Trích đoạn: Tóc nâu
HỒN THƠ ĐỌNG...
Đã về rồi sao hương xuân dịu ấm?!
Vang vang chân trời khúc hát thân quen
Nở rộ ngoài hiên sắc thắm mai hiền
Vàng cánh mỏng... như lụa tình thơ trải.
Lặng lờ, êm êm... mặt sông thư thái
Rọi bóng huy hoàng rực rỡ ánh dương...
Anh thấy không anh... trên suốt nẻo đường
Tàn bóng mát của tình thơ dịu vợi!
Chỉ một thoáng... mơ mộng huyền trao gởi
Đủ để ngày sau dấu tích nặng lòng
Mặc cho kiếp đời ta có như không...
Hồn thơ đọng... nét trinh nguyên vĩnh cửu.
Tóc nâu
Hồn thơ vĩnh cửu
Chất ngất đầy lạnh lẽo đông hàn
Nghe rét mướt thấm từng hơi thở
Người ra đi... dứt tình... dang dở
Đâu đam mê... một thuở... tình thơ.
Gió đi hoang... mây khóc đợi chờ
Thu giã biệt... đông tràn tuyết phủ
Giấc mơ hoa... tàn trong dông tố
Đêm hoang vu... trăng lạnh hững hờ.
Có về không... hương xuân dịu ấm
Xóa lệ lòng... ru mộng ngày sau
Tặng cho em vĩnh cửu tình đầu
Trinh nguyên đó... hồn thơ đa cảm.
___________________
ONLY