Khéo Là Mượn Vay
Vay chi một chút tình hờ
Ươm thương, vun nhớ thẩn thờ trách nhau
Lời thơ anh làm em đau
Trả buồn chi nữa, cứa sầu tim em
Bên song trăng rọi ánh mềm
Thoảng là đâu đó êm đềm giấc mơ
Biết không anh, em vẫn chờ
Chung tình bao đỗi mộng thơ gieo vần
Đường tình sao lắm phân vân
Bủa vây gió bão nên gần lại xa
Một ngày rồi sẽ nhạt nhoà
Hôm nay_ dĩ vãng! Khéo là mượn vay!
Tóc nâu
Vẫn Muốn Chung Đôi
Bởi em vay mối tình nồng
Nên sầu thương đợi má hồng nhạt phai
Như không sao lại đắng cay
Quên buồn em nhé những ngày đã qua
Từ nay tim óc dung hòa
Dìu em ta bước ngàn hoa ghen hờn
Tình nầy thề mãi keo sơn
Lau khô dòng lệ thôi hờn nhé em
Đưa nhau về chốn êm đềm
Cho em câu hát ngọt mềm trên môi
Tình thơ biết chẳng riêng tôi
Nhưng sao vẫn muốn chung đôi cùng nàng
jacaranda
Tóc Nâu Thương ! lúc nầy pt bận quá nên lâu lâu mí ghé thăm em được, nhưng mà nhớ thật nhiều vì TN làm nàng xuất sắc quá đi còn pt cứ lo... hong biết mình làm chàng có nên thân hay không nữa nè , không biết có đủ ngọt ngào để dỗ dành hai em Sương_Tóc không nữa nhưng cũng sẽ cố gắng " Yêu hoài ngàn năm " Chúc em một ngày mới thật đẹp nhé