Thơ rơi
Trích đoạn: thien_longth
Điều muốn nói
Mãi cũng chỉ một câu anh muốn nói
Hình bóng em buộc trói trái tim anh
Tình chúng mình như sợi chỉ mong manh
Tan vỡ mộng tình đành chia hai ngã
Trái tim anh nào phải đâu gỗ đá
Chẳng phai lòng chẳng dối trá tình em
Anh chỉ mong một hạnh phúc êm đềm
Dù mộng ảo đêm đêm anh vẫn dệt
Một giấc mơ chẳng bao giờ đi hết...
Anh trở về với mõi mệt nhân gian
Với cuộc đời vốn heo hút hoang tàn
Gữi tâm tư thở than cùng với gió
Mong em nhận những điều anh muốn tỏ
Đừng để lòng bỏ ngõ những yêu thương
Anh mãi bên em đi hết những con đường
Cùng sánh bước muôn phương xây dệt mộng.
Cùng Ai... Những điều muốn nói đến cùng ai
Ngày tháng năm trôi mãi miệt mài
Thời gian cứ đi hoài xa vợi
Khi nào lời yêu thốt bên tai Ai biết tình mong trăn trở hoài
Ôm lòng thao thức suốt thâu đêm
Nệm êm chăn ấm...vòng tay khép
Hơi thở nồng nàn bên cạnh em Ước mong tình ta mãi êm đềm
Không gian ngăn cách càng yêu thêm
Xa mặt nhưng lòng ta chẳng cách
Luôn mơ một mái ấm bình yên Bao nhớ nhung và mộng ước hiền
Ngày ngày em gửi gió mang theo
Đến người em thương từ xa nẽo
Có biết em chờ...một tiếng Yêu... Sương Anh
Trích đoạn: con thuyền không bến
Xa
Thân gầy một nhánh mỏng manh
Tim son một khối vẫn dành tặng nhau
Tóc mai năm tháng chuyển màu
Nợ duyên hai chữ sao đau một đời
Người đi nẻo ấy xa xôi
Mình anh ở lại sương rơi trắng đầu
TÌM NHAU
Lời từ biệt chẳng tròn câu,
Ai đem gieo xuống chi mầu tang thương.
Đành rằng chẳng thể chung đường,
Nhưng không xoá nỗi bóng vương cõi lòng!
Tìm nhau ở chốn hư không,
Thắp lên ngọn nến... cháy hồng tình nhau...
Tóc nâu
Trích đoạn: James Carlos
SẦU DÂNG MI MẮT
Khi tất cả đã thuộc về dĩ vãng
Nỗi đau này anh muôn kiếp vương mang
Đời là gì sau bao tiếng thở than
Rồi chán ngán cho cuộc tình vất vưởng
Ngày nào đó cõi lòng tôi tơ tưởng
Em là của anh hưởng trọn men nồng
Nhưng là đời thì lắm lúc long đong
Cướp mất em trong phong ba bão tố
Anh mòn mỏi trên mảnh đời cơ khổ
Ngước mặt nhìn lỗ chỗ những màu đen
Hòa vào cùng tình đắng chút hơi men
Rồi say khướt ai chê khen mặc kệ
Sống lây lất những tháng ngày kiệt quệ
Em đi rồi nào dễ chữ quên đâu
Lắm lúc tim bỗng chốc nhớ tình đầu
Nghe quặn thắt nỗi sầu dâng mi mắt
DÀNH CHO NHAU
Mưa Thu nhỏ giọt ướt môi mềm,
Mưa lòng tơi tả... đêm thâu đêm.
Khóc cho Thu sắc... đời luyến tiếc.
Tình tan, lá rụng... rơi êm êm...
Anh đừng để những nỗi sầu riêng.
Đốt cháy hồn anh bỡi muộn phiền.
Rượu cay, men đắng... nào xoá được,
Những hình bóng cũ... luôn chao nghiêng!
Em ở bên này ôm nỗi đau.
Ngàn thương, trăm nhớ... gợi lên sầu.
Đêm đêm thao thức... hồn trăm mảnh.
Trách cứ sao đời lắm bể dâu?!
Anh ơi! Ta vẫn dành cho nhau.
Bao nhiêu kỷ niệm thuở ban đầu.
Đẹp như hoa nở... ngày Xuân thắm.
Dẫu mình đang sống... giữa Thu đau...!
Tóc nâu
Thoáng lơ đãng ta lạc về quá khứ
Trượt dài theo vạt nắng cuối chiều tan
Lẫn giận thương vùng mây đỏ lổ loang
Che chẳng kín cặp môi xa nồng lửa
Trích đoạn: Tóc nâu
Trích đoạn: con thuyền không bến
Xa
Thân gầy một nhánh mỏng manh
Tim son một khối vẫn dành tặng nhau
Tóc mai năm tháng chuyển màu
Nợ duyên hai chữ sao đau một đời
Người đi nẻo ấy xa xôi
Mình anh ở lại sương rơi trắng đầu
TÌM NHAU
Lời từ biệt chẳng tròn câu,
Ai đem gieo xuống chi mầu tang thương.
Đành rằng chẳng thể chung đường,
Nhưng không xoá nỗi bóng vương cõi lòng!
Tìm nhau ở chốn hư không,
Thắp lên ngọn nến... cháy hồng tình nhau...
Tóc nâu
Đêm khuya ra đứng bờ ao Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ Buồn trông con nhện giăng tơ Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai? Con thuyền không bến
VẪN CÒN...
Vẫn còn thương mãi đến hôm nay.
Và sẽ còn yêu suốt kiếp này.
Hình bóng người xưa, đà in dấu...
Tim buồn! Chừ mất nét thơ ngây.
Từ độ người đi... đã bao xuân?
Hẹn nhau xuân tới...sẽ thật gần.
Tay đan tay đó...,tình trong mắt!
Thế rồi xuân đến... cứ bâng khuâng!
Người về nơi ấy, chốn xa xăm...
Có biết rằng em cứ buồn thầm?
Ôm bao thương nhớ..., tình héo hắt.
Đợi chờ, ước vọng... quá mong manh.
Đôi lúc em thầm được ngủ yên,
Ngàn thu ngoan ngoãn... giấc mộng hiền.
Tim anh! Cỗ mộ... em nằm xuống!
Để mãi gần anh... chốn vô biên.
Vẫn còn yêu mãi... dáng xa xôi,
Và vẫn còn thương... bóng hình người...
Tóc nâu
Nợ Em biết không, ta còn nợ nhau nhiều Chút dịu dàng sau mỗi ngày gặp lại Chút nồng nàn sau giận hờn nông nổi Chút bông lơn sau mỗi phút ngặt nghèo Tháng năm đi sầm sập những toa tàu Ta lỉnh kỉnh gánh gồng vướng víu Vùn vụt khuất những cỏ hoa kỳ ảo Bao nhiêu loài ta chưa kịp biết tên Con ta lớn rồi kìa, em hãy nhìn xem Giày dép chật ngổn ngang không kịp cũ Đồ chơi vừa mua thoắt thành đồ bỏ Người lớn bây giờ cũng quá xá đồ chơi! Nợ nhau hoài trả một lại vay hai Hứa rồi khuất, rồi cười trừ, tha bổng Trăng biết điều rằm mỗi lần mỗi tháng Xuân thông minh, xuân không chỉ đôi ngày Thôi thì mình cứ nắm lấy tay Học chim chóc cứ vừa bay vừa hót Học dòng sông vừa trôi vừa dào dạt Học bếp than hồng vừa cháy vừa reo… [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/87AEC3240A644F76AF7BD1851758D178.jpg[/image]
Đêm khuya ra đứng bờ
Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai?
Con thuyền không bến
Đợi ai, ai biết đợi ai.
Nhện buồn nên cứ miệt mài giăng tơ.
Giấy buồn in mãi vần thơ,
Bút buồn chép mãi thẩn thờ thơ rơi...
Tóc nâu
Trích đoạn: Tóc nâu
Đêm khuya ra đứng bờ
Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai?
Con thuyền không bến
Đợi ai, ai biết đợi ai.
Nhện buồn nên cứ miệt mài giăng tơ.
Giấy buồn in mãi vần thơ,
Bút buồn chép mãi thẩn thờ thơ rơi...
Tóc nâu
Không yêu sao vẫn nặng lòng Cứ hờn giận, cứ nhớ mong như là… Buồn với quá khứ xưa xa Ghen với hạnh phúc “ngưòi ta”bây giờ Không yêu sao vẫn đợi chờ Dẫu con đường ấy chỉ mưa, tôi và… Biết rằng năm tháng phôi pha Tôi trong em cũng đã là người xưa Tìm về với những cơn mưa Ký ức nhòe ướt, bơ vơ thôi đành… Con thuyền không bến
Trích đoạn: con thuyền không bến
Nợ Em biết không, ta còn nợ nhau nhiều Chút dịu dàng sau mỗi ngày gặp lại Chút nồng nàn sau giận hờn nông nổi Chút bông lơn sau mỗi phút ngặt nghèo Tháng năm đi sầm sập những toa tàu Ta lỉnh kỉnh gánh gồng vướng víu Vùn vụt khuất những cỏ hoa kỳ ảo Bao nhiêu loài ta chưa kịp biết tên Con ta lớn rồi kìa, em hãy nhìn xem Giày dép chật ngổn ngang không kịp cũ Đồ chơi vừa mua thoắt thành đồ bỏ Người lớn bây giờ cũng quá xá đồ chơi! Nợ nhau hoài trả một lại vay hai Hứa rồi khuất, rồi cười trừ, tha bổng Trăng biết điều rằm mỗi lần mỗi tháng Xuân thông minh, xuân không chỉ đôi ngày Thôi thì mình cứ nắm lấy tay Học chim chóc cứ vừa bay vừa hót Học dòng sông vừa trôi vừa dào dạt Học bếp than hồng vừa cháy vừa reo… EM BIẾT
Anh đã vay tự bao muôn kiếp.
Món nợ tình... chồng chất thời gian.
Cứ lần khân, dần dựa, muộn màng.
Giờ tính vốn lẫn lời... sao trả?
Nợ anh vay đếm nhiều như lá.
Lá úa vàng... lá rụng chiều thu.
Lá rữa tan... hoá kiếp bụi mù.
Khi Xuân ghé... lá Tình lại đến!
Em biết anh vướng rồi định mệnh
Con anh ngoan, hạnh phúc êm đềm.
Nhưng đôi lần thổn thức trong đêm...
Và anh nhớ... nợ ngày xưa cũ.
Đối với em..., anh vì tinh tú.
Sáng long lanh giữa cõi trời đen,
Thắp ánh lên... ngõ ngách muộn phiền.
Mà em đã bao đời khép kín!
Anh biết không nợ Tình... vô định.
Ta lấy gì ngăn cản mộng du?
Ta lấy chi mở khoá ngục tù?
Khi nơi đó... Nhân tù hạnh phúc!
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 04:25:32 bởi Tóc nâu >
Trích đoạn: con thuyền không bến
Không yêu sao vẫn nặng lòng
Cứ hờn giận, cứ nhớ mong như là…
Buồn với quá khứ xưa xa
Ghen với hạnh phúc “ngưòi ta”bây giờ
Không yêu sao vẫn đợi chờ
Dẫu con đường ấy chỉ mưa, tôi và…
Biết rằng năm tháng phôi pha
Tôi trong em cũng đã là người xưa
Tìm về với những cơn mưa
Ký ức nhòe ướt, bơ vơ thôi đành…
Con thuyền không bến
Xuân về để lá cứ xanh,
Như tình năm cũ, ta dành lối riêng.
Ai không mang chút muộn phiền?
Ai không vướng mắc nỗi niềm xa xưa?
Bao câu nói cũng bằng thừa.
Yêu nhau một thoáng... cho vừa nhớ nhung!
Lối chung, ta đã chẳng cùng.
Tình chung một thuở... mịt mùng giờ đây.
Như là ngọn gió heo may,
Lạnh lùng vừa đủ... tháng ngày hư hao!
Tóc nâu
Trích đoạn: Tóc nâu
Trích đoạn: con thuyền không bến
Không yêu sao vẫn nặng lòng
Cứ hờn giận, cứ nhớ mong như là…
Buồn với quá khứ xưa xa
Ghen với hạnh phúc “ngưòi ta”bây giờ
Không yêu sao vẫn đợi chờ
Dẫu con đường ấy chỉ mưa, tôi và…
Biết rằng năm tháng phôi pha
Tôi trong em cũng đã là người xưa
Tìm về với những cơn mưa
Ký ức nhòe ướt, bơ vơ thôi đành…
Con thuyền không bến
Xuân về để lá cứ xanh,
Như tình năm cũ, ta dành lối riêng.
Ai không mang chút muộn phiền?
Ai không vướng mắc nỗi niềm xa xưa?
Bao câu nói cũng bằng thừa.
Yêu nhau một thoáng... cho vừa nhớ nhung!
Lối chung, ta đã chẳng cùng.
Tình chung một thuở... mịt mùng giờ đây.
Như là ngọn gió heo may,
Lạnh lùng vừa đủ... tháng ngày hư hao!
Tóc nâu
Cạn Một lần sông cạn dòng trôi Lá cạn ngang đồi tiếng thác nĩ non Vườn nương cạn một mùa giòn Đất rừng cạn một màu son bạt ngàn Em về cạn một ngày tàn Vòng tay anh nóng đến khan một lời Đất trời cạn một nẻo đời Lô nhô giông bão cười phơi lụi tàn Một ngày nắng đổ miên man Cạn em một thuở nồng nàn cỏ hoa Bao giờ trời đất hết xa Anh về bên ấy cạn già cùng em Con thuyền không bến
Đêm khuya ra đứng bờ
Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai?
Con thuyền không bến
Đợi ai, ai biết đợi ai.
Nhện buồn nên cứ miệt mài giăng tơ.
Giấy buồn in mãi vần thơ,
Bút buồn chép mãi thẩn thờ thơ rơi...
Tóc nâu
Này người xin chớ buồn rơi
Nhện giăng vì bởi mối đời rối răm
Xin người đừng cứ lăng câm
Vần thơ chép gửi tình thầm trao tay...
Sương Anh
ĐẸP BỀNH BỒNG MỘT THUỞ
Anh ơi, anh có biết.
Đừng nghịch lá thu bay.
Hôm qua em cất đầy.
Cả tình em trong đó.
Với đôi lời bày tỏ.
Mỗi lá, một dòng thơ.
Tuy là rất dại khờ.
Nhưng bài thơ đẹp lắm.
Em pha mầu thật đậm.
Để thu buồn sẽ vui.
Để mưa bớt sụt sùi.
Cho bài thơ rực rỡ.
Em viết thương và nhớ.
Viết nỗi buồn mông lung.
Viết niềm vui khôn cùng.
Viết đầy lời hạnh phúc.
Nếu một ngày lá mục.
Bài thơ đã in lòng.
Giữa tim ấy mênh mông.
Anh khó mà quên được.
Anh ơi, mình bắt chước.
Trò trẻ nhỏ ngây ngô.
Đùa nghich với khù khờ.
Đẹp bềnh bồng một thuở...
Tóc nâu
Trích đoạn: thonv
Thoáng lơ đãng ta lạc về quá khứ
Trượt dài theo vạt nắng cuối chiều tan
Lẫn giận thương vùng mây đỏ lổ loang
Che chẳng kín cặp môi xa nồng lửa
CÒN HAY MẤT Rừng lá phong hôm nay như rực lửa. Khoảng trời xa rọi bóng bước thu qua. Ngồi bên sông... chờ ngóng ánh chiều tà. Mong đêm xuống, xoa dần ngọn lửa nóng! Ngoái nhìn lại... chợt thấy mình lạc lỏng. Giữa muôn loài, muôn sắc... chốn hư không. Trong lặng im... vang vọng tiếng hỏi lòng, Còn hay mất... vui buồn trong quá khứ? Như đâu đây tiếng gọi mời tình tự... Vuốt nhẹ nhàng lên những vết đau xưa. Xoa dịu đi những khắc khoải đong vừa. Niềm ray rức chôn vùi theo xác lá...! Nhìn lá phong bay mù... sao tơi tả? Như vạn nghìn ánh lửa rớt ven sông... Tàn lụi đi một kiếp sống lạc dòng. Như thế đó luật luân hoàn vũ trụ... Tóc nâu TN cám ơn thonv đã ghé thăm trang nhà và để lại những đoạn thơ hay, chúc bạn luôn vui và ý thơ ngày càng nhiều nha!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: