Chỉ là một mảnh của vu vơ
mà sao mây ngơ ngác mong chờ
mà sao gió lang thang vì nhớ
nắng chiều nghiêng ngả, ta ngẩn ngơ
Có tiếng em cười giữa vần thơ
Gót chân khe khẽ bước vào mơ
Long lanh đôi mắt từ hư ảo
Giễu cợt làm chi kẻ dại khờ
Ảo ảnh nhạt nhòa xa lắc lơ
Dáng em thấp thoáng giữa bụi mờ
Rồi chiều tắt nắng, mây thôi trắng
Lối cũ tiêu điều, cỏ xác xơ