Thơ rơi
Xin Đừng....
Xin đừng giận nhé người ơi
Con đò trễ chuyến em ngồi bơ vơ
Biết ai kia đang ngóng chờ
Nhưng làm sao tới...ngẩn ngơ cõi lòng
Xin đừng giận nhé...biết không?!
Sương Anh
MÃI MÊ...
Xin đừng giận nhé...biết không?! *
Dâng thêm hò hẹn mênh mông là tình
Ai đã là người chứng minh?
Cuộc đời dâu bể hai mình cùng mang.
Chờ em từ độ hoa vàng
Nở tràn khắp lối thu sang độ nào
Hôm nay mưa gió lao xao,
Hình như đông giá đang vào đời ta.
Thương em tôi vẫn cứ là
Ngóng sang bến ấy, dáng hoa có về?
Hay rằng em cứ mãi mê
Lỡ quên cái thuở lời thề chia đôi...
Để tôi chờ đến bạc đời,
Riêng về cõi vắng chôn lời thề xưa...
Tóc nâu
* Thơ của Sương Anh.
Trọn Kiếp Yêu Thương
Em cười... hạnh phúc mong manh
Mà tôi ngỡ nụ tình xanh đâm chồi
Hương yêu phảng phất núi đồi
Cho ngây ngất lạ ... tinh khôi nắng hồng
Em cười ...giữ nắng mênh mông
Giữ thu lãng mạn giữ đông tuyết tràn
Em cười đợi ánh xuân sang
Đợi hè rát bỏng đợi nàng ve ngân
Em cười ...Nguyệt tỏa vàng sân
Đan thêm sâu đậm phút gần bên nhau
Biết là phút ảo qua mau
Vẫn mong em giữ nghìn sau nụ cười
Đưa tay nhẩm tính ... mấy mươi
Tóc sâu, tóc bạc ... đời người em ơi
Vào thơ đôi bóng quyện lời
Yêu thương trọn kiếp ... dẫu đời vẫn xa
jacaranda
ĐAM MÊ NỤ CƯỜI
Dù xa muôn dặm quan hà
Đời gieo mưa nắng mù sa chốn này
Vẫn không ngăn chắn đó_đây
Lời tình đã hứa, lỡ vay mất rồi.
Nụ cười từ trái tim côi
Em dành riêng đó : một thôi... tặng người.
Những lần ánh mắt kém vui
Em đành che dấu đợi nguôi nỗi sầu.
Thời gian thoắt bóng qua mau
Đôi ta thất lạc, còn nhau lại gì?
Gầy tay, bạc tóc, phân ly
Vẫn nụ cười nhỏ ôm ghì trong mơ...
Thương sao thơ đợi , vần chờ
Đêm đêm nghiêng bóng thẩn thờ tỉ tê
Đã không chung bước đi, về
Thì thôi xin giữ đam mê_nụ cười!
Tóc nâu
Nhớ thiệt hông ,sao Tóc nghi quá , bắt đi mua dầu thì "chàng" ráng đợi thêm chút nữa đi !
TN rất vui vì có bạn thơ ghé thăm, còn để lại bài thơ thiệt đẹp! Xin được đáp lễ damotlanyeunhau chậm chút nha! Thân chúc bạn chơi vui nơi đây!
Lục bát tặng nhau . . . "Ngày sang câu hát mênh mang "
Lời thơ cao vút chốn ngàn mây xanh
Từng đôi chim én lượn quanh
Góc đời vương vấn tuổi xanh - thơm hồng Giấc mơ đẹp mãi trong lòng
Sơn khê thăm thẳm biển nồng tình say
Lá nhuộm vàng, thời gian bay
Tình màu áo trắng vẫn hoài cảm rung Tiếng ve ru cánh Phượng buồn
Mỗi Hè nức nở sân trường đìu hiu
Dòng thơ lục bát trao nhau
Lật trang lưu bút - tình nào vần thương aB
NÊN YÊU THƯƠNG MÃI...
Vàng trang lưu bút học đường,
Áo ngày xưa xếp góc rương hững hờ
Còn vang lục bát câu thơ
Một lần ta đã tình cờ tặng nhau...
Nhớ ngày chưa biết khổ đau
Cười mây, đón nắng, thương màu cỏ cây
Mộng mơ tròn một nụ đầy
Mắt trong lưu luyến, bàn tay nâng đời.
Quên làm sao được người ơi!
Dẫu cho mưa nắng cuốn trôi bao mùa
Khi nào áo trắng lại xưa?!
Nên yêu thương mãi nắng trưa sân trường...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 00:28:39 bởi Tóc nâu >
Mùa Phượng
Nắng Hạ vàng đón đưa từng chiếc lá
Gió hiu hiu thổi mát mảnh tâm hồn
Đó là khi ta bắt gặp nét hương
Nơi cánh Phượng - mang về in trang sách
Ta mở ra đọc hoài nhìn ngắm mãi
Màu Phượng Hồng duyên dáng cánh môi em
Tình âm thầm chưa một lần đặt tên
Chưa gần gũi dẫu mỗi chiều - sánh bước
Ta mơ lắm nàng thư sinh - áo trắng
Ước một lần tà áo ấy bay bay
Chạm thân ta - chắc sẽ ngất ngây say
Ta sẽ nói - những lời vô cùng thật aB
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/38966390577C4B8AAAF3D6C06598DFEF.jpg[/image]
NHỮNG NGÀY CÙNG THÁNG...
Nơi đây, em vẫn lặng thầm trăn trở
Chiều cuối thu, lá rụng vỡ đầy sân
Mây lãng du vương víu chút tần ngần
Như thương nhớ đang dâng tràn mi mắt.
Thôi hết rồi những lần môi chạm mặt
Nụ hôn buồn nghe đắng ngắt niềm đau
Thương bao nhiêu mà chất chứa vạn sầu ?!
Hai bờ bến chẳng còn nhau tương khúc!
Mùa thu xưa vỗ cánh đời bay vụt
Bóng hoang tàn của hạnh phúc dần phai
Đâu còn ai chung bước quãng đường dài
Hồn cô đọng bám hoài trang dĩ vãng...
Nghĩ về ai theo những ngày cùng tháng,
Để nghe tình bao tản mạn phù vân
Lạc lối yêu cho đến cuối đường trần
Tàn thu tiết, lạnh đông vây tâm khảm...
Tóc nâu
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:27:17 bởi Viet duong nhan >
MÃI MÊ...
Xin đừng giận nhé...biết không?! *
Dâng thêm hò hẹn mênh mông là tình
Ai đã là người chứng minh?
Cuộc đời dâu bể hai mình cùng mang.
Chờ em từ độ hoa vàng
Nở tràn khắp lối thu sang độ nào
Hôm nay mưa gió lao xao,
Hình như đông giá đang vào đời ta.
Thương em tôi vẫn cứ là
Ngóng sang bến ấy, dáng hoa có về?
Hay rằng em cứ mãi mê
Lỡ quên cái thuở lời thề chia đôi...
Để tôi chờ đến bạc đời,
Riêng về cõi vắng chôn lời thề xưa...
Tóc nâu
* Thơ của Sương Anh.
ĐI TÌM
Nhớ ai biết nói sao vưà
Thu tàn tuyết lạnh người chưa quay về
Ngưòi ta mê mãi...quên thề
Để tình mệt mỏi tái tê tim lòng
Hồn thơ biến mất trống không
Chữ nghiêng vần ngã tim mong nghẹn ngào
Người nay chẳng biết nơi nao
Muốn đi tìm biết phương nào mà đi
Thu tàn vỡ mộng xuân thì
Trời đông lạnh lẽo người đi miệt mài
Tình nay thôi đã chia hai
Còn ai đến để hoa cài tóc em
Thu đông hoa cỏ rũ mềm
Đường xưa hoang vắng tình thêm lạnh lùng
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2008 01:49:08 bởi SuongAnh >
Mùa Phượng
Nắng Hạ vàng đón đưa từng chiếc lá
Gió hiu hiu thổi mát mảnh tâm hồn
Đó là khi ta bắt gặp nét hương
Nơi cánh Phượng - mang về in trang sách
Ta mở ra đọc hoài nhìn ngắm mãi
Màu Phượng Hồng duyên dáng cánh môi em
Tình âm thầm chưa một lần đặt tên
Chưa gần gũi dẫu mỗi chiều - sánh bước
Ta mơ lắm nàng thư sinh - áo trắng
Ước một lần tà áo ấy bay bay
Chạm thân ta - chắc sẽ ngất ngây say
Ta sẽ nói - những lời vô cùng thật
aB
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/20AA1342719342999DC2BD00E2E0EDC0.jpg[/image]
ĐÓN ĐƯA HUYỀN THOẠI...
Trong kỷ niệm vàng yêu thương chất ngất
Cánh phượng hồng nay đã nhạt màu xưa
Tà áo thơ ngây trắng xoá tình thừa
Thời đưa đón nhịp mòn trong ký ức.
Người vẫn mơ giữa giòng đời rất thực
Nắng ngọt ngào gọi thức giấc mơ hoang
Niềm chứa chan vẫn như gió bạt ngàn
Vây muôn lối, mang bao lời tình tự...
Ta về đó ngập chìm trong ngôn ngữ
Của mắt buồn tư lự... se lòng đau
Nghe bâng khuâng đầy ấp nỗi nghẹn ngào
Câu thương, nhớ vẫn không sao bày tỏ!
Nhặt xót xa cánh phượng buồn trăn trở
Đặt nhẹ nhàng vào trang vở ngày xưa
Chợt nghe lòng như trút đổ cơn mưa
Khóc lần cuối tình đón đưa huyền thoại...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2008 01:20:22 bởi Tóc nâu >
Theo nhau...
Thuyền tình,
đan bởi lá thu
cánh buồm...
là những trang thơ ghép thành
chở về em
nỗi lòng anh!
đưa tay đón nhận...
mong manh mộng đời
Xa muôn trùng
cách ngàn khơi
mà sao chưa thể...
buông lơi cánh sầu?!
mây chiều chở giọt mưa ngâu
rơi hai bờ bến...
bể dâu kiếp này.
Ước mơ xưa
thoát vòng tay
để câu ly biệt
ướp đầy cánh môi...
mắt nâu như ám ảnh đời
theo nhau...
đến cuối...
cánh đồi mộng mơ...
Tóc nâu
Theo nhau...
Thuyền tình,
đan bởi lá thu
cánh buồm...
là những trang thơ ghép thành
chở về em
nỗi lòng anh!
đưa tay đón nhận...
mong manh mộng đời
Xa muôn trùng
cách ngàn khơi
mà sao chưa thể...
buông lơi cánh sầu?!
mây chiều chở giọt mưa ngâu
rơi hai bờ bến...
bể dâu kiếp này.
Ước mơ xưa
thoát vòng tay
để câu ly biệt
ướp đầy cánh môi...
mắt nâu như ám ảnh đời
theo nhau...
đến cuối...
cánh đồi mộng mơ...
Tóc nâu
Chơi vơi. . .
Hè về sao Phượng úa khô
Ve đâu không thấy tỷ tê giỗi hờn
Viết cho nhau buổi ra trường
Bạn ơi! người hỡi luyến lưu nhớ hoài
Thời gian đi không trở lại
Năm dài tháng muộn miệt mài tin nhau
Từ khi em bước qua cầu
Đục trong ai biết - mộng sầu ai hay
Chợ chiều gánh nặng oằn vai
Mớ rau bẹ chuối ngô khoai vào đời
Tiếng Mẹ ru thuở nằm nôi
Ầu ơ tha thiết - qua rồi còn đâu
Đại dương biển rộng - nông sâu
Bão bùng đêm ấy nhận sâu mối tình
Ai hụt hẫng - rớt giữa giòng
Ai ôm mộng ước dệt cùng người ta
Nước biển mặn đắng - xót xa
Đừng nhe ngọn sóng xô nhàu tình tôi
Lần nào đó tim chơi vơi
Nổi trôi giữa chốn biển đời mênh mang
aB
ĐI TÌM
Nhớ ai biết nói sao vưà
Thu tàn tuyết lạnh người chưa quay về
Người ta mê mãi...quên thề
Để tình mệt mỏi tái tê tim lòng
Hồn thơ biến mất trống không
Chữ nghiêng vần ngã tim mong nghẹn ngào
Người nay chẳng biết nơi nao
Muốn đi tìm biết phương nào mà đi
Thu tàn vỡ mộng xuân thì
Trời đông lạnh lẽo người đi miệt mài
Tình nay thôi đã chia hai
Còn ai đến để hoa cài tóc em
Thu đông hoa cỏ rũ mềm
Đường xưa hoang vắng tình thêm lạnh lùng
Sương Anh [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/127E550F350E46D1A57852DAD3A3E13C.jpg[/image]
GIỮA ĐỜI KHÔNG EM !
Đêm này, giữa chốn mông lung
Tuyết rơi lất phất vây trùng lối đi
Bốn bề tĩnh lặng, vu vi...
Tôi nghe đâu đó thầm thì tiếng ai !
Chân yêu, gót ngọc bọc hài
Lướt trên lối tuyết, đưa tay... gọi mời:
" Về cùng em nhé, người ơi!
Vòng tay, hơi ấm ngút ngơi giấc tình..."
Phủi bay cánh tuyết trắng tinh
Tôi âm thầm nối gót mình với ta!
Quãng đường đâu có bao xa,
Mà sao đi mãi không qua tới người?!
Đêm này tuyết lạnh rơi rơi...
Tôi đi quanh quẩn giữa đời không em!
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 22:08:06 bởi Tóc nâu >
Cùng về... Ai qua lối ấy từng chiều Có nghe mây gió dập dìu lí lơi Sáo ngân trong vắt giữa trời Thiên thai mở lối đón người tri âm Khoác vào đôi cánh thiên thần Thuyền thơ vượt bến sông ngân hẹn hò Không là ảo chẳng phải mơ Trăm năm làm cuộc tình cờ vừa say Tìm người nên nghĩa trúc mai Để từ nay ấm vòng tay mong chờ Theo về nhập mộng cùng thơ Vần thương chữ nhớ hát ru ơi à ONLY Học trò định theo thật không ... hả...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2008 01:04:27 bởi onlyyou >
Cùng về... Ai qua lối ấy từng chiều Có nghe mây gió dập dìu lí lơi Sáo ngân trong vắt giữa trời Thiên thai mở lối đón người tri âm Khoác vào đôi cánh thiên thần Thuyền thơ vượt bến sông ngân hẹn hò Không là ảo chẳng phải mơ Trăm năm làm cuộc tình cờ vừa say Tìm người nên nghĩa trúc mai Để từ nay ấm vòng tay mong chờ Theo về nhập mộng cùng thơ Vần thương chữ nhớ hát ru ơi à ONLY [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/1CAE8F7F288049EBB2652ABF3E35AECC.jpg[/image]
MÙA HOANG
Mùa hoang,
tím lặng..., chiều tà.
Nương trong hương gió...
mặn mà ý thơ
Có người hôn nhánh mộng mơ,
Thổi qua sông núi...
đợi chờ...
tình dâng !
Đan trên chiếc lá ngại ngần
Tơ thương, lụa nhớ...
vạt bâng khuâng lòng...
Sưởi hồn em,
lạnh...
vào đông.
Khơi lên ngọn lửa...
bừng hồng từ tim.
Chia nhau quang gánh ưu phiền
Cười chung..
tha thiết...
từ miền ảo hư.
Mềm môi ca khúc tương tư
Dư âm vọng mãi,
niệm từ vấn vương...
Tóc nâu
Học trò định theo thật không ... hả... Thầy tinh ý ghê nha, định để bài đó ở bên nhà thầy nhưng thấy lạ quá nên lẳng lặng đem về đây cất để tránh hiểu lầm sẽ mất vui đó !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 15:30:25 bởi Tóc nâu >
Tình đời Hoa còn khép nhụy phong hương Thẹn thùng e ấp chưa vương bụi trần Tứ bề mây phủ sương giăng Thờ ơ trước cảnh bướm ong tự tình Mộng đời diễm tuyệt an bình Buồn vui với kiếp nhân sinh mấy hồi Vậy mà con tạo khéo xui Nợ duyên mở cuộc khóc cười ngổn ngang Theo chẳng được bỏ không đang Thì thôi tuân ý thiên hoàng... cứ yêu ONLY Học trò ngoan mà, đâu cần phải biết chi đâu... tình là tình thật sầu là sầu chung... cứ đi cho đến tận cùng... thế thời sắc sắc không không thôi mà
NHỮNG NGÀY CÙNG THÁNG...
Nơi đây, em vẫn lặng thầm trăn trở
Chiều cuối thu, lá rụng vỡ đầy sân
Mây lãng du vương víu chút tần ngần
Như thương nhớ đang dâng tràn mi mắt.
Thôi hết rồi những lần môi chạm mặt
Nụ hôn buồn nghe đắng ngắt niềm đau
Thương bao nhiêu mà chất chứa vạn sầu ?!
Hai bờ bến chẳng còn nhau tương khúc!
Mùa thu xưa vỗ cánh đời bay vụt
Bóng hoang tàn của hạnh phúc dần phai
Đâu còn ai chung bước quãng đường dài
Hồn cô đọng bám hoài trang dĩ vãng...
Nghĩ về ai theo những ngày cùng tháng,
Để nghe tình bao tản mạn phù vân
Lạc lối yêu cho đến cuối đường trần
Tàn thu tiết, lạnh đông vây tâm khảm...
Tóc nâu Tình Yêu Mãi Còn Đây
Từng Thu qua ... là từng Thu ảm đạm
Vấn vương lòng những thương cảm khôn nguôi
Em nơi xa đôi mi ướt sụt sùi
Tôi xứ lạ cứ mơ về dĩ vãng
Nhìn Mây trôi ... từng cụm buồn lãng đãng
Lá rơi vàng nơi mỗi sáng tôi qua
Thương làm sao người nơi ấy thật xa
Năm tháng có làm phai mòn nỗi nhớ ?
Cũng đã rồi ... người ơi tình đã lỡ
Khóc thương gì, lệ đã vỡ trên tay
Ký ức nào ... còn lại chút hương say
Tôi nguyện giữ theo ước thề ngày ấy
Tháng năm xa ...đắng cay muôn lần trải
Thêm mặn nồng, tình yêu mãi còn đây
Chẳng bao giờ vàng như lá Thu phai
Mà vẫn đẹp ...lòng nhớ nhung bất tận
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: