NÀY NHỎ HỠI
Này nhỏ hỡi cứ hồn nhiên đàn hát,
Chổ ta nằm cây cỏ rất vô tư ,
Bóng râm mát che hết phần tư lự ,
Trong đời ta ,trên vầng trán sương mù.
Này nhỏ hỡi xin nhỏ đừng có hỏi ,
Vì sao ta thường nhật kính râm đeo ,
Thấy phố phường như non núi cheo leo ,
Ta đeo kính cho chói chang dịu với.
Này nhỏ hỡi cây kem ăn đang chảy ,
Ném nó đi sực lại tiếc dâu thơm ,
Tình ta cũng oi nồng và đang chảy ,
Dưới rực vàng mái tóc của em đan.
Này nhỏ hỡi cơ tình gì mà trói,
Huyết mạch ta vào đuôi tóc mại mềm ,
Lạt vốn mềm không dưng mà buộc chặt ,
Nhân ngãi nào cứ đứng đó mà xem.
Này nhỏ hỡi ác vừa thôi nhỏ hỡi ,
Căp chân mày đuôi phượng đá lông nheo ,
Gót hài xinh cứ cố tình nhảy nhót ,
Lên linh hồn ta rách đói ,ốm nghèo.
Này nhỏ hỡi ta như chim di xứ ,
Có lâu la gì trát lên chổ ngồi ,
Nhiều Mắt Mèo cho ta gãi rối bời ,
Trong diễm mộng thoắt ra ngày đen đủi?
Này nhỏ hỡi ta làm thơ cho bớt ,
Nỗi ngông cuồng hay nguyền rủa kiêu sa ,
Nhưng càng rủa thấy càng tuôn sa sả ,
Những lời yêu hoa mị chốn dương trần
Này nhỏ hỡi thôi đành thôi vậy nhé ,
Ta phải về quê quán kịp sang thu ,
Gói ô mai làm xót dạ đứ đừ ,
Xin một kiếp sẽ cùng nhau đùa giỡn.
Này nhỏ hỡi tình vốn là cà rỡn ,
Nhưng ân tình sẽ đậu ở Ngôi Cao,
Trầm mặc Chúa cũng không sao lờ lãng,
Bắt chung thân mở cửa lối yêu vào.
Vũ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2007 15:12:22 bởi Vũ Nguyên >