòn thương nhớ Chiều xuống hoàng hôn gió gọi sầu Dòng đời phiêu bạt buồn xa xứ Lặng lẽ mùa thu đến thật gần Suy nghĩ miên man về quá khứ Giật mình thấy nắng úa ngoài sân Trăm năm qua vội tựa mây bay Còn lại tiếng chim vọng cuối ngày Tố Như, xưa hỏi ai người khóc (*) Đập cổ kính ra, áo lụa nhàu (**) sgecstasy (*) Không biết hơn ba trăm năm sau, Thiên hạ ai người khóc Tố Như? Nguyễn Du "Độc Tiểu Thanh Ký" (**) Đập cổ kính ra, tìm lấy bóng, Xếp tàn y lại, để dành hơi. Vua Tự Đức "Khóc Bằng Phi" Hồn kẻ thi nhân mới nặng sầu Còn mình đa cảm hỏi vì đâu? ........... (câu này Hiền tự hỏi riêng mình lâu lắm rồi mà vẫn chưa có câu trả lời nên... :-) ) Rất... rất.... lâu rồi mới thấy anh ghé thăm :-). Năm mới chúc anh và gia đình mạnh khỏe, an lành và có nhiều niềm vui trong cuộc sống nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2012 20:45:10 bởi Thu Hiền >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
26.12.2012 21:44:36
Tình đầu một thuở Thương thương câu nhớ Mơ mơ câu chờ Mà người chẳng biết Giả đò ngó lơ Mai rồi mưa nắng Tình xanh chết lặng Xuân đi khuất nẻo Đìu hiu ngõ vắng Dáng nhỏ hao gầy Tìm về nơi đây Chạm vào ký ức Buồn vui đong đầy Nhớ người thuở đó Lời thương từng ngỏ Bây giờ chốn nao Hay người vẫn đó? Xa rồi có phải Vì ai ngần ngại Chưa kịp bắt đầu Tình đã chia hai Soi gương mà nhớ Kỷ niệm ngày thơ Vì ai ngốc nghếch Tình thành buâng quơ. 26/12/2012
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
31.12.2012 23:08:18
Ngày đầu năm Mai đầu năm em mặc áo hoa đào Bước xuống phố nghe gió chợt xôn xao Hòa dòng người lòng rộn rã yêu thương Tóc mây bay năm mới xin vẫy chào Giữa ngày xuân nụ cười ai phơi phới Hồn rạo rực khúc ca xuân yêu đời Nắng nhẹ phớt đôi má em ửng hồng Cây mùa xuân nảy lộc chào ngày mới Xuân đang tới hoa đua nhau tỏa hương Phố ngày xuân rộn ràng khắp nẻo đường Từng gương mặt sáng bừng trong nắng sớm Hòa vào nhau vỡ òa bao yêu thương Đêm 31/12/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2012 23:26:49 bởi Thu Hiền >
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
01.04.2013 17:37:06
Yêu thương thành bệnh Lòng dặn lòng thôi không buồn, không khóc Đời có bao lăm nên thương lấy mảnh hồn côi Nhưng xa rồi lòng chênh vênh hai hướng Có nên buồn hay mặc dòng đời trôi? Nếu người vui mình chạnh lòng hàng buổi Một quãng đời giờ thật sự mất nhau? Người sẽ buồn, sẽ nhớ, sẽ thương chứ hở Tiếng mùa sang hay lời người than thở? Mình vẫn là mình hay mình đã đổi thay Bao năm rồi nước mắt chẳng còn rơi Buồn hay vui, mọi thứ cứ nhạt nhòa Nên người trách mình chỉ biết cười xòa Tim vẫn đau khi tay người chạm khẽ Bởi nuột nà mềm mại bàn tay ngọc Hay tim mình yêu thương thành bệnh Nhớ một người, chỉ duy nhất một người thôi 01/04/2013 Thư quán từ dạo chuyển nhà bỗng trở thành chốn lạ rồi, hôm nay Hiền phải trốn nhà trèo tường mới vào được đây... mai rồi không biết sẽ ra sao...
|
|
jacaranda
-
Số bài
:
1537
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.08.2007
- Nơi: Đồi Hoa Tím
|
RE: Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
20.12.2013 02:38:11
Lại thêm một lần xông đại vào nhà mà chúc ... Chúc Thu Hiền dễ thương đáng mến của mình, một giáng sinh và năm mới thật an lành, êm đềm đủ thứ hết áh
|
|
Thu Hiền
-
Số bài
:
531
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.01.2007
|
Re:Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
-
30.09.2014 11:42:15
Phiên bản của hôm qua? Em bây giờ thanh thản hơn xưa Chẳng còn những đêm dài thao thức Một thời suy tư hay day dứt Biết bao lần thấm đôi mi ướt. Em bây giờ cười nhiều hơn trước Quên nhanh hơn và nhớ ít đi Xa mộng mơ, rời những vần thi Bỏ con chữ phù du xứ ảo Đã hết nghĩ ngợi hết mộng hão Lòng yên bình như nắng mới lên Vui những điều nhỏ nhoi không tên Hồn trống rỗng chẳng gì vướng bận Thôi không còn lo lắng cân phân Buồn vui nào một thời vấn vít Giờ lạ xa như chuyện cổ tích Chẳng quay lưng cũng thành chuyện xưa Níu lòng mình mong được dạ thưa Người hôm qua thật đã đi xa? Người hôm nay có phải là ta Hay phiên bản nhạt nhòa ký ức? 29/9/2014
|
|