ÁO PHÙ DU
Nói sao vừa nhung nhớ
Viết bao lời cùng thơ
Tình tôi là hơi thở
Của con tim khù khờ
Mong manh tựa mây trời
Không bến bờ nương tựa
Không chung thề, hẹn hứa
Nên tình bay... cao, xa!
Bao mùa cứ đi qua
Mưa, gió, sương, tuyết phủ
Không mái nhà ngụ trú
Nên mệt nhoài tình côi.
Đưa nhịp chân trên đồi
Nhìn mộng đời thay đổi
Ngày tàn... đêm dần tối
Quanh quẩn hồn mộng du
Yêu thương là ngục tù?
Sao giam hồn vô tội
Gieo trầm tư bối rối
Giây phút...tưởng nghìn thu!
Thiên thai hay mây mù?
Theo ai về lối mộng...
Chung một niềm đợi ngóng
Tình khoác áo phù du...
Tóc nâu
Tri âm ơi hỡi tri âm
Về nghe tâm sự thì thầm đôi câu
Vần thơ dẫu vướng nét sầu
Hồn thơ vẫn nhẹ..., sợ đau tình người!
Phù du cõi tình
Ái tình khoác áo phù du
Lệ tình chảy ngược ơ hờ
Thơ tình ru lòng nức nở
Nhân tình ôm mộng đợi chờ
Quan san chập chùng sương phủ
Trăng ngà khi tỏ khi mờ
Thanh thiên gieo chi duyên nợ
Dương trần ai oán tầm thù
Đắm chìm tận cùng bể khổ
Vô thường thị thực ngục tù
Xích xiềng là tơ loan rối
Phòng giam là đáy mắt nhung
Đò nào rời bến sang sông
Đàn ai lạc phím tơ chùng
Một lần lỡ làng duyên mộng
Trọn kiếp dật dờ hư không
_______________________
ONLY
Tóc nâu ơi, ONLYYOU thấy tứ "Tình khoác áo phù du" của nàng hay quá nên viết mấy dòng này... nàng mà thích là phải họa lại thật hay đó... nếu không dù năm mới ta cũng không tha đâu... bắt trả bài nhiều hơn nữa, bắt phạt đứng góc lớp lâu thêm nữa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2008 10:57:55 bởi onlyyou >