Thân mến chào huynh Phạm Không Trùng! cảm ơn huynh vì đã không "tự ái" và không quên baab, thực tình mà nói thì
lẽ ra đệ cũng đã phải "phát ghen" với huynh rồi đấy! (vì huynh có nhiều "fan" quá!) nhưng rất may là đệ lại không có cái tính đó đâu! (vì có buồn thì cũng đã quen âm thầm riêng chịu mà thôi...). Nhân ở bài thơ này huynh có có nhắc đến hai từ là: "hoa" và "gió" đệ chợt có hứng về hai chủ đề này, vậy xin được huynh cho phép nhé!
Bài 1 ( hoa )
HOA BẰNG LĂNG
Cánh mỏng manh, sắc tím chờ
Hoa như thiếu nữ ngây thơ duyên thầm...
Ai xui trời đất bâng khuâng
Mà mang nỗi nhớ lặng thầm gửi hoa...
Bao năm tháng chẳng phôi pha
Bằng Lăng vẫn một sắc hoa tím chiều
Trăm câu ong bướm mỹ miều
Ta về đổi một lời yêu chân tình!
Bài 2 ( gió )
LỜI CÙNG GIÓ
Gió đừng thổi nữa. Heo may
Gió đưa xác lá...cay cay mắt mình...
Thu đi gửi lại chút tình
Gió qua lấy nốt ta thành bơ vơ
Gió đừng thổi nữa. Trong mơ
Sông em chảy giữa đôi bờ lòng ta
Rồi sông cũng tới biển xa
Gặp chi ngã bảy ngã ba cho buồn?
Gió đừng thổi nữa. Vấn vương
Ngẩn ngơ lối cũ con đường chờ em
Xa rồi! - tay ấm - môi êm...
Xa rồi - ngày ấy - theo em - xa rồi...
Gió còn thổi giữa đất trời
Ta còn nghe gió gọi người ta yêu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2007 21:28:50 bởi bietaiaibiet >