Anh về chắp mảnh hư không lại
Vá nốt vần thơ đan dở dang
Tơ rối mất rồi em có biết
Tình mơ thôi cũng lạc cung đàn.
So phím trầm ngân ngừng ngắt quảng
Mình anh thui thủi giữa vườn mơ
Em giờ có lẽ say duyên thắm
Chẳng nhớ gì đâu những hẹn hò.
Anh biết tình ta thì mỏng mảnh
Trong ngần mắt ngọc, đẹp là em
Bụi thơ thật nhỏ bay trong gió
Đâu thể em tôi lại khóc mềm.
Với em thơ ấy vu vơ quá
Là cả một đời anh vấn vương....
Xin em cứ mãi thờ ơ nhá
Đừng tội tình anh, kẻ lạc đường.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 23:36:58 bởi troichom >