thơ Cao Nguyên

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 286 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 26.03.2009 23:28:54
0


như mây

như mây, ta đang như mây
con tàu lướt gió thân bay nhẹ hều
trời xanh hút ngõ thu chiều
nhìn qua cửa kiếng đất xiu xíu mờ

như mây, ta cũng lửng lơ
bềnh bồng trí tưởng giữa ngơ ngớ đời
vượt trên triều sóng trùng khơi
ta như mây giữa lũng trời phù vân!

Cao Nguyên
(Atlanta - Honolulu, 23 Nov 2008)
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 26.03.2009 23:31:12
0
hoa biển

(mượn tên em - viết tựa thơ
nhớ nhau từ ấy, bây giờ, mai sau)
CN.

sóng trộn nắng nhuộm chân trời lóng lánh
như rừng mai, triệu triệu cánh vàng ươm
anh muốn hái giữa điệp trùng óng ánh
chùm sóng vàng - hoa biển - gởi về em

hôm nay anh về thăm lại biển
với nỗi nhớ em cũng rực vàng
trên mặt cát, dấu chân em ẩn hiện
vì nỗi mơ anh mà sóng chẳng bào mòn

biển ngoan hiền, một ngày lặng gió
mơ hồ nghe còn rõ tiếng em xưa
mắt đắm đuối trêu môi hồng rực rỡ
hôn em đi, mặc kệ gió giao mùa

đóa hoa biển trên tay anh vàng rực
lóng lánh tên em và nỗi nhớ anh
lại muốn ép bờ môi tình rất thực
lên điệp trùng thương nhớ sóng long lanh

nếu em đón anh về từ biển
hãy giữ yên những cơn gió cao nguyên
bởi hoa biển mong manh dễ vỡ
mà tình mình anh muốn thật bình yên

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 26.03.2009 23:32:57
0
về đây em nhé

về đây em nhé, xem trăng ngọc
rọi sáng thềm sương giữa tiết thu
mênh mang chảy một dòng sông bạc
sóng cuộn thời gian trôi hút sâu

còn mỗt hồn thơ trên ngọn sóng
thủ thỉ cùng sao chuyện chúng mình
dẫu lỡ mùa duyên thời tuổi mộng
vẫn mãi tìm nhau, bóng lẫn hình

hình như suối tóc mây huyền hoặc
bóng tựa lời trăng nói với sông
tình đắm đuối giữa thơ rất thật
nụ hôn đời như mây xa trôi

về đây em nhé, nghe thơ hát
trên sông mơ bàng bạc trăng thu
kể chuyện tình ngôi sao đi lạc
trong cung buồn tuyệt tác tương tư!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 26.03.2009 23:36:16
0
niệm khúc cho anh



em đã viết cho người "niệm khúc"
đến bao giờ, viết niệm - khúc - cho - anh
người trót yêu trong mùa khổ hạnh
nên cuối đời đánh mất an nhiên

giữa thiền khúc còn nghe tiếng động
mỗi cựa mình từ sóng tâm em
sâu trong đêm tình còn vương vấn
từng hạt nồng thắm ấm môi quen

chập chờn sáng ánh đèn thật, ảo
bén lửa trần cháy áo niệm thân
lòng ngỡ quyết hư không nỗi nhớ
tiếng cười em khua vỡ đạo tràng

nhắc tình huyễn cho lòng đỡ sợ
mà mơ về vẫn nợ bóng em
nợ cho đến sau cùng nhịp thở
từ cõi riêng em mở được hồn anh

hãy làm dấu hồn anh bằng niệm khúc
sau hóa thân không sợ phải ru nhầm
gặp em nhé, chỗ chờ bên trái ngực
vội vàng lên, kẻo lỡ phút di ngôn

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:28:02
0



ngườii đi tìm hoàng lan

người đi tìm hoàng lan
trên một vùng đất vỡ
đang trong thời phục hoang
mà lòng mình cứ ngỡ
vẫn còn đó hoàng lan

người đi tìm hoàng lan
trong góc đời chợt nhớ
lòng bâng khuâng miên man
về nơi mình cứ ngỡ
vẫn còn đó hoàng lan

người đi tìm hoàng lan
giữa thu vàng lá đổ
từ một thuở Sài Gòn
mãi suốt đời cứ ngỡ
vẫn còn đó hoàng lan

người đi tìm hoàng lan
của một thời sách vở
lòng chưa nhiều băn khoăn
và đời này cứ ngỡ
vẫn còn đó hoàng lan

người đi tìm hoàng lan
suốt hành trình viễn xứ
trong hoàng hôn rơi vàng
gọi, gọi hoài điệp ngữ
hoàng lan ơi! hoàng lan!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:29:00
0
Trăng rơi ...
 
Đêm qua rơi nữa con trăng
Tâm tư cuộn sóng khói giăng tơ trời
Bâng quơ nhuộm thắm nữa đời
Vương đôi mắt biếc ươm lời tương giao
 
Biển xanh mòn mõi tiêu hao
Đá vàng tìm mãi lối vào cõi xưa
Bên đời soi ánh sao thưa
Bên người soi bóng tình vừa đươm hoa
 
Đàn khuya khua tiếng mặn mà
Song mây trời đất giao hòa hợp hoan
Biết nhân sinh lắm đa đoan
Tìm đâu nữa mảnh trăng hoàn cố nhân
 
Bước dài khoan nhặt bâng khuâng
Vùi trong cát lấp trắng ngần mảnh tim
Xuống sông vớt ánh trăng chìm
Nghe làn mây vọng im lìm tình ru…
vad

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:29:06
0
con phố mùa đông

chào em con phố mùa đông
quanh năm trắng những con đường tuyết bay
sợ đêm, thắp nến chờ ngày
ru tình ngủ giữa đọa đày góc tim

ví dầu em thử là chim
tung đôi cánh mỏng đi tìm nắng xuân
chắc môi sẽ mở lời mừng
khi bông tuyết nhuộm giọt hồng chạy ngang

dưng không nhớ nụ hoa vàng
tặng em sinh nhật muộn màng tuổi qua
rõ rồi em, cuộc tình xa
bốn mùa mây tím la đà giấc anh

nhớ thôi mà đã trĩu cành
những dòng lệ thắm buốt vành môi xưa
buồn em rót nối giao mùa
đông tàn, xuân đến còn thừa nỗi đau

anh về tắt dãy nến sầu
hong mùa xuân ấm để hầu giấc em
tuyết hồng tràn lối phố đêm
những con đường trắng giữa tim chợt nồng.

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:33:52
0


Trăng rơi ...

Đêm qua rơi nữa con trăng
Tâm tư cuộn sóng khói giăng tơ trời
Bâng quơ nhuộm thắm nữa đời
Vương đôi mắt biếc ươm lời tương giao

Biển xanh mòn mõi tiêu hao
Đá vàng tìm mãi lối vào cõi xưa
Bên đời soi ánh sao thưa
Bên người soi bóng tình vừa đươm hoa

Đàn khuya khua tiếng mặn mà
Song mây trời đất giao hòa hợp hoan
Biết nhân sinh lắm đa đoan
Tìm đâu nữa mảnh trăng hoàn cố nhân

Bước dài khoan nhặt bâng khuâng
Vùi trong cát lấp trắng ngần mảnh tim
Xuống sông vớt ánh trăng chìm
Nghe làn mây vọng im lìm tình ru…

mây trắng
vad
 
 
 
 
mê sảng


em có biết, những đêm rất buồn
anh muốn chung quanh thật lặng yên
giữa khoảnh khắc thời gian đứng lại
anh thèm nghe bờ vai cựa mình

theo tiếng hát từ môi em ngái ngủ
kể chuyện tình của một dòng sông
có những cánh tay của làn sóng biếc
ôm trăng bay trên ngọn mây hồng

lời hát khẽ đưa anh vào mộng
bềnh bồng bay như trăng trong mây
giữa những cánh tay của làn sóng biếc
trong chuyện tình tự kể bởi dòng sông

kể bởi chính anh với lời mê sảng
giữa đêm buồn sâu tận vô cùng
mà nhớ quá bờ vai trở giấc
chập chờ em hơi thở dòng sông!

Cao Nguyên
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 09:36:17 bởi Cao Nguyên Việt >
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:38:42
0


mưa xưa



chiều qua đi dưới cơn mưa
dưng không lại nhớ người xưa của mình
tại tâm ướm hạt hồi sinh
động dòng ký ức giật mình vu vơ

lời xa quá độ trăng chờ
ý còn quanh quẩn nên thơ bần thần
ngỡ là sắc đã trong ngần
sao còn ảo giác cầu vồng trong mơ

so vai đọng hạt mưa xưa
người ơi ới gọi, qua chưa cuộc tìm
nhắc chừng chi, lạnh qua tim
mưa thôi vọng nhé, để yên ta chờ

dẫu là chỉ bóng của thơ
lời ru nhẹ hẫng mà vu vơ buồn
gợi chi tâm, ý trêu hồn
cho con chữ rối theo dòng mưa xưa!


Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:41:22
0
bóng - em

mơ đi qua chỗ từng qua
gặp em - chiếc bóng - mừng ta trở về
ôm nhau bóng kể lời mê
thời gian vụt lớn tầm che khỏi đầu

hèn chi ta, tóc bạc màu
bay ngang tầm mắt mà hầu không hay
và em - bóng đã dường gầy
ôm ta không trọn vòng tay thuở nào!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 09:42:33
0
chạm

rân rân
giọt sương
rân rân
rơi
rơi
sâu hút
dưới tầng
da đêm

bừng lên
hạt nắng
bừng lên

da đêm
vỡ
tiếng rên
giao mùa

ta
em
chạm
tiếng cười
khua
nhìn hoa
thống khoái
rướn đùa
gió xuân!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 19:46:49
0
tìm em

tìm người em gái Thần Kinh
có đôi mất biếc thoáng nhìn vu vơ
khi đi đội nón bài thơ
áo bà ba tím, quần tơ nõn vàng

tóc dài xỏa chấm eo thon
chân mang guốc mộc, môi hồng cánh sen
tên nàng gồm bốn chữ N
xưa tôi đùa gọi "ngữ ngôn ngù ngờ"

bởi vì nàng biết làm thơ
biết trêu con chữ cho ngơ ngẩn người
không ngờ người ấy là tôi
vướng tình nên mãi suốt đời ngóng trông

theo em ngớ ngẩn ngữ ngôn
thằng tôi thành kẻ mất hồn kinh niên
tưởng mình trên đất Thần Kinh
thoáng người áo tím đắm nhìn như ngây!


Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 19:48:19
0
hốt nhiên

(gởi DL)

thơ người nhẹ như cánh chim
thoát bay, lại thoát bên hiên đậu, chờ
thơ ta, như nước be bờ
muốn thoang thoát chảy phải nhờ sóng dâng

thơ người vô lụy hồng trần
đi về thư thả thong dong một thời
thơ ta nợ nghiệp núi đồi
chông chênh chữ nghĩa lở, bồi hốt nhiên

*

người cho ta mượn vô biên
mở toang cửa tinh nhập thiền định thân
mời ta vô lụy hồng trần
nhắp hương trà đạo hát rong niệm từ

người cho ta mượn nụ cười
hòa theo tiếng hạc lưng trời ngạo sương
rót đời vào nắng gây hương
nghe thanh thoát khúc Nghê Thường nguyệt du


Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 19:50:22
0
Huế chờ



hất tóc em ngược chiều gió thổi
nhìn vai ngoan vượt nắng qua cầu
quay quắt nhớ, mười hai nhịp đợi
xuôi Nam Giao về Phú Vân Lâu..

chờ quá lâu, gặp nhau rất vội
thoáng lời tình đắm giấc mơ sâu
chập hai chữ thương yêu làm gối
chụm đầu nhìn đã đuối mắt nhau

qua Đập Đá tìm về Vỹ Dạ
bao nhiêu năm chưa lạ hàng cau
vẫn quanh quẩn mùi hương tóc sả
Huế chờ em vượt nắng qua cầu

anh chờ em trên đầu tuổi nhớ
đếm buồn qua những ngón tay thô
hạnh phúc ơi! cánh diều tuổi nhỏ
buông dây ra, mi bay về mô!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 19:54:44
0
hoa sứ trắng


hoa sứ trắng nhà em đang trổ nụ
dìu dịu loang hương tỏa ngọt bên em
ngây ngất nhìn hoa mơ về dĩ vãng
tóc em xanh cài hoa trắng xinh xinh

hoa sứ trắng nụ xòe vờn năm cánh
năm ngón tay em chụm mở hoa lòng
dìu bước nhớ vào tự tình xa thẳm
vết trầm lăn dấu ái đã vào Đông

gọi tình lên bằng màu hoa sứ trắng
môi yêu thơm dịu nhẹ giữa đêm nồng
bao xao xuyến thắm lời thương nhớ cũ
ủ hương em hoa sứ đẹp trong lòng

Xuân vỗ cánh trên mùa Đông tàn lụi
em nghe tình đang nở rộn trong thân
giữa thanh khiết ngực em vung tiếng thở
long lanh hồng giọt nắng đọng trong sương.

Cao Nguyên
 
*****
 
Nghe diễn ngâm "Huế chờ" và "hoa sứ trắng"
 
 
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 27.03.2009 22:57:00
0
Huyền Thoại Đêm...


Dư ảnh xưa ẩn hiện giữa mênh mông
Đêm huyền thoại em về ru gối mộng
Phiến gió buồn vướng vít thắm làn hương
Nhỏ rêu xanh góc thềm hoang tìm bóng

Vén bâng khuâng bay bay làn tóc rối
Hương ngát thiên thu hương trầm dịu vợi
Bên song thưa nụ hồng trao sắc thắm
Khóe tim cười nồng đượm mấy chơi vơi

Nhẹ nhàng say phút tình đan mộng ảo
Men ngất ngây hồn chạm nét hư hao
Buông chênh vênh thả dấu mờ hắt bóng
Vỡ sương đêm áo mộng thắm ngọt ngào
 
Bềnh bồng xa tiếng sông đời tình tự
Gởi trăm năm giây phút tựa huyển hư
Cho hương áo vấn vương sao vời vợi
Khói mây nào giăng nhẹ với phù du…
vad

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 10:15:07
0
tín nhiệm

đối diện
với anh và em
là những bài thơ mình viết cho nhau
từ cảm nhận ban đầu
khi con chữ
biết mỉm cười
vì hiểu ra
đời còn có người cùng ta đồng cảm
như những hạt cát trên bờ biển
cũng sáng lên khi ngón tay ta mơn man
chạm trên nó cái tên của người mình yêu dấu
dẫu biết rồi mưa
rồi giông bão
và cả thời gian cũng đồng lõa tẩy xóa
cái bề mặt cảm xúc nhất thời

nhưng
những ấn tượng phát thảo từ tim ta
đã là kỳ tích
hiện hữu thường hằng
ở bất kỳ nơi chốn
mặc thời gian xua ta hối hả
chạy suốt bốn mùa
qua những tháng năm
mà anh và em
đã nhất thể là một khối lăn
trượt êm trên mịn màng
giao thoa đồng cảm

đang giữa anh và em
là những con chữ hóa thân từ dòng nhuyễn thể
rung lên cuồng nhiệt tình
và cũng rung lên từ những khắc khoải
hình thành bởi những va chạm vô thức
tạo nên những vết xước trong trái tim
vốn dĩ đã quặn đau
từ những nghịch thường của cuộc sống
với sự khắc nghiệt của mệnh
và sự dã man của lòng trắc ẩn hóa trang

điều mà ta hiểu ra
trong dòng thơ viết cho nhau
là để dung hóa cái ta sâu lắng
vào nhau
giữa nhau
dìu nhau
bay lên khỏi cái hố thẳm rợn người
của những thang giá trị
bị băng hoại và thối rữa
của những dung nhan đạo đức
phù phiếm và dị tật
khi những khái niệm thăng hoa
cũng bị chì chiết và ngờ vực

tự thâm tâm
mình cám ơn nhau phải không em
cùng nói tốt cho nhau
không mắc cỡ
không ngượng miệng
vì những ý lời mình viết
đã phát sinh từ mỗi nhịp đập của tim
thì sự khinh miệt giữa nhau là không thể
như không thể
tách rời anh và em ra lhỏi những gì mình đã viết
như không thể
không cám ơn thượng đế
về sự kết hợp bí nhiệm
hai hạt bụi trần gian vào nhất thể
tự sáng lên trong tâm những ý niệm vô thường
để yêu thương
để quấn quít
trong cái thiên đường tự có
như tự mình tích cực thăng hoa bản ngã chính mình
để mỗi khi nhìn nhau
đối diện con chữ
những tế bào tâm linh
cảm khái và thấu triệt
cái lẽ sống được xác quyết
lòng tín nhiệm của ngôn từ
giữa anh và em
vượt khỏi sự tha hóa bẩm sinh
trong quá trình sống chết
phản hồi!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 10:19:08
0
men thơ


mở đêm ra, thấy em cười
ngạo anh yêu quá nên lời hóa ngông
bóng tình ví tựa môi hồng
ướm men thơ ngọt ru lòng người xa

rõ xa, xa tít ngân hà
mãi còn thấp thoáng bóng tà áo quen
áo may bằng lụa tơ mềm
soi trăng mẹ dệt bên thềm Huế xưa

gánh đời áo đẫm nắng mưa
giữ đường may thắm ghẹo đùa duyên anh
người vừa phủi bụi lợi danh
chỉ còn nuôi chút nhiệt thành giữa thơ

nài tình đi dạo sông mơ
áo em gió ngược sợi tơ quyện vào
ngõ lời giữa nỗi khát khao
nên em chế nhạo lời chào hóa ngông

bóng tình ví tựa môi hồng
men thơ ướm ngọt ru nồng tình xa!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 10:20:47
0





chuồn chuồn


chuồn chuồn bay thấp trời mưa
bay cao trời nắng, bay vừa trời êm (*)
thương em đôi cánh mỏng mềm
vượt bay qua khắp nẻo miền nhớ ơi

ấu thơ em, một khoảng trời
xanh màu ngọc bích như lời mẹ ru
ngủ ngoan trong mộng hiền từ
môi thơm cười giữa lòng người, tim ta

rồi xa, chuồn chuồn bay xa
lạc lời ru mẹ, xa nhà quê cha
xa đồng cỏ, xa lũy tre
xa cành phượng thắm, xa ve gọi hè

chuồn chuồn ơi! mi có nghe
mai ta về nhé, nhớ quê lắm rồi
thì về đi, dấu yêu ơi
nghe rung cánh mỏng trong trời Huế xưa!


Cao Nguyên

------
(*) ca dao
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 10:57:10
0
Mơ hồ...



Mấy trăng …từ thuở… mơ hồ
Tìm nơi Thành Cổ …ai về… khói sương
Rưng sầu lau trắng tha lương
Một trời đất lạ… như dường cố tri

Xa đưa hẹn ước xuân thì
Nước non thăm thẳm tương tri đợi chờ
Sông quê nước chạnh đôi bờ
Trong ngần một nỗi ơ thờ tầm dương

Nắng chiều ngơ ngác quê hương
Trăm năm bờ bụi… vấn vương tấc lòng
Trăng ngời vời vợi chờ mong
Dáng thơ từ độ viễn vông kiếp người

Thu không nhẹ bước chơi vơi
Nghe hồn miên viễn lộng đời phù vân
Tiếng xưa âm ỉ khúc ngân
Rọi lòng bóng ngã bâng khuâng giữa giòng

Tần ngần mở lối huyền không
Đất lành òa vỡ mênh mông cùng trời
Ngàn năm hỏi mãi cuộc chơi
Tà dương gột áng mây đời nhẹ tênh…
vad


mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 11:05:10
0
Em về…
 
Em về bụi phủ đường xa
Chiều tàn trút nắng trên tà áo phai
 

Trong bâng khuâng có rã rời
Trong yêu thương có men đời xót xa
Gió bay lọn tóc nhạt nhòa
Dấu chân cát lấp phủ mờ tháng năm

Em về bóng nhỏ âm thầm
Cái nhìn còn đọng những lần chia tay
Cái nhìn nối bóng thêm dài
Dài thêm mỗi bước bên đời lẻ loi

Em về hơi thở mệt nhoài
Về trong giấc ngũ là lời ru êm
Xin cho ngọt giấc êm đềm
Dù chưa trọn giữ chút niềm yêu thương...
vad

 

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 19:36:27
0
quay quắt


tưởng còn một thoáng nữa thôi
lòng anh đuổi kịp tiếng cười của em
chỉ vì mấy giọt sương đêm
rơi nhằm vào khoảng tịnh yên để dành
ngừa khi tâm chợt băn khoăn
điều ta tín nhiệm đã thành rủi may
nhìn em ngỡ giữa lòng tay
đã vì sắp ngửa mà quay quắt tìm.

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 19:37:43
0
môi ngoan

lá rất xanh và nắng rất hồng
hoa rất xinh và môi rất ngoan
thơ chào xuân trên đồng cỏ biếc
anh chào em giữa lòng hừng đông

em có thấy một dòng sông mới
dâng phù sa vào gốc mạ thơm
trên cánh đồng anh vừa nghĩ tới
không hề lưu dấu vết căm hờn

mai em nhé mình về nơi ấy
anh ươm thơ trên môi em ngoan
nghe khúc khích tiếng cười trẻ dại
nũng nịu em bay theo diều hồng

đời một thời bâng khuâng khép lại
em giữa anh lời thơ hừng đông
anh trong em một dòng sông mới
thuyền tình trôi đem hương vào xuân.

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 19:39:39
0



Nguyệt Ca

anh cuồng trong nỗi mê em
ngón tay cuống quít chạy trên phím đàn
nốt sol hẫng một cung ngang
thanh âm bỗng rối theo hàng mi cong

môi em chùng xuống lời trầm
bặt thinh một quãng rung ngân tuyệt vời
vừa may tấu khúc song lời
âm ba luân sóng vu hồi nguyệt ca.

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 28.03.2009 19:41:21
0
lửa thơ


bởi còn thích nghe Bà ru cổ tích
nên mê tình huyễn hoặc ẩn trong thơ
đêm hoảng giấc, ngỡ mình vừa thất tiết
ngượng chín người, má đỏ tự bao giờ

anh hứa đi đừng dùng thơ nhen lửa
trên thân em tràn chứa chất xuân thì
tình bùng cháy khi tim vừa mở cửa
sẽ không còn thơ mộng nửa riêng em

nửa trao nhau hãy xem là thánh thể
trên bệ thờ trong cung điện tình yêu
như cổ tích em nghe Bà đã kể
mỗi chuyện tình phải hiến lễ hóa thân

đừng gọi nước về cứu mình anh nhé
lửa vừa tàn thì lệ đã hồng loang
em rất sợ giữa hoàng hôn băng giá
lại nguyện cầu tình cháy một lần hơn!


Cao Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 19:42:36 bởi Cao Nguyên Việt >
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 29.03.2009 10:55:32
0
Cõi Xưa

nơi Cõi Xưa, có Anh và Em
những chiều mưa
ngồi ở quán café Thương nhìn ra biển vắng
sóng gợn buồn như những chiếc lá me bay
từ những con đường mãi tận xa
của Sài Gòn tháng Hạ
hoa phượng nở, ve sầu rung cánh lá
hơi thở em vỗ nhẹ vai anh
lặng lẽ - mình ngắm nhau trong mắt
thấy cả ước vọng xanh nẩy mầm trên cát
rọi sáng tên mình
còn chồng khớp lên nhau
dấu ấn rõ sâu đủ hằn qua thời gian sóng biển
trùng dương xanh và mãi khát khao
một hạnh phúc dường như có thật
dẫu bộn bề trăm nỗi
dẫu điệp trùng những dấu hỏi mai sau
còn gì giữa nhau
một Cõi Xưa huyền thoại
vời vợi xa rồi - em nhỉ, một mùa yêu
một mùa chiều hoàng hôn rơi chậm
chậm đến hôm nay
lạnh thấm vai anh
đợi hơi thở em không nhớ tìm về
nên Cõi Xưa rộng hơn là thế
lặng lẽ nơi này - nỗi nhớ em xưa
những giọt mưa
chừng như nước mắt
theo cánh hải âu bay về biển bắc
gặp lá me bay ngược gió về nam
tiếc những cánh tay mình
chưa một lần khóa chặc
để giữ Cõi Xưa rất thật giữa chiều nay
anh muốn uống thật say
giữa môi em vị mặn
giọt nước mắt thơm mùi rong biển
rơi trong mưa
từ một Cõi Xưa buồn!

Cao Nguyên

thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

Cao Nguyên Việt
  • Số bài : 355
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2007
RE: thơ Cao Nguyên - 29.03.2009 10:56:47
0
duyên thơ


nghe chữ về, lời hăm hở đón
sợ lỡ dòng thơ, lạc ý tình
phượng lại nở trên cành hạ sớm
phải dấu yêu? ta lại gặp mình

dường như người của ngày xưa ấy
nghe tiếng cười thơ, nhớ rất quen
soi từng chữ qua mùa trăng cũ
thấy lại thời hương sắc thôi miên

ướm lời thơ nồng vừa hơi thở
trên môi quen một thuở đùa nhau
quên buộc chắc một câu duyên nợ
mà tình xa bữa vỡ nhịp cầu

bởi lỡ chuyến đò xuôi Bến Ngự
nên nỗi buồn Thượng Tứ còn đây
gặp thơ quen, săm soi từng chữ
ngỡ em về đứng giữa dòng thơ

này Huế ơi! mai ta trở lại
với lời thơ viết mãi xưa nay
rót thành dòng rượu hồng ân ngãi
trên sông Hương mời duyên thơ say!

Cao Nguyên
thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 29.03.2009 11:23:47
0
Ngọn  Lửa Trong Mưa…
 
Vội vã ơi cơn mưa trời tháng bảy
Vẫn chưa thôi ngọn lửa cháy lưng trời
Để hôm nay cuối đường ngân vọng tới
Còn hồng soi nồng ấm mảnh hồn quê
 
Những thiết tha sâu tận dưới đam mê
Bạt gió mưa che bao đời sương khói
Nồng nàn lửa Prométhée rực phía chân trời
Nguồn ân sủng khơi tràn dâng mạch sống
 
Chạm tim em đêm mưa Ngâu bảo giông
Thành tình yêu dệt lửa dấu con người
Niềm rung động lắng sâu xuống cõi đời
Mưa đan lửa tỏa lan niềm hạnh phúc
 
Anh đứng đó như trăm lần xa ngút
Ta  yêu thương gần gũi chạm hồn nhau
Anh vẫn nói trong tiếng lòng yêu dấu
Bên cõi đời thinh lặng bóng hoang liêu…
vad

 

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 29.03.2009 11:26:13
0
Mộng Giang Đầu
 
Thương nhớ giòng sông với bến mơ
Ánh trăng tha thướt lụa nhung mềm
Hoa cười lấp lánh ánh sao đêm
Tình thơ vương nhẹ chốn giang đầu
 
Thương nhớ dìm em tận đáy sầu
Xô dạt hồn ai trên cánh mộng
Trở trăn thao thức với chờ trông
Gọi lại trong đêm bóng nguyệt xa
 
Thương nhớ một thời nhớ thiết tha
Bâng khuâng áo tím rơi đường vắng
Mơ hồ tìm lại mấy mùa trăng
Gởi lại nụ cười trên bến thơ
 
Thương thương nhớ nhớ chút ơ hờ
Khói giăng chìm khuất bóng người đi
Hiên trăng đọng thắm lệ viền mi
Anh đến che đời em bớt mưa…
 
Xôn xao thương nhớ dậy miền xưa
Em thấy người đi chợt trở về
Nói cười như một thuở đam mê
Mênh mông thơ viết đến ngàn sau…
 
Say thắm trời thơ lòng yêu dấu
Người vẫn bên đời xưa xưa sao!... 
vad
 

mây trắng
  • Số bài : 569
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.05.2007
  • Nơi: Sài Gòn -Việt Nam
RE: thơ Cao Nguyên - 29.03.2009 11:59:54
0
Dấu Chân Thơ...
 
Ai đi gió thổi trên ghềnh
Buổi hôm nay đã chênh vênh dấu người
Trời xanh mây trắng chơi vơi
Biết đâu nguồn cội trải lời yêu thương

Đá như ghi khắc tỏ tường
Tình chân từng phút dặm trường nhân gian
Hỏi trong sâu thẳm ngút ngàn
Tiếng lòng rung động ngân vang thiên hà
 
Từ trong thân phận phong ba
Hoa xưa đậm nét mặn mà rong rêu
Nhạc đời đi giữa hoang liêu
Chín lòng tìm lại bao điều vấn vương
 
Thuở xưa in bóng tà dương
Soi trong nửa kiếp hoang đường tha lương
Vòng tay buông lỏng diệu thường
Gởi nơi bờ gió thiên đường lòng ai…
vad


Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 286 bài trong đề mục