thơ Cao Nguyên
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 286 bài trong đề mục
Cao Nguyên Việt 07.03.2007 07:37:22 (permalink)
0
em
mãi là
mùa xuân










em mãi là mùa xuân
giữa trời đông bão nổi
tình ươm ngọn nắng hồng
trên cánh đồng tuyết rối

em mãi lòng phơi phới
giữa trăm nỗi nhọc nhằn
không nao lòng bước vội
trên những lối đời qua

em mãi lòng thiết tha
với niềm tin rất mới
dẫu giữa cõi người ta
chứa bao điều gian dối

em mãi mãi tuyệt vời
trong lời thơ anh viết
như một đóa hồng tươi
nở cánh ngời thanh khiết

em mãi không quay lưng
nhìn từng vùng khắc nghiệt
không đắm nhìn trong gương
soi u buồn da diết

em mãi đời có được
từng bước, bước nhu mì
nhìn chân tình phía trước
không bao giờ biến di

em mãi trong lòng anh
mùa xuân và nắng mới
ánh mắt nhìn long lanh
khoe nụ cười tươi rói

mùa xuân em, mùa xuân
tình yêu ơi! vời vợi!
 
Cao Nguyên

:: Bài thơ đưa vào TV ::


<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 08:09:56 bởi Viet duong nhan >
#1
    Cao Nguyên Việt 07.03.2007 07:50:12 (permalink)
    0
    quán gió

    ngồi đây nghe tiếng vó câu
    vang sâu thẳm, đáy cốc sầu rượu xưa
    chiến bào, màu hổ phách khua
    kiếm loang loáng sáng, đắng thừa chạm môi!

    ngồi đây ngắm cuộc lở, bồi
    trên thành quách cũ, nhói lời sử ca
    vỗ đêm rộn nhịp sơn hà
    đàn buông âm cuối, vỡ òa khúc mê!

    ngồi đây đếm cuộc đi, về
    trong lời thơ viết bên lề nhân sinh
    đi qua mười ngón nhục hình
    về trên gót rỗ ân tình bể dâu!

    ngồi đây nhắc chuyện công hầu
    rềnh rang nhân ảnh qua cầu khói sương
    chậm nhanh chung một lối đường
    lợi danh nặng nhẹ, cũng dường ấy thôi!

    ngồi đây, quán gió giữa trời
    rượu - hương nhật nguyệt, trà - lời cổ thi
    ngắm, nghe, nhắn với về, đi
    ta còn nợ khúc tương tri cùng người!

    Cao Nguyên
     
    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 08:10:34 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Cao Nguyên Việt 07.03.2007 07:55:01 (permalink)
      0
      trăm năm còn phía trước

      hãy cứ nghĩ, trăm năm còn phía trước
      cho buồn phiền không vướng bước chân ta
      những xót xa cũng chỉ là cỏ mục
      sẽ lụi tàn theo năm tháng đi qua

      đời đã thôi gọi tuổi mình hao hức
      anh và em, tự đánh thức ngày vui
      như lũ ong đang giữa mùa lấy mật
      đã biết đùa trên hương sắc hồng tươi

      *

      đã yên chí trăm năm còn phía trước
      vội vàng chi đếm mất được chiều nay
      thôi trăn trở để lòng đừng thổn thức
      khi dấu yêu vừa vuột khỏi vòng tay

      đêm mưa qua mà ngày chưa kịp nắng
      tại mây thôi, đâu phải vắng mặt trời
      chỉ hôm nay, rồi mai đời sẽ khác
      chút hồng thôi, cũng đủ nhếch môi cười

      *

      vui nhé em, trăm năm còn phía trước
      nhẹ lòng đi theo nhịp bước chân thơ
      trân trọng giữ chân tình ta có được
      cho yêu thương rất thực giữa đời mơ

      thoảng cơn gió, đóa hoa tàn bất chợt
      sao ta không chia sớt những buồn vui
      mai kia dẫu biên đời thân đã vượt
      hồn còn nương theo gió để ru người!

      Cao Nguyên
       
      R
       
       





      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 08:12:41 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Viet duong nhan 07.03.2007 08:03:15 (permalink)
        0

        em mãi trong lòng anh
        mùa xuân và nắng mới
        ánh mắt nhìn long lanh
        khoe nụ cười tươi rói

        mùa xuân em, mùa xuân
        tình yêu ơi! vời vợi!
         
        Cao Nguyên
         
        Chào Người Thơ Cao Nguyên gia nhập Việt Nam Thư Quán - và mang những áng thơ Xuân thật dễ thương...
        Mến chúc CN vui vẻ thoải mái sinh hoạt và hồn thơ lai láng.
        Thân mến
        7_vdn
         
         
         
         
         
         
         
         
        #4
          Cao Nguyên Việt 07.03.2007 08:14:30 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Viet duong nhan


          em mãi trong lòng anh
          mùa xuân và nắng mới
          ánh mắt nhìn long lanh
          khoe nụ cười tươi rói

          mùa xuân em, mùa xuân
          tình yêu ơi! vời vợi!
           
          Cao Nguyên
           
          Chào Người Thơ Cao Nguyên gia nhập Việt Nam Thư Quán - và mang những áng thơ Xuân thật dễ thương...
          Mến chúc CN vui vẻ thoải mái sinh hoạt và hồn thơ lai láng.
          Thân mến
          7_vdn
           








           
          Chào chị Việt Dương Nhân, hân hạnh gặp chị nơi đây.
          Cám ơn chị với lời chúc thân tình và nguồn động viên chữ nghĩa.
          Chúc chị luôn an vui
           
          Cao Nguyên
          #5
            Cao Nguyên Việt 07.03.2007 11:00:31 (permalink)
            0
                    Ngõ vào xuân




                    vui gặp em
                    đường ngược chiều năm tháng
                    hành trình hồng
                    qua mấy quãng Xuân mơ

                    hương cốm ngọt
                    chạy vòng quanh tuổi nhớ
                    chạm cội đào
                    rung mấy ngó thủy tiên

                    gót hài Xuân
                    rộn qua thềm tóc mượt
                    Thơ dìu Thơ
                    say khuớt ngã trong nhau

                    bình minh nở
                    trên dốc cầu quan họ
                    mừng tuổi mình
                    còn nhớ ngõ vào Xuân.
                     
                    Cao Nguyên

                     

                     

                     

                     

                     

                     

                     

                     




                     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 11:09:20 bởi Cao Nguyên Việt >
            #6
              Cao Nguyên Việt 07.03.2007 11:20:06 (permalink)
              0
              khi em hát
               
               


               

              khi em hát thời gian ngưng đọng lại
              nhè nhẹ reo trong mắt chút hương cay
              xa cách quá nhưng tình sao rất lạ
              cứ rung lên từng nhịp nhớ nhung đầy

              khi em hát không gian buồn da diết
              tình về đâu bờ bến cuối chân mây
              thương nhớ quá mà người đi biền biệt
              bơ vơ nhìn mây tím chập chùng bay

              khi em hát ve hòa âm rộn rã
              tiếng sầu bay qua kẽ lá hong khô
              trong bất chợt nghe lòng mình lạnh giá
              cánh phượng hồng gợi nhớ dấu môi xưa

              khi em hát biển lăn tròn sóng biếc
              bao lời tình tha thiết cuộn vòng theo
              từng bọt sóng tung trào lên mãnh liệt
              âm vang xa lời gọi Nhớ Thương Yêu

              khi em hát hương tình thoang thoảng nhẹ
              chầm chậm trôi qua hai nhánh tay buồn
              mười ngón nhớ bây giờ sao quạnh quẽ
              người yêu xa - tình trống một vòng ôm

              khi em hát trời giăng mưa buồn bã
              nước ưu phiền vật vã chảy về đâu
              mặt trời ngủ mây vương sầu tháng Hạ
              theo lời ru đau đáu mắt tìm nhau

              khi em hát tình treo đầu ngọn nhớ
              nước mắt buồn rơi xuống bãi thương sâu
              hoa cúc tím nặng sương chiều cánh vỡ
              tình xa rồi còn ngỡ tựa vai nhau .


              Cao Nguyên

              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:08:26 bởi Viet duong nhan >
              #7
                BĂNG NGUYỆT 07.03.2007 13:21:33 (permalink)
                0
                Theo gót 7 bn cùng gia đình vntq chào đón CNV đến vui với vườn thơ nha...chúc vui và thơ mãi ngọt,..


                hãy cứ nghĩ, trăm năm còn phía trước
                cho buồn phiền không vướng bước chân ta
                những xót xa cũng chỉ là cỏ mục
                sẽ lụi tàn theo năm tháng đi qua

                đời đã thôi gọi tuổi mình hao hức
                anh và em, tự đánh thức ngày vui
                như lũ ong đang giữa mùa lấy mật
                đã biết đùa trên hương sắc hồng tươi

                *

                đã yên chí trăm năm còn phía trước
                vội vàng chi đếm mất được chiều nay
                thôi trăn trở để lòng đừng thổn thức
                khi dấu yêu vừa vuột khỏi vòng tay


                Trăm năm đã hết
                 
                 
                Em không nghĩ trăm năm còn phía trước
                Vì mình đang bước ngược hướng thời gian
                Đời mấy người chẳng nghĩ dài thặm thượt
                Nên vội vàng làm rối những trái ngang
                 
                Dưới trăng chiều lật xem những thương tàn
                Anh và em, dở dang ai cũng từng đã có
                Đừng trở trăn cho vài lần bỡ ngỡ
                Ta đùa vui gàn rỡ mặc lương tâm
                 
                Khi dấu yêu đã nghìn trùng thăm thẳm
                Lệ ko còn làm đẫm mấy trang thơ
                Thì trăm năm cũng thôi đợi với chờ
                Ngày...ai ru với....sầu tơ đứt đoạn...
                 
                Em vẫn giữ tháng ngày xưa chưa trọn
                Để nhớ về thi thoảng rảnh rỗi qua
                Trăm năm giờ đã quá đỗi cách xa
                Em chẳng nghĩ trăm năm còn là phía trước.
                 
                Băng Nguyệt
                 
                R




                <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:26:27 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  Cao Nguyên Việt 07.03.2007 18:50:11 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

                  Theo gót 7 bn cùng gia đình vntq chào đón CNV đến vui với vườn thơ nha...chúc vui và thơ mãi ngọt,..


                  khi dấu yêu vừa vuột khỏi vòng tay  (CN)


                  Em chẳng nghĩ trăm năm còn là phía trước.(BN)
                   





                  Nếu không nghĩ trăm năm còn phía trước
                  Em mãi buồn với những bước vào mai...

                  Chào Băng Nguyệt,
                  Cao Nguyên rất hân hạnh được Băng Nguyệt đại diện cho gia đình vntq đón tiếp.
                  Thân ái gởi lời chúc Băng Nguyệt và các anh chị em trong gia đình vntq luôn dồi dồi sức khỏe, tưoi trẻ, hạnh phúc và thành công.
                  Từ cái tên Băng Nguyệt, Cao Nguyên đã nhớ đến bài thơ đã viết tặng TTL, sau khi đọc bài khảo luận về "Rựou Tuyết". Gởi lại bài thơ đó ở đây như một kỷ niệm của duyên tao ngộ hôm nay :

                  Băng Tửu





                  (mến tặng TTL)

                  mời em cắn hạt rượu nồng
                  từ nguồn "băng tửu" của dòng nho xanh
                  ủ trong âm độ giá băng
                  gây hương tinh thể kết thành rượu thơm

                  nắng xuyên suốt hạt rượu hồng
                  ướm môi cũng đủ ấm nồng cõi tâm
                  lời quên khắc khoải trăm năm
                  ý gieo hưng phấn giữa trầm khúc mơ

                  dòn tan em, hạt rượu chờ
                  giấc tình mở cửa nên thơ lẻn vào
                  ghẹo cho môi rực khát khao
                  đẫm dòng băng tửu, thơ ngào ngạt hương

                  Cao Nguyên



                  :: Đã có TV:
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:31:45 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    Cao Nguyên Việt 07.03.2007 18:57:31 (permalink)
                    0
                      Em Thơ


                      Em có tuổi, nhưng Thơ không có tuổi
                      đang là thơ, Em nói chuyện cùng anh
                      ngồi quá lâu, nếu Em thấy mỏi
                      chữ nghĩa trên đầu, lấy làm gối tựa lưng

                      xòe tay Em ra, anh muốn nhìn con chữ
                      hăm hở, chai lỳ, trên những chót ngón tay
                      buồn bã, ưu tư trong từng khe hở
                      quấn quít, nhiệt nồng, đường chỉ dọc ngang

                      anh muốn nhìn sâu tận cùng em, trong mắt
                      tìm cho ra mê hoặc của tình yêu
                      hiểu được cả từng ý lời nhỏ nhặt
                      thường hằng em dấu biệt giữa hồn nhiên

                      Em cứng cỏi, nhưng Thơ thì thích khóc
                      chữ nghĩa này, lau nước mắt cho khô
                      dấu ân ái, khỏi cần tìm khó nhọc
                      đôi môi Thơ, không nói chuyện mơ hồ

                      khi nào Em với Thơ là một
                      tâm hồn anh là của riêng Em
                      đi, ở, ra, vào - khỏi cần thưa thốt
                      giữa tình anh, Em cư ngụ tự nhiên.

                      Cao Nguyên
                       
                      R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:27:55 bởi Viet duong nhan >
                    #10
                      Cao Nguyên Việt 07.03.2007 18:59:59 (permalink)
                      0
                      giao mùa trên em

                      xa em phiêu bạt góc đời
                      mượn hờ nhịp thở nuôi lời trao nhau
                      trăng nghiêng, bạc nửa tinh cầu
                      sao rơi trắng hạt trên màu sương gieo

                      mân mê đuôi mắt nhìn theo
                      rõ em bóng nhạt còn neo cuối ngày
                      nụ hôn chẻ vụn thoát bay
                      tràn đêm dư ảnh nhói đầy tim đau

                      uống tình đắng ngọt rõ sâu
                      buồn tràn khe nhớ buốt sầu kẽ tay
                      nhón thôi nhẹ giấc tình say
                      thoảng hương da diết vun đầy ngực xưa

                      mở lời hong chín hạt mưa
                      thơ đơm nụ biếc giao mùa trên em
                      đánh lừa những mảnh vỡ đêm
                      nhặt từng hạt tím giữa tim chuốt hồng!
                       
                      Cao Nguyên
                       
                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 21:29:14 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        Cao Nguyên Việt 08.03.2007 18:31:29 (permalink)
                        0


                        lộc biếc

                         




                         




                        quà xuân em đến tặng anh
                        đã ngoài tiên liệu nên thêm nỗi mừng
                        mở quà háo hức, ngập ngừng
                        chỉ mong phong kín như từng đợi nhau

                        mãi còn trong mắt đắm sâu
                        dường như thấy cả nhiệm mầu cuộc chơi
                        ngỡ em là giãi mây trời
                        gió anh đuổi bắt vu hồi có, không

                        mở tung cánh buộc nơ hồng
                        hương trầm ngọn tóc ngọt ròng hoa khơi
                        quà xuân nồng thắm ngõ mời
                        thời gian da diết nở lời ru đêm

                        giữa không gian tịnh rũ mềm
                        tình giao gõ phiếm trên thềm môi ngoan
                        tuổi quên trừ tịch bào mòn
                        đời vui lộc biếc mộng tròn giấc xuân!


                         

                        Cao Nguyên
                        #12
                          Cao Nguyên Việt 08.03.2007 18:36:01 (permalink)
                          0


                                    bất chợt giữa Xuân


                                    em về bất chợt giữa Xuân
                                    nụ hôn rớt vội trên lưng cuộc tình
                                    con tim sững nhịp làm thinh
                                    tội cho hơi thở rướn mình qua đêm

                                    ngỡ ngàng hạnh phúc nằm yên
                                    nghe thuyền rạo rực trôi trên đời mình
                                    hồn thơ no một bữa nhìn
                                    từ đôi môi cháy trong tình khúc mơ!

                                     


                                    Cao Nguyên

                                     

                                     

                                     

                                     

                                     

                                     
                          #13
                            Trường Phi Bảo 08.03.2007 21:28:22 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Cao Nguyên Việt

                            quán gió

                            ngồi đây nghe tiếng vó câu
                            vang sâu thẳm, đáy cốc sầu rượu xưa
                            chiến bào, màu hổ phách khua
                            kiếm loang loáng sáng, đắng thừa chạm môi!

                            ngồi đây ngắm cuộc lở, bồi
                            trên thành quách cũ, nhói lời sử ca
                            vỗ đêm rộn nhịp sơn hà
                            đàn buông âm cuối, vỡ òa khúc mê!

                            ngồi đây đếm cuộc đi, về
                            trong lời thơ viết bên lề nhân sinh
                            đi qua mười ngón nhục hình
                            về trên gót rỗ ân tình bể dâu!

                            ngồi đây nhắc chuyện công hầu
                            rềnh rang nhân ảnh qua cầu khói sương
                            chậm nhanh chung một lối đường
                            lợi danh nặng nhẹ, cũng dường ấy thôi!

                            ngồi đây, quán gió giữa trời
                            rượu - hương nhật nguyệt, trà - lời cổ thi
                            ngắm, nghe, nhắn với về, đi
                            ta còn nợ khúc tương tri cùng người!

                            Cao Nguyên
                             
                            R


                            Tôi Về Ôm Nỗi Đau Riêng
                            Trường Phi Bảo
                             
                            Kiếm cung vứt ở vệ đường
                            Nhân duyên gẫy gánh dặm trường đa mang
                            Anh thư khách phận hồng nhan
                            Xuân xanh gởi ánh trăng tàn ngoài hiên
                             
                            Tôi về ôm nỗi đau riêng
                            Bể dâu mấy cuộc truân chuyên đổi dời
                            Nước non chia cắt một thời
                            Tìm đâu dáng dấp nụ cười nguyên sơ
                             
                            Trãi qua binh biến, ai ngờ...
                            Muộn màng treo giữa hững hờ gió sương
                            Phong trần theo gót chân vương
                            Phấn son đà nhợt môi hường lòng hoa
                             
                            Ngồi đây ôn lại xót xa
                            Cung đàn lỗi nhịp thế mà ly tan
                            Sơn hà, thành quách điêu tàn
                            Vó câu lạc phách sầu mang mang sầu
                             
                            Tôi về tủi phận nghẹn ngào
                            Hoàn kiếm cung, trả chiến bào cho ai...?
                            Quần thoa nào phải râu mày
                            Trả cho tôi nét trang đài - thời gian!
                             
                            8-3-2007
                             
                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 08:15:09 bởi Viet duong nhan >
                            #14
                              Cao Nguyên Việt 09.03.2007 06:38:41 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Trường Phi Bảo


                              Trích đoạn: Cao Nguyên Việt

                              quán gió

                              ngồi đây nghe tiếng vó câu
                              vang sâu thẳm, đáy cốc sầu rượu xưa
                              chiến bào, màu hổ phách khua
                              kiếm loang loáng sáng, đắng thừa chạm môi!

                              ngồi đây ngắm cuộc lở, bồi
                              trên thành quách cũ, nhói lời sử ca
                              vỗ đêm rộn nhịp sơn hà
                              đàn buông âm cuối, vỡ òa khúc mê!

                              ngồi đây đếm cuộc đi, về
                              trong lời thơ viết bên lề nhân sinh
                              đi qua mười ngón nhục hình
                              về trên gót rỗ ân tình bể dâu!

                              ngồi đây nhắc chuyện công hầu
                              rềnh rang nhân ảnh qua cầu khói sương
                              chậm nhanh chung một lối đường
                              lợi danh nặng nhẹ, cũng dường ấy thôi!

                              ngồi đây, quán gió giữa trời
                              rượu - hương nhật nguyệt, trà - lời cổ thi
                              ngắm, nghe, nhắn với về, đi
                              ta còn nợ khúc tương tri cùng người!

                              Cao Nguyên
                               
                              R


                              Tôi Về Ôm Nỗi Đau Riêng
                              Trường Phi Bảo
                               
                              Kiếm cung vứt ở vệ đường
                              Nhân duyên gẫy gánh dặm trường đa mang
                              Anh thư khách phận hồng nhan
                              Xuân xanh gởi ánh trăng tàn ngoài hiên
                               
                              Tôi về ôm nỗi đau riêng
                              Bể dâu mấy cuộc truân chuyên đổi dời
                              Nước non chia cắt một thời
                              Tìm đâu dáng dấp nụ cười nguyên sơ
                               
                              Trãi qua binh biến, ai ngờ...
                              Muộn màng treo giữa hững hờ gió sương
                              Phong trần theo gót chân vương
                              Phấn son đà nhợt môi hường lòng hoa
                               
                              Ngồi đây ôn lại xót xa
                              Cung đàn lỗi nhịp thế mà ly tan
                              Sơn hà, thành quách điêu tàn
                              Vó câu lạc phách sầu mang mang sầu
                               
                              Tôi về tủi phận nghẹn ngào
                              Hoàn kiếm cung, trả chiến bào cho ai...?
                              Quần thoa nào phải râu mày
                              Trả cho tôi nét trang đài - thời gian!
                               
                              8-3-2007



                              cố nhân


                              tôi với anh vốn giòng họ Võ
                              kiếm cung xưa, gác bỏ ngang trời
                              mượn chữ nghĩa phóng lời qua gió
                              gởi cố nhân rạng rỡ tâm cười

                              vui anh nhé, một đời là mấy
                              thực hay hư, cứ thấy là mừng
                              Đà Lạt, Nha Trang - biển, rừng ta đó
                              nhắc chừng nhau, để nhớ Việt Nam

                              nhớ cả em, tóc lồng ngọn gió
                              trêu tình anh trên ngõ phượng hồng
                              đời phiêu bạt, tang bồng đã mỏi
                              thơ gọi tình vào lối trăng xưa

                              hẹn nhau nhé, đón đưa ngày cũ
                              với tấm lòng còn đủ mê say
                              để hợp phối thơ này thành nhạc
                              hát giữa trời Đà Lạt sương bay!
                               
                              Cao Nguyên
                               
                              R
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 08:17:13 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 286 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9