XIN MỘT GÓC TRỜI
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 159 bài trong đề mục
Vũ Nguyên 18.05.2007 16:27:19 (permalink)
0
NHẬN RA
 
Không gian mở ra đường chân mây mới
Gọi ta về thơm thảo buổi tinh sương,
Em giủ lụa bên rẽo vàng sông vắng ,
Mắt thơ tình đau buốt giọt trăm năm.
 
Ta nhận ra tình đã cằn cỗi quá ,
Lại tươi xanh lộc nhú mộng thiên đường ,
Chồi cỏ biếc cũng xanh đời ân xá ,
Tội lỗi nào che khắc kỷ ,đa mang?
 
Ta nhận ra hình hài trong nháy mắt ,
Nhẹ tênh đi những gây hấn đời thường ,
Cây hư vọng héo hon và chết rũ ,
Khi em buồn ngồi lấy bóng đối gương.
 
Em sẽ nhận ra ta người mặc cả ,
Cuộc tình non tơ ,môi ngọt lịm ân cần ,
Nay sám tội trước gió mùa Đông Bắc ,
Dắt ta về trẻ lại tuổi ăn năn.
 
Dù trong gió ,dù trong sương ta bước ,
Sẽ in nghiêng máu mực thói đa tình ,
Em yêu dấu ,hãy một lần không toan tính ,
Giết ta giùm trên ký ức bê tha.
 
 
                               Vũ Nguyên
Vũ Nguyên 18.05.2007 16:42:55 (permalink)
0
MIỀN THUỲ DƯƠNG
 
Có còn không một chốn để ta về ,
Có còn biển với cồn cào nhung nhớ ,
Có linh mộng thổi hồn xa bến lạ?
Ngẩn ngơ thuyền bát nhã chở trăng hoa?
Có còn không bờ mi vàng giấc điệp ,
Đã Hạ qua Thu tới tự bao giờ?
Miền thuỳ dương có giòn cơn nắng cháy ,
Nung đời ta sắc nét những bơ vơ...
Nắng bây giờ cũng là con nắng khác ,
Biển đổi thay sắc xanh cũ chẳng còn ,
Mùi muối mặn chỉ mặn từ hơi thờ ,
Từ trái tình neo đứt bãi trơ vơ.
Có còn không chú còng già trốn mưa ,
Chân sãi nhanh qua hố sâu dĩ vãng?
Em một thưở đã xa cơn lãng mạn ,
Mắt nâu buồn đùng đục tiếng mưa vang.
Có còn không miền thuỳ dương hai đứa ,
Bãi bây giờ nghìn nghịt những tha nhân ,
Tình mắc cở nên tình thôi chan chứa,
Lá thuỳ dương rũ hết giọng bông đùa.
Ta trở về nơi ta thành kẻ lạ ,
Thấy vô duyên giọt lệ chảy muộn mằn ,
Em tha thiết ở bên cồn hoa lá ,
Cũng cầm bằng như mép sóng lùi xa.
 
                                 Vũ Nguyên
 
Vũ Nguyên 29.05.2007 13:39:22 (permalink)
0
MƠ ƯỚC

Tôi nằm trăn trở cỏ hoa ,
Yeu em qua vạt tóc lòa xòa ru.
Qua trời cắt bóng vàng lu ,
Tà huy đã xế ngang dù phúc giây.
Theo em chín cõi mộng say ,
Tỉnh ra vồ vập môi ngây thơ mời.
Nghe đêm mưa rớt hột dài ,
Ngày cơn nắng nhỏ bén lời thiên thu.
Gọi tình  dan díu mùa Thu ,
Gọi Đông về với phù du tuyết nồng.
Rượu nào tưới giữa hư không ,
Để môi khô quắt như đồng không mưa.
Em đi chín nhánh sông đùa ,
Một tà áo mỏng giữa mùa yeu tôi.

                            Vũ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2007 13:44:09 bởi Vũ Nguyên >
Vũ Nguyên 25.12.2007 19:27:02 (permalink)
0
                            PHÉP LẠ


             Ta nhẫn nha giữa guộc gầy soi phẳng ,
             Đường vô cùng ,khôn kiếp vắng bờ vai,
             Trót so le với quang gánh nhọc nhằn ,
             Chở lãng mạn vào Giáng Sinh hồ hải.

             Mang cái rét vào chập chùng tê tái ,
             Thân cô hèn ướm hỏi vì sao Mai ,
            Giầy cỏ ủi những lề đường hoang dại ,
             Bóng chùng dài cố lướt cõi Thiên Thai.

             Bỗng thấy ra trần gian này quá thực ,
             Chúa sinh ra đâu đã được gọi Anh Tài ,
             Sau vạn ngày lữ thứ với dèm pha ,
             Còn gục chết dưới trăm vòng nghi kỵ.

             Ta với Em nhỏ như chim gõ kiến ,
             Suốt bể dâu tiếng cộc cộc quạnh hiu ,
             Lên ghềnh thác xuống ngàn xanh nội cỏ ,
             Một tình con mãi lạnh lẽo sang chiều.

             Có không em?Có chăng một phép lạ?
             Để chung qui chẳng có kẻ bạc tình?
             Noel này là Noel thứ mấy?
             Ta tìm Em như ngụm nước hồi sinh.

             Cho vầng thơ đã bằng ,trắc sang đàng ,
             Cho hoa Tuyết thôi vỡ nhiều mơ ước ,
             Cho tịch dương một lần khoan nhượng bước ,
             Ánh chiều trong còn sáng tóc em vàng.


                                          Vũ Nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 04:12:42 bởi Viet duong nhan >
BĂNG NGUYỆT 25.12.2007 21:44:32 (permalink)
0
Mến chào mừng VN về thăm lại vuờn thơ VNTQ nha....Mùa Giáng Sinh ấm áp như ý không VN....
 

Có còn không miền thuỳ dương hai đứa ,
Bãi bây giờ nghìn nghịt những tha nhân ,
Tình mắc cở nên tình thôi chan chứa,
Lá thuỳ dương rũ hết giọng bông đùa.
Ta trở về nơi ta thành kẻ lạ ,
Thấy vô duyên giọt lệ chảy muộn mằn ,

 
 
Buổi trưa bên phố biển
 
Biển sóng đuổi dài lay chân cát
Dìu nhau đi dạo dưới trưa nào
Rát chân em bỏng tình thu hát
Mắc cỡ thẹn thùng chen xuyên xao,
 
Mình ta về thăm trời kỷ niệm
Sóng lòng từng đợt cũng dâng trào
Ghét ngày nhiều gió say lang bạt
Cho ta biết nhói một nổi đau,
 
Thùy dương xanh vẫn nghiêng trong gió
Nhìn nhau kẻ lạ thế hay sao?!
Môi hôn còn níu tình thu khát
Sao lạc nơi này khúc ly tao !
 
Vũ Nguyên 25.12.2007 21:56:05 (permalink)
0
Cảm ơn Băng Nguyệt rất nhiều ,rất cảm động về lại một Thư Quán đầy ấm cúng tình người Chúc BN và Cuội PQ luôn gặp nhiều hạnh phúc may mắn.
Vũ Nguyên 26.12.2007 14:46:53 (permalink)
0
                        CẦM BẰNG


            Cầm bằng anh sắm vai thân khách trú ,
            Chốn thuỷ am,thấy sen nở tư mùa ,
            Cũng không biết lòng em giờ đã nhú ,
            Trái si tình từ hạt giống nào chưa?

            Cầm bằng anh bỏ cả đời đóng kịch,
            Để phù sinh,bén sát gót em hồng,
            Lòng vẫn đắng từ hư vô huyền vọng,
            Câu yêu chàng em nói với trống không !

            Cầm bằng anh giả vờ ngồi lãnh đạm,
            Giữa đồng không mây xám nổi vật vờ,
            Em vô cảm giữa mùa đông tuyết sạm,
            Bước hài câm quanh quẩn cõi trơ vơ.


            Ơi em gái tuổi biết yêu rồi đấy,
            Bao lời thương anh nói vẫn chau mày
            Hay em đợi từ viễn miên trăm ngã ,
            Hoàng tử ngồi bạch mã phía chân mây?


                                       Vũ Nguyên


             
           

           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 17:58:38 bởi Vũ Nguyên >
Vũ Nguyên 30.12.2007 18:21:46 (permalink)
0
                            NỒNG NÀN
 
            Nghe buổi chiều bàng bạc khói sương ,
            Từ trong tim chạy ra con đường nhỏ ,
            Nghiêng tai nghe hơi mùa Đông đang thở ,
            Thấy dấu yêu lầm lũi cuối chân giường.
 
            Ta nằm tròng trành ,cơn sốt chơi vơi ,
            Em thơ dại hát bên bờ bến đợi ,
            Đông tê tái ứa đôi giòng lệ đuổi ,
            Biết bao giờ trở lại tháng ngày vui?
 
            Trong mơ hoa ,ta nuốt chút nồng nàn ,
            Chồng thư cũ héo rồi tươi lên chút ít ,
            Em giương mắt cạn nhìn thôi thút thít,
            Có lẽ nào ngày tháng cũ quay sang?
 
            Ta già đâu sao hoài niệm sống hoài?
            Ôm chiếc bóng giúi đầu trong kỹ niệm ,
            Ta chết đâu sao em còn khóc mãi?
            Ngồi miên man câu vọng cổ miết buồn.
 
 
                                      Vũ Nguyên
Vũ Nguyên 06.01.2008 15:07:19 (permalink)
0
TỪ EM ĐẾN...

            Em đến như bóng râm ,
            Che hồn tôi nhễ nhại ,
            Môi biếng trễ cười thầm ,
            Dòng mồ hôi tê tái.

            Em đến đong nhút nhát,
            Vào giòng thơ tôi run ,
            Trong bóng tối nguyệt cầm ,
            Đa tình thôi khoác lác.


            Em đến xây hoan lạc ,
            Trên những mùa xanh xưa ,
            Tôi thấy tôi rất khờ ,
            Chìa vành tai chịu phạt.


           Em đau như cái nhéo
           Vào hư vô muộn phiền ,
           Thực ra đời phiên phiến ,
           Nhan sắc nào vô biên?

           Tuy nhiên thơ em đẹp ,
           Ngập ngụa cõi hồng hoang ,
           Những khói màu lãng mạn ,
           Bức tranh lòng mở toang.


           Em đến từ thi tứ ,
           Ta về nơi chiêm bao ,
           Xin chào nhau giấc lạ ,
           Đang hồng ươm má đào.


                                Vũ Nguyên
Nguyên Đỗ 07.01.2008 02:36:18 (permalink)
0

Trích đoạn: Vũ Nguyên

TỪ EM ĐẾN...

         Em đến như bóng râm ,
         Che hồn tôi nhễ nhại ,
         Môi biếng trễ cười thầm ,
         Dòng mồ hôi tê tái.

         Em đến đong nhút nhát,
         Vào giòng thơ tôi run ,
         Trong bóng tối nguyệt cầm ,
         Đa tình thôi khoác lác.


         Em đến xây hoan lạc ,
         Trên những mùa xanh xưa ,
         Tôi thấy tôi rất khờ ,
         Chìa vành tai chịu phạt.


        Em đau như cái nhéo
        Vào hư vô muộn phiền ,
        Thực ra đời phiên phiến ,
        Nhan sắc nào vô biên?

        Tuy nhiên thơ em đẹp ,
        Ngập ngụa cõi hồng hoang ,
        Những khói màu lãng mạn ,
        Bức tranh lòng mở toang.


        Em đến từ thi tứ ,
        Ta về nơi chiêm bao ,
        Xin chào nhau giấc lạ ,
        Đang hồng ươm má đào.


                             Vũ Nguyên






Em Đến Từ Trong Mộng

Em đến từ trong mộng
Dịu dàng như nàng tiên
Đi bên anh cùng sống
Những giấc mơ dịu hiền

Em đến trong tiếng nhạc
Nhịp nhàng như tình ca
Cõi hồn anh man mác
Theo tiếng thơ đậm đà

Em đến trong tiếng thở
Đều đều như nhịp tim
Cõi lòng anh nhung nhớ
Đêm ngày hình bóng em

Em đến trong tình tự
Cõi trời mơ xôn xao
Rộn ràng muôn thi tứ
Trăm năm còn dạt dào

Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2008 02:47:53 bởi Nguyên Đỗ >
Vũ Nguyên 18.01.2008 17:52:02 (permalink)
0
                         NIỀM CHĂN CHIẾU

                                        "Gác vắng mưa gợi niềm chăn chiếu..."(Nhạc)

                 Còn trong thương phế đa mang ,
                 Phòng không ,ta đứng bên giường ghế không.
                 Nghe trong bóng tối phập phồng ,
                 Mùi trinh thể đã vô cùng biến thiên.
                 Hoà mùi Nguyệt Quế ,Ngọc lan,
                 Hoà mùi khổ luỵ chiếu chăn nhăn nhầu.
                 Em đi buồn cũng lộn đầu ,
                 Niềm vui mộ chí trở màu vô danh.
                 Ta ôm chăn chiếu đoạn đành ,
                 Thương Người đại hải một mình cút côi.
                 Nụ cười điên bám vào môi ,
                 Máu sôi réo gọi vài hồi trống khuya.
                 Một mình ,một chiếu ,một nhà ,
                 Từ nay vạn nghĩa ta là Đơn Côi!

                                       Vũ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 18:01:24 bởi Vũ Nguyên >
Vũ Nguyên 18.01.2008 18:07:15 (permalink)
0
Xin cảm ơn bài thơ rất tuyệt của Nguyên Đỗ ,sẽ có dịp qua nhà bạn chơi
Vũ Nguyên 21.01.2008 10:37:25 (permalink)
0
TỪ TÔI ĐẾN EM

                  Cũng là nữa bước chân đi ,
                  Đá lên bông thấy gầm ghì bước tôi.
                  Trần gian rắc trắng màu vôi ,
                  Nữa linh hồn đã chơi vơi khóc cười.
                  Từ tay tôi đến tay người ,
                  Hoa chung tình đã úa màu thời gian.
                  Em thôi chung cuộc rĩ rên ,
                  Tôi thôi trốn chạy chín miền thương đau.
                  Hơi thở hắt ngược lên đầu ,
                  Bàn chân vắt ngược thành cầu gió bay.
                  Nỗi buồn quyên góp bàn tay ,
                  Bóp con tim vỡ rắc rây vô thường.


                                           Vũ Nguyên

Vũ Nguyên 21.01.2008 10:39:55 (permalink)
0
 NẰNG XƯA

             Anh biết nắng đình mong đón Xuân ,
             Khóm tre,đọt trúc cũng vươn nhìn ,
             Giot lụa mắt ngà leo lẽo ngước ,
             Trời quê biếc phủ cột khói trinh.

             Anh nằm nghiêng vẹo giữa trưa mình,
             Võng sầu kẽo cọt mộng hồ tinh ,
             Em như con nắng liêu trai ấy.
             Có kẻ nhân gian choáng ngợp tình.

             Nắng hanh vẫn thắp đại lộ hồn ,
             Rẻo vàng đượm ,nhạt lá cau thôn ,
             Bây giờ nắng khác ngày thơ nữ ,
             Hàng mi mệnh phụ rõ buồn tênh.

             Nhớ trả về tôi con nắng xưa ,
             Nhớ trả môi tôi cái thói đùa ,
             Mơn trên vạt tóc trời tim tím ,
             Tìm cắn nhẹ vành tai bé mơ.

             Em giờ bên ấy đêm châu Mỹ ,
             Có giấu tà dương dưới gót giầy ,
             Sao bước hài đi thôi lộng lẫy ,
             Thế vào thất thểu chút chua cay?


                                             Vũ Nguyên
Vũ Nguyên 26.01.2008 22:18:28 (permalink)
0
                   TỰ SỰ CHIỀU CUỐI NĂM
 
             Xuân bén lạnh đường bay én vội ,
             Gác trọ ngùi buồn cút rượu sôi ,
             Ta cũng uống để thấy đời bớt vội ,
             Mai chậm rơi ,pháo chóng nổ sau đồi.
             Nhanh với chậm và rồi Xuân cũng tới ,
             Trừ tịch tôi một mảng tối bời rời ,
             Ai đun dỡ nồi bánh chưng góc phố ,
             Khói sặc hồn như sầu đánh hơi mê.
             Chiều 30 ta vẫn bó gối nhìn ,
             Những con đường giao thoa từng điệu nghệ ,
             Điệu boléro gầy dựa xương sườn trên ghế ,
             Thổi vẩn vơ vạt váy gái ca ve.
             Quán cóc nhậu ổi xoài rơi vương vãi ,
             Nắng cuối năm xiên buốt giọt rượu màu ,
             Tàn niên rồi ,nắng lạnh thấu niềm đau ,
             Ta tóc rối thôi đếm giờ đếm khắc.
             Thành phố như mắt dậy thì rưng rức ,
             Vỡ thanh xuân trong nữa khoé cười điên.
             Xuân sang rồi như định luật mặc nhiên ,
             Xuân phù chú cho buồn khoe áo mới.
             Buồn trong ta cứ mỗi ngày mỗi mới ,
             Rất ỡm ờ đánh đố cả thi ca...
 
                                      Vũ Nguyên
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 159 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9