Vu vơ
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Êm đềm hương thu
mùa thu bên ấy có vàng?
có thơm hương
của nắng hoàng hôn không?
có mây theo gió bềnh bồng?
núi non quên tuổi
dòng sông quên đường
mùa thu anh
lá quên buồn
khi lênh đênh với làn hương ngọt ngào
giọt đời
nhỏ xuống hư hao
mà nghe say đắm tan vào thơ em
hương thu
có mãi êm đềm?
hương thu chẳng phút êm đềm
tình thu ôm mảnh lưỡi liềm trăng cong
từ ngày em bước qua sông
tôi con đò nhỏ ngược dòng lênh đênh.
đã vai một gánh buồn tênh
mưa thu sao nỡ triền miên giọt sầu...
Trích đoạn: Như Quỳnh
Bàn tay
lỡ nắm tay rồi
Buông ra lại ngại
bồi hồi nhớ ai.
Thì thôi
cứ thơ là mây
Em,
con gió thoảng
miệt mài gót thơ.
Thơ ru
mấy khúc ạ ời
Xin cho
em ngủ một đời
cõi hư.
Còn như
thơ ghé mùa thu
Thì em áo lụa tương tư sắc vàng.
Thơ ơi
tình khúc nồng nàn
Ngọt ngào
em đã tan vào hương thơ.
Chuyện của thơ
Bàn tay của gió dịu êm
Lướt qua những sợi tơ mềm chiều hoang
Rung lên
mấy khúc tình tang
Điệu thương
điệu nhớ
nhuộm vàng tương tư
Thơ anh giờ vẫn hát ru
Để em say ngủ
góc hư vô đời
Mộng em lấp lánh sao trời
Giấc mơ anh nở nụ cười ... yêu đương
Dẫu rằng thơ chẳng đưa hương
Nhưng sao thấy ngọt như đường
em ơi
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2010 22:30:45 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Hẹn hò
hẹn nhau ngàn thu trước
bây giờ em mới sang
hồn chiều bâng khuâng nắng
nhẹ rơi chiếc lá vàng
gặp nhau trên lưng gió
nơi mùa thu giăng tơ
đan mấy lời hư ảo
khẽ ru khúc tình thơ
rồi hẹn nhau kiếp nữa
một bến mộng mùa thu
mây soi mình đáy nước
để dòng sông tương tư
hẹn em từ thu trước
hẹn dài đến thu nay
vàng sắc lá nhạt phai
mà em chưa thấy đến
chỏng chơ thuyền neo bến
buồn gác mái ngư ông
câu thơ bỏ xuôi dòng
em tôi đâu thèm biết
vẫn là em, mắt biếc
vẫn đỏ má hồng môi
ơi tình yêu của tôi
sao em hoài xa vắng
mùa thu buông giọt nắng
tình tôi vớt hạt mưa
ướt đẫm lời tương tư
câu hẹn hò tôi đấy tc
Trích đoạn: troichom
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Êm đềm hương thu
mùa thu bên ấy có vàng?
có thơm hương
của nắng hoàng hôn không?
có mây theo gió bềnh bồng?
núi non quên tuổi
dòng sông quên đường
mùa thu anh
lá quên buồn
khi lênh đênh với làn hương ngọt ngào
giọt đời
nhỏ xuống hư hao
mà nghe say đắm tan vào thơ em
hương thu
có mãi êm đềm?
hương thu chẳng phút êm đềm
tình thu ôm mảnh lưỡi liềm trăng cong
từ ngày em bước qua sông
tôi con đò nhỏ ngược dòng lênh đênh.
đã vai một gánh buồn tênh
mưa thu sao nỡ triền miên giọt sầu...
hương thu chắc vẫn êm đềm
chiều buông xuống cõi không em
hững hờ
dòng sông
sóng vẫn đòi thơ
con thuyền anh lại nhấp nhô nỗi buồn
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Trích đoạn: Như Quỳnh
Bàn tay
lỡ nắm tay rồi
Buông ra lại ngại
bồi hồi nhớ ai.
Thì thôi
cứ thơ là mây
Em,
con gió thoảng
miệt mài gót thơ.
Thơ ru
mấy khúc ạ ời
Xin cho
em ngủ một đời
cõi hư.
Còn như
thơ ghé mùa thu
Thì em áo lụa tương tư sắc vàng.
Thơ ơi
tình khúc nồng nàn
Ngọt ngào
em đã tan vào hương thơ.
Chuyện của thơ
Bàn tay của gió dịu êm
Lướt qua những sợi tơ mềm chiều hoang
Rung lên
mấy khúc tình tang
Điệu thương
điệu nhớ
nhuộm vàng tương tư
Thơ anh giờ vẫn hát ru
Để em say ngủ
góc hư vô đời
Mộng em lấp lánh sao trời
Giấc mơ anh nở nụ cười ... yêu đương
Dẫu rằng thơ chẳng đưa hương
Nhưng sao thấy ngọt như đường
em ơi
người ta thơ dịu như đường
còn tôi, vần cứ chán chường đắng cay
vì em hay tại vì ai
không, không
tự tôi,tôi đã níu tay nỗi buồn
bao lần cũng định nhẹ buông
bước ra đời thực , cho lòng thảnh thơi
mà sao thơ hỡi thơ ơi
vấn vương chỉ bởi
đợi người xa xăm
ước gì người ấy ghé thăm
một lần cũng đủ ngàn năm
ngọt ngào
tc
To pham khong trung
vì nhà gia chủ treo những bài thơ đẹp quá còn troihom tôi không có một căn chòi để trú thân , nên phiền gia chủ cho tôi ở ké tránh mưa tránh nắng được không
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 16:31:50 bởi troichom >
Trích đoạn: Như Quỳnh
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
cám ơn nhabe đã đọc thơ nha
PKT bị nàng thơ hư ảo dẫn đi hoài, lạc ở trên mây... nhabe chì cách cho PKT rớt xuống được không?
Theo mây
chiều
em mang gió về ru
anh say giấc mộng mùa thu ngọt ngào
mưa thơ
đổ nhớ rì rào
đêm
vầng trăng ở trên cao mỉm cười
đi hoài theo áng mây trôi
sáng
trưa
tắm nắng mảnh trời em giăng
mây
bao giờ hết lang thang
lá
khi nào mới đủ vàng
để rơi
bàn tay
lỡ nắm tay rồi
không buông ra nhé
ơi người xa xăm
Bàn tay
lỡ nắm tay rồi
Buông ra lại ngại
bồi hồi nhớ ai.
Thì thôi
cứ thơ là mây
Em,
con gió thoảng
miệt mài gót thơ.
Thơ ru
mấy khúc ạ ời
Xin cho
em ngủ một đời
cõi hư.
Còn như
thơ ghé mùa thu
Thì em áo lụa tương tư sắc vàng.
Thơ ơi
tình khúc nồng nàn
Ngọt ngào
em đã tan vào hương thơ.
thơ ta, buồn tựa màu mây
một hôm gió giận thổi bay xa vời
đỉnh non ta khóc rã rời
còn em, cánh gió đang cười
phải không!
thơ ta, ngân khúc nhạc lòng
ầu ơ em ngủ giấc nồng hư vô
rồi mai, tàn khuất mộng mơ
chắc em chẳng nhớ... ngẩn ngơ
ta buồn.
thơ ta, sương giá mùa đông
lấy đâu mấy giọt nắng hồng thu qua
thôi thì thương chút tình ta
xin em áo lụa thướt tha
một chiều.
chiều qua
thêm một buổi chiều
dáng em chẳng thấy
tiêu điều
thơ ta.
tc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 17:38:42 bởi troichom >
Trích đoạn: troichom
người ta thơ dịu như đường
còn tôi, vần cứ chán chường đắng cay
vì em hay tại vì ai
không, không
tự tôi,tôi đã níu tay nỗi buồn
bao lần cũng định nhẹ buông
bước ra đời thực , cho lòng thảnh thơi
mà sao thơ hỡi thơ ơi
vấn vương chỉ bởi
đợi người xa xăm
ước gì người ấy ghé thăm
một lần cũng đủ ngàn năm
ngọt ngào
tc
To pham khong trung
vì nhà gia chủ treo những bài thơ đẹp quá còn troihom tôi không có một căn chòi để trú thân , nên phiền gia chủ cho tôi ở ké tránh mưa tránh nắng được không
troihom cứ tự nhiên nhé
chỗ của PKT tên là "Vu vơ" mà, cho nên ai cũng có thể ké được.
Mà sao troichom không dựng một cái chòi vậy?
Dựng chòi ở chốn hư vô
Biết đâu có lúc nàng thơ bước vào
Mang theo âm điệu ngọt ngào
Nắng hanh
gió nhẹ
mưa rào
vu vơ
Thế là mộng
thế là mơ
Là quên một nỗi bơ vơ lạc loài
Trích đoạn: troichom
Trích đoạn: Như Quỳnh
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
cám ơn nhabe đã đọc thơ nha
PKT bị nàng thơ hư ảo dẫn đi hoài, lạc ở trên mây... nhabe chì cách cho PKT rớt xuống được không?
Theo mây
chiều
em mang gió về ru
anh say giấc mộng mùa thu ngọt ngào
mưa thơ
đổ nhớ rì rào
đêm
vầng trăng ở trên cao mỉm cười
đi hoài theo áng mây trôi
sáng
trưa
tắm nắng mảnh trời em giăng
mây
bao giờ hết lang thang
lá
khi nào mới đủ vàng
để rơi
bàn tay
lỡ nắm tay rồi
không buông ra nhé
ơi người xa xăm
Bàn tay
lỡ nắm tay rồi
Buông ra lại ngại
bồi hồi nhớ ai.
Thì thôi
cứ thơ là mây
Em,
con gió thoảng
miệt mài gót thơ.
Thơ ru
mấy khúc ạ ời
Xin cho
em ngủ một đời
cõi hư.
Còn như
thơ ghé mùa thu
Thì em áo lụa tương tư sắc vàng.
Thơ ơi
tình khúc nồng nàn
Ngọt ngào
em đã tan vào hương thơ.
thơ ta, buồn tựa màu mây
một hôm gió giận thổi bay xa vời
đỉnh non ta khóc rã rời
còn em, cánh gió đang cười
phải không!
thơ ta, ngân khúc nhạc lòng
ầu ơ em ngủ giấc nồng hư vô
rồi mai, tàn khuất mộng mơ
chắc em chẳng nhớ... ngẩn ngơ
ta buồn.
thơ ta, sương giá mùa đông
lấy đâu mấy giọt nắng hồng thu qua
thôi thì thương chút tình ta
xin em áo lụa thướt tha
một chiều.
chiều qua
thêm một buổi chiều
dáng em chẳng thấy
tiêu điều
thơ ta.
tc
Tình trong thơ hoạ
Hoa Quỳnh
Cao cao trăng khuyết nửa vành
Mộng là hư ảo sao thành tơ duyên
Bài thơ nặng gánh vai nghiêng
Em rơi câu lục sầu riêng phận đời.
Nhặt chi câu bát anh ơi
Để rồi từ ấy chơi vơi tình buồn
Trăng buồn đêm cũng mênh mông
Em buồn hỏi đố trong lòng anh vui.
Chẳng là sông đổ về xuôi
Tình ta nước ngược buông trôi xa vời
( À ơi ... gió đưa cây cải về trời
Rău răm ở lại chịu đời đắng cay)
Gặp nhau mộng ảo vui vầy
Tình trong thơ họa phôi phai mấy hồi.
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Trích đoạn: troichom
người ta thơ dịu như đường
còn tôi, vần cứ chán chường đắng cay
vì em hay tại vì ai
không, không
tự tôi,tôi đã níu tay nỗi buồn
bao lần cũng định nhẹ buông
bước ra đời thực , cho lòng thảnh thơi
mà sao thơ hỡi thơ ơi
vấn vương chỉ bởi
đợi người xa xăm
ước gì người ấy ghé thăm
một lần cũng đủ ngàn năm
ngọt ngào
tc
To pham khong trung
vì nhà gia chủ treo những bài thơ đẹp quá còn troihom tôi không có một căn chòi để trú thân , nên phiền gia chủ cho tôi ở ké tránh mưa tránh nắng được không
troihom cứ tự nhiên nhé
chỗ của PKT tên là "Vu vơ" mà, cho nên ai cũng có thể ké được.
Mà sao troichom không dựng một cái chòi vậy?
Dựng chòi ở chốn hư vô
Biết đâu có lúc nàng thơ bước vào
Mang theo âm điệu ngọt ngào
Nắng hanh
gió nhẹ
mưa rào
vu vơ
Thế là mộng
thế là mơ
Là quên một nỗi bơ vơ lạc loài
Dựng chi chòi lá hoang vu
Xin cho tôi ké vu vơ chốn người
Một mai tôi nhặt nụ cười
Ơn người, ghi khắc một đời tình tôi. tc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 15:44:32 bởi troichom >
Trích đoạn: troichom
Dựng chi chòi lá hoang vu
Xin cho tôi ké vu vơ chốn người
Một mai tôi nhặt nụ cười
Ơn người, ghi khắc một đời tình tôi.
tc
Vu vơ tôi viết cùng người
Để cho mây gió giữa trời lao xao
Chuồn chuồn
bay thấp
bay cao
Dù mưa hay nắng
chiêm bao vẫn hồng
Cùng ta vào chốn mênh mông
Cám ơn người đã phiêu bồng với thơ
Ké vào đây nhé
vu vơ
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
...
hương thu chắc vẫn êm đềm
chiều buông xuống cõi không em
hững hờ
dòng sông
sóng vẫn đòi thơ
con thuyền anh lại nhấp nhô nỗi buồn
Nhớ ai
thuyền nhỏ lênh đênh
Câu thơ
bỏ lửng buồn tênh chữ sầu
Buồn thu
cánh lá phai màu
Chiều buông giọt nắng
về đâu hỡi thuyền?!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2010 09:54:07 bởi Như Quỳnh >
Trích đoạn: Như Quỳnh
Nhớ ai
thuyền nhỏ lênh đênh
Câu thơ
bỏ lửng buồn tênh chữ sầu
Buồn thu
cánh lá phai màu
Chiều buông giọt nắng
về đâu hỡi thuyền?!
Nhớ người
tóc rũ mùa thơ
Gót hài nhẹ lướt bên bờ hoang vu
Nhớ người
lỡ bước vào thu
Mang theo cơn gió về ru buổi chiều
Nhớ người
thả chút hương yêu
Cho thuyền ta chở thật nhiều vu vơ
Nhớ hoài một thuở nằm mơ
...
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Trích đoạn: troichom
Dựng chi chòi lá hoang vu
Xin cho tôi ké vu vơ chốn người
Một mai tôi nhặt nụ cười
Ơn người, ghi khắc một đời tình tôi.
tc
Vu vơ tôi viết cùng người
Để cho mây gió giữa trời lao xao
Chuồn chuồn
bay thấp
bay cao
Dù mưa hay nắng
chiêm bao vẫn hồng
Cùng ta vào chốn mênh mông
Cám ơn người đã phiêu bồng với thơ
Ké vào đây nhé
vu vơ
ké vào đây nhé
vu vơ thả câu thương nhớ
thuở hư không nào
người thơ ơi vóc ngọc ngà
hương mơ ngày ấy nhạt màu xa xôi
tình tôi ở lại mồ côi
Không Trùng thương cảm cho tôi theo cùng
troichom cứ tự nhiên như ở nhà đi nhé, và thấy bài nào thích thì cứ hoạ cho vui
Hạt nắng trong
Anh bắt được một mảnh em từ gió
Một mảnh hồn ngơ ngác rớt vào thu
Cho thảm lá vấn vương đầy nỗi nhớ
Và nắng vàng ngọt lịm lúc sang đông
Cánh rừng thơ còn ngan ngát hương nồng
Bên bờ suối ngẩn ngơ bầy cỏ dại
Mùa thu đi mà em còn ở lại
Còn nụ cười lấp lánh hạt nắng trong
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
troichom cứ tự nhiên như ở nhà đi nhé, và thấy bài nào thích thì cứ hoạ cho vui
Hạt nắng trong
Anh bắt được một mảnh em từ gió
Một mảnh hồn ngơ ngác rớt vào thu
Cho thảm lá vấn vương đầy nỗi nhớ
Và nắng vàng ngọt lịm lúc sang đông
Cánh rừng thơ còn ngan ngát hương nồng
Bên bờ suối ngẩn ngơ bầy cỏ dại
Mùa thu đi mà em còn ở lại
Còn nụ cười lấp lánh hạt nắng trong
Hạt nắng trong , em , mùa thu ở lại
Tím khung trời, ta , đông khập khiễng sang
Chiều xuống muộn, em , vàng nghiêng áo gấm
Mây ngang đồi, ta, xám cuộc tình tan.
Cánh rừng thơ, người, ngát hương dạ lý
Giấc mơ đời, tôi, mộng mị giăng mưa
Thảm non xanh, người, cỏ ngà xao xuyến
Nhánh khô cằn, tôi, lưu luyến buồn xưa. tc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2010 13:25:40 bởi troichom >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: