thơ Cao Nguyên
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 20 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 286 bài trong đề mục
Cao Nguyên Việt 25.03.2009 19:28:11 (permalink)
0
khung trời cũ



ở nơi khung trời đã cũ
còn neo cánh diều tuổi thơ
cuộn giây buộc từ quá khứ
nới dần từng đoạn ngẩn ngơ


trăng soi dọc đường lữ thứ
tình về chạm bóng người xưa
đời qua bao vùng lưu ngụ
lòng còn vương vấn đón đưa


cỏ hoa nắng mùa nhiệt đới
trải hồng từng lối tuyết sa
lời thơ theo dòng sông suối
ngược nguồn về cội quê cha


gặp lời ầu ơ của mẹ
ngân hoài khe khẽ trong tim
theo cánh diều thơ lướt nhẹ
trên khung trời cũ yêu thương


Cao Nguyên

Cao Nguyên Việt 25.03.2009 19:29:20 (permalink)
0
niềm tin thắp lửa


Mỗi sat-na, nhìn góc đời mỗi khác
mỗi cuộc tìm, mỗi khao khát lớn hơn
chắc bởi lòng ta chưa hề ráo hoảnh
những quán niệm tình, cả trước và sau

như em, vẫn mãi là khởi đầu câu chuyện
khi anh nhìn đối diện chính anh
tự hỏi, điều anh chờ đợi
sự xác quyết từ em
về con tim có còn khoảng trống
để chứa niềm khát vọng hóa thân
thành đóa hồng tâm thức
từng cánh xôn xao
khi hương tỏa rực

cứ đặt môi ướm giữa thinh không
sẽ biết đắm say bao giờ cũng vội
mà thời gian chen lấn quá nhanh
vượt trước anh và em
cả triệu triệu cái sat-na
buồn chóng mặt

tìm chút khỏa khuây
điền vào chỗ trống
thế là nhớ, dễ như hơi thở
luồn lách tự nhiên giữa lòng mình
như em vẫn, trong cái nhìn của anh
vào quá khứ
rất tự nhiên, cất giữ giữa tình
những tẳn mẳn thương yêu
của thời mới biết

ở đó, mắt em luôn rực sáng
với tin yêu vừa thắp lửa
ở đó, môi em là huyền thoại
của nụ hôn cổ tích trong mơ
ở đó, anh bắt đầu làm thơ
ca ngợi
tiếng cười em giữa những tiếng chim
trong tầng trời ngọc bích

tất cả ở đó
còn nguyên ở đây
hôm nay và ngày mai
cho dẫu đó là ngày, em hóa bụi
anh vẫn là sợi khói giữa hồn em
hãy tin nhé
hỡi niềm tin thắp lửa
và hãy yêu
như lửa đã trong thơ!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 25.03.2009 19:31:44 (permalink)
0
cám ơn em



với em - chữ cám ơn, anh viết thế nào cho đúng?
anh không muốn lối chữ Hoa, chữ IN
không màu sắc rực rỡ
vì với em, tất cả đã trở thành đơn giản và thanh thoát
như chính em với chiếc áo bà ba
với mái tóc buông dài óng ả
với nụ cười tự tin và nhân hậu
với tấm lòng chưa biết đổi thay

tất cả là sắc thái của riêng em
rất thơ của loài hoa biển
rất tím của nỗi nhớ thủy chung
rất mặn nồng với ân tình khoáng đạt
rất cao thượng với cả hận thù

tất cả, chỉ riêng em
không có ai trộn lần, vì không thể
nên chữ "cám ơn em"
anh viết giản dị và bình thường
nhưng là cả lòng trân quý
vì niềm tin yêu không hề lay chuyển
giữa dòng thác đời thường hằng biến động
quanh em

anh muốn hôn lên vầng trán thanh nhã của em
với hơi thở nồng nàn
trong ánh sáng diệu kỳ của hai chiều gặp gỡ
cho yêu thương
cho cảm nhận
cho hai trái tim cùng một độ rung
suốt chiều sâu của tâm hồn
qua chiều rộng của một nguồn hạnh phúc


cứ thế nhé em
rồi mai, mai nữa
mình sẽ gặp
ngoài biên độ của thời gian và không gian nhỏ nhặt
ngoài những tỉ tê phù phiếm hờn ghen
chỉ còn thấy bản di ngôn rực sáng
gắn lên chỗ trang trọng nhất của tầm nhìn
khát vọng yêu thương
đã được khải thị bằng ba chữ: anh yêu em

anh lại muốn gởi vào giữa tim em
chiếc hôn nồng nàn, êm ái và tha thiết
với lời chân tình :
cám ơn em!

cao nguyên
Cao Nguyên Việt 25.03.2009 19:33:48 (permalink)
0
thu vô ưu

Không mong và chẳng đợi chờ đâu
mà Thu nay đã ở trên đầu
cũng muốn gởi lời thơ theo gió
chỉ sợ buồn vương trong mắt nhau

dòng thơ nào gieo trong sương rơi
mà còn lưu trong ta giọng cười
hay vẫn chỉ là lời tiếc nuối
những bước chân người đi xa xôi?

khi gọi thơ về theo sắc Thu
là khó quên lời khi tạ từ
dấu thân ái chừ xa mất hút
vẫn râm ran đau trong tim người!

Anh không viết bài thơ trong Thu
là muốn em vui theo giọng cười
nghe yêu thương còn như rất mới
reo trong em không lời ưu tư!


Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 25.03.2009 19:35:59 (permalink)
0
lá và gió




xoắn mình, quay tít - lá rơi
xoay thân, uốn lượn một đời - lá đi
mắt nhìn, tâm bỗng hoài nghi
rơi là phận lá, hay vì gió lay?

bỗng dưng sao mắt lại cay
do lòng không tịnh, hay vây bụi trần
tự thân gió chẳng sắc âm
chẳng qua vì lá xa thân, rộn cành!

Cao Nguyên
mây trắng 25.03.2009 19:39:32 (permalink)
0
Vòng Thời Gian...

Xoay vần trọn cuộc ngã nghiêng
Đời rung tiếng gọi hai miền ngược xuôi
Cởi tình ảo mộng ngậm ngùi
Thênh thang cuồng nộ đẩy lùi oan khiên
 
Chạm thiên hà bật  lửa thiêng
Vòng quay cuốn hút lụy phiền đam mê
Xoáy hồn thăm thẳm tư bề
Đi qua trời đất trở về mênh mông
 
Kể từ ngọn bút cuồng ngông
Quét ngang trào lộng dậy đời gian nan
Bên đường sỏi đá lầm than
Kiếp này lỡ bước phong trần tha lương
 
Hóa thân con chữ qua đường
Nữa dường ngạo khí nữa vương u trầm
Góc quê ẩn khuất thân tâm
Tỏa hương đầm ấm dịu êm tấc lòng
 
Biết trong vàng đá lửa hồng
Biển dâu luận tiếng chênh chông kiếp người
Ngày buông đêm trải chơi vơi
Rang vàng cháy bỏng nỗi đời quạnh không
 
Chảy tuôn suối cuộn nghìn sông
Tơ tằm giăng khúc mênh mông cửa đời…
vad

 
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 02:38:10 (permalink)
0



thời gian

thời gian còn đủ không em
để mình nhớ lại mông mênh tình người
thực, không thực - chuyện đầy vơi
cưu mang cho lắm, rốt đời ảo hư

thời gian còn đủ không ư
sẽ như sắp hết, đã từ nguyên khai
thực, không thực - chuyện nay mai
rảnh đâu ngồi đếm tóc bay cợt mùa

thời gian còn đủ - thiếu, thừa
cũng cười cho thỏa cái vừa ngắm, ưng
rồi mai, bước chạm vô cùng
còn nghe lời ấm dưới tầng đất rêu

thời gian còn đủ - ít, nhiều
cùng đi em nhé, vào điều đã như
buộc tơ mà chặc khư khư
cái vòng duyên định, vạch từ cõi không!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 02:40:15 (permalink)
0
viết trong mưa



về thăm Sài Gòn giữa mưa tháng sáu
gió quất ngang, im bặt tiếng ve sầu
ghé hiên cũ tìm tuổi đời yêu dấu
bờ vai xưa, tóc sũng nước về đâu?

*

xe ngược dốc, qua cầu Trương Minh Giảng
tay chạm hờ vạt áo bám yên sau
tiếng mưa rõ mà lời trao rất lặng
môi lạnh run, sao chẳng giục đi mau...

nhưng chậm thế nào, vẫn về đến ngõ
đến khúc đời quanh, mình bỏ lạc nhau
giờ tìm lại căn nhà xưa, mái đỏ
lặng lẽ nhìn khung cửa, hỏi người đâu?

*

thời gian nín và không gian im lắng
phố cũ đây, chân lạ lẫm đường xưa
từ giã Sài Gòn, mang theo tiếng hát
từ lời thơ buồn, tháng sáu viết trong mưa!


Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 02:42:09 (permalink)
0


đóa hồng tím

anh gởi em một đóa hoa hồng tím
gợi nhớ về thời xa vắng dễ thương
tuổi mộng mơ ngọt lịm góc sân trường
áo dài trắng núp sau cành phượng đỏ

cái thuở ấy bây giờ anh vẫn nhớ
gọi tên nhau lòng cũng thấy rộn ràng
mê thơ tình mượn sách chép từng trang
e ấp ủ hương tình trong sách vở

thư nắn nót gởi cho nhau từng chữ
xao xuyến yêu má thẹn đỏ hây hây
bữa hẹn hò tay mới chạm vào tay
lời run rẩy và tim nghe lỗi nhịp

có mấy lần anh về thăm Quốc Học
thư viện buồn ngồi đọc sách, nhớ em
chiều thả bộ ngang qua trường Đồng Khánh
nhìn vào sân như thấy bóng em xưa

rồi xa cách giữa dòng đời thác lũ
anh và em trôi tận bến sông xa
tuổi mơ hồng, tình mộng vẫn thiết tha
cô đọng lai thành dòng thơ tưởng nhớ

bao nhiêu năm xa, giờ còn gặp gỡ
nhận tin vui anh cứ ngỡ mình mơ
qua trầm thăng suốt ngần ấy đợi chờ
ta nhặt lại những dòng thơ thuở nọ

em không thích hoa hồng tình rộn đỏ
lời tiên tri mở ngõ cuộc tình em
kỷ niệm về thương nhớ lại dậy lên
em muốn hôn một đóa hồng rất tím!

Cao Nguyên

Mời nghe diễn ngâm "đóa hồng tím" trong CD "về nguồn"
http://tetet.net/tv/viewtopic1.php?p=1181
(bấm vào tên bài thơ để nghe)
mây trắng 26.03.2009 08:09:10 (permalink)
0
VỀ NGHE NẮNG GỌI...
*
Chiều về buông xao xác giữa mùa xuân
Sao vội vã nghe như đời biển động
Phía xa xăm bao lần theo gió lộng
Hướng trời xưa còn mờ khuất chân chim
 
Lần bước nhẹ vang vang hoàng hôn tím
Gõ xuống đời vọng suốt cõi hồng hoang
Cho con tim lần lữa mãi hoang mang
Dấy hy vọng nghe tình yêu dâng sóng
 
Tận thiên hà trải rộng cả mênh mông
Chảy bàng bạc giữa khói chiều nhạt nắng
Nhấp nhô đôi bờ vỗ đời thinh lặng
Khúc phiêu du trổi giọng nhẹ ru người
 
Rung thời gian vượt không gian vời vợi
Ấm môi cười niềm viễn xứ khôn khuây
Mà tan chảy giá băng tràn phương ấy
Nắng xưa xa còn chất ngất hồn quê
 
* *
Ngày mong đêm lòng sách cũ buốt tê
Người vượt qua giòng chảy cách đôi bờ
Cội nguồn vươn từ thăm thẳm mịt mờ
Nên tro bụi lụi tàn theo năm tháng
 
Thương vẫn đọng đưa nôi đời lãng đãng
Bao phù du êm ái vẫy ngàn nơi
 
* * *
Mưa rớt xuống cõi về nghe nắng gọi…
vad
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 20:53:59 (permalink)
0
sương và nắng

hạt sương - còn, hết long lanh
khi không có nắng vờn quanh ghẹo mày
ừ thì, theo gió mà đi
để cho mày biết có gì làm vui

gió xô mày ngã góc trời
đâu còn có nắng mà ngồi mè nheo
hồi còn nắng, cứ làm eo
bây giờ nắng tắt phải theo gió buồn

sắp mưa rồi, có biết không
long lanh chút nữa kẻo đông sắp về
đông về, nắng ẩn mây che
sương còn thương nắng, nhớ về mà thăm

hổng thôi, đợi tới sang năm
chờ xuân rủ nắng tới thăm sương buồn
lỡ khi nắng vẫn ghen hờn
đáng đời sương nhé, hết còn long lanh!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 20:55:07 (permalink)
0
da diết

thơ vào từ ngõ mắt em
tưởng con chữ đã cũ mèm, bỗng rưng
đùa cho câu ngã tận cùng
nẩy lên phẩy, chấm đã từng buốt đau

sợ buồn, thơ trốn vào ta
níu hồn trĩu xuống cho da diết tình
vụng tâm đụng lỡ nết tình
hồn em ngã chín trên hình hài thơ!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 20:57:16 (permalink)
0



chuỗi hạt sương

tặng em những hạt sương mai
hái trên lá biếc đầu ngày vào Xuân
xuyên sương sợi nắng rất hồng
kết thành chuỗi ngọc ướm vòng cổ duyên

mượn em nửa lúm đồng tiền
ươm bên ngực trái cho quên tuổi buồn
nhắc tình trau chuốt nụ hôn
lỡ quên ngày tháng cũng còn đam mê!

Cao Nguyên
Cao Nguyên Việt 26.03.2009 20:59:27 (permalink)
0
ước chi

ước chi giữa khung trời nhớ
mình gặp nhau trên sắc biếc của xuân
để quên một thoáng ngập ngừng
mà như triệu hạt buồn nung tháng ngày

ước chi gió nối vòng tay
chạm thôi em nhỉ, đã đầy cuộc mơ
ngực em cắn ngập hồn thơ
và anh say chết bên bờ tim em

phía nào em hỡi! là đêm
góp trăng sao lại đọc tên người tình
rõ ra từ thuở nguyên sinh
anh em, hai đứa - bóng hình đầu thai

say em! nhật nguyệt cầm tay
sáng cùng hai phía không ngày, không đêm
chỉ còn rực cháy giữa tim
một nguồn máu nóng chạy trên dòng tình!

Cao Nguyên
mây trắng 26.03.2009 21:43:13 (permalink)
0
CHIỀU NGANG TRỜI
 
Chiều đi về xẻ ngang trời chếch choáng
Bóng ngác ngơ chân đất lạc tìm bầy
Lạc hồn nhau hoa thắm vỡ hồn hoang
Quê quán cũ sao nghe đời luân lạc…
 
Bấy nhiêu lần chảy qua trăm ghềnh thác
Dòng nước hiền khôn xiết trọn thương yêu
Miền đất xưa xẻ chia niềm hoan lạc
Rớt hồn thiêng vang động mấy sơn hà

Điêu linh cười thấm đẩm dấu phong ba
Ngần ấy năm bạc trắng nước qua cầu
Bàn tay nhỏ khua vang lòng sỏi đá
Mở căn nguyên trả lại nét con người

Nỗi lặng thinh nhè nhẹ bước qua đời
Tim son sắt chiếu soi dòng nước biếc
Mây trắng bay rung tình khúc chơi vơi
Ru dịu êm bờ bến ngập yêu thương…
vad
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 22:18:15 bởi mây trắng >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 20 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 286 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9