thơ Cao Nguyên
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 20 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 286 bài trong đề mục
mây trắng 27.03.2009 22:57:00 (permalink)
0
Huyền Thoại Đêm...


Dư ảnh xưa ẩn hiện giữa mênh mông
Đêm huyền thoại em về ru gối mộng
Phiến gió buồn vướng vít thắm làn hương
Nhỏ rêu xanh góc thềm hoang tìm bóng

Vén bâng khuâng bay bay làn tóc rối
Hương ngát thiên thu hương trầm dịu vợi
Bên song thưa nụ hồng trao sắc thắm
Khóe tim cười nồng đượm mấy chơi vơi

Nhẹ nhàng say phút tình đan mộng ảo
Men ngất ngây hồn chạm nét hư hao
Buông chênh vênh thả dấu mờ hắt bóng
Vỡ sương đêm áo mộng thắm ngọt ngào
 
Bềnh bồng xa tiếng sông đời tình tự
Gởi trăm năm giây phút tựa huyển hư
Cho hương áo vấn vương sao vời vợi
Khói mây nào giăng nhẹ với phù du…
vad
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 10:15:07 (permalink)
0
tín nhiệm

đối diện
với anh và em
là những bài thơ mình viết cho nhau
từ cảm nhận ban đầu
khi con chữ
biết mỉm cười
vì hiểu ra
đời còn có người cùng ta đồng cảm
như những hạt cát trên bờ biển
cũng sáng lên khi ngón tay ta mơn man
chạm trên nó cái tên của người mình yêu dấu
dẫu biết rồi mưa
rồi giông bão
và cả thời gian cũng đồng lõa tẩy xóa
cái bề mặt cảm xúc nhất thời

nhưng
những ấn tượng phát thảo từ tim ta
đã là kỳ tích
hiện hữu thường hằng
ở bất kỳ nơi chốn
mặc thời gian xua ta hối hả
chạy suốt bốn mùa
qua những tháng năm
mà anh và em
đã nhất thể là một khối lăn
trượt êm trên mịn màng
giao thoa đồng cảm

đang giữa anh và em
là những con chữ hóa thân từ dòng nhuyễn thể
rung lên cuồng nhiệt tình
và cũng rung lên từ những khắc khoải
hình thành bởi những va chạm vô thức
tạo nên những vết xước trong trái tim
vốn dĩ đã quặn đau
từ những nghịch thường của cuộc sống
với sự khắc nghiệt của mệnh
và sự dã man của lòng trắc ẩn hóa trang

điều mà ta hiểu ra
trong dòng thơ viết cho nhau
là để dung hóa cái ta sâu lắng
vào nhau
giữa nhau
dìu nhau
bay lên khỏi cái hố thẳm rợn người
của những thang giá trị
bị băng hoại và thối rữa
của những dung nhan đạo đức
phù phiếm và dị tật
khi những khái niệm thăng hoa
cũng bị chì chiết và ngờ vực

tự thâm tâm
mình cám ơn nhau phải không em
cùng nói tốt cho nhau
không mắc cỡ
không ngượng miệng
vì những ý lời mình viết
đã phát sinh từ mỗi nhịp đập của tim
thì sự khinh miệt giữa nhau là không thể
như không thể
tách rời anh và em ra lhỏi những gì mình đã viết
như không thể
không cám ơn thượng đế
về sự kết hợp bí nhiệm
hai hạt bụi trần gian vào nhất thể
tự sáng lên trong tâm những ý niệm vô thường
để yêu thương
để quấn quít
trong cái thiên đường tự có
như tự mình tích cực thăng hoa bản ngã chính mình
để mỗi khi nhìn nhau
đối diện con chữ
những tế bào tâm linh
cảm khái và thấu triệt
cái lẽ sống được xác quyết
lòng tín nhiệm của ngôn từ
giữa anh và em
vượt khỏi sự tha hóa bẩm sinh
trong quá trình sống chết
phản hồi!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 10:19:08 (permalink)
0
men thơ


mở đêm ra, thấy em cười
ngạo anh yêu quá nên lời hóa ngông
bóng tình ví tựa môi hồng
ướm men thơ ngọt ru lòng người xa

rõ xa, xa tít ngân hà
mãi còn thấp thoáng bóng tà áo quen
áo may bằng lụa tơ mềm
soi trăng mẹ dệt bên thềm Huế xưa

gánh đời áo đẫm nắng mưa
giữ đường may thắm ghẹo đùa duyên anh
người vừa phủi bụi lợi danh
chỉ còn nuôi chút nhiệt thành giữa thơ

nài tình đi dạo sông mơ
áo em gió ngược sợi tơ quyện vào
ngõ lời giữa nỗi khát khao
nên em chế nhạo lời chào hóa ngông

bóng tình ví tựa môi hồng
men thơ ướm ngọt ru nồng tình xa!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 10:20:47 (permalink)
0





chuồn chuồn


chuồn chuồn bay thấp trời mưa
bay cao trời nắng, bay vừa trời êm (*)
thương em đôi cánh mỏng mềm
vượt bay qua khắp nẻo miền nhớ ơi

ấu thơ em, một khoảng trời
xanh màu ngọc bích như lời mẹ ru
ngủ ngoan trong mộng hiền từ
môi thơm cười giữa lòng người, tim ta

rồi xa, chuồn chuồn bay xa
lạc lời ru mẹ, xa nhà quê cha
xa đồng cỏ, xa lũy tre
xa cành phượng thắm, xa ve gọi hè

chuồn chuồn ơi! mi có nghe
mai ta về nhé, nhớ quê lắm rồi
thì về đi, dấu yêu ơi
nghe rung cánh mỏng trong trời Huế xưa!


Cao Nguyên

------
(*) ca dao
mây trắng 28.03.2009 10:57:10 (permalink)
0
Mơ hồ...



Mấy trăng …từ thuở… mơ hồ
Tìm nơi Thành Cổ …ai về… khói sương
Rưng sầu lau trắng tha lương
Một trời đất lạ… như dường cố tri

Xa đưa hẹn ước xuân thì
Nước non thăm thẳm tương tri đợi chờ
Sông quê nước chạnh đôi bờ
Trong ngần một nỗi ơ thờ tầm dương

Nắng chiều ngơ ngác quê hương
Trăm năm bờ bụi… vấn vương tấc lòng
Trăng ngời vời vợi chờ mong
Dáng thơ từ độ viễn vông kiếp người

Thu không nhẹ bước chơi vơi
Nghe hồn miên viễn lộng đời phù vân
Tiếng xưa âm ỉ khúc ngân
Rọi lòng bóng ngã bâng khuâng giữa giòng

Tần ngần mở lối huyền không
Đất lành òa vỡ mênh mông cùng trời
Ngàn năm hỏi mãi cuộc chơi
Tà dương gột áng mây đời nhẹ tênh…
vad

mây trắng 28.03.2009 11:05:10 (permalink)
0
Em về…
 
Em về bụi phủ đường xa
Chiều tàn trút nắng trên tà áo phai
 

Trong bâng khuâng có rã rời
Trong yêu thương có men đời xót xa
Gió bay lọn tóc nhạt nhòa
Dấu chân cát lấp phủ mờ tháng năm

Em về bóng nhỏ âm thầm
Cái nhìn còn đọng những lần chia tay
Cái nhìn nối bóng thêm dài
Dài thêm mỗi bước bên đời lẻ loi

Em về hơi thở mệt nhoài
Về trong giấc ngũ là lời ru êm
Xin cho ngọt giấc êm đềm
Dù chưa trọn giữ chút niềm yêu thương...
vad

 
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:36:27 (permalink)
0
quay quắt


tưởng còn một thoáng nữa thôi
lòng anh đuổi kịp tiếng cười của em
chỉ vì mấy giọt sương đêm
rơi nhằm vào khoảng tịnh yên để dành
ngừa khi tâm chợt băn khoăn
điều ta tín nhiệm đã thành rủi may
nhìn em ngỡ giữa lòng tay
đã vì sắp ngửa mà quay quắt tìm.

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:37:43 (permalink)
0
môi ngoan

lá rất xanh và nắng rất hồng
hoa rất xinh và môi rất ngoan
thơ chào xuân trên đồng cỏ biếc
anh chào em giữa lòng hừng đông

em có thấy một dòng sông mới
dâng phù sa vào gốc mạ thơm
trên cánh đồng anh vừa nghĩ tới
không hề lưu dấu vết căm hờn

mai em nhé mình về nơi ấy
anh ươm thơ trên môi em ngoan
nghe khúc khích tiếng cười trẻ dại
nũng nịu em bay theo diều hồng

đời một thời bâng khuâng khép lại
em giữa anh lời thơ hừng đông
anh trong em một dòng sông mới
thuyền tình trôi đem hương vào xuân.

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:39:39 (permalink)
0



Nguyệt Ca

anh cuồng trong nỗi mê em
ngón tay cuống quít chạy trên phím đàn
nốt sol hẫng một cung ngang
thanh âm bỗng rối theo hàng mi cong

môi em chùng xuống lời trầm
bặt thinh một quãng rung ngân tuyệt vời
vừa may tấu khúc song lời
âm ba luân sóng vu hồi nguyệt ca.

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:41:21 (permalink)
0
lửa thơ


bởi còn thích nghe Bà ru cổ tích
nên mê tình huyễn hoặc ẩn trong thơ
đêm hoảng giấc, ngỡ mình vừa thất tiết
ngượng chín người, má đỏ tự bao giờ

anh hứa đi đừng dùng thơ nhen lửa
trên thân em tràn chứa chất xuân thì
tình bùng cháy khi tim vừa mở cửa
sẽ không còn thơ mộng nửa riêng em

nửa trao nhau hãy xem là thánh thể
trên bệ thờ trong cung điện tình yêu
như cổ tích em nghe Bà đã kể
mỗi chuyện tình phải hiến lễ hóa thân

đừng gọi nước về cứu mình anh nhé
lửa vừa tàn thì lệ đã hồng loang
em rất sợ giữa hoàng hôn băng giá
lại nguyện cầu tình cháy một lần hơn!


Cao Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 19:42:36 bởi Cao Nguyên Việt >
Cao Nguyên Việt 29.03.2009 10:55:32 (permalink)
0
Cõi Xưa

nơi Cõi Xưa, có Anh và Em
những chiều mưa
ngồi ở quán café Thương nhìn ra biển vắng
sóng gợn buồn như những chiếc lá me bay
từ những con đường mãi tận xa
của Sài Gòn tháng Hạ
hoa phượng nở, ve sầu rung cánh lá
hơi thở em vỗ nhẹ vai anh
lặng lẽ - mình ngắm nhau trong mắt
thấy cả ước vọng xanh nẩy mầm trên cát
rọi sáng tên mình
còn chồng khớp lên nhau
dấu ấn rõ sâu đủ hằn qua thời gian sóng biển
trùng dương xanh và mãi khát khao
một hạnh phúc dường như có thật
dẫu bộn bề trăm nỗi
dẫu điệp trùng những dấu hỏi mai sau
còn gì giữa nhau
một Cõi Xưa huyền thoại
vời vợi xa rồi - em nhỉ, một mùa yêu
một mùa chiều hoàng hôn rơi chậm
chậm đến hôm nay
lạnh thấm vai anh
đợi hơi thở em không nhớ tìm về
nên Cõi Xưa rộng hơn là thế
lặng lẽ nơi này - nỗi nhớ em xưa
những giọt mưa
chừng như nước mắt
theo cánh hải âu bay về biển bắc
gặp lá me bay ngược gió về nam
tiếc những cánh tay mình
chưa một lần khóa chặc
để giữ Cõi Xưa rất thật giữa chiều nay
anh muốn uống thật say
giữa môi em vị mặn
giọt nước mắt thơm mùi rong biển
rơi trong mưa
từ một Cõi Xưa buồn!

Cao Nguyên

Cao Nguyên Việt 29.03.2009 10:56:47 (permalink)
0
duyên thơ


nghe chữ về, lời hăm hở đón
sợ lỡ dòng thơ, lạc ý tình
phượng lại nở trên cành hạ sớm
phải dấu yêu? ta lại gặp mình

dường như người của ngày xưa ấy
nghe tiếng cười thơ, nhớ rất quen
soi từng chữ qua mùa trăng cũ
thấy lại thời hương sắc thôi miên

ướm lời thơ nồng vừa hơi thở
trên môi quen một thuở đùa nhau
quên buộc chắc một câu duyên nợ
mà tình xa bữa vỡ nhịp cầu

bởi lỡ chuyến đò xuôi Bến Ngự
nên nỗi buồn Thượng Tứ còn đây
gặp thơ quen, săm soi từng chữ
ngỡ em về đứng giữa dòng thơ

này Huế ơi! mai ta trở lại
với lời thơ viết mãi xưa nay
rót thành dòng rượu hồng ân ngãi
trên sông Hương mời duyên thơ say!

Cao Nguyên
mây trắng 29.03.2009 11:23:47 (permalink)
0
Ngọn  Lửa Trong Mưa…
 
Vội vã ơi cơn mưa trời tháng bảy
Vẫn chưa thôi ngọn lửa cháy lưng trời
Để hôm nay cuối đường ngân vọng tới
Còn hồng soi nồng ấm mảnh hồn quê
 
Những thiết tha sâu tận dưới đam mê
Bạt gió mưa che bao đời sương khói
Nồng nàn lửa Prométhée rực phía chân trời
Nguồn ân sủng khơi tràn dâng mạch sống
 
Chạm tim em đêm mưa Ngâu bảo giông
Thành tình yêu dệt lửa dấu con người
Niềm rung động lắng sâu xuống cõi đời
Mưa đan lửa tỏa lan niềm hạnh phúc
 
Anh đứng đó như trăm lần xa ngút
Ta  yêu thương gần gũi chạm hồn nhau
Anh vẫn nói trong tiếng lòng yêu dấu
Bên cõi đời thinh lặng bóng hoang liêu…
vad

 
mây trắng 29.03.2009 11:26:13 (permalink)
0
Mộng Giang Đầu
 
Thương nhớ giòng sông với bến mơ
Ánh trăng tha thướt lụa nhung mềm
Hoa cười lấp lánh ánh sao đêm
Tình thơ vương nhẹ chốn giang đầu
 
Thương nhớ dìm em tận đáy sầu
Xô dạt hồn ai trên cánh mộng
Trở trăn thao thức với chờ trông
Gọi lại trong đêm bóng nguyệt xa
 
Thương nhớ một thời nhớ thiết tha
Bâng khuâng áo tím rơi đường vắng
Mơ hồ tìm lại mấy mùa trăng
Gởi lại nụ cười trên bến thơ
 
Thương thương nhớ nhớ chút ơ hờ
Khói giăng chìm khuất bóng người đi
Hiên trăng đọng thắm lệ viền mi
Anh đến che đời em bớt mưa…
 
Xôn xao thương nhớ dậy miền xưa
Em thấy người đi chợt trở về
Nói cười như một thuở đam mê
Mênh mông thơ viết đến ngàn sau…
 
Say thắm trời thơ lòng yêu dấu
Người vẫn bên đời xưa xưa sao!... 
vad
 
mây trắng 29.03.2009 11:59:54 (permalink)
0
Dấu Chân Thơ...
 
Ai đi gió thổi trên ghềnh
Buổi hôm nay đã chênh vênh dấu người
Trời xanh mây trắng chơi vơi
Biết đâu nguồn cội trải lời yêu thương

Đá như ghi khắc tỏ tường
Tình chân từng phút dặm trường nhân gian
Hỏi trong sâu thẳm ngút ngàn
Tiếng lòng rung động ngân vang thiên hà
 
Từ trong thân phận phong ba
Hoa xưa đậm nét mặn mà rong rêu
Nhạc đời đi giữa hoang liêu
Chín lòng tìm lại bao điều vấn vương
 
Thuở xưa in bóng tà dương
Soi trong nửa kiếp hoang đường tha lương
Vòng tay buông lỏng diệu thường
Gởi nơi bờ gió thiên đường lòng ai…
vad

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 20 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 286 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9