CÓ PHẢI...?
Có phải xuân về ở bên em?
Sao nghe gió thoảng áo lụa mềm
Nhè nhẹ, nhè nhẹ... vương hương tóc
Thổi đến bên anh, gợi nhớ thêm !
Có phải nắng vàng trượt làn da?
Mỏng mỏng, hây hây... thật đậm đà
Tô hồng lên những môi cùng má
Dậy cả đất trời, mộng bao la...
Có phải con bướm, hoá thân anh?
Về bên em nhỏ, rất hiền lành
Chớp đôi cánh mỏng màu bụi phấn
Đáp nhẹ vào em, hôn hộ anh...
Có phải em là nụ hoa tươi?
He hé man khai nhuỵ vui cười
Loay hoay, chấp chới trong ngày mới
Áo của xuân vàng đẹp khôn nguôi !
Có phải là anh? Phải là em?
Hẹn nhau từ thuở hoa rụng thềm
Ngày xuân trở lại_giao mùa mới
Chấp mộng_đôi tình chao cánh êm...!
Tóc nâu
Giấc Mộng Thiên Thai
Như cánh bướm hiền ngoan bên em
Hôn lên môi má nụ êm đềm
Điểm lên mái tóc từng thương nhớ
Lời tình tha thiết... khát vọng đêm
Em như cánh lụa mang tình thương
Nhẹ nhàng quấn lấy tôi đêm trường
Trao từng luyến ái ru đêm mộng
Ngất ngây hồn bướm... tình mãi vương
Ôi làn da mát mịn làm sao
Hương thơm phảng phất đôi má đào
Môi hồng chúm chím hương tình nở
Cho lòng tôi nhớ... mãi ngàn sau
Em đến bên đời để tôi yêu
Để thương để nhớ nhung từng chiều
Để hồn lữ khách đêm thành bướm
Bay đến bên tôi nói lời yêu
Em cánh hoa tình của lòng tôi
Từng cánh thơ trao dạ bồi hồi
Thâu đêm thương nhớ chìm theo mộng
Hóa bướm tình thơ đậu trên môi
jacaranda
Em TN mơ mộng quá làm anh ja cũng mơ theo muốn chit ah