Thơ rơi
Trích đoạn: Tóc nâu
THƯƠNG MÃI ...
Một chốn tạm, nghe lời thơ than thở
Một phút dừng, tim bỡ ngỡ tình ơi
Nói với người rằng tôi cũng chơi vơi
Chiều tắt nắng còn dậy lời thương mãi …
Tóc nâu
Mộng tình
Trong tĩnh lặng
phép nhiệm màu mặc khải
Ta dường nghe tiếng gọi
ngút ngàn xa
Đóa từ tâm thắp sáng cõi ta bà
Hồn thu thảo bước lên ngôi tình ái
Và ta thấy
đất trời thay áo mới
Nắng bừng lên
chiếu rọi khắp muôn phương
Chim líu lo
tấu vũ khúc nghê thường
Ngàn tinh tú
mộng uyên ương hồ điệp
Đã biết rằng yêu rồi
không hối tiếc
Vì nợ duyên còn mãi
kiếm tìm nhau
Nói lời thương
người có thấy xuyến xao
Hơn tất cả...
ta vẫn luôn chờ đợi.
Ngày mới đến
hồn thơ vui phơi phới
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/7973F21A42874058815EB1A1C3FDDABA.jpg[/image]
TẶNG ANH MỘT DÃ QUỲ VÀNG
Tặng anh một dã quỳ vàng
Tặng anh thinh lặng thay ngàn ngữ ngôn
Tặng anh đó, những dỗi hờn
Tặng anh tất cả vui buồn riêng em
Nhận đi, đừng nói gì thêm
Đừng nhìn em với môi mềm tham lam
Cũng em khoác áo mây vàng
Chết trong mắt nhớ hôn hoàng hôm qua.
Anh nghiêng bóng dưới trăng ngà
Nhìn làn sóng bạc hoàng hà… thấy ai?
Xót xa một giấc liêu trai,
Đưa tay chạm… vỡ hình hài hồn vương.
Còn đâu quay quắt nhớ thương
Giai chương thơ ngữ bên đường rụng rơi
Khóa rồi chiếc cổng vườn chơi
Bướm hoa vỗ cánh xa đời không chung…
Tóc nâu
Dọc đường thấy hoa dã quỳ đầu thu đáng yêu vô cùng, mọc lan tràn ra vỉa hè...
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 04:32:12 bởi Ct.Ly >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/FACB518E1D7A4E56BF01AB0477CC5178.jpg[/image]
SỢI NẮNG GỌI HỒN
Dường như sợi nắng gọi hồn
Nên thơ người viết thơm nồng tình dâng
Và như hương nắng lâng lâng
Tôi im lặng ngắm đến trầm tâm tư
Dường như mực viết bài thơ
Chảy từ tim nhỏ, vẽ mơ từng hàng
Trời ơi, ngòi bút hoang mang
Viết thương, viết nhớ tang bồng đầy vơi
Chẳng vay, chẳng mượn chi đời
Mà bao tươi thắm, bao lời dịu êm
Nằm ngoan một góc trong tim
Nhẹ nhàng thổn thức, nổi chìm đam mê
Hồn thơ ôm nắng tỉ tê
Còn tôi gom nắng đặt kề môi hôn
Thu kia xỏa dáng chập chờn
Biết nắng còn ở với hồn bao lâu …?
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2012 00:54:40 bởi Tóc nâu >
TẶNG ANH MỘT DÃ QUỲ VÀNG
Tặng anh một dã quỳ vàng
Tặng anh thinh lặng thay ngàn ngữ ngôn
Tặng anh đó, những dỗi hờn
Tặng anh tất cả vui buồn riêng em
Nhận đi, đừng nói gì thêm
Đừng nhìn em với môi mềm tham lam
Cũng em khoác áo mây vàng
Chết trong mắt nhớ hôn hoàng hôm qua.
Anh nghiêng bóng dưới trăng ngà
Nhìn làn sóng bạc hoàng hà… thấy ai?
Xót xa một giấc liêu trai,
Đưa tay chạm… vỡ hình hài hồn vương.
Còn đâu quay quắt nhớ thương
Giai chương thơ ngữ bên đường rụng rơi
Khóa rồi chiếc cổng vườn chơi
Bướm hoa vỗ cánh xa đời không chung…
Tóc nâu
Dọc đường thấy hoa dã quỳ đầu thu đáng yêu vô cùng, mọc lan tràn ra vỉa hè...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/7973F21A42874058815EB1A1C3FDDABA.jpg[/image]
Một Thuở Hoa Vàng Vườn chơi mây nước chập chùng
Đưa người xuôi hướng theo cùng dòng ai ?
Nâng hoa, tôi thở than hoài ...
Dã Quỳ ơi! bóng thiên thai ...xa vời
Ngày em tặng cánh hoa rơi
Bến hồng xa tít ...quên đời người xưa
Vàng hoe, thơ cũ, mực thừa
Lệ xanh tôi tưới thay mưa một thời
Dã Quỳ ơi! Dã Quỳ ơi!
Tôi chăm tôi bón chơi vơi não nề
Đợi dòng xưa ngược hướng quê
Đưa em về lại cơn mê với mình ...
Hoa mùa đã khoác áo xinh
Nâng niu hồn vỡ, bóng hình tà dương
Tim tôi mộng rất bình thường
Hỏi người xưa có còn vương vấn gì ?
jacaranda Than van một chút để vui với đời ... người tìn nhỏ hén R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 04:34:47 bởi Ct.Ly >
Nắng say
Nghiêng nghiêng một vạt nắng chiều
Tô hồng má phấn yêu kiều dáng ai
Tóc mây hoạ nét trang đài
Thướt tha áo lụa ... đọa đày hồn tôi
Nắng cười ... hôn mắt hôn môi
Làn mây e thẹn cuối trời trông sang
Gió thu ve vuốt mơ màng
Nghe lời ngỏ ý lại càng xuyến xao
Này đây hoa thắm rượu đào
Này đây là khúc Phượng cầu thiết tha
Vì ai trong ngọc trắng ngà
Nghìn năm kết tạo cho ta với người
Còn chăng một thoáng chơi vơi
Phút đầu tiên ấy suốt đời không quên
Hư vô sầu mộng gọi tên
Bâng khuâng bước nắng giữa miền cỏ hoa
VIỄN LAI CUỘC TÌNH
Dã quỳ tặng trước khi đi
Tháng năm vàng võ vẫn Quỳ mà thôi
Đã xa cuộc thế rộng trời
Và thu hẹp lại cuộc chơi chóng tàn
Đêm về, đêm gợi hoang mang
Khoác lên áo bạc trăng ngàn ghé thăm
Gối yêu bên chổ người nằm
Xin kề chăn nhớ thơm trầm hương bay
Mộng thường ở giữa lòng tay
Ngón buồn, ngón tủi khi đầy, khi vơi
Khép mi, bao giọt vừa rơi
Sương sầu hay nước mắt đời đang tuôn
Thu sang, hương sắc gieo buồn
Tình ngàn năm lỡ, bi thương chuyện mình
Cánh hoa vạn kỷ nguyên trinh
Vấn vương phấn nhụy, ân tình chưa phai
Nợ nhau đâu chỉ một ngày
Nhớ nhau vì thể Dã quỳ thu say
Vàng chân góc phố hôm nay
Thơm mùi quá khứ viễn lai cuộc tình !
Tóc nâu
Ừ, thì mình cứ vậy mà than van với thơ cho đời thêm vui ' Người Yêu Lớn' há ...!
VẤN VƯƠNG THU VÀNG
Tiếng cười lộng gió đại ngàn
Phải chăng khỏa lấp ngổn ngang nỗi lòng
Ta_Người vốn chuyện Có_Không
Như thu vừa khởi, mênh mông đất trời
Vịn câu thơ, thắp nắng rơi
Thả buồn giăng mỏng từng lời gió ru
Heo may lạnh buốt tâm tư
Lưng trời lãng đãng mây ưu tư mùa
Với người, nghe chuyện ngày xưa
Trang kinh kỷ niệm chép vừa nét mơ
Thềm hoa tươi thắm giòng thơ
Tưởng nghìn năm nữa chung bờ ta đi
Vậy mà lạc giữa xuân thì
Lạc nhau từ lúc thầm thì tiếng yêu
Bên đời góp nhặt, chắt chiu
Ta_Người tiếc nuối từng chiều viễn phương
Xa nhau, ngần ấy dặm trường
Xa nhau, nên mãi vấn vương thu vàng…
Tóc nâu
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2012 04:12:08 bởi Huyền Băng >
THU CHƯA ANH ?
Thu chưa anh ?
Cành đỏ màu lá nhớ.
Chắc thu về,
Nên gió trở mình sương
Ừ thì thu vẫn đầy dẫy vấn vương
Chiều thật muộn, nghe xạc xào lá úa…
Thu chưa anh ?
Sợi nắng vàng nhảy múa
Bức tường hoang trầy trụa dấu vết xưa
Loang lỗ đá, vệt dư thừa rêu phủ
Tựa như tình theo mùa cũ bay xa…
Thu chưa anh ?
Từng giọt mưa thật thà
Đan rối rắm cả bầu trời hiu quạnh
Chân cỏ hoa ướt đẫm mùi hương lạnh
Nghiêng dáng sầu, trầm thả cánh xanh xao !
Thu chưa anh ?
Dọc triền núi chênh chao
Giăng thơ thẩn một màu mây sầu mộng
Có thể nào giống như mình hoài vọng
Một thu nào cùng nói chuyện mơ xưa…
Tóc nâu
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 19:51:38 bởi Ct.Ly >
Sầu thu
Nhớ ai nhặt lá thu vàng
Bước lên đồi vắng nghe ngàn thông reo
Nhìn dòng nước chảy trong veo
Rưng rưng giọt lệ rơi theo tiếng lòng
Với tay đỉnh ngọn thu phong
Ào ào lá đổ trong cùng tận đau
Nếu còn có một kiếp sau
Lẽ nào ta lại lạc nhau hỡi người
Bao nhiêu nước mắt, nụ cười
Đổi cho vừa đủ một đời nợ - duyên
Cho tròn ước hẹn - thề nguyền
Như ngàn năm bến với thuyền có đôi
Xin người đừng nói chia phôi
Kẻo thu vàng võ tơi bời bão giông
Để rồi thương nhớ chất chồng
Và hồn thu chết giữa mênh mông sầu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2012 05:07:58 bởi Huyền Băng >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/6ABD713960E04947BEBB94ED843FB0BB.jpg[/image]
THU HUYỄN HƯ.
Em dắt mùa thu về thăm anh
Gom đầy vạt áo bóng thời gian
Thả bay khắp lối màu sương khói
Anh biết không?
Vẫn là thu mong manh…
Em dắt mùa thu về gõ cửa
Một nửa thương yêu, giấc ngủ vùi
Anh giấu trong tim lời thinh lặng
Anh biết không?
Thu chiều, một ít nắng cũng vui…
Em dắt mùa thu đi quanh quẩn
Quán trọ nơi anh, vẫn nét thơ
Lối trúc ngày nao màu xanh lắm
Anh biết không?
Lá đã vàng như úa giấc mơ…
Em dắt mùa thu, dắt mùa thu…
Chỉ em cùng gió quyện khúc ru
Nhặt bao lá nhớ cho vừa đủ
Anh biết không?
Khi vắng nhau rồi, thu huyễn hư.
Tóc nâu.
R Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 04:40:43 bởi Nguyên Đỗ >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/8853FC7C027B42A1AD7DE9E9283442BA.jpg[/image]
VÍ DỤ...
Ví dụ không những Sầu thu
Chắc mình chẳng nữa hát ru cõi đời
Chẳng còn mưa nắng nhẹ rơi
Chắng niềm thương nhớ, vạn lời gởi trao
Ví dụ ta xa lạ nhau
Hai đầu sông núi thể nào hợp phôi
Tên người không chạm vành môi
Giòng thơ lạc vận. Người_Tôi lạc mùa
Ví dụ chẳng thuở đón đưa
Thương đau có đủ nhuốm vừa chuyện chung
Gió mây chẳng nữa về cùng
Nhìn rong rêu ấy kết khung tình buồn
Ví dụ hồn thu mỏi mòn
Tháng năm đâu nữa mất còn nợ duyên
Trả nhau xơ xác nỗi niềm
Chiều thu nhạt nắng, trắng miền mộng hoang
Ví dụ thu vắng lá vàng
Người ơi, đời sẽ hoang tàn ưu tư…
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2012 04:39:12 bởi diên vỹ >
VÍ DỤ...
Ví dụ không những Sầu thu
Chắc mình chẳng nữa hát ru cõi đời
Chẳng còn mưa nắng nhẹ rơi
Chắng niềm thương nhớ, vạn lời gởi trao
Ví dụ ta xa lạ nhau
Hai đầu sông núi thể nào hợp phôi
Tên người không chạm vành môi
Giòng thơ lạc vận. Người_Tôi lạc mùa
Ví dụ chẳng thuở đón đưa
Thương đau có đủ nhuốm vừa chuyện chung
Gió mây chẳng nữa về cùng
Nhìn rong rêu ấy kết khung tình buồn
Ví dụ hồn thu mỏi mòn
Tháng năm đâu nữa mất còn nợ duyên
Trả nhau xơ xác nỗi niềm
Chiều thu nhạt nắng, trắng miền mộng hoang
Ví dụ thu vắng lá vàng
Người ơi, đời sẽ hoang tàn ưu tư…
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2012 00:13:23 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Mèn ui, lâu ngày mà vẫn thấy em Sương của anh Tóc vẫn vậy.
Ai thay đổi kệ họ, mình cứ tà tà .... nhớ nhau là đủ rồi cưng hử!
Anh Tóc dạo này xếp áo thơ, cất chữ vào rương nên .... đừng buồn nghen!
Ví dầu cũng thể tình trao
Dí qua, dí lại... dí nhau chuyện mình
Thành trì nhốt chữ lặng thinh
Nói ra sợ gió thổi tình bay xa...
TN
Chúc cưng những ngày tháng cuổi thu thật an lành và hạnh phúc nha!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/75107E4EDCD54EB5A37EA47C386D3358.jpg[/image]
NẮNG CỦA CHÚNG MÌNH
Ừ thì hẹn, nhưng bao giờ nhớ
Ừ thì gọi và mong đợi vậy thôi
Ừ thì vui, nhưng niềm vui vội tắt
Và nỗi buồn như một giòng sông trôi !
…
Anh nói với em mùa Xuân về rồi đó
Nắng đã ấm dần gieo mộng, nở hoa tươi
Em nghe, rồi tự mỉm cười
Mới chiều qua trời đầy sương gió !
Anh nói với em Xuân gọi về tha thiết
Lời con tim dưới ngòi viết thân thương
Là tờ thư với âm điệu diệu thường
Ca dĩ vãng cùng thanh âm ngày mới…
Xuân có dễ thương như niềm trao gởi
Hay anh vẽ vời để khuây khỏa tâm em
Mà sáng nay, nắng…
Trời ơi, nắng rất mềm !
Hôn mắt môi… như Xuân chùng tim dại !
Ừ thì lại thêm một Xuân cảm khái
Quên giá băng còn tồn tại đâu đây
Quên núi cao, quên biển rộng, sông dài
Nghe lời anh, em mở vòng tay đón nắng
Nắng từ nơi anh gói tình trao tặng
Nắng từ tim anh sưởi ấm ngày Xuân
Nắng của chúng mình…
Dù nắng rất mong manh
Đủ đền bù:
hẹn, gọi, vui, buồn..
chung riêng miên viễn.
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2013 21:35:01 bởi Tóc nâu >
CHỮ CHẤT ĐẦY NỖI NHỚ
Thơ khai bút đầu năm
Chữ chất đầy nỗi nhớ
Lật qua từng trang vở
Lời thơ buồn ngu ngơ
Xuân ? Tuyết trắng đầy trời
Ngày dài từng sợi lạnh
Cuộn tròn đông sóng sánh
Như nỗi niềm hoang vu
Thăm điệp khúc trầm tư
Bên chén trà bốc khói
Lẳng lặng ngồi bó gối
Nghe nhịp đời sang trang
Chừng như trời bâng khuâng
Hoài lãng du mây xám
Chạm đầu ngọn núi trắng
Xuân lạc mùa ! Xuân ơi…
Xuân đã mấy tuổi đời
Có như ta tiếc nuối
Thuở hồn mơ đắm đuối
Những tháng ngày Xuân xưa…
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 00:28:28 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: