Thơ rơi
ƯỚC MƠ XANH
Ở nơi này chẳng có dòng lưu bút
Phượng vĩ xinh đánh dấu tuổi học trò
Nhưng những chữ ký lời ghi vẩn vơ
Là kỷ niệm khi rời trường cuối cấp
Lâu lâu xem lại nhớ thời ôm cặp
Môi nụ cười bất chợt hiện ra
Khi nhớ lại thời học trò đã qua
Lòng dậy lên những niềm vui lúc ấy
Paris lạnh chẳng có giàn hoa giấy
Những con đường phượng tím như Cali
Chẳng phượng đỏ trời Nam ép vở ghi
Chỉ hàng liễu, bờ Seine...cùng ươm mộng
Cả bọn thường leo Tháp cao gió lộng
Thả hồn bay theo những đám mây xanh
Và thấy như mình chạm tay trước cổng
Thiên đường cuả tình yêu_hạnh phúc_bình an!
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 14:17:43 bởi SuongAnh >
Mộng mơ
Thả vần thơ rơi trong sổ
Lưu dấu mộng mơ học trò
Gửi bài thơ tình hò hẹn
Mong đời cho gặp được nhau.
Ngàn câu vẫn là chưa đủ
Nỗi lòng của kẻ làm thơ
Suốt đời cũng không thấu tỏ
Vì sao yêu đến dại khờ...
Đường dài, đôi chân đã mỏi
Tìm đâu bóng mát tạm dừng
Có ai đồng lòng chung bước...
Sẻ chia nỗi nhớ bâng khuâng.
Phải chăng... sẽ là hoài niệm
Khi người cất bước, quay lưng
Còn không... dấu yêu một thuở
Ủi an lệ đắng âm thầm.
Tình thơ là khu vườn mộng
Thi nhân, thi hứng giao hòa
Mộng mơ cho vơi bể khổ
Trải lòng dệt giấc mơ hoa.
_________________
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/7AD3AA9D9C2E44CFA42B753241393D11.gif[/image]
ĐAN VÀNG DẤU VẾT
Vấn vương cùng vần thơ nhỏ
Đưa vào ngôi vị ước mơ
Ngang qua những nỗi đợi chờ
Dâng tình... nơi em hoang lạnh!
Khi nào đôi bờ vai sánh...,
Tay buồn ngón nhỏ đan nhau?
Dại khờ tự muôn kiếp nào...
Lối xưa vẫn hoài ôm mộng...!
Mênh mang sắc hương... đợi ngóng
Ai người... nghe tiếng gọi không?
Hay vì gió đã xoay vòng...
Nên mây chạnh lòng... thấm giọt!
Tình ai ươm đầy vị ngọt...
Cùng em tương mộng hoang vu...
Xua đi khoảng tối mịt mù...
Ấm lòng lời trao khoan nhặt.
Dẫu đời chuổi sầu reo rắc
Vẫn tìm đây chút tình thơ
Tặng nhau giây phút bất ngờ
Nghìn sau đan vàng dấu vết...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 17:18:00 bởi Tóc nâu >
Phòng trọ
Một đứa phòng trọ biết yêu Cả bầy hỏi han kinh nghiệm Đã nghe là nhớ nhau nhiều Tình yêu không cần bảo hiểm Bổng dưng bạn bè cũng thấy Thằng bạn soi gương khá nhiều Tóc tai bao giờ dài lại Áo quần đã phẳng đã phiu Lạ nhỉ dạo này thấy nhớ Thằng bạn vô tư thuở nào Bây giờ buồn vui cùng thở Khi “ tình yêu “nó lao đao Tự dưng cũng thấy tự hào Phòng mình hóa thành ngưòi lớn (!) Nhiều thằng cũng thấy xôn xao Cả phòng mà yêu chắc loạn ! con thuyền không bến
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/F1E214FD81304B36BBB3F0D6B18C4A52.jpg[/image]
EM MƠ... Sáng nay ướm thử áo vàng Như màu hoa cúc... ai thương! Ngẫn ngơ thấy mình hơi lạ, Biết đâu... chiều lại... chung đường?! Loay hoay, tay đùa với kẹp... Bới đầu, cột tóc cho hay? Hay chỉ giản đơn... buông thả Để che đuôi mắt, đầu mày...! Người ta đã nói gì đâu... Thoảng qua... chỉ cái gật đầu Đủ làm... tim đập loạn xạ, Ngấm ngầm cứ tưởng... quen lâu! Hình như đã biết mộng mơ..., Gió nào mang về thương nhớ Mây nào đan vào nhịp thở... Bóng hình xa lạ... sao quen! Như vậy, người ta bảo yêu? Sợ ghê, không dám nghĩ nhiều Biết đâu mãi là xa lạ...! Tim ơi! Chớ có yêu liều... Tóc nâu ANh Thuyền ơi..., như vầy thì đã trả lời được câu hỏi gút mắc của anh chưa...; xưa lắm rồi đó..., mừ ai nhắc thì lại.....nhớ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 17:37:26 bởi Tóc nâu >
Mộng điệp tương phùng Cõi lòng vấn vương tha thiết Tim si thổn thức run run Ngã vào vòng tay ấm áp Quên đi muôn nẻo u buồn. Ánh mắt nồng nàn chan chứa Bờ môi vị ngọt lan lan Đắm say trăng ngọc mây ngàn Dìu nhau lạc vào cõi mộng. Hơi thở nao nao dậy sóng Tay đan tay ấm đê mê Bến xưa thuyền đã trở về Hân hoan tương phùng mộng điệp. _________________ ONLY Tóc nâu... nhớ chuẩn bị bài mới và đến lớp đúng giờ... nghe chưa...
Trở Trăn Thích thả rong đam mê mộng mị
Để khỏi buồn thôi nghĩ đến anh
Chữ tình sao cứ mãi loanh hoanh
Dùng dằng lui tới rồi tìm đuổi Có bao giờ lá đừng dong ruỗi
Khi thu về gió thổi lià cây
Dù cố níu giữ...cũng vẫn bay!
Tình mình...cũng xuôi tay như lá Ai giúp con đò bị đắm ngã
Bão táp phong ba khi giưã dòng
Đành thả cho số phận buộc vòng
Dẫu muốn trốn...không sao tránh khỏi Những nghĩ suy...xô buồn xuống gối
Đêm chẳng yên...tóc rối, lệch chăn
Phải đối phó vơí những trở trăn
Khiến hồn ta...giăng đầy...tơ nhện! Người đó...tình đây...sao khó đến
Cứ vòng vo tiến thoái lưỡng nan
Yêu nhau sao lại để tình tan
Trăn trở mãi...không làm sao lý giải!!!
Sương Anh
XA VẮNG EM...
Xa vắng em đời anh chừng thiếu nắng
Nỗi nhớ nào vây lấp đủ niềm thương
Cứ quẫn quanh với kỷ niệm miên trường
Tình trốn - kiếm, đôi lần tim mệt mỏi
Em như sáo hót đùa lời mời gọi...
Anh say hồn nên lạc chốn thiên thai
Bước theo em vào vườn mộng trang đài
Chân dò dẫm sợ muôn loài lay động!
Biết không em sợi tơ tình tuy mỏng
Nhưng đủ bền cột chặt đôi hồn thơ
Để em, anh lướt sóng vượt bến bờ...
Ta đi mãi vào khung trời hoang mộng!
Hãy quên đi những ngày dài trông ngóng,
Hãy xoá mờ những trăn trở vô biên...
Để đôi tim dong rủi khắp mọi miền
Trong thế giới mộng hoa tình... đời tặng!
Xa vắng em đời anh chừng thiếu nắng
Như thuyền trôi nông nổi giữa đại dương...
Tóc nâu
Nàng Thơ ui! Như vậy đủ... tình chưa?
Mộng điệp tương phùng
Cõi lòng vấn vương tha thiết
Tim si thổn thức run run
Ngã vào vòng tay ấm áp
Quên đi muôn nẻo u buồn.
Ánh mắt nồng nàn chan chứa
Bờ môi vị ngọt lan lan
Đắm say trăng ngọc mây ngàn
Dìu nhau lạc vào cõi mộng.
Hơi thở nao nao dậy sóng
Tay đan tay ấm đê mê
Bến xưa thuyền đã trở về
Hân hoan tương phùng mộng điệp.
_________________
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/CF2FE055C1D340C68887CF384F742496.jpg[/image]
Niệm Tình Cõi Không
Ngôn ngữ nào diễn đạt
Những thổn thức con tim
Như giòng sông không đáy
Cuộn tâm tư đắm chìm
Mỗi mạch máu tuần hoàn
Như dòng đời tao loạn
Gạn đục, trong... mùa cạn
Nuôi thâm tình chứa chan.
Mộng mị hồn vương vấn
Khoé mắt đọng chờ mong
Bờ môi ươm thi vọng
Như niệm tình cõi không...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2007 18:15:18 bởi Tóc nâu >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/917A9FCEC68F4238B34CF06713EABDAF.jpg[/image]
VỊ TÌNH
Lê thê đông gió kéo về
Xoay vần tạo hoá ủ ê sắc màu
Đâu cành đơm lá lao xao?
Đâu vàng hanh nắng hạ nào hôm xưa?
Nhẹ nhàng đan rối sợi mưa
Như vòng hệ luỵ kết vừa chuổi mong
Bao năm canh cánh bên lòng
Sắc hương quê Mẹ vẫn không phai nhoà
Bút buồn gửi chữ bay xa
Mực tuôn vào cõi ta bà hư không
Khi nào nhẹ được cõi lòng
Tìm về chốn cũ thoả mong vị tình...!
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2007 18:27:54 bởi Tóc nâu >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/917A9FCEC68F4238B34CF06713EABDAF.jpg[/image]
VỊ TÌNH
Lê thê đông gió kéo về
Xoay vần tạo hoá ủ ê sắc màu
Đâu cành đơm lá lao xao?
Đâu vàng hanh nắng hạ nào hôm xưa?
Nhẹ nhàng đan rối sợi mưa
Như vòng hệ luỵ kết vừa chuổi mong
Bao năm canh cánh bên lòng
Sắc hương quê Mẹ vẫn không phai nhoà
Bút buồn gửi chữ bay xa
Mực tuôn vào cõi ta bà hư không
Khi nào nhẹ được cõi lòng
Tìm về chốn cũ thoả mong vị tình...!
Tóc nâu
Hương Yêu
Hương yêu mãi đọng trong lòng
Như sương một mối tình nồng giấu tim
Đêm đêm nhả sợi kiếm tìm
Nhưng mong manh quá, nỗi niềm hoài mang
Thu sắp tàn, đông chớm sang
Sương trời phủ kín trên hàng cây cao
Bao giờ cho hết nghẹn ngào
Tình quê nhớ mãi xuyến xao tâm hồn
Làng xưa, nhà cũ, xóm thôn
Mãi luôn trân qúy...gửi hồn vào thơ
Ta sợ thời gian làm mờ
Hình ảnh cuả tuổi ấu thơ ngày nào
Sương Anh
Hương vị Tình yêu Trời đã vào đông rồi em Cành cây khẳng khiu trụi lá Gió lùa lạnh lùng nghiệt ngã Hồn thơ hiu hắt nhớ mong. Thương ai cô lẻ sầu đông Canh cánh dõi về quê mẹ Vị tình chứa chan mắt lệ Hương yêu nhuộm tím vần thơ. Người ơi... tình vẫn đợi chờ Cuộc đời trước - sau khó đoán Chỉ cần vẫn còn lưu luyến Chốn xưa muôn thuở là nhà. Người ơi... dù sống phương xa Vẫn nhiều sợi dây liên kết Bốn bể năm châu là bạn Gặp nhau... xin cứ ngỏ lời. Cảm thông tâm sự của người Nguyện tặng ấm nồng thi hữu Sẵn sàng sẻ chia muôn nỗi Vòng tay hôn hết lệ rơi. ____________________ ONLY Tóc nâu, Sương Anh... học trò yêu dấu của ONLYYOU ơi.... có ONLYYOU ở bên các nàng mà.
Trở Trăn Thích thả rong đam mê mộng mị
Để khỏi buồn thôi nghĩ đến anh
Chữ tình sao cứ mãi loanh hoanh
Dùng dằng lui tới rồi tìm đuổi Có bao giờ lá đừng dong ruỗi
Khi thu về gió thổi lià cây
Dù cố níu giữ...cũng vẫn bay!
Tình mình...cũng xuôi tay như lá Ai giúp con đò bị đắm ngã
Bão táp phong ba khi giưã dòng
Đành thả cho số phận buộc vòng
Dẫu muốn trốn...không sao tránh khỏi Những nghĩ suy...xô buồn xuống gối
Đêm chẳng yên...tóc rối, lệch chăn
Phải đối phó vơí những trở trăn
Khiến hồn ta...giăng đầy...tơ nhện! Người đó...tình đây...sao khó đến
Cứ vòng vo tiến thoái lưỡng nan
Yêu nhau sao lại để tình tan
Trăn trở mãi...không làm sao lý giải!!!
Sương Anh
XA VẮNG EM...
Xa vắng em đời anh chừng thiếu nắng
Nỗi nhớ nào vây lấp đủ niềm thương
Cứ quẫn quanh với kỷ niệm miên trường
Tình trốn - kiếm, đôi lần tim mệt mỏi
Em như sáo hót đùa lời mời gọi...
Anh say hồn nên lạc chốn thiên thai
Bước theo em vào vườn mộng trang đài
Chân dò dẫm sợ muôn loài lay động!
Biết không em sợi tơ tình tuy mỏng
Nhưng đủ bền cột chặt đôi hồn thơ
Để em, anh lướt sóng vượt bến bờ...
Ta đi mãi vào khung trời hoang mộng!
Hãy quên đi những ngày dài trông ngóng,
Hãy xoá mờ những trăn trở vô biên...
Để đôi tim dong rủi khắp mọi miền
Trong thế giới mộng hoa tình... đời tặng!
Xa vắng em đời anh chừng thiếu nắng
Như thuyền trôi nông nổi giữa đại dương...
Tóc nâu
Nàng Thơ ui! Như vậy đủ... tình chưa? Hãy Xiết Vòng Tay...
Giưã đại dương mênh mộng cuả biển cả
Tâm hồn em chưa hẳn xót xa đâu
Chỉ sợ biển tình đem lại đớn đau
Nên nưả muốn đi nưả không dám bước
Cổ nhân nói sông sâu còn dò được
Lòng người lấy thước mực nào đo
Nên mãi trở trăn rối như tơ vò
Biết làm sao giưã chữ cho và nhận
Tại sao ai yêu cũng luôn lận đận
Bao lần tự hỏi chẳng câu trả lời
Từ ngày xưa cho đến nay, con người
Luôn gặp phải không ai mà tránh khỏi
Yêu là nhớ, xa buồn...lòng mong mỏi
Chiếc thuyền tình trôi nổi giưã đại dương
Đang cần viên thuyền trưởng giỏi rành đường
Đưa khách đến bờ yêu thương vĩnh viễn
Cùng anh, mơ một tình yêu thánh thiện
Em ngoan hiền nép bên cánh thiên thần
Hãy xíết vòng tay, môi hôn nồng nàn
Cho em hạnh phúc khi gần bên anh!
Sương Anh
Chàng Thơ ui...chưa đủ đâu phải xích gần nhau tí nưã...mới thiệt là tình
Hong Bâng khuâng…áo thuở sân trường Loang màu mực tím còn vương đến giờ Áo em trắng đến mộng mơ Tóc xanh giờ đã phai mờ màu mây Hồn nhiên cho đến nhường này Bao nhiêu tháng, bấy nhiêu ngày gió sương Tiếng chim hót khẽ bên đường Em gom lại thả sân vườn giờ chơi Mỗi ngày thêm một niềm vui Mỗi ngày tỏa sáng nụ cười trái tim Sân trường phượng đỏ môi em Hoa cúc mở khoảng trời em tuổi hồng Em đem sách củ ra hong Ngọt ngào lắng đọng đấy lòng tuổi thơ... (Do bận việc nên lâu quá không vào ghé thăm TN, nay có một bài thơ xin tặng tuổi học trò thuở xưa của TN nha! Chúc TN vui.)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/3D28C5A612E143E7ADA9BD57042819A7.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2007 19:57:09 bởi con thuyền không bến >
Hãy Xiết Vòng Tay...
Giưã đại dương mênh mộng cuả biển cả
Tâm hồn em chưa hẳn xót xa đâu
Chỉ sợ biển tình đem lại đớn đau
Nên nưả muốn đi nưả không dám bước
Cổ nhân nói sông sâu còn dò được
Lòng người lấy thước mực nào đo
Nên mãi trở trăn rối như tơ vò
Biết làm sao giưã chữ cho và nhận
Tại sao ai yêu cũng luôn lận đận
Bao lần tự hỏi chẳng câu trả lời
Từ ngày xưa cho đến nay, con người
Luôn gặp phải không ai mà tránh khỏi
Yêu là nhớ, xa buồn...lòng mong mỏi
Chiếc thuyền tình trôi nổi giưã đại dương
Đang cần viên thuyền trưởng giỏi rành đường
Đưa khách đến bờ yêu thương vĩnh viễn
Cùng anh, mơ một tình yêu thánh thiện
Em ngoan hiền nép bên cánh thiên thần
Hãy xíết vòng tay, môi hôn nồng nàn
Cho em hạnh phúc khi gần bên anh!
Sương Anh
Chàng Thơ ui...chưa đủ đâu phải xích gần nhau tí nưã...mới thiệt là tình
YÊU DẤU ƠI!
Yêu dấu ơi! Trong tình yêu chân thật
Đâu chỉ là cho - nhận giữa hai bên
Phải hy sinh, để tình mãi chặt bền
Điều tất yếu dường như ai cũng biết!
Khi nói yêu là quên rồi thua thiệt
Quên bản thân, quên cả những tị hiềm
Chỉ còn lại nhịp thống thiết con tim
Cứ đập mãi tên người mình thương nhớ!
Như cánh chim đâu thể hoài bay, vỗ
Như tim hồng đâu thể mãi so đo
Những trở trăn, khăn khó, mối tơ vò
Rồi cũng hết... vì Tình... miền đất hứa.
Trong tình yêu nếu cứ hoài lần lựa
Có thể vì chưa đặt hết niềm tin
Hay là chưa hiểu thấu những thâm tình
Nên lo sợ những đau buồn muốn tránh!
Yêu dấu ơi! Tình yêu không hoang lạnh
Là mặn nồng, là vị ngọt... chan đắng cay
Là bao dung, là vị thứ cứ vơi, đầy
Là tất cả... không ngôn từ diễn đạt!
Ai chẳng mong Tình mình là đẹp nhất!
Và nguyện cầu được hạnh phúc dài lâu
Nhưng nụ cười không quyện nước mắt đau
Là chưa phải một tình yêu trọn vẹn...
Chính vì thế nên Tình luôn hứa hẹn
Vui, buồn, lo, hờn giận lẫn mong chờ...
Tóc nâu
Nàng Thơ ơi! Cái nì không là xích lại gần hơn mà là...đậm đà hơn thì phải...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 05:20:56 bởi Tóc nâu >
Trích đoạn: con thuyền không bến
Hong
Bâng khuâng…áo thuở sân trường
Loang màu mực tím còn vương đến giờ
Áo em trắng đến mộng mơ
Tóc xanh giờ đã phai mờ màu mây
Hồn nhiên cho đến nhường này
Bao nhiêu tháng, bấy nhiêu ngày gió sương
Tiếng chim hót khẽ bên đường
Em gom lại thả sân vườn giờ chơi
Mỗi ngày thêm một niềm vui
Mỗi ngày tỏa sáng nụ cười trái tim
Sân trường phượng đỏ môi em
Hoa cúc mở khoảng trời em tuổi hồng
Em đem sách củ ra hong
Ngọt ngào lắng đọng đấy lòng tuổi thơ...
(Do bận việc nên lâu quá không vào ghé thăm TN, nay có một bài thơ xin tặng tuổi học trò thuở xưa của TN nha! Chúc TN vui.)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/3D28C5A612E143E7ADA9BD57042819A7.gif[/image]
TN rất cám ơn anh Thuyền, bài thơ đẹp quá nên TN chưa dám hoạ lại , hic....
Sao mừ toàn là bài khó không vậy nè...!
Trích đoạn: Tóc nâu
Hãy Xiết Vòng Tay...
Giưã đại dương mênh mộng cuả biển cả
Tâm hồn em chưa hẳn xót xa đâu
Chỉ sợ biển tình đem lại đớn đau
Nên nưả muốn đi nưả không dám bước
Cổ nhân nói sông sâu còn dò được
Lòng người lấy thước mực nào đo
Nên mãi trở trăn rối như tơ vò
Biết làm sao giưã chữ cho và nhận
Tại sao ai yêu cũng luôn lận đận
Bao lần tự hỏi chẳng câu trả lời
Từ ngày xưa cho đến nay, con người
Luôn gặp phải không ai mà tránh khỏi
Yêu là nhớ, xa buồn...lòng mong mỏi
Chiếc thuyền tình trôi nổi giưã đại dương
Đang cần viên thuyền trưởng giỏi rành đường
Đưa khách đến bờ yêu thương vĩnh viễn
Cùng anh, mơ một tình yêu thánh thiện
Em ngoan hiền nép bên cánh thiên thần
Hãy xíết vòng tay, môi hôn nồng nàn
Cho em hạnh phúc khi gần bên anh!
Sương Anh
Chàng Thơ ui...chưa đủ đâu phải xích gần nhau tí nưã...mới thiệt là tình
YÊU DẤU ƠI!
Yêu dấu ơi! Trong tình yêu chân thật
Đâu chỉ là cho - nhận giữa hai bên
Phải hy sinh, để tình mãi chặt bền
Điều tất yếu dường như ai cũng biết!
Khi nói yêu là quên rồi thua thiệt
Quên bản thân, quên cả những tị hiềm
Chỉ còn lại nhịp thống thiết con tim
Cứ đập mãi tên người mình thương nhớ!
Như cánh chim đâu thể hoài bay, vỗ
Như tim hồng đâu thể mãi so đo
Những trở trăn, khăn khó, mối tơ vò
Rồi cũng hết... vì Tình... miền đất hứa.
Trong tình yêu nếu cứ hoài lần lựa
Có thể vì chưa đặt hết niềm tin
Hay là chưa hiểu thấu những thâm tình
Nên lo sợ những đau buồn muốn tránh!
Yêu dấu ơi! Tình yêu không hoang lạnh
Là mặn nồng, là vị ngọt... chan đắng cay
Là bao dung, là vị thứ cứ vơi, đầy
Là tất cả... không ngôn từ diễn đạt!
Ai chẳng mong Tình mình là đẹp nhất!
Và nguyện cầu được hạnh phúc dài lâu
Nhưng nụ cười không quyện nước mắt đau
Là chưa phải một tình yêu trọn vẹn...
Chính vì thế nên Tình luôn hứa hẹn
Vui, buồn, lo, hờn giận lẫn mong chờ...
Tóc nâu
Nàng Thơ ơi! Cái nì không là xích lại gần hơn mà là...đậm đà hơn thì phải...
Thao thức Mắt sẵn sàng phóng thích cho dòng lệ Sao vành môi vẫn khống chế nụ cười Rần rật máu tim reo hò khởi nghĩa Nhớ thương đòi giải thoát…tuổi bốn mươi! Đành khó gỡ những trái ngang chằng chịt Dể dàng ư,chấp nhận cảnh buộc ràng Nhỏ hạt bụi đến khổng lồ trái đất Đâu có gì mãi mãi trước thời gian? Không nên đá vàng nguyện hóa tro than Ai đành dạ lui hui hoài hưong lửa Bao mùa lá bay rồi không nhớ nữa Nét dàng gầy mấy độ chẳng buồn soi… Vẫn thế thôi,muôn thuở biển mặn môi Dẫu lệ ngày xưa-bây giờ đã khác Tình như muối tháng ngày không phai lạt Ướp vào nhau tươi mãi vết thương lòng Những đêm dài thao thức ngọn đèn chong Nghiêng mắt trăng đơn dõi tìm bóng lẻ Là thánh giá, đâu có cây nào nhẹ Chân ngại gì lần lửa bước hành hương? (Xin bêu xấu một tí với SA và TN....Chúc vui vẻ.) [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/F11EE3DF19FB409FAE655708BB0BAE0B.gif[/image]
Hương vị Tình yêu
Trời đã vào đông rồi em
Cành cây khẳng khiu trụi lá
Gió lùa lạnh lùng nghiệt ngã
Hồn thơ hiu hắt nhớ mong.
Thương ai cô lẻ sầu đông
Canh cánh dõi về quê mẹ
Vị tình chứa chan mắt lệ
Hương yêu nhuộm tím vần thơ.
Người ơi... tình vẫn đợi chờ
Cuộc đời trước - sau khó đoán
Chỉ cần vẫn còn lưu luyến
Chốn xưa muôn thuở là nhà.
Người ơi... dù sống phương xa
Vẫn nhiều sợi dây liên kết
Bốn bể năm châu là bạn
Gặp nhau... xin cứ ngỏ lời.
Cảm thông tâm sự của người
Nguyện tặng ấm nồng thi hữu
Sẵn sàng sẻ chia muôn nỗi
Vòng tay hôn hết lệ rơi.
____________________
ONLY
ƯƠM ĐẦY HY VỌNG
Ấm lòng lời thơ ai dệt
Ru tình vào độ đông sang
Dẫu không ánh nắng hanh vàng
Vẫn thơm nồng hơi dịu ấm
Quê xưa đã xa ngàn dặm
Quê người cột chặt thân yêu
Đâu nào luyến tiếc tiêu điều
Giữa hai bến bờ cuộc sống!
Quê mẹ tình yêu ngát rộng
Quê người ấm áp vòng tay
Cả hai là nhịp thở đầy
Con tim của người lữ thứ.
Bên này, bên kia... khó xử
Đong đầy hạnh phúc hai quê
Nơi đi, chốn ở... đâu về?
Giới ranh bến bờ không có!
Hiểu chăng tâm tình bày tỏ
Nguyện đời chung thuỷ đôi bên
Tri âm có dịp đáp đền
Tình quê ươm đầy hy vọng...
Tóc nâu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: