thơ Cao Nguyên
Quê Nội
Ba Me muốn các Con về thăm Quê Nội
thấy Cội Nguồn nhớ ân đức Tổ Tiên
nhẹ vơi đi một quá khứ ưu phiền
cho chân bước hồn nhiên cùng nhịp thở
Nên hào phóng với chân tình cởi mở
mới nghe lòng dịu mát một Quê Hương
hăm hở bước chân trên mọi nẻo đường
giữa lúa vàng thơm , giữa đồng mịn cỏ
ven luỹ tre làng , bên giòng sông nhỏ
bất cứ đâu con cũng thấy yêu thương
trên những đường quê dẫn lối về trường
vẫn thắm thiết một màu hoa Phượng đỏ
những cánh diều đang lướt mình trong gió
nghe Ve gọi Hè , thèm bến sông quen ...
vườn nhà Nội con chẳng thể nào quên
thơm ngát bên hiên hương Cau , hương Bưởi
hai gốc Mít già mãi còn đứng đợi
ngày con về nghe võng Nội đong đưa
có những đêm Ba , Nội phải dầm mưa
vá đắp lại mái tranh nghèo mục nát ....
hãy quên đi những vật đời mất mác
để sống vì những khao khát tin yêu
quá khứ Ba - khổ nhục biết bao nhiêu
Giờ cũnh bỏ , vì các con mà sống
Quê Nội con ruộng vườn không đủ rộng
nhưng là nơi cất giữ núm nhau con
và là nơi còn mãi những tấm lòng
yêu tha thiết giữa giòng sông nước mắt !
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 21:11:47 bởi Viet duong nhan >
trầm tư
thư anh viết vẫn giữa dòng sông nhớ
nên nặng hoài những đợt sóng cưu mang
giữa trầm tích vỡ ra lời thương cảm
tuôn theo dòng huyết lệ chảy qua thơ
những cuộc đời đi quên lời tiễn biệt
nghẹn lòng đau tha thiết biết chừng nào
mai gặp lại trăng tàn trong đáy huyệt
đèn phù du siêu độ những vì sao
vốc nắm đất phù sa bờ sông Cửu
thơm ngạt ngào mùa ngô lúa đơm bông
nhặt viên sỏi trên lưng đèo Ngoạn Mục
nghe cồng chiêng vui dạ khúc Trường Sơn
đạp sóng nước cửa sông Tiền, sông Hậu
rộn tiếng hò theo mái đẩy duyên đưa
nghe tiếng võng vui đùa trưa tháng Hạ
thèm chùm bông so đũa bữa canh chua
chiều trầm lắng tiếng chuông chùa ngược gió
reo bồi hồi ngói vỡ nóc hoàng cung
tranh cổ sử ngựa chùn cương mạt lộ
dãy chiến bào ướt đẫm lệ chinh phu
tiếng rít rợn cửa sắt tù thế kỷ
ngợp rừng thiêng hồn theo gió vi vu
góp tất cả những hành trang hệ lụy
theo trăng về Cội Rễ để trầm tư.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 21:12:15 bởi Viet duong nhan >
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
nắng nghiêng xuống mưa tuông hối hả
tay che đầu giữ tóc thôi bay
nhớ môi em run theo gió lạnh
quàng tay nhau chân bước như say
lời em nói dường như đặc quánh
khi nụ hôn miết xuống môi đầy
@
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - thương cuộc tình xưa
nghe tiếng ve gọi tình ra rả
vòng đôi tay đan võng đong đưa
mưa phủi nắng chảy trên sóng lá
xô giọt buồn lóng lánh trôi xa
cứ thấp thoáng trong anh tháng Hạ
giọng cười em rộn rã trong mưa
@
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
em ơi Sài Gòn! Tình, Nắng và Mưa
anh nghiêng vai trút đời vất vả
hồn mân mê tìm chút hương xưa
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
khi mưa rào xô tan đọt nắng
chờ anh về hong tóc qua đêm.
Cao Nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2007 21:12:45 bởi Viet duong nhan >
tình
yêu
là
thế
này tình
còn tha thiết ngắm
sao khuất vào
yên lắng thật sâu
này em
còn bao lo lắng
về nụ hôn
chờ say đắm trao
này không gian
giữ giùm im ắng
cho tia nhìn
còn trong mắt nhau
này thời gian
xin trôi chầm chậm
thơ ta còn
nợ người mấy câu!
tình yêu là thế
em yêu ơi
lãng đãng như mây trên đỉnh trời
mãi miết vờn nhau không tiếng động
sợ vỡ nên chi phải đổi màu
vừa như trắng
vừa như xanh
vừa như hồng
vừa tan mong manh
anh đã hôn em
từ cơn mê thức
có ấm nồng không
mảnh ngực trần gian!
Cao Nguyên
Biển Tình Mênh Mông Biển tình lớn lắm đến vô cùng
Như trời đất rộng rất mênh mông
Bơi, đi có thể là không đến
Không bơi chết ngủm biết đâu chừng Anh kể chuyện này riêng với em
Hai con chuột rớt, thân ướt nhèm
Ngoi ngoi thùng sữa, thành cao quá
Một chú buông chân, chịu chết chìm Một chú loi ngoi quyết vẫy vùng
Bốn chân bơi mãi chẳng hề ngưng
Gây thành sóng bão trong thùng sữa
Sửa đọng thành bơ súyt hãi hùng Chú chuột trên bơ vội phóng lên
Tưởng tiêu đời chứ, vậy mà hên
Từ nay quyết chí liều tranh đấu
Chẳng chịu buông tay để chết hèn Biển tình em ạ rất mênh mông
Đừng duỗi xuôi tay gắng vẫy vùng
Có xót xa đau, khi đến được
Tình yêu hạnh phúc sẽ vô cùng Nguyên Đỗ
Chào bạn Cao nguyên Việt
Cuộc sống đôi khi có những chuyện bất ngờ và kỳ diệu, sự trùng lập cũng là cái duyên cho chúng ta được gần gũi nhau hơn
Thơ ơi Thơ …hay Ơi Thơ Ơi ….cũng đều là tiếng gọi của tâm hồn tìm về cõi mộng , tìm kiếm dòng sông con Suối xuôi dòng ra đại dương mênh mông sóng nước ….Tìm kiếm những cánh rừng âm u trong cõi hư vô …những sa mạc cằn khô …những núi non , điệp trùng không ngủ …. Tìm kiếm những giọt mồ hôi và xương máu con người vương vãi trên khắp địa cầu …Chúng ta là những phù du,… theo dòng hải lưu xuôi ngược …là những hạt bụi bơ vơ bay trong không gian mênh mông kêu gọi tình người …
Là những kẻ ngày đêm chập chờn thương nhớ một cái gì vô định …Rất phong lưu và cũng rất dung dị đời thường …
Cám ơn bạn đã tới thăm tôi , xin chúc bạn ngân nga hơn nữa và thành công trên con đường tìm kiếm nàng thơ .
Thân ái Vũ kim Thanh THƠ ƠI …THƠ .
Hãy giang rộng những vòng tay thân ái
Ôm vào lòng những trái ngọt hoa tươi
Dâng hiến cho đời gian khó… nụ cười
Tình thi hữu trong tim nhau mãi mãi
Hãy như những cánh chim bay mê mải
Bay khắp trời chở nắng ấm muôn nơi
Chở vầng Trăng và những ánh sao đời
Giăng mắc khắp nẻo đường xa tăm tối
Hãy nắm tay cùng nàng Thơ du hội
Ðời thăng hoa rực rỡ khối tình xa
Thơ ơi Thơ… trải mộng đẹp nguy nga
Hồn hòa quyện dù cách xa vạn lý…
Thơ ơi Thơ…Xiết chặt tình tri kỷ
Tay chung tay tháo gỡ mối sầu bi
Cho lòng đau vơi điệp khúc chia ly
Cho cuộc sống thắm tươi muôn tình ý
Thơ ơi Thơ…Giúp ta thêm mộng mị
Thêm ân tình, thêm bão tố cuồng si
Ðể con người trên trái đất diệu kỳ
Xích gần lại tìm hướng đi tuyệt mỹ.
Vũ kim Thanh r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2007 09:28:29 bởi Huyền Băng >
THƠ ƠI …THƠ .
Hãy giang rộng những vòng tay thân ái
Ôm vào lòng những trái ngọt hoa tươi
Dâng hiến cho đời gian khó… nụ cười
Tình thi hữu trong tim nhau mãi mãi
Hãy như những cánh chim bay mê mải
Bay khắp trời chở nắng ấm muôn nơi
Chở vầng Trăng và những ánh sao đời
Giăng mắc khắp nẻo đường xa tăm tối
Hãy nắm tay cùng nàng Thơ du hội
Ðời thăng hoa rực rỡ khối tình xa
Thơ ơi Thơ… trải mộng đẹp nguy nga
Hồn hòa quyện dù cách xa vạn lý…
Thơ ơi Thơ…Xiết chặt tình tri kỷ
Tay chung tay tháo gỡ mối sầu bi
Cho lòng đau vơi điệp khúc chia ly
Cho cuộc sống thắm tươi muôn tình ý
Thơ ơi Thơ…Giúp ta thêm mộng mị
Thêm ân tình, thêm bão tố cuồng si
Ðể con người trên trái đất diệu kỳ
Xích gần lại tìm hướng đi tuyệt mỹ.
Vũ kim Thanh
ơi thơ ơi
thơ người thì đã cũ
lòng ta chẳng mới gì
mà sao từng câu, chữ
làm lòng ta biến di
dõi lời về quá khứ
theo chữ tới tương lai
dường như người đã hiểu
cõi lòng ta vì ai
nên chi ta nợ người
cả những lời chưa nói
cả thao thức một đời
bởi người, ta bối rối
bởi người ta biến di
trong từng giây phút đợi
trên từng bước người đi
trong cuộc tình diệu vợi
đã biết là không thể
yêu người như yêu thơ
mà đêm về quạnh quẽ
còn thương nhớ vu vơ
mà thơ người cũng tệ
cứ viết những lời buồn
khơi lòng ta rướm lệ
suốt cả một mùa đông
lòng dặn lòng thôi nhé
xa thơ người, thơ ơi
mặc dòng đời lặng lẽ
theo tình trôi, xa trôi
đã biết là không thể
yêu người như yêu thơ
sao lòng còn khe khẽ
gọi tên người trong mơ
ơi người! ơi thơ ơi!
Cao Nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 20:18:53 bởi Viet duong nhan >
Nick Name
những bài thơ viết trong mưa dạo ấy
giờ vẫn còn trong từng con phố quen
những con phố mỗi lần anh trở lại
gọi tên em bằng cái Nick Name
là M, và mãi chỉ riêng M
vẫn tóc ngang lưng, nón che nửa mặt
rộn chân buồn theo nhịp guốc qua hiên
giữa rả rích mưa trên triền phố đợi
đợi những ý thơ về qua ngõ rối
đợi những lời ca hát bởi chính mình
chỉ thế mà vui cuộc tình vời vợi
nỗi nhớ tràn đầy trong mỗi giấc đêm
chỉ nỗi nhớ cũng làm nên quá khứ
huyền thoại tình lưu ngụ giữa tim nhau
nếu mai mốt em về theo nét chữ
sẽ gặp anh đứng giữa những niềm đau
những bài thơ viết trong mưa dạo ấy
giờ vẫn còn trong từng con phố quen
những con phố mỗi lần anh trở lại
gọi tên em bằng cái Nick Name!
Cao Nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 20:20:59 bởi Viet duong nhan >
thời gian
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người
thực, không thực - chuyện đầy vơi
cưu mang cho lắm, rốt đời ảo hư
thời gian còn đủ không ư
sẽ như sắp hết, đã từ nguyên khai
thực, không thực - chuyện nay mai
rảnh đâu ngồi đếm tóc bay cợt mùa
thời gian còn đủ - thiếu, thừa
cũng cười cho thỏa cái vừa ngắm, ưng
rồi mai, bước chạm vô cùng
còn nghe lời ấm dưới tầng đất rêu
thời gian còn đủ - ít, nhiều
cùng đi em nhé, vào điều đã như
buộc tơ mà chặc khư khư
cái vòng duyên định, vạch từ cõi không!
Cao Nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 20:22:53 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Cao Nguyên Việt
thời gian
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người
thực, không thực - chuyện đầy vơi
cưu mang cho lắm, rốt đời ảo hư
thời gian còn đủ không ư
sẽ như sắp hết, đã từ nguyên khai
thực, không thực - chuyện nay mai
rảnh đâu ngồi đếm tóc bay cợt mùa
thời gian còn đủ - thiếu, thừa
cũng cười cho thỏa cái vừa ngắm, ưng
rồi mai, bước chạm vô cùng
còn nghe lời ấm dưới tầng đất rêu
thời gian còn đủ - ít, nhiều
cùng đi em nhé, vào điều đã như
buộc tơ mà chặc khư khư
cái vòng duyên định, vạch từ cõi không!
Cao Nguyên
Em Đi Qua Thời Gian
Trường Phi Bảo
Thôi em đi qua thời gian
Trả cho anh lại muộn màng héo khô
Nhận ra tình chỉ giấc mơ
Kiếp người ngắn mà cuộc chờ dài thêm
Thời gian bạc trắng nỗi niềm
Em đi qua những con tim tội tình
Chợt nhiên thấy lẻ bóng mình
Cô đơn khóc với lặng thinh bốn mùa
Mặc nhân thế chuyện hơn thua
Em đi qua từng chát chua của lòng
Biển người sâu rộng mênh mông
Tìm đâu một kẻ thật lòng yêu ta
Thời gian hằn vết xót xa
Bao nhiêu hệ lụy em qua ít nhiều
Mà anh chẳng vẹn nghĩa yêu
Đành đơn vắng bước lạnh chiều hoàng hôn...
13-3-2007
hạt lệ
em sẽ chết trên vai anh - ngày tận thế
khi đam mê phún thạch vỡ thành sông
lúc trí nhớ trần gian thôi tự kể
cuộc tình đi quên để lại di ngôn!
em chưa chết bây giờ, vì không thể
buông anh ra tan biến giữa hư không
bởi đã trót yêu anh từng hạt lệ
sắp đến ngày thành ngọn thuỷ triều dâng!
*
em sẽ chết trên vai anh lặng lẽ
cả ánh trăng, mạch nước cũng hờn ghen
ngay cả lửa cũng buồn giờ tận thế
vì chỉ thơ anh mới đốt được em!
cám ơn anh trao em từng hạt lệ
sáng giữa thơ và lóng lánh trong mơ
nếu bất chợt hôm nay ngày tận thế
em đốt hồng hạt lệ chảy thành thơ!
Cao Nguyên
Vấn vương
vấn vương sợi tóc trên vai
em còn để lại những ngày rong chơi
giờ em xa tít chân trời
trong tim anh chỉ còn lời tóc em
vấn vương hương Dạ Lan mềm
nhẹ nhàng lan tỏa trong đêm đợi chờ
hương còn thơm giữa giấc mơ
mà em - tình ấy, bây giờ nơi xa
vấn vương tình cũng đã qua
dòng thơ viết giữa tim ta tặng người
vấn vương, vương vấn đầy vơi
ghi lời thương nhớ bên trời đợi em .
Cao Nguyên
lời tình vui
tiếng em trộn với giọng cười nhí nhảnh
gọi về anh trong khúc nhạc tình vui
nụ hôn gởi theo gió chiều lấp lánh
môi mây hồng ửng đỏ cuối chân trời
giữ nụ hôn yêu sau chiều xuống vội
thao thức trong đêm gọi giọt tình nồng
nghe nỗi nhớ tuôn trôi xa vời vợi
cho một ngày vui tiếng gọi chờ mong
em có biết tin yêu và thương nhớ
về một lần làm rộn nhịp con tim
sự toàn bích tranh chen cùng tan vỡ
bất chợt tình lịm chết giữa đam mê
em nên nhớ sau lời tình nồng thắm
từng giọt buồn sẽ thổn thức qua đêm
nên từ giữa lúc tình còn say đắm
hãy mở lòng cất giữ những lời vui
lỡ có lúc chợt buồn em bật khóc
cũng còn nghe sâu lắng hạt tình reo
góp thương nhớ trộn lời tình chắc lọc
viết lời thơ yêu dấu gởi riêng em .
Cao Nguyên
chưa khỏi nhớ
chưa khỏi nhớ, là còn thương em nhỉ
tình cứ về thủ thỉ giữa đêm sâu
cũng tại gió gieo tương tư vạn lý
xa nghìn trùng, mình cứ nghĩ về nhau
đêm mơ thấy hoa Đàm trong cõi gió
loang trầm hương vương cuối ngõ chân đời
thơ đang viết giữa chừng buông dấu hỏi:
có thể nào chạm khẽ chút duyên thôi?
không gian loãng, thời gian trôi thật vội
nhìn cuộc tình vời vợi buốt lòng đau
giữa đưa đón, anh tìm em vạn lối
chỉ thầm thì mơ gọi tựa vai nhau
chưa khỏi nhớ, là còn thương em nhỉ
hạnh phúc ơi! ta gọi đã khàn hơi
thôi gió hỡi! ngưng đưa tình vạn lý
cho ta hôn đắm đuối trái tim người!
Cao Nguyên
âm sắc mênh mông
không có em, thơ không đủ sức đi
dẫu phía trước có giấc mơ huyền thoại
về những cánh hoa chứa cả mặt trời
ngàn nỗi đam mê, vạn lần bối rối
không có em, tin yêu đã mỏi
cánh tay trần sao vói tới hư không
bởi em biết, dẫu ngàn lần nhớ, đợi
cũng chỉ là âm sắc của mênh mông
những ám ảnh về tình yêu hạnh phúc
đã trong ngần từ thuở không em
sao mãi ôm giữa lòng niệm thức
rât nồng nàn, em - cái bóng của đêm
rất ngờ, mà vẫn thơ và mộng
rất xa, em vẫn giữa lòng anh
và như thế là em hiện hữu
trong chiều dày, tình yêu mong manh !
Cao Nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: