Hờn Dỗi!
Hỏi ngưòi có biết em chờ?
Sao không ghé lại để thơ lời buồn
Người ta biền biệt bao hôm
Là bao nhiêu nhớ dỗi hờn bấy nhiêu
Ra đi chẳng để đôi điều
Làm em ngóng đợi lo nhiều biết không?
Vắng ngươì ta thấy buồn lòng
Con tim rưng rức nhớ mong đêm ngày
Đâu rồi những lúc xum vầy
Bên nhau khúc khích vui say chuyện trò
Bây giờ còn ai nhỏ to
Thì thầm mỗi tối dặn dò nhớ nhau
Ngươì ta xa vắng còn đâu
Con tim nằng nặng giọt sầu rớt rơi
Người ta ơi, về đi thôi
Kẻo không nhớ lắm mắt môi u buồn
Xuân về lạnh lẽo môi hôn
Người ta đùng dỗi để hờn lòng em
Vắng người má ướt môi mềm
Mắt không chịu ngủ bên thềm chờ ai..
Sương Anh
Ơi này chàng Tóc cuả Sương
Hồn đang thổn thức tơ vương ai nào
Lời thơ như tiếng thì thào
Chút hờn chút dỗi làm đau lòng này
Hôm nay em ghé vào đây
Đôi ta tay nắm trao đầy yêu thương