thơ Cao Nguyên
Cảm ơn về bài thơ Băng Tửu và tất cả những bài thơ thật hay của thi sĩ nà...chúc CNV ngày cuối từn thật vui.
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
khi mưa rào xô tan đọt nắng
chờ anh về hong tóc qua đêm.
Cao Nguyên
Buồn cùng mưa hạ Chờ anh về hong tóc qua đêm Bao năm qua chưa tắt niềm hy vọng Bao nhiêu lần đón anh vào bến mộng Hai đứa cùng vui dệt nổi niềm. Sài Gòn bây giờ mưa ào ạt Mình em ngồi đếm kỉ niệm qua Nụ tình ôi vẫn còn ngào ngạt Nhớ mái tóc bồng cuốn hồn ta Vòng tay vòng tay nào ai đã Cho ta luyến nhớ suốt miên trường Ríu rít trời ta từng cơn Hạ Chờ người người ấy vẫn mãi xa.
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Cảm ơn về bài thơ Băng Tửu và tất cả những bài thơ thật hay của thi sĩ nà...chúc CNV ngày cuối từn thật vui.
chiều nay sao thấy buồn chi lạ
nhớ Sài Gòn - nhớ lây sang em
khi mưa rào xô tan đọt nắng
chờ anh về hong tóc qua đêm.
Cao Nguyên
Buồn cùng mưa hạ
Chờ anh về hong tóc qua đêm
Bao năm qua chưa tắt niềm hy vọng
Bao nhiêu lần đón anh vào bến mộng
Hai đứa cùng vui dệt nổi niềm.
Sài Gòn bây giờ mưa ào ạt
Mình em ngồi đếm kỉ niệm qua
Nụ tình ôi vẫn còn ngào ngạt
Nhớ mái tóc bồng cuốn hồn ta
Vòng tay vòng tay nào ai đã
Cho ta luyến nhớ suốt miên trường
Ríu rít trời ta từng cơn Hạ
Chờ người người ấy vẫn mãi xa.
Có phải Nguyệt là trăng
Sao còn mây Băng lạnh!
hihihi
Phá chút đó Nàng Thơ
Gặp nhau là vạn hạnh...
Cám ơn Băng Nguyệt ghé mắt nhìn thơ và một lời chúc vui cuối tuần.
Chúc Băng Nguyệt cũng mọi điều tốt đẹp.
CUỘC CHỜ cũng may . còn có Trăng, Thơ
nếu không . đêm xuống , cuộc chờ trống trơn
ghé Tình . gặp bữa ghen hờn
thăm Yêu . môi nhạt nụ hôn cuối mùa !
Người buồn . xua giận làm mưa
Ta nghiêng tim hứng . đong thừa hạt đau
rủ Trăng, Thơ . uống vị sầu
lặng đêm say khướt . ghìm nhau cuộc chờ !
Cao Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2007 03:24:59 bởi Cao Nguyên Việt >
gởi tình theo gió
đất thở cùng em nhịp rung buổi sáng
lá biếc xanh ngời rạng giọt sương mai
rộn rã quá những tia hồng của nắng
chảy giữa em từng bước lặng anh theo
chậm nhịp thở ngày vui không rớt vội
giang tay ra trút hết nỗi ưu phiền
loài chim cũ hát lời ca rất mới
rót vào đời những khoảnh khắc bình yên
ngợp giữa lòng yêu thương trở giấc
hoa cũng cười trên mặt đất đang xuân
lời thơ anh cũng vừa hong ráo mực
gởi tình đi theo gió đến vô cùng.
Cao Nguyên r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2007 19:07:06 bởi Huyền Băng >
Xuân muộn
mùa Đông dài quá hoá thừa
nên chi Xuân đến không vừa tuổi em
tóc xanh thiếu nắng ru mềm
điểm pha sương tuyết lệch nghiêng sợi buồn
nắng lên mà rét chưa buông
nên hoa chậm mở cánh vườn Xuân em
chờ anh trộn lửa hương đêm
với lời trăng mật hong mềm tóc xanh!
Cao Nguyên r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2007 19:08:09 bởi Huyền Băng >
một ngày tuyệt vời
nếu hôm nay - một ngày đẹp quá
em ơi em! mình sẽ làm gì
với nắng sớm đùa trên phiến lá
với ngàn hoa rực rỡ trên cành
với trời xanh, mây hồng đỉnh núi
với tiếng reo nước suối đầu nguồn
với thánh thót muôn lời chim gọi
với nụ cười tươi rói môi em...
về thăm em nhé! quê hương Nội
ngắm đã thèm từng lối xưa qua
đong đưa nhẹ chiếc nôi thời trẻ
uống cho say lời kẻ trăm năm
học để biết tơ tằm nhả lụa
ngửi đẫm hồn hương lúa quê ta
hôn mặt đất thiết tha gốc cội
nghe điệu hò nhắn gọi tình ơi!...
ôi tuyệt vời một ngày em nhỉ
mừng ta sinh thế kỷ nhớ về
mỗi bước đi, một dòng tưởng nghĩ
từ những nơi hệ lụy cưu mang
quê hương ấy, ruộng làng sông núi
mãi rộn ràng trong trí tâm ta
chiều đang xuống, đời qua cũng vội
nhanh lên em, kẻo tối lạc đường!
Cao Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2007 11:23:56 bởi Cao Nguyên Việt >
MÊ THƠ
em mê thơ như mê đời trẻ dại
nhặt hoang sơ trang trải lối đi về
cánh diều mơ lướt gió giữa trời quê
ru em ngủ giữa bộn bề huyền thoại
em mê thơ như mê thời con gái
với lung linh huyền ảo giấc đời mơ
má hây hây tình nở rộ đợi chờ
tiếng cười rộn chạy theo từng nhịp bước
em mê thơ như mê dòng tóc mượt
chảy trên vai nhẹ sóng nước hồ thu
đang Xuân yêu đâu biết chuyện tạ từ
giữa tuổi ngọc chưa cay dòng nước mắt ...
*
anh mê thơ như mê mình được nói
với cỏ cây hoa lá với trăng sao
nói với đất sâu , nói với trời cao
cái thân phận con người trên đá sỏi
anh mê thơ như mê mình được hỏi
ta về đâu sau những cuộc bể dâu
người về đâu khi kết thúc nguyện cầu
tình về đâu sau nghẹn ngào nức nở
anh mê thơ như mê đời tao ngộ
trong an nhiên giữa những trái tim người
trong vui tươi của bè bạn khắp nơi
trong hạnh phúc thắm nồng tình thân ái ...
*
thơ tự nó - mãi nồng nàn quyến rủ
nâng hồn ta vượt sức nặng hình hài
xuyên qua đêm nhìn rõ thấu mặt trời
giữa hoang phế ta tìm ra bè bạn
nhờ thơ em - anh ươm tình lãng mạn
trong giá băng còn giữ được môi nồng
khơi chân tình rộn chảy giữa mênh mông
tự thắp đuốc đi giữa đời tối mịt
nhờ thơ anh - em nghe tình tha thiết
vui và đi qua nghiệt ngã dòng đời
yêu thương người hạnh phúc được nhân đôi
sống và chết giữa thơ đều tuyệt diệu !
Cao Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2007 19:11:53 bởi Huyền Băng >
Nick Name
những bài thơ viết trong mưa dạo ấy
giờ vẫn còn trong từng con phố quen
những con phố mỗi lần anh trở lại
gọi tên em bằng cái Nick Name
là M, và mãi chỉ riêng M
vẫn tóc ngang lưng, nón che nửa mặt
rộn chân buồn theo nhịp guốc qua hiên
giữa rả rích mưa trên triền phố đợi
đợi những ý thơ về qua ngõ rối
đợi những lời ca hát bởi chính mình
chỉ thế mà vui cuộc tình vời vợi
nỗi nhớ tràn đầy trong mỗi giấc đêm
chỉ nỗi nhớ cũng làm nên quá khứ
huyền thoại tình lưu ngụ giữa tim nhau
nếu mai mốt em về theo nét chữ
sẽ gặp anh đứng giữa những niềm đau
những bài thơ viết trong mưa dạo ấy
giờ vẫn còn trong từng con phố quen
những con phố mỗi lần anh trở lại
gọi tên em bằng cái Nick Name!
Cao Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2007 18:46:22 bởi Cao Nguyên Việt >
ẩ n c ư
mai anh cùng chữ ẩn cư
rảnh, mời em ghé cội từ thăm anh
qua vừa quá quãng âm thanh
sẽ nghe chuông tịnh gõ cành liễu sương
giọt rơi thánh thót vô thường
mở ra lối dạo trong vườn chân như
trà đàm nơi quán đạo thư
thơ chờ em ướm bút từ phổ thanh!
Cao Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2007 19:13:49 bởi Huyền Băng >
Nhật Hạ xin chào anh Cao Nguyên.Hôm nay mới có dịp ghé thăm trang thơ của anh.Mong anh thứ lỗi nghe. Chúc anh luôn vui khoẻ.
Thân ái
Nhật Hạ
ĐÒ CHIỀU
Bến xưa
Đò vắng khách đi rồi
Chiều buồn
Con nước lững lờ trôi
Chòng chành
Trên sông đò nghiêng ngả
Khách tạm
Qua rồi một lần thôi
Vu vơ
Đò nhớ khách xa xôi
Cùng những
Buồn vui mang trong lòng
Khách qua
Chẳng nhớ con đò nhỏ
Chiều về
Đò buồn đứng ngóng trông
Một lần
trở lại khách sang sông
Đợi mãi
Con đò xưa mỏi mòn
Chỉ còn
bến xưa buồn vắng lặng
Con đò
Năm cũ đã không còn
Nhật Hạ
BÓNG TÌNH
rồi từ một lời đã hứa
mãi anh trong nhớ tìm em
dẫu cho nắng tràn mưa đổ
chưa mòn mặt sóng thời gian
cũng từ mỗi người một nửa
thương không cần đợi làm quen
giục giã thơ vào gõ cửa
gây hồng ngọn lửa trong tim
đến từ ý lời tha thiết
thơ đưa tình hăm hở đi
theo dòng thời gian tha thiết
nồng nàn điệp khúc tình si
mùa qua, sông trăng vẫn đợi
yêu thương trăm tuổi xuân thì
dẫu em chỉ là cái bóng
con tim chưa biết hoài nghi
chỉ cần nơi em tiếng vọng
thơ còn giữa nhớ mà đi
mãi em chỉ là cái bóng
vẫn nồng điệp khúc tình si !
Cao Nguyên
Gọi
vẫn thèm nghe được tiếng em
ngọt pha chút đắng hờn ghen thuở nào
nhắc phone vừa mở lời chào
là em vội hỏi: thế nào, nhớ không?
(nhớ ơi! nhớ tím cả lòng)
xạo ơi là xạo, hỡi ông đa tình
(nói thế nào, em mới tin)
thôi đừng nói nữa, lỡ tin mất rồi
giận hờn cũng bấy nhiêu lời
trước khi tạm biệt còn đòi: hôn em
ừ thì hôn ngọn gió đêm
thoảng hương thương nhớ từ bên kia trời
nói đi em, đừng nhẹ lời
ngọt cay đã hẹn một đời gọi nhau
anh thèm nghe cả nỗi đau
khi em chong mắt nhìn màu mưa đêm
hứng từng giọt lặng vào tim
chảy rưng nỗi nhớ trong tình khúc mơ
chuông reo giữa những lời thơ
nối từng con chữ đợi chờ nhịp rung
nhớ ơi! nhớ những hồi chuông
gọi đi em nhé, giận hờn cũng nghe!
Cao Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 16:40:28 bởi Huyền Băng >
hào phóng
thế gian hào phóng cho ta
một đời ở trọ không tra nợ nần
muốn đi hay ở tùy thân
khúc tình hạc vỗ trong ngần tiếng reo
lòng người truy vấn gọi theo
(sao đi mà chẳng đời neo chút gì?)
ta từ gót rỗ khu khi
nhẹ tênh danh lợi có gì để neo!
chỉ là giữa nhá nhem chiều
chút tâm phiêu lãng theo diều vút bay
rượu còn nửa vạc lưng mây
nhã du say khuớt cho gầy bóng đau
khi vào tiếng khóc chào nhau
khi ra đừng để gót sầu lạnh trơ
ơn em một nhánh sông chờ
cánh buồm cô lữ giong thơ bềnh bồng!
Cao Nguyên
đưa em vào đời
thơ lau nước mắt giùm em
từng lời sũng ướt rơi trên môi mềm
ngại ngùng, em chẳng khóc thêm
sợ tình đuối sức, ngã bên đường về
gặp em trước cửa hôn mê
thơ dìu em bước qua bề bộn đau
vai thơ nương sức tựa đầu
uống hơi thở mịn trên màu chữ quen
trộn tình với mộng vào đêm
thơ ru tình khúc đưa em vào đời
hong khô từng giọt buồn rơi
ngủ đi, ngoan nhé! Tuyệt vời, em yêu!
Cao Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2007 16:56:02 bởi Huyền Băng >
hành trình lặng lẽ
chữ em là thánh thể
người nói đó bụi trần
lời anh là sông bể
kẻ nghĩ đó vực thâm
ta với ta là bạn
anh với em là tâm
đời nghìn năm phỉ báng
trên năm tháng hương trầm
này đây em lời câm
từ con tim hóa đá
chỉ chờ ngọn lửa đâm
là máu ròng cháy rã
này đây em bụi hồng
hóa thân từ thánh thể
thắp vào chỗ hư không
sáng tròn đêm thánh lễ
cả chữ em câu anh
là di thư thượng đế
gởi giữa trái tim hồng
trong hành trình lặng lẽ!
Cao Nguyên
ơi thơ
khi buồn kéo thời gian đi chậm
tình phải ngồi giữa nhớ thật lâu
trời sắp mưa mây buông tím thẫm
về ơi thơ! nhanh lên, mưa mau?
thơ về vui cười lên chân môi
tim sẽ reo lời ca tuyệt vời
theo tình khúc viết từ nỗi nhớ
nồng nàn thơm, nụ hôn! thơ ơi!
Cao Nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: