VÌ AI...
Vì ai hờ hững vô tình
Cho em mắt ướt riêng mình nỗi đau
Ai làm mắt ngọc dòng châu
Lòng rưng rức nhớ giọt sầu mặn môi
Vì ai loan phụng lẻ đôi
Má hồng phai nhạt rối bời tâm can
Muốn tìm giây phút hân hoan
Dây chùng phím lạc nồng nàn vắng xa
Hương xưa nay hết mặn mà
Ngươì đi trống vắng lệ sa tuôn dòng
Lục bình lận đận long đong
Một đời mưa gió bếnh bồng đẩy đưa
Mình em đứng giưã cơn mưa
Dang tay hứng lấy giọt thưà rớt rơi
Kẽ tay thưa rớt mất rồi
Làm sao mà nhặt... tình ơi em buồn...
Sương Anh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/4DB24B302D9145DC9BAFD9676B69CABD.jpg[/image]
LÀM DUYÊN... MÔI CƯỜI !
Em tôi giọt ngắn, giọt dài
Hoen mờ châu lệ, trang đài tư hương
Tôi nghe tiếng nấc đêm trường
Nỗi lòng đau xót, yêu thương bội phần.
Lại đây.., âu yếm tình thân
Khăn thơm lau nhẹ lệ gần, lệ xa...
Nâng này mỏng nhẹ cánh hoa,
Cài lên tóc rối, chải mà mượt suông.
Em ơi! Đừng giận, đừng buồn
Lỗi tại tôi cả cứ luôn gây sầu!
Đùa chơi, chứ có phải đâu,
Bướm ong hoang dại đi lâu không về!
Cười lên... em chớ ủ ê
Nét hờn, lời trách.. tôi tê tái lòng
Chưa gì đã bảo: Tình không!
Nếu em cân nhắc sẽ thông hiểu cùng...
Một đời thề nguyện tình chung
Nỡ đâu bôi bãi để chùng tơ duyên.
Hình như trong ánh mắt huyền...
Đã vơi giọt trách...làm duyên...môi cười !
Tóc nâu