Thơ rơi
hi..hôm nào Toc nâu làm tặng mình một bài thơ nhé.
... NGỌT NGÀO NHƯ MƠ !
Thế mà tôi vẫn đêm ngày,
Chờ mây, đợi gió về đây hiệp hoà.
Chiếu màu, chén ngọc, cành hoa
Giấy thơm, mực thắm... thiết tha, mỏi mòn !
Em ơi, mỗi độ hoàng hôn,
Hồn tôi như nấm mộ chôn ngữ tình.
Đưa tay bắt bóng lặng thinh,
Chạm vào lạnh khí thấy mình mình thôi...
Thì không song bước giòng đời,
Hai phương xa ngái, gọi mời thêm chi.
Tôi là kẻ ở, em đi...
Môi hôn còn nóng, tay ghì chặt tay...!
Tỉnh ra, trăng biếc vuốt mày
Lại thêm thổn thức đêm dài đếm sao.
Có về ngang lại hôm nào,
Xin em hãy cứ ngọt ngào như mơ...
Tóc nâu
Bài thơ buồn quá TN à, xin mạn phép vào nhà TN và gởi chút không khí..vui vui nhé! Mơ em ngọt ngào... Biết ai cũng đã lâu rồi Thấy ai không "đẹp" như người ta đâu Vậy mà khi đã biết nhau Bỗng dưng ai tỏa sáng sau nụ cười Mới vừa gặp ai đấy thôi Mà sao đã thấy trong người ngẩn ngơ Thấy trăng sao cứ vật vờ Ở đây ai cũng tỏ mờ hiện lên... Thôi thì tôi phải đi tìm Dù sao...dưới biển, dù kim..trên trời Nơi em ở gió không nguôi Thổi cong lên những dáng người đang yêu Bốn bề ngọn gió cứ reo Còn em hun hút trong chiều quang mây Mắt long lanh, má hây hây Ơ kìa, em đẹp hơn ngày hôm qua Môi em thắm đến mặn mà Tôi yêu cuộc sống cũng là do em Trăng khuya đổ chéo qua thềm Em ngồi tỏa một ngọn đèn quanh tôi Cơn mưa rút rỗng bầu trời Mà không nói được một lời: - Vì cây Còn tôi rút cạn mình đây Để xin dành những tháng ngày cho em... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/AE7D185BFBC445F0B272B2C49F32CC23.jpg[/image]
Xin chào Veovon, cám ơn lời khuyến khích của bạn, chỉ một chút thơ lơ tơ mơ mà thôi bạn à ! Chuyện làm tặng thơ thì... khó quá, cảm hứng đến từ tâm trí bình dị của TN nhiều lúc cạn khô như đồng cháy và không phải TN muốn là làm được....! Veovon thử buông lời xem sao, có gì TN theo đó mà.... nối tiếp nghen! Chúc bạn chơi vui....
Bài thơ buồn quá TN à, xin mạn phép vào nhà TN và gởi chút không khí..vui vui nhé!
Mơ em ngọt ngào... Biết ai cũng đã lâu rồi Thấy ai không "đẹp" như người ta đâu Vậy mà khi đã biết nhau Bỗng dưng ai tỏa sáng sau nụ cười Mới vừa gặp ai đấy thôi Mà sao đã thấy trong người ngẩn ngơ Thấy trăng sao cứ vật vờ Ở đây ai cũng tỏ mờ hiện lên... Thôi thì tôi phải đi tìm Dù sao...dưới biển, dù kim..trên trời Nơi em ở gió không nguôi Thổi cong lên những dáng người đang yêu Bốn bề ngọn gió cứ reo Còn em hun hút trong chiều quang mây Mắt long lanh, má hây hây Ơ kìa, em đẹp hơn ngày hôm qua Môi em thắm đến mặn mà Tôi yêu cuộc sống cũng là do em Trăng khuya đổ chéo qua thềm Em ngồi tỏa một ngọn đèn quanh tôi Cơn mưa rút rỗng bầu trời Mà không nói được một lời: - Vì cây Còn tôi rút cạn mình đây Để xin dành những tháng ngày cho em... kiếp nhân gian
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/B7939686D37C4CC99C5F7DB1E87C9F96.jpg[/image]
LỀ MỘNG...
Ân tình rơi vãi êm đềm,
Phủ đời hoang lạnh, dâng thêm mặn nồng.
Thấy đầy đôi tay trống không,
Với bao ước vọng viễn vông đời này!
Xa đâu giữa đó và đây,
Cũng ngày, cũng tháng, cùng đầy nhớ thương
Mà ta lại chẳng chung đường,
Lỡ làng suốt kiếp, sông Tương u hoài...
Trĩu sầu nặng cả đôi vai,
Mắt tình sâu thẳm, đêm dài trắng mơ
Đèn chong toả bóng xa mờ
Trăng khuya hiu hắt rọi bờ tịch liêu...
Người ơi, tim chứa vạn điều
Sao vành môi nhỏ đốt thiêu mất lời
Thôi đành ôm nỗi đơn côi,
Đi bên lề mộng của đời hai ta !
Tóc nâu
TN muốn vui với thơ ghê, nhưng hôm nay khi cầm bút thì thơ thẩn vẫn vậy ! Rất cám ơn bài thơ đẹp và đầy cảm xúc của kiếp nhân gian, có dịp TN sẽ xin phép vào " quậy " ở trang thơ của bạn nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2008 17:56:46 bởi Tóc nâu >
XUỐNG PHỐ...
Xuống phố chiều xưa theo gọi mời,
Mắt tươi, môi thắm ướm nụ cười
Tay trong tay ấm - tình sao đẹp
Mong mãi thế này giữa cuộc chơi.
Những lời hò hẹn, gợi vấn vương
Ta bên nhau mãi, chẳng đoạn trường
Ta vui như gió, như mây trắng
Cuối tận chân trời tình ngát hương!
Ta tìm lại nhau ở ngữ thơ
Con tim si dại đến khù khờ
Dựng lên hư ảnh trường thiên mộng
Nhốt đủ hai hồn giữa cung tơ...
Nhưng có bao giờ toại ý đâu !
Được bao hạnh phúc thuở ban đầu
Len lén, đau thương về xen kẽ
Tô những sắc màu đậm thương đau...
Xuống phố chiều nay, lạc lỏng tôi
Tìm đâu rộn rả tiếng cười vui
Bóng người năm cũ dần xa khuất
Trầm lắng, thơ chìm giữa ngàn khơi...
Tóc nâu
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 21:18:47 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/5FDC15EB24E545CA9B0915B93157F24F.jpg[/image]
LÁ TÌNH TÔI NHẶT.....
Rơi đi em, rơi thật mềm trên cỏ
Úp lật thế nào, tôi thấy vẫn hay
Em vô tư về giữa khoảng đời này
Thân phận nhỏ của lá... ngày thu đến!
Tôi nhặt em vì con tim ra lệnh
Ướp em vào những trang vở ngu ngơ
Em sẽ thơm với màu mực khù khờ
Và sẽ đẹp như tình thơ vụng dại...
Tôi yêu em bởi chút gì bùa ngãi
Em vô tình tặng ưu ái riêng tôi
Để giờ đây yêu sâu đậm mất rồi
Những chiếc lá của vàng thu diệu vợi.
Rơi đi em, tôi, những mùa mong đợi...
Phủ dịu dàng lên khắp lối thân quen
Che dùm tôi tro bụi một tháp đền
Mà một thuở người vực lên hạnh phúc!
Nhìn em rơi bỗng thấy đời rất thực
Phút huy hoàng người trao thuở mơ riêng
Rồi cũng phai, tàn úa nỗi muộn phiền
Chỉ còn lại chiếc lá tình... tôi nhặt!
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2008 17:26:29 bởi Tóc nâu >
LÁ TÌNH TÔI NHẶT.....
Rơi đi em, rơi thật mềm trên cỏ
Úp lật thế nào, tôi thấy vẫn hay
Em vô tư về giữa khoảng đời này
Thân phận nhỏ của lá... ngày thu đến!
Tôi nhặt em vì con tim ra lệnh
Ướp em vào những trang vở ngu ngơ
Em sẽ thơm với màu mực khù khờ
Và sẽ đẹp như tình thơ vụng dại...
Tôi yêu em bởi chút gì bùa ngãi
Em vô tình tặng ưu ái riêng tôi
Để giờ đây yêu sâu đậm mất rồi
Những chiếc lá của vàng thu diệu vợi.
Rơi đi em, tôi, những mùa mong đợi...
Phủ dịu dàng lên khắp lối thân quen
Che dùm tôi tro bụi một tháp đền
Mà một thuở người vực lên hạnh phúc!
Nhìn em rơi bỗng thấy đời rất thực
Phút huy hoàng người trao thuở mơ riêng
Rồi cũng phai, tàn úa nỗi muộn phiền
Chỉ còn lại chiếc lá tình... tôi nhặt!
Tóc nâu
Tâm Tình Của Lá ...
Người đặt em ... giữa hai bàn tay ấm
Em mơ hồ thân xác đẫm thương yêu
Người tả em như bóng dáng yêu kiều
Âu yếm lạ, nâng niu đời mỏng mảnh ...
Người cho em ... thấy cuộc đời kiêu hãnh
Quên thân buồn, chiếc lá mảnh mai rơi
Theo gió bay đi cuối đất cùng trời
Thân bé nhỏ hòa theo hư vô đó
Người đặt em ... nằm cạnh bài thơ nhỏ
Lời nồng nàn nhẹ như có hương mây
Người cho em say đắm giấc mơ đầy
Yêu quá đổi ... người ơi yêu quá đổi
Nhưng người ơi ... ngày dài rồi cũng tối
Thu lại về em trải lối người qua
Giẫm lên em ... người có thấy xót xa ?
Em vô tội lệ rơi mềm trên đất
Rồi chợt đâu ... mang về cơn gió bấc
Hất tung đời em đến tận chốn nao ...
Xa người yêu, em phai nhạt má đào
Nên thu đến ... em thấy buồn phận lá
jacaranda
RR
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 21:22:38 bởi Viet duong nhan >
XUỐNG PHỐ...
Xuống phố chiều xưa theo gọi mời,
Mắt tươi, môi thắm ướm nụ cười
Tay trong tay ấm - tình sao đẹp
Mong mãi thế này giữa cuộc chơi.
Những lời hò hẹn, gợi vấn vương
Ta bên nhau mãi, chẳng đoạn trường
Ta vui như gió, như mây trắng
Cuối tận chân trời tình ngát hương!
Ta tìm lại nhau ở ngữ thơ
Con tim si dại đến khù khờ
Dựng lên hư ảnh trường thiên mộng
Nhốt đủ hai hồn giữa cung tơ...
Nhưng có bao giờ toại ý đâu !
Được bao hạnh phúc thuở ban đầu
Len lén, đau thương về xen kẽ
Tô những sắc màu đậm thương đau...
Xuống phố chiều nay, lạc lỏng tôi
Tìm đâu rộn rả tiếng cười vui
Bóng người năm cũ dần xa khuất
Trầm lắng, thơ chìm giữa ngàn khơi...
Tóc nâu
PHỐ CHIỀU
Thứ bảy phố chiều rộn tiếng cười
Mà sao lòng cảm thấy không vui
Người ta tay nắm dìu nhau bước
Chỉ có mình em với ngậm ngùi
Anh bảo rằng anh sẽ đến đây
Sông Seine nơi hẹn mối tình say
Thế mà...quanh quẩn mình em đứng
Một góc buồn thiu mắt lệ đầy
Anh hỡi bao giờ ta gặp nhau
Dòng Seine nay vẫn chưa phai màu
Thu phong còn mãi đâu xa lắc
Sao nỡ lạnh lùng...đi vắng lâu
Chỉ biết tìm anh trong tiếng thơ
Đôi vần thương nhớ thật ngu ngơ
Người ta nào biết mà mong đợi
Chỉ khiến hồn đau bởi dại khờ
Góc phố chiều nay có một người
Long lanh dòng lệ đẫm bờ môi
Mắt chờ bừng sáng tia hy vọng
Nào thấy ai đâu...lạc lỏng đời...
Sương Anh
PHỐ CHIỀU
Thứ bảy phố chiều rộn tiếng cười
Mà sao lòng cảm thấy không vui
Người ta tay nắm dìu nhau bước
Chỉ có mình em với ngậm ngùi
Anh bảo rằng anh sẽ đến đây
Sông Seine nơi hẹn mối tình say
Thế mà...quanh quẩn mình em đứng
Một góc buồn thiu mắt lệ đầy
Anh hỡi bao giờ ta gặp nhau
Dòng Seine nay vẫn chưa phai màu
Thu phong còn mãi đâu xa lắc
Sao nỡ lạnh lùng...đi vắng lâu
Chỉ biết tìm anh trong tiếng thơ
Đôi vần thương nhớ thật ngu ngơ
Người ta nào biết mà mong đợi
Chỉ khiến hồn đau bởi dại khờ
Góc phố chiều nay có một người
Long lanh dòng lệ đẫm bờ môi
Mắt chờ bừng sáng tia hy vọng
Nào thấy ai đâu...lạc lỏng đời...
Sương Anh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/FA9FED8201F748FD8F2F99AFBD84402E.jpg[/image]
NHỚ ĐẾN...
Em buồn dạo bước bờ sông Seine
Đôi vai hờ hững chiếc áo len
Quên cả khăn vuông choàng cổ ấm
Lạnh buốt đôi tay những ngón mềm.
Mắt sầu dịu vợi nhìn xa xăm
Tìm dáng thân yêu, mơ thật gần
Ngỡ đôi tay mạnh ôm vai nhỏ
Rồi lại bàng hoàng tỉnh mộng câm...
Em ơi! Chỉ nghĩ cảnh lẻ côi
Mà tôi cắn nát cả bờ môi
Mơ về bên ấy, cùng song bước
Xiết chặt người yêu trọn một đời!
Tôi biết làm sao để em vui?!
Lệ sẽ thôi rơi, hết bùi ngùi
Chỉ còn âm hưởng vần thơ vụng
Gởi hết tình tôi giữa ngược xuôi...
Em buồn dạo bước giữa phố đông...
Riêng tôi hiu quạnh tận cõi lòng...
Nhớ đến... câu thơ dường tan loãng
Ở giữa bờ môi... nụ hôn mong !
Tóc nâu
RR
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 21:27:46 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/421B6428B22A47179DF31D9D65653E83.jpg[/image]
TỪ EM...
Từ em chiếc lá tôi yêu
Giữa miền hoang lạc, nắng chiều ngẩn ngơ.
Em rơi nhè nhẹ hững hờ
Tôi dang tay rộng đón chờ hư hao...
Từ em ngọn gió lao xao
Reo vui câu hát ngọt ngào thu sang
Tôi chỉ là kẻ lạc đàng
Rơi vào tận cõi bạt ngàn mong manh.
Từ em chiếc lá thôi xanh,
Đỏ hồng môi mắt để dành cho ai?
Đưa tay nâng hứng hình hài,
Nhẹ như sương khói đêm dài ngủ mê...
Từ em son sắt vẹn thề
Để tôi giữ mãi nhiêu khê cuộc tình.
Em rơi về chốn u minh
Tôi nghe hơi thở của mình chợt ngưng...!
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2008 04:39:14 bởi Tóc nâu >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/FFAEB784E9544EDDB464E4A26E4D351E.jpg[/image]
TIM YÊU THƯƠNG
Người đi về đâu? Bao trông mong
Chia tay ngày nao, mưa trong lòng
Làn môi cười tươi như hoa sông
Người cho rằng em chưa yêu thông !
Mùa thu, mùa thu... bao năm qua
Còn em ngồi đây trong sương pha
Chờ ai về chung nơi hiên nhà
Mà sao trùng khơi, mây phương xa...
Vàng rơi thềm hoang loang trăng mơ
Đèn chong tàn hơi đêm lu mờ
Hình dung người xưa in trong thơ
Và em còn vương bao duyên tơ!
Người xưa còn không, tim yêu thương?
Đành sao lìa nhau, sầu miên trường
Tình em nghìn năm trong như gương
Dù thân thành tro bay muôn phương !
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2008 22:09:05 bởi Tóc nâu >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/9CE439326D194B3D9991A8335B3D7C5C.jpg[/image]
BÓNG HÌNH LẠ XA
Em về thăm lại ngày xưa
Dấu chân ngây dại như vừa bước qua
Câu thơ còn lắm thật thà
Nửa chơi vơi mộng, nửa là ước mơ...
Hai ta kẻ đợi, người chờ
Mỗi ngày dâng tặng vầng thơ ngọt ngào
Thân tình đã vút bay cao
Đưa ta vào cõi tiêu dao u trầm...
Bẽ bàng giấc mộng trăm năm
Nên thơ hoá bóng xa tầm mắt trông
Anh quên rồi chút mặn nồng
Em thôi đón đợi..., vỡ vòng ước ao!
Tình thơ thôi hết lao xao
Nhưng lòng đã lỡ đậm màu vấn vương
Câu thơ rơi giữa mù sương
Lạnh buồn vây lối, lẽ thường ai hay?!
Hôm nay em lại về đây
Lặng thầm tìm kiếm thuở ngây ngất tình
Em nhìn thấy bóng của mình
Ngỡ gương soi lại bóng hình lạ xa...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 03:30:57 bởi Tóc nâu >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/421B6428B22A47179DF31D9D65653E83.jpg[/image]
TỪ EM...
Từ em chiếc lá tôi yêu
Giữa miền hoang lạc, nắng chiều ngẩn ngơ.
Em rơi nhè nhẹ hững hờ
Tôi dang tay rộng đón chờ hư hao...
Từ em ngọn gió lao xao
Reo vui câu hát ngọt ngào thu sang
Tôi chỉ là kẻ lạc đàng
Rơi vào tận cõi bạt ngàn mong manh.
Từ em chiếc lá thôi xanh,
Đỏ hồng môi mắt để dành cho ai?
Đưa tay nâng hứng hình hài,
Nhẹ như sương khói đêm dài ngủ mê...
Từ em son sắt vẹn thề
Để tôi giữ mãi nhiêu khê cuộc tình.
Em rơi về chốn u minh
Tôi nghe hơi thở của mình chợt ngưng...!
Tóc nâu
TỪ ANH...
Từ anh chiếc lá ngập ngừng
Nưả đi nưả ở lưng chừng trên cây
Thu về cho lá sầu đầy
Xa cành lià cội biết bay phương nào?
Từ anh chiếc lá lao đao
Tình vui chưa trọn nghẹn ngào đau thương
Lá em rơi rụng bên đường
Xác phơi lạnh lẽo...phai hương nhạt mầu
Từ anh lá khóc tình đau
Thu phong về đến nỗi sầu vương mang
Nét xuân xanh nay uá vàng
Theo dòng nước cuốn lang thang cuối trời
Từ anh chiếc lá chơi vơi
Bập bềnh trôi nổi trần đời mồ côi
Người ta có cặp có đôi
Lá còn bay mãi...tìm người mình yêu...
Sương Anh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/F4ACA9469DFA4318A35B5BB090A3E565.jpg[/image]
TÔI SÀ CÕI CÂM.
Lá rơi, lá rụng ... những chiều
Để tôi chợt thấy lắm điều: có, không!
Nếu là chiếc lá chờ mong,
Xin em ngã xuống thảm lòng tôi phơi ...
Đón em bằng cả tình tôi,
Mắc giăng khắp lối vì đời thiết tha
Chờ em về giữa trăng ngà,
Mong em từ nắng nhạt nhòa độ thu.
Nghiêng môi uống giọt sương mù
Đọng trên kẽ lá tưởng từ lệ em...
Ngủ say một giấc êm đềm,
Đến khi mở mắt, vàng thêm lá tình.
Gió lay mộng giấc điêu linh
Chẳng rơi về chốn của mình, của ta!
Em bay vào cõi phù hoa
Thu tàn hơi ấm - Tôi sà... cõi câm !
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 01:16:34 bởi Tóc nâu >
Yêu Nồng Say
Tìm nhau trong mộng nhé em tôi
Thời xưa tuổi ấy đã qua rồi
Ký ức ta ghi ... vần thơ hẹn
Đẹp mãi nghìn sau dẫu ngăn đôi
Khi lá thu phong nhuộm đất trời
Cũng là ngày hẹn ... cánh thơ rơi
Ta về chốn cũ gom niềm nhớ
Nhắc thuở đầu xanh ... thương một đời
Đây lối xưa vàng lá thu bay
Tôi về ôm ấp chuyện tình say
Dẫu em chẳng đến tôi cũng biết
Phương xa em vẫn nhớ tình nầy
Nhặt chiếc lá vừa rơi trên vai
Ngỡ thơ em gửi đến tận tay
Run run tôi đọc theo lời gió
Yêu người, yêu lắm ...yêu nồng say
jacaranda Thương chúc cưng của ja một mùa thu êm đềm bên những lời thơ lãng mạn nhé
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: