Vu vơ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 12 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 168 bài trong đề mục
Phạm Không Trùng 06.03.2007 08:02:28 (permalink)
0
Chỉ là một mảnh của vu vơ
mà sao mây ngơ ngác mong chờ
mà sao gió lang thang vì nhớ
nắng chiều nghiêng ngả, ta ngẩn ngơ
 
Có tiếng em cười giữa vần thơ
Gót chân khe khẽ bước vào mơ
Long lanh đôi mắt từ hư ảo
Giễu cợt làm chi kẻ dại khờ
 
Ảo ảnh nhạt nhòa xa lắc lơ
Dáng em thấp thoáng giữa bụi mờ
Rồi chiều tắt nắng, mây thôi trắng
Lối cũ tiêu điều, cỏ xác xơ
 
#1
    Phạm Không Trùng 19.04.2007 09:20:29 (permalink)
    0
    Không phải là thơ
     
    Chắc không phải là thơ đâu
    Chỉ là ghép chữ thành câu đỡ buồn
    Chỉ là dở dở ương ương
    Chỉ là dấu vết trên đường lang thang
    Ta tìm trong cõi hoang mang
    Ta đi trong chốn ngỡ ngàng xót xa
    Chỉ là ta với mình ta
    Chỉ là hoang tưởng, chỉ là vu vơ
    Cho nên không phải là thơ
    Chỉ là câu chữ
    bơ vơ
    lạc loài

    #2
      Huyền Băng 19.04.2007 18:46:24 (permalink)
      0
      Chào bạn đến với vườn thơ,
       
      Thơ là những gì êm ả,
      khi vội vã không thể viết thành...
      dầu buồn vui, dầu đi, đến, dữ lành?
      thả lời trần tình với nỗi lòng chân thật
      mỗi câu lời trở thành ngọt... mật
      ru đời ta và bạn hữu quanh mình
      để mỗi chiều nắng nhạt lại thêm xinh
      hiu hiu đó gió bên thềm rung lá thắm... 
       
      Vài lời góp vui, chúc bạn luôn vui.
       
      Tình thân,
      HB
      #3
        Phạm Không Trùng 20.04.2007 08:24:29 (permalink)
        0
        Cám ơn Huyền Băng đã động viên cho mình làm thơ.
        Hôm nay mình xin đổi lại chữ ký (vốn là biệt danh có sẵn từ lâu rồi)
         
         
        Đi rồi

        Chiều đi bỏ lại đêm dài
        Vui đi bỏ lại u hoài miên man
        Mây đi bỏ lại trăng tàn
        Thuyền đi bỏ lại bến hoang sông buồn
        Mơ đi bỏ lại chán chường
        Ai đi bỏ lại nẻo đường hoang vu
        Thơ đi bỏ lại ưu tư
        Em đi bỏ lại thực hư nhạt nhòa
        Đi rồi một giấc mơ hoa
        Ta đi bỏ lại chỗ ta vừa ngồi
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2007 09:03:52 bởi Huyền Băng >
        #4
          Huyền Băng 20.04.2007 08:54:30 (permalink)
          0

          Hôm nay mình xin đổi lại chữ ký (vốn là biệt danh có sẵn từ lâu rồi)

           
          Cho HB có ý kiến chút nghen, hay là bạn đổi nick lại luôn đi, bởi vì mỗi lần viết nick bạn để đối đáp điều gì người viết có cảm giác xúc phạm bạn mặc dù đó là nick do bạn đặt cho mình. Không biết bạn nghĩ sao nhỉ!
           
          Bài thơ Đi rồi rất hay đấy bạn, lời đơn giãn nhưng đáng suy gẫm.
           
          Nhất là câu chót, Ta đi bỏ lại chỗ ta đang ngồi... nó có chút gì đó lưu luyến, tiếc nuối nhưng sự đời phải thế mà thôi. Có đến thì phải có đi.
           
          Cõi người ngắn ngủi
          Cõi tình mong manh
          Nẻo đời lắm nỗi
          Kiếp người chênh vênh
          Dứt lòng tiếc nuối
          Thiên đường thênh thang...
           
          HB
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2007 08:59:59 bởi Huyền Băng >
          #5
            Phạm Không Trùng 20.04.2007 08:59:35 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Huyền Băng

             
            Cho HB có ý kiến chút nghen, hay là bạn đổi nick lại luôn đi, bởi vì mỗi lần viết nick bạn để đối đáp điều gì người viết có cảm giác xúc phạm bạn mặc dù đó là nick do bạn đặt cho mình. Không biết bạn nghĩ sao nhỉ! 
             

            HB


             
            Mình rất muốn đổi lại nick là Không Trùng hoặc Phạm Không Trùng.
            Huyền Băng có cách nào giúp mình với.
             
            #6
              Phạm Không Trùng 21.04.2007 10:26:46 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Huyền Băng

               
              Cõi người ngắn ngủi
              Cõi tình mong manh
              Nẻo đời lắm nỗi
              Kiếp người chênh vênh
              Dứt lòng tiếc nuối
              Thiên đường thênh thang...
               
              HB

               
              Cám ơn Huyền Băng giúp PKT lấy lại tên cũ
               
              Thế gian này khập khiễng
              nên người mãi suy tư
              Không có gì hoàn thiện
              nên người cứ mộng mơ
              Thiên đường ở trong thơ
              Nhớ nhung và tiếc nuối
              chẳng hết được bao giờ
               
              #7
                Phạm Không Trùng 23.04.2007 08:29:38 (permalink)
                0
                Chiếc lá

                Chiếc lá từ mùa xuân
                được tặng màu xanh biếc.
                nghe trong lòng bâng khuâng
                Đi, về, bao cơn gió
                ru khúc hát mộng mơ,
                êm êm những đợi chờ

                Lá lao xao trên cành
                Chờ nắng hạ để xanh
                Chờ mưa về gột rửa
                những hạt bụi hồng trần
                thành giọt châu long lanh

                Chờ đợi mùa thu tới
                để nhuộm sắc áo vàng
                Chờ ngọn gió heo may
                để nhẹ nhàng lá bay
                Chuyến lang thang ngắn ngủi
                gieo một thoáng bồi hồi
                gieo vần thơ chơi vơi

                Lá còn chờ bước chân
                để vang lên xào xạc
                để nai vàng ngơ ngác
                ... Rừng nghe tiếng lá khô,
                tiếng cười tan vào đất,
                tiếng hát chào hư vô
                 
                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2007 18:40:08 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  Phạm Không Trùng 07.05.2007 08:37:14 (permalink)
                  0
                  Như là...
                   
                  Như là bài hát hay
                  Khiến cho người nhớ mãi
                  Đã nghe rồi, nghe lại
                  Mỗi lần, một thoáng say

                   
                  Như ánh trăng đam mê
                  Có khi mờ khi tỏ
                  Trăng đi rồi trăng về
                  Cho dòng sông nhung nhớ

                   
                  Như mùa xuân tươi tắn
                  Cho cảm xúc dâng tràn
                  Qua mấy mùa đi vắng
                  Mùa xuân mới lại sang

                   
                  Bài hát của cuộc đời
                  Thệm cho đầy ký ức
                  Ánh trăng là của trời
                  Tặng cho đêm thao thức

                   
                  Mùa xuân của thời gian
                  Tặng muôn ngàn hoa lá
                  Của ta là thơ hoang
                  Gửi cho người xa lạ ...

                   
                  ***Bài đã được đưa vào TV***
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2007 01:53:19 bởi BĂNG NGUYỆT >
                  #9
                    Phạm Không Trùng 12.05.2007 12:05:50 (permalink)
                    0
                    Mẹ...
                     
                    ôi nước từ nguồn thiêng liêng quá
                    con lặng im
                    nghe trong tim tiếng mẹ
                    rưng rưng
                    cõi xa đã đến thật gần
                    thời gian còn đếm mấy lần khổ đau
                    con lặng im
                    nhìn gã hung thần bệnh tật
                    nhìn hy vọng vuột mất
                    mòn mỏi, hư hao
                    sâu thẳm mắt người
                    con lặng im
                    vì không có từ viết về mẹ
                    ... khóc lặng lẽ
                    ...

                    #10
                      Dạ Quỳnh 21.05.2007 15:38:30 (permalink)
                      0

                      Thế gian này khập khiễng
                      nên người mãi suy tư
                      Không có gì hoàn thiện
                      nên người cứ mộng mơ
                      Thiên đường ở trong thơ
                      Nhớ nhung và tiếc nuối
                      chẳng hết được bao giờ

                       
                      Gửi tặng bạn bài thơ cũ, viết vào một ngày Q thật buồn và lòng tin chợt mất đi chút xíu
                       
                      Cổ tích buồn

                      Thế gian một màu xám,
                      Peter không biết bay.
                      Trở thành viên kế toán,
                      Gõ phím suốt cả ngày...

                      Cô bé quàng khăn đỏ,
                      Lạc đường qua phố đông,
                      Sói đâu nhiều vô kể,
                      Đội lớp người ... thong dong

                      Công chúa ngủ trong rừng,
                      Rừng xanh không còn nữa,
                      Trơ trọi giữa phố phường,
                      Hoàng tử đâu chẳng thấy ?

                      Mai không còn em nữa,
                      Anh sẽ cùng với ai ?
                      Rằm lên chùa cầu phúc,
                      Hương trầm vương vấn bay ...


                      Dạ Quỳnh - thứ tư 28/02/07




                      #11
                        hoang_sa 21.05.2007 17:17:19 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: Dạ Quỳnh

                        Gửi tặng bạn bài thơ cũ, viết vào một ngày Q thật buồn và lòng tin chợt mất đi chút xíu
                         
                        Cổ tích buồn

                        Thế gian một màu xám,
                        Peter không biết bay.
                        Trở thành viên kế toán,
                        Gõ phím suốt cả ngày...

                        Cô bé quàng khăn đỏ,
                        Lạc đường qua phố đông,
                        Sói đâu nhiều vô kể,
                        Đội lớp người ... thong dong

                        Công chúa ngủ trong rừng,
                        Rừng xanh không còn nữa,
                        Trơ trọi giữa phố phường,
                        Hoàng tử đâu chẳng thấy ?

                        Mai không còn em nữa,
                        Anh sẽ cùng với ai ?
                        Rằm lên chùa cầu phúc,
                        Hương trầm vương vấn bay ...


                        Dạ Quỳnh - thứ tư 28/02/07


                         
                        Mơ màng cổ tích
                         
                        Khi thời gian trôi
                        chuyện của mỗi người
                        cũng là cổ tích
                        nhớ mãi không thôi

                         
                        Cổ tích từ mơ
                        len lén vào thơ
                        nghe tim ta kể
                        từng lời vu vơ

                         
                        Mây là công chúa
                        Gió là tình yêu
                        Thoang thoảng mỗi chiều
                        Mơ màng sắc nắng

                         
                        Trăng là nàng tiên
                        yêu dòng sông vắng
                        Những loài hoa trắng
                        yêu mái tóc huyền

                         
                        Ta nghe cổ tích
                        những lúc bơ vơ
                        Nghe hoài nghe mãi
                        nên viết thành thơ

                         
                         

                         
                        #12
                          Phạm Không Trùng 21.05.2007 17:57:55 (permalink)
                          0
                          Dạ Quỳnh ơi, PKT định làm bài thơ giống như bài "Mơ màng cổ tích", nhưng Hoàng Sa đã làm trước rồi
                           
                          #13
                            Phạm Không Trùng 28.05.2007 10:09:57 (permalink)
                            0
                            Có gì?
                             
                            Bên đời có giấc mơ
                            Năm tháng trôi vật vờ
                            Ghé mỗi người một ít
                            Làm rơi lại bài thơ

                             
                            Giữa trời là vu vơ
                            Góp nhặt từng hơi thở
                            Theo mưa vào nỗi nhớ
                            Theo nắng gọi mong chờ

                             
                            Trong gió có tình yêu
                            Thơ thẫn giữa trời chiều
                            Đậu vào làn mây nhỏ
                            Đáp xuống bãi rong rêu

                             
                            Trong tim ta có gì?
                            Có gì lay nhè nhẹ?
                            Có gì vang khe khẽ?
                            Thôi, ta biết làm chi

                             
                            #14
                              Phạm Không Trùng 08.06.2007 09:25:33 (permalink)
                              0
                              Chỉ là hư ảo vẩn vơ

                              Em còn cả một trời mơ
                              Thênh thang hoa bướm còn chờ gót sen
                              Đừng theo ngõ vắng không tên
                              Đừng theo cơn gió bồng bềnh vu vơ
                              Trên trời rơi xuống bài thơ
                              Không nơi cất giữ, gửi nhờ nơi em
                              Nỗi buồn chợt đến hàng đêm
                              Nên anh thao thức cùng em thẫn thờ
                              Chỉ là hư ảo vẩn vơ
                              Đừng thương, đừng nhớ, đừng chờ nge em

                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 12 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 168 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9